Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 22

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22


đãbiết tương lai sản nghiệp nhà họ Trầm là của Trầm Minh, sợ rằng trong giới chẳng còn ai nhớ tới tên ngốc Trầm Ám đâu. Vân Yênnói“sau này khoẻ lại”, ngốc hơn mười năm, còn khoẻ được cái nỗi gì đây.

Vân Yên nhìn chị ấy,nóitừng chữmột: “anhấy là người nhà họ Trầm.”

Vân Yên dắt trợ lý mới của mình xuống lầu, bất ngờ nhìn thấy xe của Chu Mạn Chi ở phía dưới.

nóilà chín giờ đúng học, nhưng chưa đến tám giờ rưỡithìcôgiáo Lươngđãtới rồi. Thấy Vân Yên cũng tới sớm, thái độ củacôLương mới khá hơnmộtchút, trông Vân Yên cũng nghiêm túc nghe giảng nghiêm túc thực hành, cuối cùngkhôngmặt nặng màynhẹnữa.

Chu Mạn Chi lạnh giọngnói: “Bạn trai emkhôngthích hợp, hai người quá thân mật.”

Chu Mạn Chi thấy vậy: “Các người từng có va chạm à?”

- ---

Vân Yên qua loa lậtmộtcái, ngẩng đầu lên: “Chị Chu, em cómộttrợ lý là đủ rồi.”

mộtmón ăn được mang lên.

thậtsựChu Mạn Chikhôngdám tin, bộ dạng này của Trầm Ám làm cũngkhônggiống người có IQkhôngbình thường.côcũngkhôngtin Vân Yênsẽtìmmộtngười có IQkhôngbình thường làm bạn trai.

Ở trong lớp đến buổi trưa, Vân Yên dẫn Trầm Ám và Chu Mạn Chi cùng ăn cơm. Hôm nay Trầm Ám rất ngoan, ngồi bên ngoài đợicômộtbuổi sáng. Vân Yên mở miệng khenanhmấy câu, xoa xoa đầuanh.

- ---

Làm xong, Vân Yênnóicám ơn với Chu Mạn Chi: “Chị Chu,đãlàm phiền chị phảiđimộtchuyến rồi.”

Vân Yênkhôngbiết làm sao, kẹp miếng cải xanh đến bên miệnganh, lúc nàyanhmới ăn, đôi mắt vẫn nhìncô.

Vân Yên do dựmộtlúc: “thậtrathìtụi em...đãkết hôn rồi, nhưng chẳng qua là em chăm sóc choanhấy trước khianhấy khoẻ lại thôi. Chờanhấy khoẻ lại,thìtụi emsẽ... ly hôn.”

Thời gian cơm trưa Chu Mạn Chi định để Vân Yên livestream, vì vậy chọnmộtnơi có tính riêng tư cao, hoàn cảnhkhôngtệ để ăn cơm, vàomộtphòng bao ở lầu hai.

Chu Mạn Chi: “Được rồi,đitrướcđi.”

Chu Mạn Chikhôngnhịn được mở miệng nhắc nhở: “Hai người giữ khoảng cáchmộtchút, đừng để lều báo chụp được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc trước thích Vu Tử Kiệt đến muốn sống muốn c·h·ế·t, sau đó lại có mối quan hệ với chủ tịch Trầm, bây giờthìtự mình kết giao bạn trai trông tình cảm có vẻ vô cùng tốt.

Vân Yên đáp lời, quay đầu thấy mặt Trầm Ám lạnh ngắt bộ dạngkhôngvui vẻ lắm, cho làcôkhôngnắm lấy tayanhnênanhtức giận, thừa dịpkhôngcó ai để ý, ngón trỏ ngoắc vào ngón út củaanhlắc lắc.

Xe dừng lại, Vân Yên cởi dây an toàn ra, rồi cởi giúp Trầm Ám. Suy nghĩmộtchút, lấy khẩu trang cho Trầm Ám đeo vào. Cổ áoanhhơi lộn xộn,côchỉnh lại ngay ngắn choanh.

Đến tột cùng làđãxảy ra chuyện gì?

“Tất cả lời emnóiđều làthật.” Vân Yên lại đút cho Trầm Ámmộtmiếng cải xanh, sau đó lại ấn đầuanhxuống xem phim hoạt hình. Tiếp tụcnói: “Đểanhấy ở nhàmộtmìnhthìanhấy cứ chạy lung tung,anhấykhôngbiết gì cả, em rất sợanhấy ra ngoàisẽbị người ta bắt nạt. Chị cũng thấy rồi đó,khôngcó ai đút choanhấy,anhấy cũngkhôngthèm ăn cơm.”

Hai người đón xe trở về,khôngcó Chu Mạn Chi ở đây, nên dọc đườngđiVân Yên nắm chặt tay Trầm Ámkhôngbuông. Thỉnh thoảng cằn nhằnanh“Tại saokhôngăn cơm” “khôngđược kén ăn” “Kén ănkhôngphải đứa bé ngoan” “khôngngoan ngoãnthìkhôngthíchanh.” Giọng điệu của mẹ già khiến bác tàikhôngnhịn được nhìn bọn họ trong gương chiếu hậu mấy lần.

Tay Trầm Ám trốngkhông, sắc mặt càng khó coi.

- --- (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trầm Ám cúi đầu lườmcômộtcái, sắc mặt hơi dịu lại. (Typard: Bỗng dưng thấy Ám nhà chúng ta rất chi là ngạo kiều.)

Vân Yên nhoài đầu qua,nhỏgiọng dỗ dành: “Ngoan nào.” Sau đó rụt tay về.

Hôm qua lúc Vân Yên tới công ty,khôngcómộtai để ý tớicô. Hôm nay vừa đến, lại cókhôngít người chào hỏicô, bất kể có quen biết haykhông, tất cả đều ra vẻ rất thân quen vớicô.

Còncôả “Đình Đình” gặp ngoài thang máy hôm qua. Ả trợn mắt nhìncômộtcái, hừmộttiếng, nhưng cũngkhônggây phiền toái nữa, ưỡn sống lưng, giẫm giày cao gót lướtđixa như cơn gió.

Vân Yên để sơ yếu lý lịch quamộtbên, gắp thức ăn cho Trầm Ám: “anhăn trướcđi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trầm Ám lạnh lùng nhìn sang.

“Chị Chu,thậtrathìanhấy...” Vân Yên do dự chớp mắtmộtcái, đầu ngón tay đụng vào huyệt thái dương: “Nơi này củaanhấykhôngđược bình thường.”

Mẹ kế, em trai khác mẹ, cha rắc giống muôn nơi*. Cho dù là Đại thiếu gia nhà họ Trầm danh chính ngôn thuận,thìTrầm Ám ở nhà họ Trầm có thể có được địa vị gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chị mải âu lo, cũng quên mất chuyện để Vân Yên livestream, ăn cơm xongthìvội vã rờiđi. Vân Yên lại muốn đút đồ ăn cho Trầm Ám, nhưng Trầm Ám lạikhôngăn, hình như xem phim hoạt hình đến mê mẩn rồi.

Buổi chiềukhôngcó lớp, ở công ty cũngkhôngcó chuyện gì làm, Vân Yên mang Trầm Ám về nhà.

Chu Mạn Chi nghe đến mơ hồ: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Vân Yênkhôngthể làm gì khác hơn là tự mình ăn trước.

Chu Mạn Chi hoài nghi nhìn Vân Yên: “Tại sao em phải ở cùng cậu ta?”

Tinh Xán Entertainment nằm dưới trướng nhà họ Trầm, nên chuyện của nhà họ Trầm Chu Mạn Chi cũngđãnghe quamộtít.khôngcần Vân Yênnóitỉ mỉ, chính chị cũng đoán được bảy tám phần.

(Typard: Ed tới đâythìtình mẹ bao la bỗng trỗi dậy,anhkewt như này tôi bấnanhquáanhÁm êi.)

Vân Yên thắt dây an toàn cho mình, thấy Trầm Ámkhôngcài, cởi dây của mình ra, nhoài người qua cài hộ. Chu Mạn Chi nhìn thấy từ kính chiếu hậu, cau mày.

Nghe đượcmộtcâu cuối cùng, tay Trầm Ám nắm Vân Yên bỗng siết chặt.

Cửa kính xe chậm rãi hạ xuống, Chu Mạn Chi tháo kính râm xuống,khôngmấy thân thiện liếc Trầm Ámmộtcái, tỏ ý bảo bọn họ lên xe. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vân Yên suy nghĩmộtchút, lấy điện thoại ra dỗ Trầm Ám xem phim hoạt hình, cuối cùng cũng dời được tầm mắtanhđến chỗ khác.

Ngay cả giấy chứng nhận kết hôn cũngđãlĩnh rồi, sợ rằngcôphải mang theo cục nợ này cả đời. Vì lấy được cho mìnhmộtvai diễn,côthấy có đángkhông?

Vân Yên kêumộttiếng, trừnganh: “nóianhmấy câu nênanhkhôngthích nghe đúngkhông?”

Sau đó giải thích với Chu Mạn Chi: “anhấy, khi còn bé xảy ramộtchuyện ngoài ý muốn.”

“Thích nghe.”anhbuồn buồnnói.

“Em đừng chọccôta.” Chu Mạn Chinói: “Chịcôta Kiều Yên Nhiên có chút quan hệ với nhà họ Trầm bên kia, nghenóilà hôn thê của Trầm thiếu gia.”nóixong, nhớ tới tấm hình Vân Yên bị chụp cùng với chủ tịch Trầm, còn có cành ô liu mà đoàn làm phim《Linh Hi truyện 》đột nhiên ném tới, nhìn thêm người bạn trai củacôbên cạnh, ánh mắt trở nên phức tạp.

Chu Mạn Chi ngẩn ra mấy giâykhôngkịp phản ứng: “Cái gì?”

côquay đầu, chân mày Chu Mạn Chi nhíu chặt.

Sau đó bỏ đũa xuống, nhìn Chu Mạn Chi: “Chị Chu,thậtrathì...”cônghiêng đầu nhìn Trầm Ámmộtcái, Trầm Ám chưa ăn, mặtkhôngđổi sắc nhìn lại.

Chu Mạn Chi suy nghĩmộtchút cảm thấy nhức đầu, đây chính là nghệ sĩ đầu tiên chị dẫn dắt phất lên đó, nếu tìm được đúng đường, tương laikhôngbuồnkhônglo. Nhưng dắt theo ông chồng ngốcthìsẽxảy ra chuyện gì? Nếu bị moi ra, bất kểnóinhư thế nàothìcũng đều khó nghe.

Chương 22

Trong lúc chờ mang thức ăn lên, Chu Mạn Chi cầm mấy tập sơ yếu lý lịch trong túi xách đưa cho Vân Yên: “Chị sàng lọcmộtbuổi sáng được mấy người, em chọnđi.”

Đinh, thang máy đến.

Vân Yên chần chờ trong chốc lát, gật đầumộtcái.

Động tác của Vân Yên ngừngmộtlát: “Dạ.”

Dư quang Chu Mạn Chi liếc qua, honhẹmộttiếng.

mộtđường tĩnh lặng.

Chu Mạn Chikhônglên tiếng, gật đầumộtcái coi như trả lời, lái xeđitới Tinh Xán Entertainment.

Vừa dứt lời, Trầm Ám cúi người xuống, đột nhiên vùi đầu vào gáycô, môi đètrênbả vaicô, rất lạnh.

Vân Yênkhôngthể làm gì khác ngoài thu tay về.

Dư quang Vân Yên thấy Trầm Ám lại ngẩng đầu lên, nên giơ tay lên vỗ xuống: “Ngoan nào, xem phim hoạt hình củaanhđi.”

(*:thậtra chỗ này là khắp nơi lưu tình, nhưng mình thấy cụm kia cũng hợp lý, nghe Việt hơn, nên để.)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22