Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 270
“Ghê tởm.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 270 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Châu Thiện vươn tay ra, cái đầu kia còn chưa phản ứng lại đã rời trần nhà bay vào bàn tay của cô, tóc đen dài thẳng bị cô túm lấy.
Phi đầu hàng ít nhất cần bảy bảy bốn mươi chín ngày mới có thể hoàn toàn thành công, Kumanthong mới được luyện ngày thứ nhất, ánh sáng mặt trời là kẻ thù tự nhiên của nó. Khi bách hoa phi đầu hàng chưa thành công thì có rất nhiều nhược điểm, nếu như tu thành công, sợ rằng khó gặp đối thủ trên cõi đời này.
Châu Thiện không thể nhịn được nữa, lấy tay làm lưỡi dao chém xuống đầu lưỡi, thoáng chốc c·h·ặ·t· ·đ·ầ·u lưỡi đứt thành hai khúc.
Châu Thiện nói xong vung cái đầu dính liền bao tử lên, tay phải vẽ mấy vòng trong không trung rồi ném mạnh đi, đầu bay đập vào vách tường.
“Bây giờ thì tới lượt của tao!”
Châu Thiện mặt không cảm xúc: “Ồn ào!”
Qua lại mấy chục lần, Châu Thiện hơi thở hổn hển, cô lại nhìn đầu bay thì nó đã bị đập nát bấy.
Người bị phi đầu hàng g**t ch*t cũng sẽ bị lệ quỷ đầu bay g·i·ế·t trong sương mù máu, bởi vậy hàng thuật sư của Nam Dương gọi nó là bách hoa phi đầu hàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Châu Thiện biết được ngọn nguồn sự tình đôi khi sẽ nghĩ nhan sắc và tình yêu đáng sợ đến thế sao?
Bởi vì vụ án này ảnh hưởng rất lớn, cấp trên lựa chọn không công bố ra đại chúng, thủ đô vẫn ngựa xe như nước vẫn phồn hoa, nhưng vụ án ăn thịt người của Lâm Khê trở thành ác mộng của tất cả cảnh sát hình sự có mặt lúc ấy.
Cái đầu kia rất đắc ý, cười the thé, tiếng cười lại càng giống con nít:
Đầu bay bị quay chóng mặt còn chưa tỉnh táo lại thì Châu Thiện giống như giải khóa năng lực nào đó, túm tóc của nó đập rầm rầm vào bức tường như ném banh, đầu bay đập từ bức tường này bắn qua bức tường khác.
Châu Thiện đi đến bên cửa sổ mở rèm ra, ánh nắng ấm áp bên ngoài chiếu vào, chiếu lên đầu bay, cái đầu đã không có động tĩnh, nhưng khi bị ánh nắng chiếu thì vẫn không kiềm được phát ra tiếng rống điếc tai, bị ánh sáng mặt trời chiếu rọi hóa thành bãi máu loãng.
“Mơ đẹp đấy, tiếc rằng mày không biết bà cố là ai rồi. Trên tay mày chắc có bảy, tám mạng người nhỉ, một Kumanthong đen của Nam Dương đi tới thủ đô Trung Quốc của tao phá phách, thật sự là muốn c·h·ế·t!”
Đầu bay cười khằng khặc, thè đầu lưỡi đỏ thẫm cuốn lấy Châu Thiện, cùng lúc đó, bao tử dưới đầu bay b*n r* càng nhiều sương mù máu, chỉ chốc lát cả người cô đã ướt đẫm máu.
Châu Thiện dọn dẹp dấu vết rồi nhảy ra ngoài cửa sổ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vụ án Lâm Khê tạo thành hậu quả rất lớn, cô ta bị Kumanthong dụ dỗ hiến tế rất nhiều nhau thai, lại lấy danh nghĩa cho ăn cơm tắm rửa miễn phí lừa gạt kẻ lang thang về nhà, tổng cộng g**t ch*t sáu người. Đồng nghiệp Văn Nhã bị Lâm Khê mất trí phát cuồng g**t ch*t, ngay cả Tô Triệu Mỹ cũng suýt c·h·ế·t trên tay cô ta, lại cộng thêm Tào Trí Viễn. Nhưng khi cảnh sát chạy đến hiện trường phạm tội thì chỉ thấy cái xác nam khô quắt và một xác c·h·ế·t không đầu, trải qua DNA chứng thực, xác c·h·ế·t không đầu là hung thủ Lâm Khê của vụ án, nhưng cô ta c·h·ế·t như thế nào còn là điều bí ẩn chưa giải mã được.
Châu Thiện cười ‘dữ tợn’:
Kumanthong bám vào đầu bay, hiện giờ cái đầu bị Châu Thiện đập nửa c·h·ế·t nửa sống, Kumanthong cũng bị tổn hại nặng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Châu Thiện túm gốc tóc rậm rạp của đầu bay, nhấc lên cao cho mắt của Lâm Khê ngang bằng mình:
Truyền thuyết dính vào sương mù máu kia là c·h·ế·t ngay, chưa tới nửa tiếng sẽ tan chảy thành bãi máu.
Châu Thiện vừa thở vừa ném mạnh đầu bay xuống đất:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.