Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Phu thê đánh nhau cũng không có gì lạ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Phu thê đánh nhau cũng không có gì lạ


"Chuột nhắt ma đạo? Ngươi khẩu khí thật không nhỏ?".

[Các người đi đi, nơi này chiến đấu không phải cấp bậc các người gánh nổi].

"Không sao, chỉ là ta tới ngày.."

Nghe như giọng nữ tử, người này một bộ váy dài đỏ thẳm, trên mặt cũng là đeo mặt nạ che đị nửa khuôn mặt này.

Hắc vụ dần dần hóa thành khuôn mặt, chính là thần còng Dung ma ma.

Đôi bên đang muốn ra tay liền có một đạo ánh sáng từ xa bay đến, Dung ma ma biến sắc vội vàng muốn né tránh, nhưng phát hiện đã muộn.

Phương Hiên mặc dù cảnh giới thấp hơn Ninh Hồng Hồng một bậc, nhưng đối phương sử dụng Hồng Trần chi khí đánh nhau, mà hắn lại sớm hình thành đạo quả Hồng Trần.

Phương Hiên thầm chữi.

Nhưng để hai người chấn kinh chính là, thánh tử vậy mà như thế cường, có thể đối cứng cùng Độ Kiếp kì.

Ở đường đi này, hắn chính là ông chủ, mà Ninh Hồng Hồng chỉ là người làm công chỉ có thể ngước nhìn.

Nhưng nàng cũng không phải ăn chay, váy dài đỏ diễm cũng đã sớm toàn thân bao phủ bởi Hồng Trần chi khí, tùy thời t·ấn c·ông.

Ninh Hồng Hồng cười lạnh.

Lâm Dật cùng Hạ Phi Phi hoảng hốt, hai người không nhìn ra cảnh giới bà lão trước mặt, nhưng nghe ngữ khí cùng luồng khói đen xung quanh, liền biết kẻ đến không thiện.

"Tương công/Nương tử ta có chuyện muốn nói."

Phương Hiên thầm nghĩ7

Ninh Hồng Hồng liếc Dung ma ma một cái, bảo bà rời đi, không bảo bà gây chuyện, nàng khi phát hiện liền muốn ngăn cản, không ngờ đuổi đến phát hiện đối phương cũng là có người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tất nhiên cũng sẽ có một số người ngoại lệ, như Ninh Hồng Hồng.

Từ xưa đạo thống chi tranh, chính mà hai nha đã không thể dung hợp. Tu sĩ chính đạo dùng tinh hoa nhật nguyệt, linh khí trời đất tu bổ bản thân.

Nhìn ánh mắt ngượng ngùng của nương tử, Phương Hiên nhẹ nhàng thở ra.

Nghe giọng điệu này, hai người liền biết đại năng đối địch là một vị Độ Kiếp, mà bên mình vị này công tử lại chính là thánh tử.

Ninh Hồng Hồng lúc này nhìn chằm chằm "phu quân" cũng là không hiểu thấu.

Mà lúc này từ trong nhà đi ra Ninh Hồng Hồng, cũng đã khôi phục trước kia, chỉ là khuôn mặt có chút tái nhợt.

"Cũng dám xưng Hồng Trần? Vậy thì ta muốn thử xem ngươi có thực lực thế nào?"

"Người đến là ai? bản công tử không thích g·iết kẻ vô danh."

Nam tử kia không ai khác chính là Phương Hiên, hắn thấy mùi ma khí quanh đây, liền đuổi tới xem xét, quả nhiên không phải một ma, mà là một cặp ma đạo.

"Bản tọa chính là Hồng Trần tiểu thư."

Muốn như thế, đòi hỏi tu sĩ phải có linh căn, linh căn càng tốt, tu luyện càng nhanh.

Hai người đồng thanh nói với người mình.

Lâm Dật cùng Hạ Phi Phi càng là chấn kinh, chẳng lẽ có trưởng lão nhận được tin tức tới đến đây tiếp ứng. Hai người lúc này mở thở ra một hơi.

Mà hai tên này thân phận cũng không thấp, Dung ma ma g·iết hai người, liền sẽ có đại năng truy tung. Nàng cho dù trốn ở chân trời góc bể cũng khó mà thoát.

Phương Hiên lúc này đã trở lại dáng một tên phàm nhân, áo trắng như tuyết cũng đã đổi lại thành áo thường.

~~

Hồng Trần chi khí chính là khắc tinh ma khí, nàng liền chỉ có thể dùng tiên khí đánh hắn.

Làm sao hai người đồng thanh như thế?

Nàng nội tâm buồn bực, bây giờ thấy Lâm Dật cùng Hạ Phi Phi đi ngang, liền muốn lấy hai người trút giận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nương tử, nàng làm sao đó?"

"Diệu làm sao, bản công tử chính là Hồng Trần công tử, đã hôm nay ngươi dám g·iả m·ạo bản công tử liền một trận chiến đi."

Phương Hiên sớm đã xử lý v·ết t·hương do bà nương kia gây ra, nhưng mấy vết chém từ tiên khí bà nương kia lại không thể lập tức lành lạnh, nhìn bề ngoài không khác gì v·ết t·hương ngoài da bình thường.

"Không sao, chỉ là vật lộn một chút cùng con lợn rừng này mà thôi, hắc hắc."

Ninh Hồng Hồng ngạc nhiên, nàng nhận ra khí tức thanh kiếm đó, chính là Hồng Trần chi khí.

Phương Hiên lấy Hồng Trần chi khí hóa làm Hồng Trần chi kiếm, toàn thân kiếm là một mảnh khói bụi, tựa như nhân gian.

Hai người cũng ý thức được không đúng, nhưng cũng không có nghĩ nhiều, mà bắt đầu tình huống giương cung bạc kiếm.

Dung ma ma mĩm cười, nụ cười hết sức âm u:

Phải biết hai người cùng thánh tử tuổi không hơn kém bao nhiêu, mà thánh tử lại nhập môn trước hai người chỉ một năm.

Mà tiên khí dùng rất hao tổn, nàng tuy thắng hiểm nhưng cũng chịu tổn thương.

Dung ma ma chỉ là muốn đùa vui cùng đám hậu bối, thả chút cơn giận. Phải biết đệ tử thánh địa mỗi người đều có hồn đăng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng sở hữu chính là tiên thể, thiên tư siêu quần, không cần c·ướp đoạt bản nguyên người khác vẫn có thể mạnh lên.

Dung ma ma thầm nghĩ, cái quỷ gì, ta còn chưa ra tay, ngươi không nói võ đức, cũng may bên ta có người.

"Hắc hắc, không ngờ đụng phải hai tên tiểu bối."

Bà còn nghĩ mình xong rồi, liền có một đạo ánh sáng khác bay đến ngăn cản, lúc này Dung ma ma mới đảm bảo một cái mạng.

"Tướng công, ngươi làm sao b·ị t·hương."

Bình thường Dung ma ma sẽ không ra tay ăn h·iếp hậu bối, dù sao hiện tại bà là Luyện Hư, hai tên kia cho dù đệ tử thánh địa, bằng tuổi này bất quá Nguyên Anh kỳ.

"Kiệt kiệt kiệt, đã đoán được cần gì phải hỏi, nghe nói Đại La thánh địa kiếm đạo chính là số một đại lục, hôm nay lão bà ta muốn kiểm nghiệm xem có đúng như lời đồn."

Làm sao biến thành Hồng Trần tiểu thư.

"Thiên tôn."

Phương Hiên khó khăn chống đỡ mới có thể rời đi, nhưng b·ị t·hương là khó tránh khỏi.

Mà một số người không có linh căn liền chỉ có thể đi theo ma đạo. Ma đạo dùng chính là c·ướp đoạt bản nguyên, linh uẩn của người khác đề cao bản thân.

Chương 2: Phu thê đánh nhau cũng không có gì lạ

Từ xa lăng không bay đến một người, người này toàn thân áo bào trắng, khuôn mặt đeo mặt nạ, không nhìn rõ khuôn mặt.

Ninh Hồng Hồng liền chạy vào trong, lấy ra thảo dược, thoa thoa v·ết t·hương cho Phương Hiên.

Ngươi không phải là Hồng Thiên Tôn ma danh hiển hách, người nghe người sợ sao?

"Thiên tôn? ít nhất cũng là Độ Kiếp, nhưng nhìn nàng sao lại giống như một phàm nhân."

Bọn họ nghĩ mình tuổi này đạt tới Nguyên Anh liền đã là thiên tài tuyệt thể, bây giờ mới biết, sở dĩ thánh tử là thánh tử, bọn họ chỉ là chân truyền là có nguyên do.

Dung ma ma, Lâm Dật, Hạ Phi Phi: ???

Hạ Phi Phi: ???

Dung ma ma chỉ là trút giận một chút, nếu ai cũng như bà, chính ma hai đạo sớm đã nổ ra c·hiến t·ranh.

Biết tướng công nhà mình sẽ hiểu một chút y đạo, nàng liền điều chỉnh kinh mạch, vận dụng tiên khí che lấp.

Lâm Dật: ???

"Nương tử, ta trở về."

Phương Hiên nghe nói như thế cười to:

"Ngươi là ai?"

Sau lưng hắn còn vác trên vai một con lợn rừng, trên người v·ết t·hương không ít. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn cũng thuận dịp bắt mạch của nương tử, phát hiện nàng kinh mạch hơi loạn.

Yêu cầu cũng không quá cao, chỉ cần ngươi đủ hung ác liền đủ.

"Tương công, chàng về."

Dung ma ma kinh hỷ, lùi lại phía sau, nửa quỳ:

"Đáng c·hết tên mõ già, không ngờ lại không nói võ đức như thế."

Nghe nói như thế, Ninh Hồng Hồng cười lạnh.

Dung ma ma:0??????

Trước kia ở thánh địa, thánh tử đã từng nói tương lai sẽ lấy đạo hiệu này.

"Hừ, chuột nhắt ma đạo to gan, dám như thế ban ngày càng quấy."

Lâm Dật trong tư thế rút kiếm.

Chỉ là bà nương kia không nói võ đức, đã nói đánh nhau bằng Hồng Trần chi khí, bà nương kia thấy yếu thế, liền vận dụng tiên khí đánh nhau.

Hắn cũng đây là lần đầu gặp một phương đại năng ma đạo lại dùng tiên khí, cái này làm sao mà đỡ được.

Lâm Dật cùng Hạ Phi Phi liếc mắt nhìn nhau, rõ ràng không phân biệt giọng nói này là ai, nhưng nghe giọng điệu, có lẽ là đại năng chính đạo đi ngang qua.

Bà đang muốn nói gì thì sau lưng cũng truyền tới giọng nói.

Dung ma ma nội tâm run rẩy, người trước mắt này khí tức như phàm nhân, nhưng có phàm nhân nào có thể lăng không mà đứng.

Nhìn thấy nương tử yếu ớt như thế, Phương Hiên bỏ xuống bó củi cùng lợn rừng chạy tới nàng.

Nàng không nghĩ tới người trước mặt thật vậy mà cũng như nàng, đều tu luyện Hồng Trần chi khí.

Lâm Dật rút kiếm ra, Hạ Phi Phi cũng theo đó như thế, vẻ mặt hết sức ngưng trọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Phu thê đánh nhau cũng không có gì lạ