Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4-2: Rượu trắng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4-2: Rượu trắng


Mộ Cẩm Ca cùng bà ấyđivào, tán gẫu vài câu, mới biết được người phụ nữ ấy kêu Tốnganh, là chủ nhà hàng, mà chồng bà ấy là bếp chính, năm ngoáiđãqua đời vì bệnh, hai người vẫn chưa có con cái.


"......"

"Kia… xin hỏi, có thể cho cháu thửkhông?"

Chương 4-2: Rượu trắng

Mộ Cẩm Ca đứng lên, xoay người đối mặt bà gật gật đầu. “Chào dì, cháu đến xin việc làm.”

Người phụ nữ ấy nhìn nhìncô, hítmộthơi, mới hoàn toàn đem cửa đẩy ra:" Tiến vàonóiđi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mộ Cẩm Canói:"nóinhư vậy, nhà hàng cómộtđoạn thời gian ngưng kinh doanh."

Người phụ nữ thoạt nhìn ngoài bốn mươi, so với Mộ Cẩm Ca thấp hơn nửa đầu, mặcmộtchiếc váy dài màu xanh, khoác áo len trắng, khí chất văn nhã. Bà ngẩn người: “Xin việc?”

Nhà hàng này nhất địnhđãtừng rất đông khách ủng hộ.

"......"

Mộ Cẩm Ca nhìn tất cả mọi thứ có thể sử dụng được trong phòng, quay đầu nhìn Tốnganh: “Cháu có thể dùng những nguyên liệu này, làmmộtmón ăn đơn giản.”

Capriccio, dùng từ điển tra cứu, nghĩa làmộtđoạn nhạc ngắn sôi động, tự do về giai điệu.

"khôngcần."

Trầm mặcmộtlát, Rượu trắng mới hỏi câu:"côkhôngphảikhôngthích mèo chứ?"

Edit: Song Ngư

Rượu trắng giống như nghe được trái tim mình tan vỡ ra ngàn mảnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đúng vậy." Mộ Cẩm Ca xem phản ứng của bà ấy, cũng thấy có điểm kỳ quái,"Nhà bếp của mấy vịkhôngthiếu người sao?"

Mộ Cẩm Ca lấy di động từ túi ra:" Màynóitên nhà hàng và địa chỉ, tao tự tìm, đừng phá màn hình điện thoại tao." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tốnganhnói: “Năm trước chồng dì phải nằm viện, nhà hàng lại làm ănkhôngtốt, cho nên dì đóng cửa,mộtlòng chiếu cố ông nhà trong viện, sau đó chồng dì qua đời, dì rất đau lòng, mở cửa bán vài ngày rồi lại đóng, sau nghe lời khuyên của bạn dì,đidu lịch hai tháng cho khuây khỏa, dì cũng vừa mới về.”

" Đúng vậy, tao thích c·h·ó."

"Ở đâu?"

Tiến sâu vào nhà hàng, Mộ Cẩm Ca nhình quanh bốn phía, thấy cả phòng như được bao trùm bởi cảm giác của năm tháng, nhưng nội thất thiết kếthìvẫn chỉnh chu, mới mẽ.

"Ai nha," Chỉ nghe từ phía sau vang lên tiếng củamộtphụ nữ trung niên, như là hoảng sợ, “Xin hỏicôlà ai, sao lại ngồi trước cửa cửa hàng chúng tôi?”

"Thiếuthìcó thiếu, chính là......" Người phụ nữ do dựmộtchút,"Takhôngnghĩ đến thuê người, tính toán đem bếp phó nâng lên......"

Tốnganhcũngkhôngcó hoài nghi, chính là vui mừng cười:"khôngnghĩ tới vẫn có người nhìn đến, thay dì cám ơn bạn cháu."

Tuykhôngphải lúc làm việc, nhưngcôvẫn đeo khẩu trang, che gần nửa khuôn mặt, chỉ để lộ đôi mắt, lộ vẻ thờ ơ lạnh lùng. Mái tóc dàiđãđược cột kiểu đuôi ngựa gọn gàng.

"mộtngười bạn giới thiệu ah." Mộ Cẩm Ca nghĩ thầm, chính mình cũngkhôngtínhnóidối.

“Bất quá, chuyện này có chút bất ngờ, phòng bếp chỉ có nguyên liệu của mấy ngày trước, đều là món đơn giản, nếukhông, chiều mai cháu lại đến, dìsẽchuẩn bị nguyên liệu tốt cho cháu thử.”

Rượu trắngnói:"khôngphảicôđangtìm việc sao? Ta biếtmộtnhà hàngđangtuyển người,côcó thểđithửmộtlần."

rõràngđã9 giờ sáng, nhưng cửa vẫn đóng chặt.

"Chỉ dẫn?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"cômở bản đồtrênđiện thoại ra, ta giúpcôtìm."nóixong, Rượu trắng lại than thởmộtcâu," Vốn ta có thể trực tiếp hiển thị đườngđitrong đầucô, nhưng tahiệntạiđangtrong xác con mèo này nênkhôngthể làm được ah."

Tọa lạc trongmộtngõnhỏđãtừng là nơi phồn hoa nhất thành phố, cách nơicôsốngkhôngxa,hiệntại nơi nàykhôngquá náo nhiệt, có chútcôđơn vắng lặng, chỉ có hai cây ngô đồng cao to ngay đầu ngõ, bất chấp mưa nắng, vẫnkhôngsuy suyển.

Tốnganh: “Cũng được nửa năm hơn, khi tâm trạng dìđãbình phục, muốn kinh doanh lại, mới pháthiệnnhà hàngđãbị khách lãng quên, ngay cả khách quen cũngkhôngcòn đến, kinh doanh ảm đạm, cũngkhôngcó đầu bếp nào nguyện ý làm,đangsuy nghĩ có nên sang lại quánkhôngthìcháu tới… Cho dì hỏi, cháu từ đâu mà biết tin tuyển người? Dì nhớ mìnhđãđem tin tuyển dụng lấy về hết rồi mà.”

Nhà hàng nằm ở cuối ngõ, có ba bậc thềmnhỏphía trước, cửa gỗ, bức tường ở hai bên cửa được bao phủ bởi cây thường xuân, nhìn qua có dăm ba cây leo kéo dài đến bảng hiệu, cùng chữ “C” quấn quanhmộtchỗ.

"Nếuthậtsựcó địa chỉ như màynói…" Mộ Cẩm Ca khó khănnói,"Tao liền tạm thời giữ màymộtđêm, nhưng mày phải chính mình tắm rửa, chính mìnhđiWC, buổi tối sau 11 giờ phải im lặng,khôngđược quấy rầy tao ngủ."

Tốnganhsửng sốt:" Cái gì?"

"Đúng rồi! Ta biết!" Rượu trắng giật mình,"Nếu chỉ dẫn của ta có thể hỗ trợ chocô,côchắcsẽtinđi!"

Hôm sau, Mộ Cẩm Ca sáng sớm liền rời nhà, đến nhà hàng mà Rượu trắngnóihôm qua.

Đúng 10 giờ, cửa nhà hàng rốt cuộc cũng mở.

Mộ Cẩm Ca gật đầu:"Cháu hiểu được."

Mộ Cẩm Ca đứng nhìn trông chốc lát, rồi ngồi xuống bậc thềm mà chờ.

Phòng bếp rất lớn, đối diên là khu ăn uống, tuynóilà có cửa ngăn cách, nhưng lại là cửa kính cáchâmnhiệt độ cao, sạchsẽkhôngtí dầu mỡ, khách ngồi bên ngoài có thể nhìnrõtừng động tác của đầu bếp bên trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

*

Tốnganhnói:" Tuy rất cám ơn cháuđãđến, nhưng dì cũngkhôngthể lập tức tuyển dụng, vẫn cần tiến hànhmộtlần khảo hạch, dù sao nơi này cũng là tâm huyết cả đời của chồng dì, nếu người tiếp quảnkhôngđủ sức, dì tình nguyện đóng cửa."

Hôm naycômặc áo sơ mi sọc đơn giản, cùng quần tây màu đen nhạt, kết hợp giày sandal màu nâu đính đá ôm lấy chân như tác phẩm điêu khắc tinh tế.

Như sét đánh ngang tai!

Mộ Cẩm Ca nhìn nó, từ chối cho ý kiến.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4-2: Rượu trắng