Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1716
Diệp Tri Vẫn cũng không còn nữa, nhưng đó là tâm nguyện của ông, vốn cũng không sống được lâu nữa, có thể cùng người mình hận nhất đồng quy vu tận, cũng coi như là thỏa mãn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Mạt khóc đỏ cả hai mắt, không muốn gặp người khác, Hoàng Phủ Cẩn tự mình lấy nước và khăn cho nàng lau mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy trên đường có gặp một chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng do Tô Mạt đã có chuẩn bị từ trước đều hữu kinh vô hiểm, không có tổn thất gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà Hồ tiên sinh lại quay về Trữ Châu trước, muốn phối hợp với Hồ Tú Hồng và A Cổ Thái nghiên cứu loại dược mà Tô Mạt cần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lưu Vân liền bưng đồ ăn đến cửa, Hoàng Phủ Cẩn bưng lấy mâm, sai hắn cùng Lưu Hỏa đi lo chuyện hầm băng.
Mấy người Tô Mạt ở lại thôn Du Thụ khoảng nửa tháng, không ngừng có tin tức từ các nơi truyền đến, việc tìm kiếm cũng có tiến triển, tìm thấy dấu vết ở Giang Bắc.
Lưu Vân nói: "Thiếu gia, chuyện này cứ để mình ta lo, Lưu Hỏa còn phải chiếu cố tỷ muội Lan Nhược, ta dẫn người đi làm, rất nhanh sẽ xong."
Cuối tháng giêng, Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn đến xem hầm băng, tận mắt nhìn Hồ tiên sinh và đám người Lưu Vân phong kín hầm chứa, sau đó khởi hành đến kinh thành phủ Ngụy vương.
Mỗi ngày đều bận rộn với vô số tin tức.
Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt mang theo mấy người Lưu Vân tiến đến phủ Ngụy vương, lại thấy vương phủ còn ồn ào hơn bên ngoài, Lưu Vân tìm một người hỏi, thì ra Ngụy vương gặp chuyện.
Đoàn người vừa tiến vào kinh, liền gặp đám người của Hoàng Phủ Giới đang lùng bắt xung quanh, bên trong thành vô cùng hỗn loạn.
Chương 1716
Mấy người lập tức đi đến hậu viện, tìm được Hoàng Phủ Giới đang bị thương, sắc mặt của hắn không được tốt lắm.
Coi như là viên mãn rồi.
Vậy phụ thân thì sao?
Ngoài ra hầm băng cũng đã chuẩn bị xong, không cần rườm rà, lại vô cùng bí mật, an toàn, lại phái người trông coi.
"Cẩn ca ca, huynh yên tâm, ta không sao. Cha nuôi, ông ấy...."
Mà đối với hoàng đế, cũng như vậy.
Vốn là Tô gia tính đón tết ở trên đường, mà hiện giờ Tô Nhân Vũ qua đời, lão phu nhân còn chưa đến Trữ Châu, mấy người Tô Mạt thì dừng lại ở thôn Du Thụ, bọn họ cũng không có tâm tư đón tết.
Đến đầu xuân năm mới, nhận được tin tức từ nhị ca, bọn họ đã an toàn đến Trữ Châu.
Bọn họ c·h·ế·t không thể tìm được xác, hóa thành tro tàn, hòa cùng một chỗ, cùng nữ đế vĩnh viễn nằm sâu dưới địa cung.
Hoàng Phủ Cẩn gật đầu, dùng chân đóng cửa lại, bưng đồ ăn vào cho Tô Mạt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.