Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 14

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14


Trầm Ám ngẩng đầu, vẻ mặt của Vân Yên ở trong gương thànhthậtnghiêm túc, giống nhưđanglàm chuyện đao to búa lớn gì liên quan đến sống c·h·ế·t, mỗimộtnhát kéo đều vô cùng thận trọng.

“thậtrathì,”côvỗ vỗ drap trải giườngtrênvaianh, hơi chột dạnóivới Trầm Ám: “Người đẹp cắt tóc kiểu gì cũng dễ nhìn,khôngcân đối cũngkhôngsao,anhthấy đúngkhông?”

Ngón tay Vân Yên để dưới vòi nước thử nước ấm, đến khi nhiệt độ thích hợp, mới bắt đầu gội choanh. Taycôcó lúc cọ qua cổ Trầm Ám, có lúc xoa tóc Trầm Ám, xúc cảmnhẹnhàng khó cảm giác được.

Cơm nước xong, Vân Yên đưa Trầm Ám đến tiệm cắt tóc.

Đến buổi chiều, trờiâmu, gió cực kỳ to, hai ba ngườiđiđường vội vãđiqua, xe cộrõràng cũng ítđi, xa xa xe bán đồ ăn vặt cũng lục tục dọn hàng, đường phốhiệnlên chút vẻ tiêu điều.

Cuối mùa thu, trời trở lạnh. Vân Yên là người sợ lạnh, trong ngoài mặc đến mấy lớp. Sợ Trầm Ám lạnh, mặc thêm choanh, liếc mắt thấy ngoài cửa sổ gió thổi làm cong câynhỏ, lại tìm khăn choàng cổ quấn choanh.

côc*n m** d***, có vẻ là do dựmộtlúc, cúi xuống dè dặt cắt ít tóc bên kia, kết quả vẫn y nguyên. Hai bên vẫnkhôngthể nào cân đối.

Lúc quay lại bàn, thức ăn cũngđãnguội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trầm Ám nhìncômộtcái,khônglên tiếng, cũngkhôngăn, cuối cùng ngay cả thịt trong chén của mình cũngkhôngđộng đến.

Đẩy cửa ra, hơi nóng đập vào mặt, ông chủ tiệm cắt tóc làmộtông lão lớn tuổi, mặt tiền cửa tiệm còn đơn sơ hơn cả tiệm vừa rồi. Vân Yên sợ Trầm Ám lạikhôngmuốn, ngay lúcanhngồi xuống trước gương. Vân Yên tiến lên cởi áo khoácanhxuống ôm vào trong ngực.

Ông chủ cười ha hả quây cho Trầm Ám tấm vải: “Cắt kiểu gì đây?”

- ---

Vân Yên ngồi xuống trong tiệmnhỏmấy mét vuông, chống cằm, chăm chú nhìn tóc Trầm Ám rơi dưới đất,khôngchú ý tới Trầm Ám cũngđangnhìncôở trong gương.

Rất nhanhđãcắt xong, ông chủ cởi tấm vải ra, cầm miếng xốp lau chùi cho Trầm Ám.khôngnhịn được tán dương: “Dáng dấp cậu nhócthậtkhôi ngô,côbé này là bạngáihả? Hai người kết hôn chưa, bươn chải ở thành phố lớn cũngkhôngdễ dàng gì.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừanóixong, Trầm Ám lập tức trầm mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi Trầm Ám bước đến thấy trong tiệm chỉ cómộtngười phụ nữ là bà chủthìđứng lại, sống chếtkhôngmuốnđivào, Vân Yên kéo sái tay cũngkhôngđược.

Tiệm cắt tóc rất gần, dưới lầu cómộtcái. Mặt tiền cửa hàngnhỏ, từ cửa sổ thuỷ tinh nhìn vào thấy hơi đơn sơ, bà chủ ngồitrênghế, cầm điện thoại di động xem phim.

Thế Trầm Ám mới chịuđi.

Lúc nàycôlơ đãng lại nhìn thấy tiệm cắt tóc,khôngchoanhthời gian, dắtanhđitới. Há miệng run rẩy, trong miệng cònkhôngquên lẩm bẩm: “Lần này còn dám cáu kỉnhthìvề nhà đánhanh.”

Vài sợi tóc lộn xộn lác đác rơi xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vân Yên hơi sửng sốt, trong lòng cực kỳkhôngđược tự nhiên, phủ nhậnnói: “Chuyện đó, tôi là chịgáicậu ấy.”

Dướisựthúc giụckhôngngừng của Vân Yên, Trầm Ám mặt lạnh cúi đầu. Vân Yên bựcanhbày mặt thối với mình, thở phì phò đậpanhmộtcái, dùng khăn choàng che nửa gương mặtanh.

Làcôcắt hư tóc người ta, Vân Yên cũngkhôngquá miễn cưỡng, thương lượng vớianh: “anhkhôngthích tiệm này, vậy chúng ta đổi tiệm khác nhé?”

Xoẹt xoẹt xoẹt, tóc rào rào rơi đầy đất, trong gương tóc của Trầm Ám càng lúc càng ngắn, Vân Yên thả cây kéo xuống, thở phàonhẹnhõm.

Nhà họ Trầmkhôngcó ai quan tâm Trầm Ám, tất nhiên càngkhôngthể nào có người cắt tóc choanh. Lần cắt tóc trước là khi nào? Trầm Ámkhôngnhớ nổi, thời điểm quá lâu, muốn ngược dòng đến kiếp trước.

côcũngkhôngchờanhtrả lời, run run cởi drap trải giường ra, giũ sạchsẽbỏ vào trong máy giặt. Xoay người lại phủi phủi cổ Trầm Ám, vươn người ra mở vòi nước, ngực hơi dán lên lưnganh, vừa chạm vào lập tức tách ra.

Ông chủ đáp: “Được rồi.” Làm ướt tóc Trầm Ám trước, sau đó cầm công cụ bắt đầu cắt.

d*c v*ng của Trầm Ám mới vừa bị dập tắt mơ hồ có xu hướng bùng lên lại.

Vân Yên đổ dầu gội đầu xoa lên tóc Trầm Ám, vì là lần đầu làm chuyện này, động tác củacôchậm rãi từ từ, cẩn thận ôn nhu. Dầu gội đầu hương trái cây thoang thoảng dần tản ra trongkhôngkhí.

Chương 14

Trầm Ám ngừngmộtlát, cúi đầu nhìncômộtchút,mộttay khác muốn tháo khăn choàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ông chủ cũngkhôngxấu hổ, chuyển câu chuyệnmộtcái: “Khó trách lại xinh đẹp như vậy, hoá ra là cùngmộtmẹ sinh ra.”

Phòng trọkhôngcó lò vi sóng, trong phòng bếp chỉ có dụng cụ làm bếp mà Vân Yên cũngkhôngbiết sử dụng,khôngthể làm gì khác ngoài cứ thế ăn đồ ăn nguội.cônhìn tóc Trầm Ám bị cắt hỏng ở đối diện,khôngnóitiếng nào ăn cơm nguội, trong lòngkhôngkhỏi sinh ra chút áy náy, suy nghĩmộtchút, lựamộtcái cánh gà trong hộp đồ ăn choanh, lúc gắp qua còn lưu luyếnkhôngthôi.

Đột nhiên Trầm Ám đứng lên, áo khoác vẫn còn trong tay Vân Yên,anhchỉ mặc áo lông đẩy cửa ra ngoài, lúcđicũngkhôngquay đầu lại.

Mười phút sau, Trầm Ám ngồi trước bồn rửa tay, nửa ngườitrênchoàng drap giường sạchsẽ, nhìn Vân Yên trong gương tayđangcầm kéo, cau mày chần chờkhôngdám xuống tay.

Vân Yênnói: “Chỉnh tềmộtchút là được.”

Tay Vân Yên lành lạnh, đụng phải tay Trầm Ám, cảm thấy có chút ấm áp. Vì vậy ôm tâm trạng trêu đùa người khác chợt nắm lấy tayanh, cười khanh khách chờanhphản ứng.

Hai bênkhôngcân đối.

Trầm Ám nhìncômộtcái, cúi đầu xuống.

Vân Yênkhôngbiếtanhlại cáu kỉnh chuyện gì, nhanh chóng trả tiền chạy ra ngoài theo.

“Choanh.”côdùng giọng điệunóichuyện với trẻ con: “Ăn nhiều thịt, lớn lên...” Khoé mắt liếc về phía đôi chân dài dưới đáy bàn, yên lặng nuốt lời kế tiếp trở vào.

“Gội đầu choanhnhé.”cônói: “Cúi đầu xuống.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14