Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 319
Châu Thiện cắn nước đá, ngồi trong căn cứ của Hiệp hội Khoa học Huyền học nhàn nhã coi mấy bài đăng liên quan cầu Đại vịnh sông thủ đô.
Châu Thiện xua tay: “Hiệp hội có nhiều người, chị kêu người khác nhận đi.”
Khoảnh khắc chạy tới giữa cầu, một chiếc xe thử nghiệm chạy phía trước bỗng nhiên trượt bánh xe đụng vào bên phải cầu.
Châu Thiện nói:
Mấy chiếc xe thuận lợi đi qua một phần ba cây cầu, áp sát giữa cầu.
Thẩm Băng mở miệng nói:
Thẩm Băng nói: “Người khác đều bó tay không biện pháp.”
Viên Kính và Chu Thành Uy có thể nói là vênh váo đắc ý, có cầu Đại thành công làm gốc, về sau chắc chắn chính phủ sẽ tiếp tục hợp tác với bọn họ, đến lúc ấy bọn họ sẽ kiếm được nhiều tiền.
Chốc lát sau trên cầu liên tiếp vang mấy tiếng va chạm.
Chương 319
Thật ra cao ốc này là của bạn tốt của Trần Thiên Tông, cũng là sản nghiệp của ông già hôm ấy Châu Thiện diệt cổ cho, Lục Quốc Khánh, ông ấy vô tư dâng ra tòa nhà lớn này cho Hiệp hội Khoa học Huyền học làm căn cứ.
Châu Thiện li3m kem cây, ú ớ nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Băng lộ ánh mắt thê thảm như đã c·h·ế·t cha mẹ.
Châu Thiện khoát tay: “Đi xa chút, chướng mắt quá nhé.”
“Không nhận, cảm ơn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tầng lầu càng cao thì cấp bậc của thầy phong thủy sẽ cao hơn, đãi ngộ cũng tốt hơn. Thí dụ như tầng 33 là khu vực hoạt động của Trần Thiên Tông, dù sao ông lớn tuổi, thời gian đến đây trấn giữ ít, mấy đồ đệ tới nhiều hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy tôi tài sơ học cạn càng không dám nhận.”
Sau khi cầu Đại sập, bên có liên quan đã mời mấy nhóm chuyên gia đi kiểm nghiệm, đều không phát hiện vấn đề gì, nhưng chuyện lạ là người hay xe khi đi đến cây cầu khúc giữa sông sẽ chóng mặt đụng vào nhau, may mắn chưa cho xe chạy, nếu xảy ra mạng người, chuyện kỳ dị này lan truyền ồn ào trong giới phong thủy, đã mời mấy thầy phong thủy đi xem, hoặc là nhìn không ra cái gì, hoặc là nhìn ra nhưng không dám nói.
Thẩm Băng nhìn vẻ mặt thoải mái của Châu Thiện thì ngập ngừng muốn nói.
Trần Thiên Tông cũng chừa một văn phòng trên tầng 33 cho Châu Thiện, cử động này làm dậy sóng lớn trong hiệp hội, nhưng ông dẹp hết mọi âm thanh phản đối, dành căn phòng lớn nhất trên tầng này cho cô.
“Sao mấy ngày nay em chăm tới đây thế?”
“Người phụ trách công trình đã bị thay, hai người kia bị kéo xuống rồi, hay là cô bé người lớn đừng chấp nhặt, nhận lại đi.”
“Mạng chạy nhanh, thoải mái.”
Thẩm Băng như cô vợ nhỏ lại gần nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Băng bưng hộp trái cây đến:
“À thì là bên cầu Đại vịnh sông.”
“Chuyện này không đơn giản như vậy.”
Châu Thiện nói: “Có gì thì nói mau lên.”
Viên Kính và Chu Thành Uy không xem như người phụ trách cầu Đại, bọn họ chỉ là nhà thầu mặt ngoài, có lời thì kiếm lời, có sai sót thì chịu trách nhiệm.
Châu Thiện ngoài miệng từ chối nhưng nhận rất nhanh, đến vài lần thì nghiện, suốt ngày ở trong phòng làm việc lên mạng chơi game, sắp bỏ bê việc học.
Bên dưới cầu Đại vịnh sông là con sông vận chuyển duy nhất của thủ đô, can hệ quá lớn, người bình thường đều không muốn nhận khoai lang nóng phỏng tay này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Băng nhăn mặt:
Mặc kệ nói sao thì, lời pháp sư nói quả nhiên linh nghiệm.
Trên mạng ít có tin về cầu Đại vịnh sông thủ đô thử cho xe chạy bị trục trặc, đa số bị đ è xuống, dù sao ở thủ đô cũng xem như tiếng xấu. Nhưng không biết hai nhà thầu Viên Kính và Chu Thành Uy phải sứt đầu mẻ trán cỡ nào mới đuổi đi truyền thống chuẩn bị thổi phồng trong buổi thử cho xe chạy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.