Nữ Xứng Công Tâm Kế
Thuần Bạch Xuẩn Bạch
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53: Muốn làm người phụ nữ của đại thần [7]
Tề Tử Kỷ gật đầu: “Ừ, sẽ không trách cô.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bị anh bất thường một hồi làm Diệp Tử cũng quên luôn lý do cô gọi điện: “Sao tự nhiên lại không đăng chương mới?”
Tề Tử Kỷ cười nhẹ: “Cô lấy số tôi từ chỗ Lam Khải hả? Vừa nãy anh ấy cũng hỏi chuyện này.”
Diệp Tử nghi hoặc: “Cười gì thế?”
“Cái đoạn này trăm ngàn chỗ hở. Nếu Kì Tích thật sự viết xong một truyện từ lâu như thế, tại sao không tự đăng, hơn nữa nếu truyện đã viết xong thì mỗi ngày đăng ba nghìn chữ để làm gì? Kì Tích, anh muốn bỏ bộ kia chuyên tâm làm bộ này thì cứ nói thẳng, đừng có tung hỏa mù như thế, không phải là vì tiền sao? Có nữ chính kiếm được nhiều hơn không có nữ chính bao nhiêu, để khiến anh không ngại phiền toái làm như thế này.”
Tề Tử Kỷ ở đầu dây bên kia đột nhiên cười nhẹ.
“Hả? Đang nghĩ nếu giờ chúng ta đang nhắn tin thì cô sẽ dùng biểu tượng nào đây?” Anh cười vui vẻ.
Cô hít sâu một hơi: “Được rồi, tôi biết rồi.” Rồi lại hạ giọng mềm nhẹ: “Tích Đại biến mất vô tung, cẩn thận lúc quay về lại phát hiện đã có người thay thế vị trí của mình, đến lúc đó cũng đừng khóc nha!”
Vì thế, hôm nay sau khi đăng chương mới, cô cố ý đăng thêm một đoạn giải thích.
“Đại thần Kì Tích không đăng chương mới truyện chính lại đăng , anh thấy độc giả của anh có để yên không?” Đến lúc đó làm sao cô có thể giấu được chuyện hai người dùng chung tài khoản chứ.
“Tôi đâu có nói người đó là tôi, tôi rất sùng bái Tích Đại, hy vọng anh càng ngày càng nổi danh. Đến lúc đó tôi có thể đi khoe với người khác, tôi là người từng hợp tác viết truyện cùng đại thần.”
“Đầu tiên, phải nói với mọi người một chuyện. Tôi không phải Kì Tích, là một tác phẩm Tích Đại viết từ thời trung học, đã viết xong và đưa cho tôi xử trí. Cho nên, là tôi đăng giúp Tích Đại. ~(≧▽≦)/~ Đây là nguyên nhân Tích Đại mất tích nhưng quyển này vẫn đăng chương mới. Còn chuyện Tích Đại làm sao thì hình như là bố anh ấy đến thời mãn kinh, không cho anh ấy viết truyện! Ít nhất không phải là tai nạn xe cộ linh tinh, cũng coi như tin tốt mà đúng không? À, còn chuyện tôi là ai thì không nói cho mọi người đâu, cắn tôi đi nha~ ╭(╯^╰)╮”
Diệp Tử khẽ thở dài một tiếng, không biết vì sao trong lòng đột nhiên gợn sóng, trong số những nam chính cô từng tiến công chiếm đóng Kì Tích không tính là ưu tú nhất, nhưng anh lại có sự đơn thuần mà người thường không có, tuy rằng thường khiến người khác cạn lời nhưng cũng khiến người ta thấy bình yên.
Chương 53: Muốn làm người phụ nữ của đại thần [7]
“Ồ, thật xin lỗi.” Tề Tử Kỷ nghiêm túc đáp: “Có cần tôi thử lại lần nữa không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“TMD Kì Tích bao tuổi rồi, chưa cai sữa chắc? Viết hay không viết bố mẹ còn quản nữa? Cái lý do rách nát gì đây, nói anh ấy bị tai nạn xe cộ tôi còn thấy đáng tin hơn.”
Cô nhất thời đứng hình, một lúc sau mới bất đắc dĩ nói: “Tôi biết rồi, vậy thì thế nào bây giờ, vẫn đăng theo kế hoạch ban đầu à?”
“Ngủ ngon.”
“Đăng chứ!” Anh rất vô tội: “Hỏi chuyện này làm gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nửa giờ sau.
“Mèo bố tôi nuôi.”
Trước khi ngủ say anh còn vui vẻ tự khen mình một câu.
“Được.”
“Ừ, anh ấy nói vì bố anh, ông ấy không cho anh viết truyện à?” Kì Tích thân là nam chính đương nhiên không thể là một trạch nam bình thường được, trong tiểu thuyết không nói rõ nhưng Diệp Tử biết chắc thân phận anh bất phàm.
Diệp Tử ôm trán: “Không cần.” Suýt thì cô quên là tên này không bình thường.
“Tôi chỉ có thể nói là quá giả tạo rồi.” Diệp Tử đánh giá không chút nể mặt.
“À?” Anh như vừa hiểu ra: “À, vậy tôi nên phản ứng thế nào thì tốt? Cô phải cố lên nhé, tôi chờ bị cô thay thế.”
Tiết lộ mọi chuyện sớm như thế không vui chút nào.
Hôm nay anh bị bắt phải xem báo cáo cả ngày, vốn định đi ngủ sớm lại bị Lam Khải đánh thức, sau đó thấy 126 thư trong hộp thư nghĩ cũng không cần nghĩ đã trực giác nghĩ tới cô. Rồi quả nhiên như anh nói, gần đây giác quan thứ sáu của anh đặc biệt nhạy, cô gọi đến ngay lập tức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tôi cảnh cáo trước nhé, nếu có độc giả của anh chất vấn tôi tại sao không đăng tôi sẽ không trả lời bọn họ đâu đấy. Nếu anh bị ném đá hay gì đó thì đến lúc đó cũng đừng trách tôi nha.”
Gần đây Diệp Tử rất bận, cô tăng thời gian đánh chữ, bắt đầu tăng mạnh số chương dự trữ của , tốc độ gõ của cô ngày càng nhanh nên số lượng chữ cũng tăng rất nhiều. Không chỉ vậy, cô còn tăng cường độ luyện tập của mình lên không ít.
Diệp Tử cũng cười: “Kho biểu tượng của tôi phong phú lắm, sau này sẽ từ từ gửi cho anh.”
Tề Tử Kỷ còn cẩn thận suy nghĩ một lúc: “Tôi không khóc đâu, từ năm năm tuổi tôi đã không khóc rồi.”
“Kháo, tôi đã nói văn phong quyển này không giống Tích Đại mà! Nói mau, rốt cuộc bạn là ai? Phân tích cả hội bạn thân của Tích Đại mà không thấy ai hợp với phong cách này!”
Cô vừa vội bên này vừa phải rút thời gian đăng bên , phản ứng của độc giả không khác suy nghĩ của cô là bao, đều la hét hỏi tại sao không đăng bên truyện kia. Tuy rằng Diệp Tử nói với Kì Tích là sẽ không trả lời nhưng lượng độc giả vào kêu than càng ngày càng nhiều, cảm xúc cũng càng ngày càng sục sôi, thậm chí trên diễn đàn cũng đã có kẻ post bài bôi xấu Kì Tích. Cô thấy mọi chuyện đến nước này, cuối cùng cũng hơi không quá nhẫn tâm.
Diệp Tử: “………”
“Muộn rồi không quấy rầy anh nữa, ngủ ngon nhé.”
Diệp Tử cau mày xem vài trang bình luận, câu sau càng kỳ quái hơn câu trước. Một lúc lâu sau, cô khe khẽ thở dài, nhắn cho Kì Tích một tin.
Edit: Kiri
Tề Tử Kỷ giải thích nhàn nhạt cho cô nghe: “Gần đây Meo Meo của ông ấy c·h·ế·t, tâm tình ông ấy không tốt nên lấy tôi ra phát tiết thôi. Không sao, bình thường ông ấy cũng chỉ phát tác chứng mãn kinh một thời gian, chắc khoảng một hai tháng là ổn thôi.”
“Tích Đại.” Diệp Tử trịnh trọng mở miệng: “Anh hiểu hai chữ ‘vui đùa’ có ý gì không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Huhuhuhu, cầu tha thứ, hình như tôi càng làm mọi chuyện thêm loạn rồi, quả nhiên không nói gì vẫn tốt hơn!! Muốn khóc o(>﹏
“Meo Meo?” Diệp Tử nhíu mày.
“Vậy cô tìm tôi có việc à?”
Mình quá giỏi!
Tề Tử Kỷ vẫn hơi mờ mịt: “À, thế thì sao?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.