Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1786
Hơn nữa những nhân vật có tiếng, các tiểu thư cũng dám nhấc khăn che kiệu lên một chút, dừng kiệu lại, mang theo đám tôi tớ đi dạo phố, từ phía nam đến phía bắc, đi dạo qua từng nhà một.
Dù sao đi một lần tuyệt đối không muốn đi lần thứ hai, hoạt động như vậy, tuyệt đối có thể giảm béo.
Phố lớn phố nhỏ đều có bóng dáng nữ tử trẻ tuổi kiểu diễm, xinh đẹp, khiến cho tòa thành càng thêm mỹ lệ.
Không phải là để mua đồ, cũng không phải là để khoe khoang, chỉ vì cảm giác thỏa mãn và vui vẻ khi được đi dạo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chủ yếu là bán các loại đồ ăn vặt, túi hương, hà bao, khăn tay, hoa đăng,...
Ngoài nữ tử ở Duy Dương, cũng có không ít nữ tử ở các huyện khác cũng tới đây, trong khoảng thời gian này các khách đ**m đều kín phòng, sinh ý vô cùng tốt.
Nhưng mà xem ra vị tam tiểu thư này đã ngầm xử lý hết các danh viện ở Giang Nam.
Mà mọi người hầu hết đều bàn luận về buổi tối ở hồ Ngọc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn chưa đến chạng vạng, đã có rất nhiều người tới bên hồ Ngọc, có người trực tiếp đi qua núi, đến bên hồ Ngọc rồi nghỉ ngơi ở đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng còn nhớ rõ, kiếp trước Trung Thu đi ngắm đèn lồng, kết quả chưa thấy đèn chỉ thấy toàn đầu người.
Dù trời có mưa nhỏ cũng không khiến lay động được các nàng vui vẻ cùng nhau đi dạo phố.
Đảo mắt đã đến mùng bảy tháng bảy, trời vừa mới sáng, khắp nơi đều tràn ngập không khí lễ hội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngoài hoa viên và bên hồ Ngọc đều có quan binh trấn giữ không cho tiểu thương vào buôn bán, phía bên ngoài, hai bên đường phố, hoặc dưới tán cây, ngoài đình, đều là những hàng rong hoặc cửa hàng buôn bán nhỏ.
Tất nhiên cũng có thể vị Thẩm tam tiểu thư thật sự làm làm như vậy, gia đình có quyền lực lớn như vậy, không cần phải che dấu, đôi khi càng khiêm tốn càng bị nói là giả dối.
Chương 1786
Gần đến giờ, nhóm các danh môn tiểu thư cơ bản đều đã vào bàn, các nàng ngồi trên ghế, trang phục rực rỡ, sắc mặt bình tĩnh, khí chất tao nhã. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhóm người chưởng quỹ đều cười toe toét, chỉ mong sao mỗi năm có vài lần như thế này, có thể giúp họ kiếm thêm chút bạc.
Tô Mạt hưng phấn kéo Hoàng Phủ Cẩn đi tới đi lui, cảnh tượng này còn hoành tráng hơn so với tết Trung Thu ở hiện đại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.