Ôn Hỏa Hầm Thịt - Hải Tiên Bì Bì Tương
Hải Tiên Bì Bì Tương
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Sinh hoạt ba người
Chođếnkhiấnmậtmãvàocửathìtinhthầncủacôvẫncòncóchút hoảng hốt.
CốDuyêntínhcáchvốndĩlàtrầmmặcítnói,làmnghệsĩ,mộtthờigian đã quên được người ta chăm sóc được người ta nhường nhịn. Không hề giống với Giản Chiếu Nam, đã chăm sóc cho người nhà và bệnh nhân quen tay từ lâu, cho nên điều đầu tiên là sẽ nghĩ tới cảm nhận của người khác.
“Nếu đã tới, vì sao không lên?” Cố Duyên hỏi.
HaingườibọnhọcứnhưvậysắpxếpsinhhoạtcuộcsốngchoBìDập An.
Nếukhôngphảisựsợhãimấtđicôđangdầndầntrởthànhthựctế,thì hắn cũng không cần phải buông tay chấp nhận chuyện như vậy.
Trướckhiđi,GiảnChiếuNamcúiđầuhônlênkhóemôiBìDậpAndịu dàng nói: “Tối nay ngoan một chút, ngày mai anh đến đưa em đi làm.”
Cố Duyên phát ra một tiếng cười ngắn ngủi trầm thấp, mang theo một chúthàihước,nhẹnhàngbópcằmBìDậpAn,hànhvithânmậtvôcùng, nhưng lời phát ra từ miệng lại làm người ta chấn động.
BìDậpAndùngánhmắtnhưnhìnhaithằngngốcđánhgiábọnhọ.Cô giơ hai tay đồng thời sờ trán hai người, lẩm bẩm: “Không có bị sốt...”
Hắn đi qua, ngồi vào bên cạnh cô, rốt cuộc cũng không thể giữ gương mặtlạnhlùngđược,đànhbấtđắcdĩthởdàimộthơi,thấpgiọngdỗdành cô: “Tề nhân chi phúc, anh chỉ cho phép em chiếm thôi, cho nên, em phải yêu anh nhiều hơn một chút có biết không?”
Tiếng mưa rơi bị nhốt bên ngoài cửa sổ, trong phòng yên tĩnh lại ấm áp, cây đèn trần lớn trong phòng khách chiếu sáng không gian nhà như ban ngày.Nếukhôngphảicáiđồnghồtreotườngcònđangchạytíchtắctích tắc, thì Bì Dập An Rất có thể sẽ thực sự cho rằng mình đang nằm mơ.
Nhưng không chờ cô sắp xếp lại những nghi vấn trong nội tâm, thì cả ngườiđãbịCốDuyênômvàolồngngựchônlênmôi,môihắnhơilạnh, nhưnghơithởlạinóngrựcnhưlửa,haitayômmặtcôhônsayđắm,còn phátratiếngdínhnhớpcủanướcbọt,nhiệttìnhđếnmứckhôngcoiaira gì.
Sựhưngphấnđótrựctiếpchạylênđạinão,nhiễuloạnthầntrícủacô, khiếncôlâmvàohoảnghốt,saukhiphụchồitinhthầnlạithìđãbịCố Duyên ôm vào phòng ấn xuống giường.
GiảnChiếuNamcúiđầu,chínhxácđặtmôilênmôicô,saumộtnụhôn ướt át, hắn nói: “Thất vọng cũng vô ích thôi, bây giờ người ở bên cạnh em là anh.”
Lúc Bì Dập An tỉnh lại thì phát hiện người bên cạnh đã thay đổi thành một người khác. Vừa mở mắt đã thấy một đôi mắt khác đang nhìn mình chằm chằm, loại cảm giác này, thật sự không hề tốt một chút nào, cô hoảngsợvộivàngcorúmbảvailại,tronglòngkhôngvuinói:“Anhlàm gì mà nhìn em như vậy làm em sợ đó...”
Cố Duyên cuốn cô trong chăn, ôm cả người lẫn chăn vào lòng dỗ dành, động tác này đối với Bì Dập An mà nói là quá sức ngột ngạt, nhưng cô đãngủnhưchết,hoàntoànkhôngcảmnhậnđượcsựquấynhiễucủabên ngoài, tự nhiên cũng không biết Cố Duyên moi khuôn mặt cô từ trong chăn ra, nhìn chằm chằm suốt hai tiếng đồng hồ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc5giờ30phúttuyrằngđãrạngsángnhưngbầutrờivẫncònrấtâmu. Có lẽ vì hôm qua mưa lớn, cho nên không khí cũng khá lạnh lẽo. Bất tri bất giác thì mùa hè nóng bức cùng sắp qua đi và mùa thu se se sắp tới.
Hắn nói: “Làm.”
Chỗ kỳ diệu nhất của tư thế này chính là hai người đều có thể dễ dàng nhìnthấyđượcnơigiaohợpcủamình,CốDuyênđãlâukhôngquanhệ với cô, cho nên không khống chế được, trạng thái hôm nay của hắn lại đặcbiệttốt,vừakịchliệtkíchthíchvừathởdốcnặngnhọctrêuchọcBì DậpAn,nói:“Cưngà,emcúiđầunhìnxem,nhìnxemanhlàmemnhư thế nào...”
Bì Dập An bị hắn ấn lên trên tường không thể động đậy, khóe mắt thoángthấyGiảnChiếuNamđứngmộtbên,cứlẳnglặngmànhìnhình ảnh này như vậy.
Lúc này Bì Dập An đã thật sự mệt đến mức không thể động đậy đầu ngóntay,dướisựgiúpđỡcủaCốDuyênmớimiễncưỡngtắmrửaxong, chống cự được đến trên giường, sau đó hoàn toàn chìm vào giấc ngủ.
CốDuyênánhmắtsángquắcnhưánhtrăng,lạicònlấplánhnhưcóhàng ngàn hàng vạn ngôi sao trong đó.
Cô vừa cao trào, âm huy*t liền run rẩy dữ dội, như là có vô số cái miệng nhỏ liều mạng m*t lấy Cố Duyên, mã mắt hắn bị ** d*ch khi cao trào của côtướilên,liềnchịukhôngnổi,khôngmuốnnhịnnữa,saumấychụccái k*ch th*ch ra vào, Cố Duyên cũng k** r*n mà bắn.
ĐànhphảidùngvẻmặtbấtđắcdĩnhìnCốDuyênnói:“Ngàymaicậu phải đi sớm, tôi không tranh đêm nay với cậu, tôi đi trước, cậu cứ nói chuyện với cô ấy đi, đừng quá sốt ruột, sẽ làm cô ấy sợ.”
MôiBìDậpAndichuyểnkhỏingực,giốngnhưdỗdànhmộtđứatrẻ, cắnnhẹhaicáilênấnđườngvàmũihắn,vừanhẹgiọngdịudàngvừa gọn gàng dứt khoát hỏi: “Có làm không?”
CốDuyênđưaGiảnChiếuNamđếnhuyềnquan,haingườihìnhnhưvẫn còn đang tiếp tục thương lượng chuyện gì đó, cố tình hạ âm lượng thật thấp. Bì Dập An nghe không rõ ràng, cũng mặc kệ thế nào, cô cũng đã thừa nhận, không ngờ trong lòng cô không hề có một chút tình cảm nào, thậm chí còn có một chút hưng phấn khác thường đang chậm rãi dâng lên.
Trong lúc hoảng hốt, Bì Dập An phát giác có chỗ nào đó không ổn. Nhữngcôđangởtrongmêcungnênkhôngnhìnrađược,chỉthấyGiản Chiếu Nam như gió xuân trước mắt, lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua Cố Duyên tuấn tú bất phàm, cô thành thành thật thật nói phải.
Bì Dập An mở to mắt, nhắm nuốt ý nghĩa trong lời nói của Giản Chiếu Nam,saukhihồiphụctinhthầncôngẩngđầunhìnngườibạntraichính quy của mình, lẩm bẩm gọi tên hắn: “Cố Duyên...”
CốDuyêngậtđầu,lạibảoGiảnChiếuNamngàymaimangbữasáng đến cho Bì Dập An.
GiảnChiếuNamduỗitayđóncôtừtronglòngCốDuyênrangoài,yêu thương hôn hôn lên trán cô, dịu dàng hỏi: “Em sợ hả?”
CốDuyênvừanghecáimiệngnhỏkiakiacủacônóilờikíchthích,hai cánh tay liền tìm tòi xuống chân, nâng cả người cô treo lơ lửng, d**ng v*tcựclớnđẩyđẩymộtchúthuyệtkhẩunonmềmcủacô,độtnhiêncả cây hoàn toàn đi vào, lại cả cây rút ra, ra hết lại vào hết, rất hung hăng.
k*ch th*ch thị giác trực tiếp thay đổi biến thành phản ứng thực tế của cơ thể. Bì Dập An khống chế không nổi liền co chặt hạ thể, từng chút từng chútm*tcônthịtCốDuyênvào,haitaycôcònbấuvàocánhtayhắn,r*n r*: “Cố Duyên... Cố Duyên...”
“...A...sướngquá...lạisắptới...”BìDậpAndầndầnkhôngchịunổi một lượng lớn kh*** c*m mãnh liệt tràn tới, cô ôm chặt cánh tay Cố Duyên, thút tha thút thít, nức nở thét lên chói tai.
Chương 28: Sinh hoạt ba người
Đãmấylầnhắncốgắngkềmchếýmuốnđitìmcô,thậtsựnếuhômnay không đến nhìn cô một cái thì hắn sẽ điên lên mất. Có trời mới biết hắn đã gian nan đến mức nào mới có thể đưa ra được quyết định này.
Hai tính cách khác biệt lại vì Bì Dập An mà kết hợp với nhau.
hơirốiloạn,dùnggiọngmũigọitêncô:“...BìDậpAn,cụccưngcủa anh...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
GiảnChiếuNamhônhônlòngtaycô,nói:“Vậykhôngcầnphảilựa chọnnữa,haingườibọnanhđềuởbêncạnhem,emmuốnsaocũng được hết. Có chịu không?”
BìDậpAntâmtrạngđãkhôngthểdùngtừgiậtmìnhđểhìnhdung,cô cảm thấy Cố Duyên điên rồi, ngơ ngác nhìn hắn, qua một hồi lâu sau, cũng nói không nên lời.
Bầu không khí vốn dịu dàng bị nụ hôn của cô đánh vỡ, Cố Duyên vẫn hơi mơ hồ, bị động thừa nhận sự nhiệt tình của cô, bị cô sờ đến hơi thở
Cố Duyên trong lòng vẫn có một chút bất mãn, nhưng đã bị giọng nói yếuớtvàdựadẫmcủaBìDậpAnđánhtanđi,côcònbiếtgọitênhắn, còn biết việc này phải có sự đồng ý của hắn, cũng coi như là cho Cố Duyên một chút an ủi.
Rõ ràng là một cái ôm rất dịu dàng nhưng Bì Dập An bị Cố Duyên ôm vàotronglòng,lạicảmnhậnđượcmộtsựđauđớnvàtuyệtvọngkhông nói nên lời. Giống như hắn đã đứng bên bờ vực, một chân đã bước ra ngoài, chỉ có sợi dây thừng trong tay cô mới có thể cứu được hắn bây giờ.
Không phải ở chỗ nào khác mà chính là phòng riêng của Bì Dập An. Khắp nơi đều là mùi hương của cô, cô cũng không mạnh mẽ uy phong nhưngàythườngvẫnthấy,cảngườiđềumềmmạinhuhòa,ngoanngoãn bị hắn đè dưới người, lún sâu trên giường êm ái, để mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Hắnnói:“BìDậpAn,chỉmộtmìnhanhkhôngđủ,cóphảikhông?Em yên tâm, từ nay về sau anh cùng anh ấy sẽ đồng thời cùng ở bên cạnh em, em thích không?”
CốDuyênbịBìDậpAnđèxuốngdưới,cômởchânngồilêneohắn,vừa hôn hắn vừa đưa tay cởi cúc áo hắn, còn chưa cởi xong hoàn toàn áo sơ mi thì Bì Dập An đã gấp gáp duỗi tay sờ lên eo bụng hắn, đó là vị trí cô thích nhất.
CốDuyênnhẹnhàngvỗvỗlêncặpmôngđầyđặncủacô,hônhônlên má cô rồi mới ra khỏi cửa.
“AnAn,lựachọnlàmộtviệcrấtkhókhănđúngkhông?CốDuyêntốt nhưvậy,nhưnganhcũngthíchemnhưvậy,emthậtsựkhôngdễdàng chọn một người, có phải không?”
Rakhỏicửachínhsảnhtòanhà,CốDuyênđãthấyxeGiảnChiếuNam, hắn mở đèn xe, chiếu sáng một đoạn cho Cố Duyên.
Giản Chiếu Nam nắm tay cô, ấn cô xuống sô pha, nửa ngồi nửa quỳ trướcmặtcô,ngướcmắtnhìnvàođôimắtBìDậpAn,giơtaysờlênmặt gương, giống như dụ dỗ, dùng ngữ khí mềm nhẹ nhất, từng bước một khiến cô bước vào cái bẫy mà bọn họ đã bố trí.
Lầncuốilàtrongphòngtắm,đãlănlộnđếnhaigiờsáng,vốnlàđịnhtắm rồi đi ngủ, ngày mai hai người đều còn phải đi làm, đặc biệt là CốDuyên, Ngô Thành sẽ đến đây đón hắn lúc 5:30 sáng, sau đó, hai người bọn họ sẽ ra sân bay đi Tân Cương.
GiảnChiếuNambịtháiđộcủacôchọccười,hắnsờsờtóccô,lạinhìn nhìn đồng hồ, thấy thời gian đã sắp khuya.
ChođếnkhiNgôThànhgọiđiệnthoạiđến,CốDuyênmớipháthiệnra mình đã một đêm không ngủ.
Bởi vì động tác quá kịch liệt, nước bắn tràn lan, âm mao hắn cũng bị nhuộmthànhtừngsợitừngsợi,nhỏnướctíchtáp,đềulàthứdocôtiết ra.
Khoảngnửatiếngsau,BìDậpAnmớimởmiệngnóiđượcmộtcâuhoàn chỉnh nhất từ nãy đến giờ.
Nhưng hắn giờ phút này chỉ muốn ôm cô.
Nhưng tắm rửa một lúc thì không còn là chuyện dễ dàng nữa, trên người cô đều là những vết do hắn không khống chế được sức lực mà tạo thành, bắpđùivàngực,trêndathịtmịnmàngtrongsuốt,đềurảiđầynhữngdấu hôn đỏ thắm, nhìn thế nào cũng rất quyến rũ.
CốDuyênnhẹtaynhẹchânbướcxuốnggiường,khihắnđiBìDậpAn vẫn còn say giấc. Cố Duyên lay lay cô muốn chào tạm biệt, nhưng cô không tỉnh táo, chỉ ư ư vài tiếng rồi xoay người quay mông ra với Cố Duyên tiếp tục ngủ.
CốDuyêndừngbước,đứngyên,GiảnChiếuNammởcửaxeđitớichỗ Cố Duyên.
Côkhôngcònsứclực,dựatrênsofatựhỏi.Haingườiđànôngkhôngnói một lời nhìn cô cho cô có đủ thời gian suy nghĩ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
GiảnChiếuNammỉmcười,nói:“Hiếmkhicậucóthểdànhđượcthời gian...”
Chonên,cứuhaylàkhôngcứu,đồngýhaylàcựtuyệt? Lựa chọn của Bì Dập An là... hôn hắn.
BìDậpAnrầmrìnóicâuchánghét,nhưngvẫnkhôngnhịnđượccúiđầu nhìn xuống, chỉ thấy d**ng v*tthô tráng của hắn nong huyệt khẩu cô ra mức lớn nhất, lúc mãnh liệt rút ra còn có thể mang theo một chút thịt mềm, khi c*m v**, một chút thịt mềm kia lại bị hắn mạnh mẽ nhét vào.
Vừa nhìn thì thấy chính là bộ dạng bị cắm cho sung sướng tới cực hạn.
NhậnthấyBìDậpAnthấtthần,CốDuyênthởhổnhểnbuôngcôra,theo ánh mắt cô nhìn qua, Giản Chiếu Nam cười với hai người bọn họ bằng vẻ mặt vô tội.
Vòihoasenvẫnkhôngngừngphunnướcấm,cảphòngtắmsươngkhói lượn lờ như tiên cảnh. Cố Duyên ấn Bì Dập An ở trên tường mà hôn, phía dưới d**ng v*tnhư cái chày sắt cọ cọ lên huyệt khẩu và hoa môi củacô,BìDậpAnmớivừacaotràokhôngbaolâu,chỗđómẫncảmvô cùng, cọ không được mấy cái đã cọ ra một bắp đùi dính dính chất lỏng trơn nhớt.
Trongthangmáy,BìDậpAnđứnggiữahaingườiđànông,bởivìchiều cao của ba người cách biệt rất lớn, cho nên nhìn như một vết lõm kì dị. BìDậpAnngơngẩnnhìnvàobóngbangườibọnhọtronggươngthang máy, không hiểu sao lại có một loại cảm giác hài hòa quái lạ.
Côhỏi:“Haingườicácanhcóbiếtbảnthânmìnhđangnóigìkhông?” Giản Chiếu Nam và Cố Duyên đồng thời gật đầu.
“...Nếuemnóiphảithìsao?”BìDậpAnngẩngđầu,môiáimuộivuốtve cằm Giản Chiếu Nam, cắn một cái, lại l**m một cái.
GiảnChiếuNamômlấycổcôkéovàolồngngựcmình,khôngngờvẫn có tâm trạng trêu chọc: “Không phải Cố Duyên, rất thất vọng sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
CốDuyênbịcôhútđếnnổieotêdại,liềumạngđènénkhoáicảmcực hạn kia xuống, vụn vặt trả lời cô: “Ừ... anh đây...”
Bì Dập An gật đầu theo bản năng.
GiảnChiếuNamnói:“Tôibiếtrồi,cậuphảichúýđúngmực,hômnay cũng đừng thức khuya quá.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.