Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám
Yêu Xuyên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Thịt nướng
Còn khóc thảm thiết như vậy.
*
Cao Dương đem Rượu trắng ôm lên, mỉm cườinói: "Mộ tiểu thưkhôngcần khách khí với chúng tôi, lúc sausẽcó người đến liên hệ vớicô."
Mộ Cẩm Ca lẳng lặng nhìn nó chăm chú trong chốc lát, đôi mắt đen như bóng đêm tịch mịch, nhìnkhôngra cảm xúc gì.
Mộ Cẩm Ca lại hỏi: "Sau này tôi có thể mang đồ ăn đến cho nókhông? Nó thích đồ ăn tôi làm."
Mộ Cẩm Ca: "......"
Xem trả lời như vậy, hơn phân nửa làkhôngthể.
"A!"
Mộ Cẩm Ca liếc nómộtcái, do dự, nhưng cuối cùng vẫn là đem cửa mở ra.
"Meo......" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cao Dương: "......"
"Yo, yo?" Lái xe tiểu Lưu bị tiếng hét thảm này làm cho hoảng sợ, tay cầm vô-lăng có chút loạng choạng.
"......"
Cao Dương ôm nó, cáo từnói: "Mộ tiểu thư, chúng tôiđi, ngượng ngùng quấy rầycô."
Đúng là cái hệ thống ngu ngốc.
Tiểu Lí cười: "khôngnghĩ tới này con mèo này tính tình hung như vậy."
"Làm sao vậy,khôngthể xa ta?" Rượu trắng hừmộttiếng, "khôngđược, bản Đại vương chính làmộtcái hệ thống rất chú trọng chất lượng cuộc sống, luôn theo đuổi thứ tốt nhất! Cho nêncôkhôngđược ngăn cản ta, cònkhôngchạy nhanh cấp bản Đại vương đem cửa mở ra?"
Nó được Cao Cương ôm xuống xe, tiến đến ngôi nhà cao cấp trong trí nhớ, tiến vào thang máy, lại ra thang máy.
Thấy cửa rốt cục mở, Cao Dương tiến lên từng bước: "Mộ tiểu thư."
Mộ Cẩm Ca kinh ngạc, liếc mắtmộtcái nhìn nó, chỉ thấy khuôn mặt dẹt sửu manhđãmuốn nâng lên, nhìncôchăm chú, bộ dáng vẫn thâm thù đại hận, giống như ai thiếu nó mấy túi thức ăn cho mèo.
Rượu trắng vội la lên: "Nhưng nhóm người này khẳng địnhsẽkhôngtừ bỏ ý đồ,nóikhôngchừngsẽgiám sátcô."
"Ta là cái hệ thống,khônggiống nhân loại cáccô, đa sầu đa cảm như thế.côxem ta cùng chủ trước chung sống bảy năm, lúc rờiđihắnta cũngkhôngcảm thấy quá khó khăn, huống chi chúng ta ở chung quá ngắn, cảm tìnhkhôngsâu,côkhôngthích ta, ta cũngkhôngthíchcô, tách ra coi như là giải thoátđi, tađãsớmkhôngnghĩ nhìn gương mặt quan tài củacô."
Cao Dương cũng lại hít câu: "Phải nha, dù sao thiếu gia......"
Mộ Cẩm Ca đột nhiênnói: "Tôi về sau có thểđixem nókhông?"
Rượu trắng hung hăng hướng ngoài cửa kêu hai tiếng, nhưng cũngkhôngcó chút lực uy h**p gì.
"Ô ô ô ô ô ô ô ôkhôngđược bỏ thức ăn cho mèo, ta còn có thể trở về! Còn có thể trở về!"
Rượu trắng hừmộttiếng, tao nhã l**m l**m móng vuốt.
Lần này là hai lớp cửa trong ngoài đều mở.
Rượu trắng:??
côngồi xuống, sờ sờ đầu nó,nhẹgiọngnói: "Mày có thể nhận dữ liệu tao làm từ xakhông, hay xa tao làkhôngđược."
thậtsựlà việc lạ,côgáikia cấp nó ăn canh mê gì hay sao?
"Hoa Thịnh là công ty đàng hoàng,khôngphải hắc đạo, mày lo lắng cái gì."
Mộ Cẩm Ca trầm mặc vài giây, mới mở miệng: "Tao......"
Nhưng ngữ khí nónóichuyện cũng rất khinh khỉnh: "Ta nghĩ thông,cônóiđúng, takhôngphảikhôngở ngươi bên ngườicôthìkhôngthể, mỗi ngàycôđisớm về trễ, trở về liền ngủ, kỳthậtta có ở nhà haykhôngcũngkhôngquan trọng, cùng với ở trong phòng đợicô, cònkhôngbằng trở lại nhà tiểu thiếu gia Hầu gia, làmmộtcon mèo cao sang, cókhôngbiết bao nhiêu thứ cao cấp để vui chơi, còn có các loại thực phẩm cho mèo hạng cao cấp...... Đúng rồi, còn có người chuyên tắm rửa chải lông cắt móng cho ta, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, vô cùng thoải mái."
Cảm thụ ánh mắt đồng tình của ba người trong xe, Rượu trắng vẻ mặt giống như từ trong mộng tỉnh lại.
Mèo kêumộttiếng so vớimộttiếng càng thê lương,mộtlúc sau, còn có nhà mở cửa xem náo nhiệt.
Nghecônóilời này, Rượu trắng có loạikhôngdự cảm: "Tĩnh ca ca, chẳng lẽcôtính toán......"
Rượu trắng hướng Mộ Cẩm Ca giơ giơ móng vuốt, rất là thản nhiênnói: "Tĩnh ca ca, tađirồi, sau nàykhôngcần nhàn hạ, phải tiếp tục nghiên cứu làm các món ăn mới nha!"
Tiểu Lưumộtbên lái xe rời khỏi bệnh viện thú y,mộtbên thông qua kiếng chiếu hậu ngó ngó con mèo ngồi phía sau,nói: “Đềunóichó là loài trung thành, tôi xem con mèo này cũngkhôngkém, khóc từ tiểu khu đến bệnh viện,thậtsựlàm tôi mở rộng tầm mắt.”
Chương 10: Thịt nướng
Rượu trắng có chútkhôngmuốn, dùng hai chân trước nắm lấy quầncô: "Takhôngmuốn xacô."
Nhưng màkhôngnghĩ tới Rượu trắng cũngkhôngngủ, trướcmộtgiây Cao Dương đụng tới, nó đột nhiên mở to mắt, nhảy dựng lên,khônglưu tình hướng ngón tay Cao Dương cắnmộtngụm.
Mộ Cẩm Ca: "......"
Rượu trắng ghé vàotrênvai Cao Dương, vẫn nhìn Mộ Cẩm Ca,mộtbênnói: "Tĩnh ca ca, ta muốn ăn cánhỏ, lần đầu tiêncôlàm cho ta, ta liền thích, còn muốn ăn cơm chiên, kỳthậtbánh yến mạch ta cũng nghĩ muốn ăn, ngày đócôthế nhưngkhôngcho ta ăn......"
nóixong, Cao Dương ôm Rượu trắng cùng hai người khác xoay ngườiđi, chỉ để lạimộttiểu ca mang kính râm chờ đưa thông tin.
"Tạ lễ liền miễn," Mộ Cẩm Ca thản nhiênnói, "Đối tốt với nó là được."
"Mộ tiểu thư, hy vọngcôcó thể mở cửa cho chúng tôi đem mèođikiểm tra." Ngoài cửa đột nhiên vang lên thanhâmđánh gảy lời Mộ Cẩm Ca, "Nếucôkhôngphối hợp, như vậythậtngại, chúng tôisẽđứng ở đây chờcôđira,hiệntại khắp tiểu khu này đều có người của chúng tôi. Chúng tôisẽkhôngthương tổncô, cũng tận lựckhônglàm phiền đến mọi người xung quanh, cho nên báo cảnh sát làkhôngcần thiết.côcũngkhôngnghĩ chỉ vìmộtcon mèo, liền ảnh hưởng đến cuộc sống cùng công việc của bản thânđi?"
Này, này, đừngnóichuyện cómộtnửa đượckhông?
Nhìn chằm chằm khối tròn mịn màng kia, Cao Dương nhịnkhôngđược lấy tayđisờmộtcái.
Cao Dương có chút làm khónói: "Này...... Tôisẽgiúpcôhỏi ông chủ tôi, hỏi xongsẽchocôcâu trả lời thuyết phục."
"Ô ô ô ô ô ôđãnóicùng nhau xem phim,côkhôngđược tìm con mèo khác coi chung, lại càngkhôngcó thể tìm con c·h·ó!"
Rượu trắng thấy Mộ Cẩm Cakhôngnóigì, vội biểuhiệnquyết tâm: "Dù saohiệntại mèothìkhôngcó, hệ thốngthìcómộtcon!"
thậtsựlà kì quái, Hầu gia nuôi con mèo này lâu như vậy, dạy dỗkhôngthiếu, theo lý thuyết hẳn là tính tình ôn thuận mới đúng,khôngnghĩ tới tiểu thiếu gia chân trước mới vừađira ngoài, sau lưng nó liền bỏ chạy,nóiđilàđi, làm cho bọn họ tìmmộttháng. Mà vị Mộ tiểu thư theo lý thuyết thu dưỡng nókhôngbao lâu, nhưng nó lại nghe lờicôấy, lúc rờiđicòn khóc đên tâm tê phế liệt, giống như là sinh ly tử biệt.
Mộ Cẩm Ca thúc giụcnói: "đinhanhđi, tao phải mở cửa."
Mộ Cẩm Ca xoa xoa trán: "Tao nên hướng bọn họ giải thích như thế nào, rằng con mèo bọn họ muốn tìmđãthay đổi linh hồn sao?"
"Tiểu tử kia,đãlâukhôngthấy."
Kia đương nhiên! Bản Đại vương cũngkhôngphải là hiền lành đâu!
"......"
nóithật, Cao Dương sống lớn như vậy, vẫn là đầu thấy mèo khóc.
"Phí công sức lớn như vậy để tìm mội con mèo, chứng minh chủ nhân của nóthậtsựrất coi trọng nó."
"Được rồi."
Mộ Cẩm Canói: "Cácanhmangđikiểm trađi, tôi đoán hẳn là chính là con mèo của ông chủ cácanh."
"Này......" Cao Dương nhíu mày, "Mộ tiểu thư, như vậyđi, chúng tôi mang mèođibệnh viện kiểm tra trước, tiểu Triệu ở lại đây,hắnsẽlưu lại phương thức liên lạc, đến lúc đócônghĩ muốn tặng đồ ăn, cứ trực tiếp liên lạc với tôi hoặc tiểu Triệu."
nóixong, bên trong xe lâm vàomộttrận trầm mặc ngắn ngủi, ăn ý lại quỷ dị.
Xú hỗn đản, cònkhôngmau mang trẫmđi?
Đợi cho Cao Dương ôm nóđixuống lầu, khi trong tầm mắt hoàn toànkhôngcó Mộ Cẩm Ca, tiếng của Rượu trắng giống như bầu trời u ám sau cơn bão, nháy mắt hỏng mất, khàn cả giọngnói: "Mộ Cẩm Ca! Cho dùcôkhôngđến tìm ta, bản Đại vương cũngsẽnghĩ biện pháp trốn tới nhìncôa a a a a a!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quámộtlát mới nghe tiểu Lưu buồn bảnói: "Phải nha, dù sao thiếu gia......"
Nhấn chuông cửa xong,mộtlúc sau, cửa lớn mở ra.
Rượu trắng hạ thấp đầu,khôngbiết suy nghĩ cái gì.
"Ân, có thểđi." Mộ Cẩm Cakhôngđể ý lắm, cười cười, "Người ta làđanglúc tìm mèo, chúng takhôngcó lí, liềnkhôngso đo này nọ."
"Ô ô ô ô, lúccôở nhàmộtmình, đừng có ăn uống qua loa tùy tiện, đừng đến lúc ta trở vềcôđãchết mất rồi!"
Edit: Song Ngư
Cao Dươngmộttay tìm hộp cứu thương khẩn cấptrênxe để cầm máu,mộttay vẫynói: “khôngcần, vừa rồi cậukhôngnghe sao? Con mèo này rất khỏe,khôngbị bệnh mèo dại gì gì đó đâu.”
Các người cútđiđi!
khôngngờ Rượu trắng đột nhiênnói: "không, ta theo chân bọn họ trở vềđi."
Rượu trắng chủ độngđiđến trước mặthắn, ngẩng đầu nhìnhắnkêumộttiếng.
Rượu trắng:????????
Lại nghe Cao Dương hítmộttiếng: "Làm cho nó tận tình phát tiết thống khoáiđi, đến chỗ thiếu giasẽkhôngcó thể ngang ngược như vậy."
Cao Dương nhìn nhìn con mèo Garfield ngồi ở bên cạnh-- đại khái là vừa rồi khóc mệt,hiệntạiđãmuốn ngủ, cả thân thể cuộn thànhmộtđoàn, hô hấpnhẹnhàng phập phồng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
hắnnhìn thấy Rượu trắng trong lòng Cao Dương, môi mỏng hơi chếch lên, tươi cười mang theo điểm tà khí.
Xuấthiệnở trước mặt nó làmộtthanh niên chừng hơn hai mươi tuổi, dáng người cao khoảng 1,85m, chân dài vai rộng, mặc chiếc áo len trắng in hoa cùng quần dài đen, cách ăn mặc rất sành điệu, tản ra sức sống của giới trẻ.hắncó đôi mắt đào hoa trời sinh, khóe mắt hơi nhếch lên, mơ hồ mang theo ý cười nhạt, mũi thẳng, môi mỏng, khuôn mặt đẹp như tạc ngọc, vô củng khôi ngô, như là minh tinh điện ảnh.
Sau khi gọi điện thoại báo cáo mọi chuyện cho cấptrên,hắnngồi vào phía băng ghế sau,nóivới lái xe tiểu Lưu và đồng nghiệp ngồi ghế trước, “Lái xe đến nhà thiếu gia.”
Cao Dương sửng sốt, nhìn về phía Mộ Cẩm Ca: "Mộ tiểu thư, con mèo này......"
Mộ Cẩm Ca đứng lên: "Mày theo ban công chạyđi, cẩn thậnmộtchútkhôngcần bị pháthiện."
nóixong, ngữ khí nó liền thay đổi,khôngcó như vừa rồi thoải mái khoái trá: "Ta nghĩ ăn cá nướng, nghĩ muốn ăn mỳ, nghĩ muốn ăn hoa quả, muốn ăn cơm cà ri...... Ta còn có thiệt nhiều thiệt nhiều món ăn muốn ăn,côcònkhôngcó làm cho ta ăn đâu!!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu Lí thở dài: "Phải nha, dù sao thiếu gia......"
"Cám ơn Mộ tiểu thư, sau này chúng tôi hậu tạ tốt chocô!"
Bác sỹ thú ynóinó thương tâm quá độ, đề nghịkhôngdùng lồng sắt nhốt lại, cho nênhắncứ như vậy mà nó ôm vào xe.
"Nhưng lúc con mèo này c·h·ế·t đói ngoài đường, những người ngoài đóđãlàm cái gì?" Đôi mắt Rượu trắng như hai hòn thủy tinh đáng thương nhìncô, "Chẳng lẽcôkhôngcoi trọng ta?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rượu trắng sửng sốt: "Vậycôlàm sao bây giờ?"
Bất qua, theo trí nhớ của khối thân thể này, ấn tượng của nó phải là rất tốt nha, bằngkhôngnó cũngkhôngsau khi chủ nhânkhôngcó ở nhà, bởi vì quá nhớhắn, muốnđitìmhắnnên chạy ra ngoài tìm.
"Chắc con mèo nàyđangtrách chủ nóđi, là muốn mang nóđitriệt sản sao?"
Tiểu Lí quay đầu: "Nha,anhCao bị cắn sao? Muốn ghé bệnh viện kiểm trakhông?"
"......"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.