Nữ Phụ Hằng Ngày Cầu Ly Hôn
Bán Tiệt Bạch Thái
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Chương 26
Châu Mạt loạng choạng, suýt nữa ngã vào lòng anh. Cô chống một tay ra giữa hai người, tức giận quát: “Anh làm gì vậy?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Châu Mạt đưa tập tài liệu cho Tạ Xiễn: “Vậy anh xem đi.”
Rồi sau đó, bảng kê khai tài sản của phòng làm việc ấy lại chỉ ra khoản tiền mới nhận gần đây, cùng với tên người thanh toán, là một người họ Đỗ, là người thân trong tập đoàn Đỗ Thị.
Nếu ly hôn…
Châu Mạt bắt đầu vùng vẫy: “Tạ Xiễn!”
Toàn thân Châu Mạt cứng đờ, hơi thở của anh phả lên tai, vòng tay siết chặt lấy eo cô. Tuy cô cũng khá cao, nhưng đứng trong vòng tay Tạ Xiễn, cô bỗng hóa thành chú chim nhỏ yếu ớt.
Tạ Xiễn khẽ cười lạnh, anh cúi xuống, thì thầm bên môi cô: “Vậy thì… không ly hôn.”
“Hôn anh?”
Không gian càng trở nên tĩnh lặng hơn.
Lên giường ư?
Châu Mạt trừng lớn mắt, ánh mắt hai người chạm nhau.
Châu Mạt cảm thấy thật sự không thể nói chuyện tiếp với người này. Cô cầm tài liệu lên, đập thẳng vào mặt anh: “Đừng có diễn nữa. Hai người đã lên giường với nhau, hẹn hò với nhau, trời sinh một cặp, còn giả vờ gì?”
Rõ ràng đã phát triển đến mức đó với nữ chính rồi, còn bày đặt nói thích cô? Mạch truyện này không phải như thế chứ…
Cô chắc chắn sẽ có cả một hậu cung.
Anh chỉ lặng lẽ ôm lấy cô.
Kỹ năng diễn cảm xúc cô từng học qua, lúc này chẳng còn dùng được chút nào. Cô nói: “Ly hôn rồi, anh không thể quản tôi nữa.”
Cô ngập ngừng: “Đã biết rõ ai là người đứng sau, tất nhiên phải phản công.”
Rách da rồi.
Lúc đó, cô còn đùa cợt chuyện đó với Thành Anh.
Nói xong.
Nữ chính vì muốn triệt hạ nữ phụ như cô, đúng là đã bỏ công không ít.
Anh lùi bước, nhường chỗ cho cô.
Anh cúi đầu, môi mỏng áp sát tai cô, giọng trầm trầm vang lên: “Vậy để anh hôn em.”
Im lặng một lát.
Châu Mạt cầm tập tài liệu, liếc mắt xem qua, vừa định ngẩng đầu nói gì đó thì nhìn thấy vết thương nơi khóe môi anh. Môi cô bỗng nóng ran, nghiến răng cúi gằm đầu xuống, nhanh chóng xé mở tập hồ sơ. Bên trong chỉ có một tờ A4, chi chít chữ kín cả mặt giấy.
Khóe môi anh rướm máu.
Anh quá áp đảo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Anh buông ra, tôi muốn ly hôn.”
“Ly hôn rồi làm gì? Ở bên Tiêu Chân? Hay là với gã đàn ông khác?” Giọng Tạ Xiễn nghe rất bình thản, nhưng lại trầm đến đáng sợ.
Có lẽ trong phòng quá yên tĩnh, đến nỗi Châu Mạt nghe thấy rõ tiếng tim mình đập nhanh dồn dập, mặt cô bắt đầu nóng bừng, cô thấy mình như sắp phát điên.
Nói xong.
“Buông tôi ra!”
“Của anh chứ ai.” Châu Mạt đáp rất tự nhiên.
Cảm giác này khác hoàn toàn với những lần chạm nhẹ trước đây.
Nói rồi, Châu Mạt xoay người bỏ đi.
Châu Mạt nghiến chặt răng: “Ly hôn.”
Cổ họng Tạ Xiễn khẽ chuyển động. Lời đến bên miệng, anh lại im lặng, rồi bất ngờ dùng sức kéo Châu Mạt về phía mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một lúc sau, Tạ Xiễn nhướng mày: “Muốn ly hôn?”
Tạ Xiễn nheo mắt lại, cụp mi nhìn vào hàng mi run rẩy của cô. Đầu ngón tay anh nâng cằm Châu Mạt lên, xoay mặt cô về phía mình, nhìn thẳng vào mắt cô.
Tạ Xiễn đang lơ đãng nhìn môi cô thì sững lại, ánh mắt bỗng trở nên sắc lạnh: “Bạn gái của ai?”
Châu Mạt đưa tay kéo cánh tay anh: “Buông tôi ra.”
Châu Mạt nhìn chằm chằm vào ba chữ “Đỗ Liên Tây”, trầm mặc hồi lâu. Cô liếc sang người đàn ông đang hút thuốc ở bên cạnh. Tạ Xiễn đang ngậm điếu thuốc, cảm nhận được ánh nhìn của cô thì nghiêng đầu liếc lại, nhướn mày hỏi: “Ừm? Đọc xong rồi?”
Tạ Xiễn rút điếu thuốc khỏi môi, dập tắt trong gạt tàn, nghiêng người lại gần cô: “Bạn gái anh không phải là em sao?”
Chẳng lẽ đây mới là kiểu “tra nam thế kỷ” được ẩn giấu?
Châu Mạt giận dữ nhìn anh chằm chằm.
“Đọc xong rồi, còn anh thì sao?” Lúc tài liệu đến tay cô, vẫn còn nguyên niêm phong, nhìn qua như chưa từng bị mở ra.
Từ trước đến nay… anh còn chưa từng chạm vào… phụ nữ…
Vậy thì…
Châu Mạt cau mày: “Không phải anh với Đỗ Liên Tây à? Ai cũng biết cô ta đã vào phòng anh rồi mà, Tạ Xiễn, rốt cuộc anh đang làm cái gì vậy?”
Châu Mạt chống tay lên bàn, lặng lẽ quan sát góc nghiêng của anh. Người đàn ông trầm mặc đọc tài liệu, điếu thuốc nghiêng nơi khóe môi, toát lên một vẻ bất cần nhưng đầy thu hút.
“Buông ra!”
Cả cái giới này đều biết mối quan hệ của anh với Đỗ Liên Tây, được chưa? Được chưa? Mở cái siêu thoại trên Weibo ra mà xem đi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cả hai lúc này như kẻ thù, mà cũng chẳng giống. Yết hầu Tạ Xiễn khẽ chuyển động, anh l**m nhẹ vệt máu ở mép môi. Gương mặt không biểu cảm, nhưng trong đáy mắt lại lộ ra một tia căng thẳng.
Châu Mạt trợn mắt, cả người run rẩy. Cô nhận ra nụ hôn trên phim và ngoài đời… thật sự quá khác biệt. Phim ảnh vẫn chỉ là phim ảnh, còn hiện thực, hiện thực này mãnh liệt đến nghẹt thở.
Châu Mạt đáp: “Đúng, là cô ta.”
Cuối cùng, nụ hôn kết thúc khi Châu Mạt cắn mạnh vào môi anh.
Người này làm việc trong bộ phận truyền thông của Đỗ thị, tên là Đỗ Mỹ Lâm, em họ của Đỗ Liên Tây.
Châu Mạt cúi đầu nhìn tập tài liệu, tâm trạng cực kỳ rối ren.
Họ vẫn còn là vợ chồng.
Châu Mạt chống tay ra sau, giọng khàn khàn: “Anh tránh ra.”
Khoảnh khắc ấy, Châu Mạt cảm thấy mình hoàn toàn bị anh áp đảo. Cô vùng vẫy đôi chút, nhưng lại bị anh kéo về, ôm càng chặt hơn.
Tạ Xiễn giật lấy tập tài liệu, kéo mạnh cổ tay cô, lôi cô về.
Còn mối quan hệ của hai người đó bây giờ là gì?
Châu Mạt nói tiếp: “Vạch trần cô ta. Vạch trần Đỗ Liên Tây. Vạch trần… bạn gái của anh.”
Chương 26: Chương 26
Nghe câu đó xong, Châu Mạt ngỡ như mình vừa nghe nhầm vì ù tai.
Ôm vào lòng… cảm giác còn tuyệt hơn.
Vì vào phòng quá gấp, rèm cửa sổ vẫn chưa kịp kéo ra, ánh sáng trong phòng làm việc khá mờ, chỉ có một bóng đèn chiếu lên khuôn mặt cô, khiến làn da càng thêm tái nhợt. Đôi mắt dài hẹp của anh dừng lại nơi gương mặt Châu Mạt, cuối cùng ánh nhìn trượt xuống đôi môi đỏ mọng, khẽ nói: “Anh chưa xem. Tài liệu này mới lấy được ngay trước khi lên máy bay.”
Giữa Đỗ Mỹ Lâm và Châu Mạt hoàn toàn không có thù oán gì, tại sao lại công kích cô? Hơn nữa còn tung ra nhiều tin tức như vậy, chắc chắn là có người đứng sau sai khiến. Đến nước này, dù là kẻ ngốc cũng đoán ra được, chính là Đỗ Liên Tây.
Trên đó ghi rõ số tiền đã dùng để mua thông tin, kèm theo những tài khoản đã chi tiền chạy tin trên hot search. Toàn là tên người xa lạ, nhưng phía dưới có nhắc đến vài phòng làm việc, cuối cùng đối chiếu lại thì phát hiện một trong số đó chính là phòng làm việc của Giang Lộ… Phòng làm việc của Giang Lộ vẫn được xem là khá chuyên nghiệp, ít nhất còn tốt hơn cái bên Mộc Bản.
Tạ Xiễn đang dùng ngón tay đè lên tập hồ sơ, bỗng siết chặt mạnh mẽ. Giây tiếp theo, anh sải bước nhanh tới, bất ngờ ôm chầm lấy eo cô từ phía sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô đã đội cho anh chiếc mũ xanh rồi.
Tạ Xiễn nghiêng đầu, lấy tập tài liệu đưa vào lòng cô: “Xem đi.”
Cái chất cuốn hút ấy, ẩn giấu dưới vẻ ngoài lạnh lùng sắc sảo.
Tạ Xiễn nhận lấy, ngậm điếu thuốc, cúi đầu đọc.
Anh đọc rất nhanh, ánh mắt dừng lại nơi hai cái tên: Đỗ Liên Tây và Giang Lộ. Đôi mắt anh chợt tối lại, anh cất giọng: “Đỗ Liên Tây?”
“Tập đoàn Mộc Bản nói gì?” Tạ Xiễn đặt tài liệu xuống, nghiêng đầu nhìn cô. Châu Mạt khựng lại. Sao anh lại không có chút biểu cảm nào cả?
Mà trước lần đầu Tạ Xiễn hôn cô, chẳng phải Đỗ Liên Tây còn đến khách sạn nơi anh ở sao?
Cái tên đàn ông c·h·ó này, có biết là người hãm hại cô chính là Đỗ Liên Tây không? Nếu biết, thì anh nghĩ gì?
Còn đang tính chuyện ly hôn, ai lại đi hôn anh? Châu Mạt xoay người dứt khoát, sải bước đi thẳng ra cửa phòng làm việc.
Nhưng sự thật là giữa anh và Đỗ Liên Tây, vốn chẳng có gì cả.
Không biết từ lúc nào, lưng cô đã tựa lên mép bàn, còn Tạ Xiễn thì đứng chắn trước mặt, hai tay chống lên mặt bàn phía sau cô, cúi người nhìn xuống.
Châu Mạt cảm thấy bối rối, cô hoàn toàn không hiểu nổi tình hình hiện tại. Ngay cả cô cũng bị cuốn vào, sao anh lại có thể thích cô được?
Tạ Xiễn gật đầu: “Ừ.”
Cánh tay người đàn ông căng cứng, Tạ Xiễn mặt lạnh như băng, im lặng không trả lời.
Anh không để cô có cơ hội tránh né, trực tiếp chặn lên đôi môi cô.
Tạ Xiễn siết chặt cổ tay cô, ánh mắt gắt gao nhìn thẳng: “Ai lên giường với ai? Em nói cho rõ.”
Ngón tay anh khẽ chạm vào khóe môi mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.