Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1782
Tô Mạt kéo Hoàng Phủ Cẩn cao hứng đi dạo, ,chợ đêm có rất nhiều thứ, rất nhiều đồ ăn cổ đại làm ngay tại chỗ, khiến cho nàng mở rộng tầm mắt.
Tô Mạt cho rằng hắn không bỏ xuống được mặt mũi, cười cười, liền đưa cho một bé trai đang chơi bên cạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng nhìn một người phụ nữ đang cán bánh, chảo đặt sau lưng, cán xong bánh liền tùy tiện tung lên, bánh liền chuẩn xác rơi vào chảo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoàng Phủ Cẩn liếc mắt nhìn hắn, "Đến chỗ nào kín đáo đi."
Sau đó những người kia nửa tin nửa ngờ, hắn liền bảo bọn họ đi theo gặp công tử nhà mình, công tử nhà bọn họ có thể tùy ý ra vào cửa hàng của Thẩm gia.
Một người khác rán bánh, sau khi rán xong cho nhân bánh rồi cuốn lại, rồi đưa ra bày bán, Tô Mạt mua một cái cuốn dưa chuột, tương đậu, chân giò hun khói, sau đó chia nửa với Hoàng Phủ Cẩn.
Chương 1782 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Mạt đắc ý, hơi nghiêng đầu cười, đưa phần bánh trong tay nàng lên, "Có muốn ăn thử không, hương vị thật sự rất ngon, cũng không thua ngự thiện phòng đâu."
Đang nói thì có người chạy đến, không biết đã nói gì với mấy người đo, mấy người kia liền theo hắn rời đi.
Trên đường Lan Như báo cáo lại một chút, có người tự xưng là hạ nhân của Doãn công tử và hạ nhân của Trình công tử đã giải vây cho họ, nói rằng công tử của bọn họ có quen biết người của Thẩm gia, mấy người đó thật sự đã nhận sai người.
Được thiếu gia cho phép, Lưu Hỏa vui vẻ nháy mắt với Lan Nhu, hai ngươi liền dẫn tên dên xồm vào chỗ tối, nam tử kia muốn la lên, nhưng lại không phát ra tiếng nào, đến chỗ tối nhất trong ngõ nhỏ, Lưu Hỏa tùy tiện ném hắn xuống, thuận tiện điểm huyệt ngủ của hắn, khiến cho hắn ngủ một đêm.
Khiến người khác phải ca ngợi.
Trước mặt mọi người hạ bọn chúng, như thế sẽ không tốt, không thể làm chậm trễ chính sự của Mạt Nhi.
Nàng quay đầu lại nhìn Lưu Hỏa đang ngăn cản mấy người kia, rồi nói với Hoàng Phủ Cẩn: "Chẳng lẽ bọn họ vẫn muốn diễn trò như vậy sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoàng Phủ Cẩn cười với nàng, nhịn không được đưa tay véo mũi nàng, "Lại bị muội đoán đúng rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoàng Phủ Cẩn cầm tay nàng đưa lên cắn một miếng, quả thật hương vị không tồi, cắn hai miếng, gật gật đầu, chậm rãi ăn.
Hai mắt Tô Mạt sáng lên, kéo tay Hoàng Phủ Cẩn nói: "Bọn họ cuối cùng cũng lộ diện rồi."
Hoàng Phủ Cẩn có chút xấu hổ, dù sao từ nhỏ đã được dạy dỗ tốt, dạy hắn không được chủ động đi ăn những quán ven đường, hơn nữa là ăn trước mặt bao nhiêu người.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.