Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Thử vai

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Thử vai


Vừa nói, cô vừa lấy phần bánh tiramisu còn lại trong túi đồ ngọt, cắn một miếng.

Thương Lộc cúi đầu, nhìn lòng bàn tay mình, nhỏ giọng nói: "Nhiều máu quá... Bẩn thật đấy. Chắc ba mẹ sẽ không thích đâu!"

Lúc này, Hàn Thành cùng biên kịch của mình cũng chạy tới.

Sau khi Thương Lộc và Mạnh Trí Xuyên rời đi, người đại diện của Ninh Lâm cũng đến và hỏi cô ta về buổi thử vai.

Tuy rằng Trì Yến nói như vậy, nhưng trước khi rời đi anh để lại một câu: "Bất kể xảy ra chuyện gì, đạo diễn Hàn cũng nên chọn theo suy nghĩ của mình, nếu nhà họ Trì đã quyết định đầu tư bộ phim này, tất nhiên sẽ đảm bảo bộ phim thuận lợi công chiếu. Hy vọng đạo diễn Hàn có thể cho ra một tác phẩm tuyệt vời nhất."

Cảnh khóc của Thương Lộc rất đạt.

Sau một buổi học diễn xuất, cô giáo cũng trực tiếp chỉ ra rằng trình độ diễn xuất của cô ấy bị ảnh hưởng rất nhiều bởi sở thích, cô ấy có thể diễn tốt một vai mình thích, nhưng dù diễn một vai không có cảm xúc như thế nào thì cũng sẽ khiến người ta cảm thấy dấu vết diễn xuất rất nặng nề.

Ninh Lâm nhìn về phía chính mình người đại diện, phân phó: "Liên hệ mấy tài khoản account marketing đem sự tình hôm nay truyền ra, làm cho tất cả mọi người biết em và hương Lộc đang cạnh tranh cho một vai diễn."

Tiếp theo là một đoạn chuyện phiếm, trong cốt truyện ban đầu, ba mẹ Tống Nhan Tuyết thúc giục cô sau này phải cố gắng hơn nữa, Thương Lộc c·h·ế·t lặng gật đầu đáp lại, nhưng nụ cười trên mặt cô lại càng ngày càng mờ nhạt sau mỗi cái gật đầu, cho đến khi một chiếc cốc rơi xuống sàn.

Lần này, tổ chương trình không có khách mời chính thức, và có tin đồn trên mạng rằng khách mời được mời lần này sẽ là đồng đội của Diệp Lục - Hạ Duyên

Những người trước mặt cô ấy đều là fan của cô, ngoài ra họ không có bất cứ liên quan gì đến cô, nhưng họ yêu thương cô vô điều kiện, đó là tình cảm hiếm có và quý giá nhất trên đời.

Fan CP Lâm Giang: "....."

Mạnh Trí Xuyên lườm cô một cái: "Em là quỷ đói đầu thai à? Bây giờ nhân viên đoàn phim vẫn còn đang ở đây đó."

Thương Lộc lấy bút vừa ký cho họ, vừa gật đầu lắng nghe dặn dò.

Cư dân mạng không thể hiểu nổi.

Trước khi xuống xe, cô gái lấy đồ tiếp ứng đưa cho Trích Nguyệt Lượng, nói: "Cái này là phần của chị, tặng cho chị."

Ai cũng hiểu chuyện, nhưng dù sao bọn họ đã tốn nhiều thời gian và tâm sức như vậy để đi thích hai người kia, tất nhiên đến giờ phút này, họ sẽ không thừa nhận.

[Hai người bọn họ gặp mặt, Ninh Lâm không xấu hổ à? Tui muốn xem trực tiếp cái cảnh cô ta phải cúi đầu xin lỗi Thương Lộc!]

Hàn Thành: "......"

Nhưng đằng sau họ, fan hâm mộ của Diệp Lục dùng hết sức hét lên...

Giờ phút này, fan Ninh Lâm đã hoàn toàn tách khỏi fan CP Lâm Giang, bọn họ sống c·h·ế·t khẳng định rằng Ninh Lâm không biết Thương Lộc là vị hôn thê của Khương Diệc, như vậy mới có thể cứu vãn một chút danh tiếng cho Ninh Lâm.

Mà âm thanh này giống như một mệnh lệnh được cài đặt sẵn của một người máy, khoảnh khắc âm thanh kia vang lên, Thương Lộc liền nở một nụ cười tiêu chuẩn đã được lập trình sẵn.

Sắc mặt Ninh Lâm không được tốt lắm, người đại diện nhìn là hiểu, ngạc nhiên hỏi: "Sao có thể? Đó là Thương Lộc đấy!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nụ cười này đã được luyện tập trước gương hàng nghìn lần, là nụ cười nhẹ nhàng và xinh đẹp nhất.

Hàn Thành không còn trẻ, cũng không còn kiêu ngạo như trước nữa, từ kiên định với nghệ thuật, anh đã dần dần bắt đầu có phần thỏa hiệp với hiện thực.

Nhưng may là ba Thương cũng muốn giáo huấn Thương Lộc một chút.

Sau khi làm tất cả những điều này, Thương Lộc nằm cuộn tròn trên mặt đất, mặc dù không có bạn diễn, chỉ trong một không gian rộng lớn, nhưng mọi người có thể thấy rằng Thương Lộc đang đưa tay chạm lên bụng mẹ mình, cố gắng chạm về phía t* c*ng.

Biên kịch sửng sốt vài giây mới lấy lại tinh thần, sau đó hỏi: "Mấy đoạn cuối có một vài lời thoại không có trong kịch bản của tôi, có thể nói cho tôi biết ý tưởng ​​của cô từ đâu được không?"

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Khương Diệc, Ninh Lâm bật cười.

Phần diễn của Thương Lộc đã kết thúc, không có dụng cụ hay diễn viên phụ nào, nhưng cô có thể khiến cho biên kịch và đạo diễn hiểu từng động tác và ý tưởng mà cô thể hiện, thậm chí cả các chi tiết rất nhỏ trong phân cảnh vừa rồi.

Fan CP Lâm Giang nhanh chóng bị phá vỡ.

Nhân viên công tác gật đầu đáp ứng, nhưng lại thúc giục nói: "Cô Thương đừng để chậm trễ là được."

[Trong hoạn nạn mới thấy chân tình hiểu không? Tôi tin rằng cặp đôi Lâm Giang sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn này, chỉ có thời gian mới có thể chứng minh tình yêu đích thực]

Ngược lại, biên kịch phản ứng khá nhanh, hỏi: "Trì tổng có cao kiến gì với việc chọn người diễn nhân vật này sao?"

Ai cũng biết đoàn phim của đạo diễn Hàn Thành đã bắt đầu quay, tin tức nữ số sáu rời khỏi đoàn làm phim cũng được chụp và đăng lên Weibo. Rõ ràng Thương Lộc và Ninh Lâm thử vai chính là để tranh vai diễn này.

Nhưng cô không ngờ lúc cô vừa vào, bài đăng đầu tiên không phải tin tức liên quan đến Thương Lộc mà là câu cầu cứu của một chị em trong đó.

Nói xong, cô rụt rè ngước mắt lên nhìn lướt qua "đôi ba mẹ" trước mặt, không nói gì nữa, chỉ là nhìn thoáng qua bàn ăn, trên đó bày biện rất nhiều món ăn.

Khương Diệc an ủi cô ta vài câu, sau đó nói: "Yên tâm đi, vai diễn này sẽ là của em."

Lâm Nhan Nhan sửng sốt.

"Ba, mẹ, hai người về rồi." Thương Lộc đứng lên nghênh đón "ba mẹ đã về nhà của mình", đi qua đỡ người ba đã ngà ngà say còn đang lớn giọng mắng mỏ.

Tuy nhiên, sau khi bắt gặp ánh mắt sáng ngời của đối phương, Trích Nguyệt Lượng im lặng nhận lấy và nói: "Cảm ơn."

Một người không thể cứ mãi đu bám một cái cây, vì vậy, Thương Lộc đã bắt đầu lựa chọn những kịch bản khác, và cô cũng đã phát hiện ra một vài vấn đề trong diễn xuất của mình khi tự diễn tại nhà.

Hàn Thành dùng ánh mắt trao đổi với biên kịch.

*

Cuối cùng, cô nhìn về phía giám khảo, hơi nghiêng đầu. Hai mắt cô trống rỗng, không chút sức sống.

Thương Lộc nhìn nhân viên bên cạnh, hỏi: "Tôi có thể đến trò chuyện với họ vài câu không?"

Trì Yến xoay chiếc USB trong tay, anh không vội rời đi mà tua ngược đoạn video giám sát, màn hình dừng lại ngay khi trợ lý của Hàn Thành bước vào.

Bởi vì đó là cánh cửa mà cô bước vào thế giới này.

Cần ăn nhiều hơn, dạo gần đây rông cô gầy đi.

Lần trước gặp mặt, thái độ của đối phương rất thân thiện, sau khi thêm WeChat, anh ta chỉ thỉnh thoảng thích bài viết trong vòng bạn bè của Thương Lộc, cũng không có gì khả nghi, Thương Lộc chỉ có thể cho rằng anh ta và cô trời sinh không hợp thôi.

Người trợ lý đi vào, cúi người ghé vào tai Hàn Thành thì thầm điều gì đó.

Trên thực tế, Thương Lộc thực sự đang học diễn xuất.

Ba mẹ cô đã ăn tối rồi, hiển nhiên bàn đồ ăn kia làm là dư thừa, nhưng cô vẫn không cam lòng.

[Có bằng chứng gì để chứng minh rằng Ninh Lâm biết chuyện này không? Cô ấy có lỗi khi bị một người đàn ông lừa dối sao? Nói một câu tiểu tam thì sẽ tích đức cho gia đình mình à?]

Tính tình của Lâm đại tiểu thư chưa bao giờ thực sự chống lại người hâm mộ của cô ấy, và cách họ hòa hợp với nhau thường là cãi nhau, vì vậy fan hâm mộ cố chấp hét lại: "Nếu có năng lực thì đừng đỏ mặt! Chúng tôi còn không hiểu cô sao?"

Trong lần phát sóng trực tiếp trước, tôi thấy cô ấy uống cà phê suốt, thứ này nên uống có chừng mực, nếu uống quá nhiều trong một ngày sẽ không tốt cho sức khỏe.

Trích Nguyệt Lượng: "?"

Diễn xuất của Thương Lộc trên màn ảnh rất tốt, lời thoại của cô cũng rất ổn, chỉ theo dõi qua màn hình giám sát cũng đủ chạm đến trái tim khán giả rồi.

Sau một vài lớp diễn xuất, có tiến bộ, nhưng không quá rõ ràng.

Khán giả cười như điên.

Nhưng vào lúc này, khi Hàn Thành muốn cất lời, đột nhiên có tiếng gõ cửa.

Ninh Lâm nhất thời không hiểu ý của Khương Diệc, hỏi: "Cái gì?"

Mặt Thương Lộc không cảm xúc ngồi trước bàn, chờ cho đến khi đồ ăn trên bàn đã nguội mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía cửa.

[Thương Lộc diễn dở có thể tẩy trắng được mấy ngày, đi học mấy lớp diễn xuất đi, đừng làm người khác chướng mắt.]

Lúc cùng đu CP với chúng tôi thì mấy người rất nhiệt tình, bây giờ có chuyện thì lại vội vàng phủi sạch quan hệ với chúng tôi? Mấy người xấu tính quá rồi đó!

Không cần người ngoài khiêu khích, fan của Ninh Lâm giờ đã chia thành hai phe đối lập, một bên là fan only, một bên là fan CP Lâm Giang, từng rất hòa thuận với nhau nhưng giờ đã phang nhau túi bụi.

[Fan CP Lâm Giang đều là lũ ngốc sao? Nắm tay vượt qua hoạn nạn? Lùi một vạn bước mà nói, cho dù ngay từ đầu là thật, cũng đã đến lúc phải chia tay hiểu không? Nếu Ninh Lâm biết chuyện mà không chia tay, sự kết hợp giữa cặn bã và con đ* thực sự sẽ là một tình yêu bị người đời ném đá. Fan CP có thể ngừng lợi dụng Ninh Lâm như một công cụ hình người được không, chỉ biết đu CP thôi. Mấy người đó có bao giờ nghĩ cho Ninh Lâm không?

Danh tiếng của Ninh Lâm đã sụt giảm đáng kể, những bình luận bây giờ cũng không quá có thiện cảm với cô ta.

Ninh Lâm diễn vai này cũng không tệ lắm, anh tự tin khán giả sẽ hài lòng, nhưng đã xem qua phần diễn của Thương Lộc, anh và biên kịch biết được diễn như nào mới phù hợp nhất với vai diễn này, cũng sẽ chỉ có hai người cảm thấy tiếc nuối cho vai diễn này thôi.

Bởi vì thứ nguy hiểm thật sự chính là con dao trong tay cô.

@Ninh Lâm đừng yêu, đã từng ở bên nhau thì chia tay ngay lập tức đi! Chị là tiểu hoa đán lưu lượng, chị còn trẻ, muốn bao nhiêu đàn ông mà không được, nếu không nỗ lực trong mấy năm nữa sẽ không còn cơ hội đâu!

Do trợ lý đến bảo cho Hàn Thành rằng nhà họ Thương đang tạo áp lực cho anh nên anh cảm thấy rất khó chịu.

Dường như anh ta đã tìm thấy một kho báu.

Trách không được, trách không được!

Beta: Minh An

Trích Nguyệt Lượng nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô gái trước mặt, nói: "Không cần, nếu đau bụng kinh thì cô mau về nghỉ ngơi đi."

Nghe những lời mắng mỏ kia, Thương Lộc hơi cúi đầu, giọng điệu cũng nhẹ nhàng đáp lại: "Con muốn được ở bên ba mẹ vào thời khắc quan trọng này."

Cô phải làm việc chăm chỉ hơn, trở nên tốt hơn để xứng đáng với tình yêu của họ.

Hạ Duyên là lưu lượng hàng đầu có tiếng ở Trung Quốc, thậm chí có thể nói fan hâm mộ của anh ta chiếm một nửa trong giới, danh tiếng trong ngành cũng có thể coi là tốt, trợ lý quản lý xung quanh anh ta đều theo dõi từ khi mới ra mắt, không có quá khứ đen tối.

Nhưng lúc cô nhìn sang người bên cạnh, ý thức được tất cả đã thành chuyện không thể cứu vãn được, cô che miệng lại, khóc rống lên.

Thấy Thương Lộc từ trong phòng đi ra, Mạnh Trí Xuyên lo lắng tiến lên hỏi han: "Sao rồi? Mọi chuyện ổn không?"

Thành thật mà nói, biểu hiện của Ninh Lâm rất tốt, điều đó gây áp lực rất lớn với Thương Lộc.

Vừa hay trong túi Trích Nguyệt Lượng cũng có băng vệ sinh, vì thế cô liền bảo tài xế đổi hướng chạy về phía trung tâm thương mại kia.

Sau đó Trì Yến làm như không có bảo vệ ở đây, bình tĩnh sao chép video, mà mấy bảo vệ đứng đó cũng không dám cản anh.

Thương Lộc khá hài lòng với biểu hiện của mình, đồng thời cô cảm thấy kỹ năng diễn xuất của Ninh Lâm cũng rất tốt, dù sao nếu còn chưa có kết quả chính thức thì cô vẫn nên hy vọng.

Phải biết rằng, diễn xuất và danh tiếng của Thương Lộc thua xa Ninh Lâm cả một con phố! Sao Ninh Lâm có thể không thắng được?

Người đại diện an ủi: "Không sao hết, chúng ta còn nhiều tài nguyên khác để lựa chọn. Đầy bộ phim dâng tới cửa cho em tùy tay chọn vai nữ chính. Đây cũng chỉ là một vai nữ số 6 thôi, chẳng lạ lẫm gì!"

Ở đây không có gì khác ngoại trừ một cái bàn, vài cái ghế dựa và một cái ghế sofa.

Mà khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp lúc này hoàn toàn khác với những lần phát sóng trước.

Sắc mặt Ninh Lâm không tốt lắm, sau khi lên xe, cô ta gọi điện cho Khương Diệc khóc lóc kể lể, không nghĩ tới hôm nay sẽ gặp được Thương Lộc, Thương Lộc luôn có thái độ không tốt với cô ta, khiến cô ta phát huy không được tốt, có khả năng sẽ mất vai diễn này.

Đột nhiên cô lại mở mắt ra, điên cuồng đâm "con dao" trong tay xuống.

Ánh mắt Trích Nguyệt Lượng rơi trên người cô gái, do dự vài giây nói: "Tôi có xe, tôi đưa cô đi."

[Tôi không nghĩ vậy, trước đây có ai từng xem qua bộ phim điện ảnh mà Thương Lộc diễn chưa? Tuy rằng cô ấy chỉ diễn vai nữ số hai nhưng đó đúng là ánh trăng sáng trong lòng tôi đó!]

"Em đói bụng mà." Ng Lộc thành thật trả lời: "Đi ăn lẩu đi."

Ninh Lâm im lặng với khuôn mặt lạnh lùng.

Cô gái lắc đầu, có chút chờ mong hỏi: "Vậy, ngày mai chị có đến không?"

Mãi cho đến khi kết thúc, anh mới vươn tay về phía trợ lý: "Mang đồ qua đây."

Sau khi phát hiện Thương Lộc nhìn về phía này, các fan càng trở nên phấn khích, có người hét lên từ xa: "Thương Lộc! Em rất thích chị, em đã theo dõi chị từ bộ phim thứ hai khi chị ra mắt! Chỉ có một và cảnh quay nhưng rất đẹp! Miễn là phim chị đóng, em sẽ luôn ủng hộ! Cố lên!"

Thương Lộc bước đến, chậm rãi nhìn "ba mẹ trên mặt đất", đưa tay bịt tai nhắm mắt lại.

Sau khi đến địa điểm ghi hình, Thương Lộc hơi ngạc nhiên khi thấy bức tường hoa và hàng chục fan hâm mộ cầm băng rôn và gậy tiếp ứng.

Nhưng Hàn Thành cũng chỉ có thể hỏi: "Trì tổng, anh đang làm gì vậy? Nếu trong đoàn làm phim chúng tôi có chỗ nào làm anh chưa hài lòng anh có thể thẳng thắn góp ý!"

[Fan hâm mộ giúp idol kết bạn.]

Thương Lộc và các fan trò chuyện vui vẻ, Trích Nguyệt Lượng lặng lẽ sau này lui lại mấy bước để quan sát Thương Lộc.

Nhất là câu "Mẹ ơi" ở cuối cùng, nó giống như một nét chấm phá quan trọng, động đến trái tim của biên kịch, làm hốc mắt cô ấy hơi ươn ướt.

Thương Lộc cùng bọn họ nói chuyện phiếm, ban đầu Thương Lộc hỏi bọn họ đã ăn sáng chưa chờ ở đây được bao lâu rồi, không biết vì sao cuối cùng lại thành bọn họ dặn dò Thương Lộc.

Tất cả đều là những điều bình thường, tầm thường trong cuộc sống, nhưng đó là lần đầu tiên cô cảm thấy có ai đó quan tâm đ ến mình nhiều như vậy.

Cũng vì đoạn diễn này của Thương Lộc, cái bút bị xoay vì mất kiên nhẫn của Hàn Thành cũng dừng lại. Anh bắt đầu nghiêm túc nhìn Thương Lộc diễn.

Không có công cụ trợ diễn, cũng không có diễn viên phối hợp, khiến cho việc diễn phân đoạn này trở nên khó khăn hơn rất nhiều, chỉ có thể dựa vào khả năng diễn xuất của bản thân để đưa giám khảo vào bối cảnh được đặt ra trong phân đoạn cô đã chọn.

Chương 16: Thử vai

Anh tự nhủ, đây là một vai nữ số sáu.

Đây chỉ là một vai nữ số sáu.

[Tôi tin rằng sau khi Ninh Lâm biết sự thật chắc chắn sẽ chia tay với Khương Diệc, cô ấy lương thiện, bị tra nam che mắt, nhất định sẽ tỉnh ngộ kịp thời.]

Cách đó không xa, Lâm Nhan Nhan mới từ trên xe xuống dưới mặt đỏ như tôm luộc, cô tức giận hét vào mặt những fan hâm mộ đang lo lắng quá mức cho mình: "Đừng có nói bậy bạ ra bên ngoài để hủy hoại thanh danh của tôi!"

Edit: Chè Sầu

Ánh mắt Trì Yến dừng trên một màn hình nhỏ khác, lại tua ngược thời gian về phía trước. Không lâu sau, anh tìm được tuyến đường mà trợ lý của Hàn Thành đã từng đi.

Đoàn phim.

Trì Yến tựa lưng vào ghế ngồi, từ từ trả lời: "Đi nhìn chung hoàn cảnh của đoàn làm phim. Cũng không tệ lắm."

Hai ngày nay nhiệt độ giảm, đi ngủ phải đắp chăn.

Điều quan trọng nhất là lời của biên kịch, đó chính là sự ám chỉ: Thương Lộc chính là người được chọn.

Đi nhìn chung hoàn cảnh của đoàn làm phim? Hàn Thành cũng biết việc vừa rồi Trì Yến lấy video giám sát của buổi thử vai. Bây giờ Trì Yến còn nói lăng nói nhăng cái gì vậy?

Nếu đây là một bộ truyện tranh thì nhất định lúc này trên đầu Hàn Thành đã có vài vạch đen.

Thương Lộc xoay người cầm con dao gọt hoa quả trên bàn, lau nước mắt, tâm trạng của cô cũng đã nguôi bớt, cô cười nhạt nói: "Hai người đừng sợ, con chỉ bỏ một ít thứ vào nước thôi, không gây c·h·ế·t người đâu."

[Mỹ nữ đi chung, Diệp Lục cô đơn (không có ý xa lánh Diệp Lục)]

Thương Lộc hơi buồn một chút, sau khi học diễn xong, cô lại tiếp tục lấy kịch bản ra nghiên cứu.

Ban đầu Khương Diệc cảm thấy khá phiền phức, anh ta muốn đưa Ninh Lâm vào một đoàn phim nào đó để tránh những rắc rối liên quan đến Thương Lộc, nhưng anh ta không ngờ rằng Thương Lộc và Ninh Lâm lại trở thành đối thủ cạnh tranh và gặp lại nhau hôm nay.

Cô cụp mắt xuống, nhìn "mảnh thủy tinh" trong tay, đột nhiên đưa lên cắt qua mặt, sau đó thì thầm: "Nếu kỳ vọng của ba mẹ đối với con là vô tận, như vậy có thể kết thúc không?"

Cô ôm "mẹ mình" và hoàn toàn nhắm mắt.

Hàn Thành cảm thấy may mắn vì đã xem màn trình diễn của Thương Lộc mà không đưa ra kết luận vội vàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc nhận được đồ tiếp ứng, nhìn cô gái xách hai túi lớn, Trích Nguyệt Lượng quyết định đưa cô ấy về nhà luôn.

Không hề nói quá rằng diễn xuất của Thương Lộc hôm nay hoàn toàn đè bẹp Ninh Lâm, nhưng cô ta cũng ngạc nhiên khi Hàn Thành không trực tiếp công bố ai là người nhận được vai diễn này.

Trong miệng cô ấy phàn nàn, "Khó chịu thật, cô đừng nghe mấy cô ấy nói nhảm", nhưng tốc độ chân của cô ấy càng tăng nhanh hơn.

Một trong những fan only lớn của Ninh Lâm rất tức giận, sau nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có cơ hội tách khỏi CP Lâm Giang, cô ấy đương nhiên tin rằng Ninh Lâm không biết gì về việc này, cô ấy cũng rất vui vì cuối cùng chị gái nhà mình cũng có thể được ở một mình, hiện giờ cô ấy cũng không nể mặt gì mà phân rõ giới hạn.

Nhưng sáng hôm sau —

Thương Lộc lắc đầu, lại gật đầu, cũng không quá chắc chắn trả lời: "Hẳn là có chút hi vọng."

Ninh Lâm lập tức hiểu được hàm ý trong câu nói của Khương Diệc, hỏi: "Ý anh là, nhà họ Thương đang muốn nhúng tay ngăn cản Thương Lộc lấy vai diễn này?"

Bởi vì ngay cả cô ta cũng phải nói rằng phần diễn của Thương Lộc hoàn toàn ăn đứt cô ta.

Việc Thương Lộc và Ninh Lâm cùng đến buổi thử vai của đạo diễn Hàn Thành trở nên vô cùng hot trên mạng.

Weibo này được những fan only của Ninh Lâm, đặc biệt là những người coi trọng sự nghiệp đăng lại rầm rộ, họ điên cuồng tag Ninh Lâm và studio của Ninh Lâm, yêu cầu cắt đứt quan hệ với Khương Diệc, nhanh chóng tiến tổ để lập nghiệp.

Fan CP Lâm Giang: "?"

Khi Thương Lộc bước tới, các fan đều phấn khích và muốn đến gần cô ấy, nhưng họ không dám đến quá gần vì sợ sẽ xô đẩy khiến cô ấy bị thương.

[Không nói đến nhân phẩm, diễn xuất của Thương Lộc không thể so sánh với Ninh Lâm, không cùng đẳng cấp.]

Vẻ mặt Trì Yến lười biếng, xua tay phủ nhận: "Không có, tôi chỉ là một thương nhân, xem thôi chứ không hiểu gì đâu."

Sau đó, Thương Lộc nở một nụ cười hồn nhiên như trẻ con nhìn xung quanh, như thể một đứa trẻ mới sinh ra lần đầu tiên đối mặt với thế giới, ôm theo vô số kỳ vọng về tương lai.

Anh biết người đàn ông này, đó chính là trợ lý ở nhà họ Thương.

"Không được." Cô gái lắc đầu, đau đớn cau mày, nói: "Tôi là đại diện của fan club đến đây lấy đồ tiếp ứng cho Lộc Lộc, ngày mai là ngày đầu tiên chúng tôi tổ chức tiếp ứng cổ vũ cho Lộc Lộc."

Trợ lý nhìn Thương Lộc và Ninh Lâm, cười nói: "Đạo diễn và biên kịch đều rất hài lòng với màn biểu diễn của hai người, cần thảo luận thêm, hai người về chờ đi, chúng tôi sẽ đưa ra thông báo chính thức vào tuần sau."

[Không liên quan nhưng phòng làm việc của Ninh Lâm đã xóa bài Weibo liên quan đến trang trại hoa hồng. Cười c·h·ế·t tui rồi!]

Khi Thương Lộc tạm biệt các fan để đi đến biệt thự, fan của Lâm Nhan Nhan đột nhiên hét lên: "Thương Lộc! Lâm Nhanh Nhan nhà chúng em tuần trước luôn ở cạnh chị là vì cô ấy muốn trở thành bạn bè với chị! Nhưng cô ấy lại dối lòng và xấu hổ khi nói chuyện với chị! Mong chị có thể chủ động nói vài lời với cô ấy!"

Khương Diệc bình tĩnh nói tiếp: "Anh biết cô ấy cũng đến buổi thử vai, nhà họ Thương cũng biết chuyện này."

Gương mặt trời sinh sáng sủa xinh đẹp như đóa hoa phú quý trở nên tiều tụy, lúc này khóc cũng không phải vô lý, hốc mắt đỏ hoe cùng nước mắt lộ ra sự suy sụp đến cực điểm, mái tóc đang dính vào sườn mặt kia cũng không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cô, thậm chí còn khiến cho người xem càng thêm đau lòng, không nhịn được phán đoán người như cô vì chuyện gì mà có thể đau đớn đến như vậy.

Trích Nguyệt Lượng thật sự không ngờ tới.

Cô bỗng bật cười.

[Tất cả đều là do một mình Khương Diệc đúng không? Có ID rõ ràng là rất tích cực trong nhóm CP, lúc cần thì lợi dụng bọn tôi, lúc không cần thì đuổi đi, làm gì có chuyện tốt nào như vậy?]

Chỉ riêng khuôn mặt này thôi cũng có thể khiến người xem hoàn toàn nhập vào trong câu chuyện. Đây chính là món quà tuyệt vời mà trời ban cho diễn viên.

Trích Nguyệt Lượng trong tay cầm đồ tiếp ứng, đeo kính râm và khẩu trang, vô cảm xuất hiện tại nơi Thương Lộc ghi hình, cô không chỉ đến mà còn vung tiền làm cho Thương Lộc một bức tường hoa, sau đó, cô được các fan khác của Thương Lộc bao quanh chụp ảnh.

Sau khi tin tức được tung ra, fan only của Ninh Lâm lập tức trở nên vững chãi hơn, như người c·h·ế·t đuối vớ được khúc gỗ trôi dạt.

Lúc biểu diễn, cô hoàn toàn chìm đắm trong cảm xúc của mình, không quan sát phản ứng của Hàn Thành, cô cảm thấy khó hiểu với những lời nói cuối cùng của Hàn Thành, nhưng cô hiểu lời biên kịch, đây hẳn là sự tán thưởng dành cho cô.

Sau đó cô quỳ xuống đất, chống hai tay xuống đất bên cạnh, cúi người nhìn "ba mẹ" đang nằm trên mặt đất, trong mắt cô là nỗi hận không thể giấu được, nhưng giọng nói của cô ngược lại rất nhẹ nhàng, cũng trở nên khàn đi rất nhiều: "Con đã cố gắng hết sức, nhưng vẫn không đủ tư cách trở thành con gái trong lòng ba mẹ, vĩnh viễn không có được tình yêu thương của hai người. Nếu vậy, con từ bỏ."

Hóa ra gia đình cô ta không giúp đỡ mà còn âm thầm ngáng chân cô ta.

Diệp Lục vừa bước xuống xe: "?"

"Ai cũng nói rằng hai người yêu thương con, nhưng con biết người hai người yêu thương là đứa con gái mang lại danh lợi cho hai người, chứ không phải là con." Thương Lộc vẫn còn rưng rưng nước mắt nhưng lại không rơi xuống được nữa, cô từ từ đứng dậy. Nhìn về phía ba mẹ trước mặt, nói tiếp: "Con không biết mình có nên xuất hiện trên cuộc đời này hay không, dù sao thì đây cũng không phải việc con có thể quyết định được. Con đã vô số lần ảo tưởng rằng ba mẹ sẽ yêu thương mình, và con cũng đã làm việc để biến ảo tưởng đó thành sự thật, nhưng giờ con nhận ra là, những thứ không thuộc về mình thì cho dù có cố gắng ra sao cũng sẽ không với tới được."

[Hahahahahaha trên mặt Diệp Lục viết đầy: Bối rối, không biết nói gì.]

[Lầu trên nói sai rồi. Có phải Thương Lộc và Ninh Lâm cùng giành người yêu đâu? Thứ cho tui nói thẳng, Thương Lộc bị vị hôn phu của mình cùng tiểu tam giành trang trại hoa hồng của mình!]

Cũng bởi vậy, Thương Lộc vẫn do dự không biết nên diễn phân đoạn nào, nhưng lúc này cô cảm thấy mình nên ăn cả ngã về không còn hơn, cho dù không nhận được vai diễn nhưng ít nhất cô đã được diễn phân đoạn mà mình yêu thích nhất của tác phẩm, không có gì phải hối tiếc cả.

Sao có thể? Cô không phải là fan của Thương Lộc, đến làm quái gì?

Một fan khác hét lên: "Thương Lộc! Hôm nay không có ai ghét con cả! Con phải vui vẻ! Con phải hạnh phúc! Mẹ yêu con!!!"

Thương Lộc cũng đáng cười thật đấy.

[Cứu tui với! Tuy rằng không khả thi lắm nhưng tui muốn hỏi có ai đang ở trung tâm thương mại XX không? Tui đang cần băng vệ sinh gấp!!]

[Lầu trên +1.]

Đôi mắt đó trong trẻo đến bình tĩnh. Tuy hai mắt đầy nước, không giấu nổi sự không cam lòng nhưng cuối cùng nó cũng lộ ra sự thỏa hiệp.

Buổi thử vai bắt đầu, từ lúc này cô chính là Tống Nhan Tuyết.

Nhưng ngày hôm qua khi cô ấy buồn chán ở nhà và nhìn đồ tiếp ứng mà fan Thương Lộc đưa cho, cô ấy lại bị những bức ảnh của Thương Lộc làm cho kinh ngạc.

Khuôn mặt của Thương Lộc viết đầy hai chữ "cầu xin", cộng với khuôn mặt bơ phờ mệt mỏi của cô khiến người khác không thể từ chối.

Giờ phút này, sắc mặt của Ninh Lâm đã không còn tươi tắn như trước, thậm chí còn hơi tái nhợt.

Trước khi xuống xe, Trích Nguyệt Lượng đã đeo khẩu trang và kính râm che kín cả khuôn mặt, đưa băng vệ sinh xong định rời đi nhưng đối phương nhất quyết muốn mời cô một bữa để bày tỏ lòng biết ơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dường như không phải cô đang diễn, không phải đóng vai cuộc đời của người khác, mà là hoàn toàn đắm chìm vào vai diễn này.

Thương Lộc ngồi xổm xuống nhặt những mảnh vỡ trên mặt đất, ngước nhìn ba mẹ, trong mắt tràn ngập sự bối rối từ tận đáy lòng.

Ai muốn đồ tiếp ứng của Thương Lộc? Cô ấy không phải là một fan của Thương Lộc, không cần đến mấy thứ này.

Cả đêm Thương Lộc không ngủ, giờ phút này trên khuôn mặt kia lộ ra vẻ mệt mỏi không thể che giấu, bộ dáng bất lực ngã trên mặt đất lúc này của cô giống như một con búp bê Tây Dương bị bỏ rơi.

Thật ra Ninh Lâm đã đáp ứng yêu cầu ban đầu của anh ấy cho vai diễn này, nếu không phải thấy diễn xuất của Thương Lộc, anh chắc chắn sẽ chọn Ninh Lâm.

Đồ tiếp ứng đã cầm trong tay, không đến thì thật có lỗi.

Cuối cùng, cô uống thuốc ngủ, nhân lúc còn tỉnh táo, cô lấy ống tay áo đi lau vết máu trên mặt "mẹ mình".

[Diễn viên không có kỹ thuật diễn đều là rác rưởi!]

Trở về nửa tiếng trước.

[Woooo, tôi thực sự thích ba người họ! Thật đáng yêu, thật đáng yêu (tôi thực sự không có ý xa lánh Diệp Lục.)]

Trì Yến ngồi ở phòng điều khiển, trợ lý Trì Yến đứng ở phía sau, cùng xem buổi thử vai cùng với sếp của mình.

Lời nói của fan hâm mộ vừa dứt.

[Trước là giành người yêu, giờ là giành vai, đây là kẻ thù truyền kiếp trong truyền thuyết phải không?]

[Thử vai không đáng sợ, kẻ nào diễn kém thì kẻ đó xấu hổ thôi!]

[Ninh Lâm tội nghiệp thật, gặp phải một người đàn ông tồi rồi lại gặp phải Thương Lộc, gia cảnh của hai người này không hề tầm thường, Ninh Lâm của chúng ta chỉ là một cô gái bình thường, sao có thể đấu với bọn họ?]

Chớp mắt đã tới thứ sáu. Một ngày trước khi số thứ ba của chương trình "Những người tôi ghét nhất" được quay, Trích Nguyệt Lượng vừa làm xong việc của mình nhớ tới Thương Lộc. Cô lấy nick phụ của mình, lướt vào trong nhóm fan của Thương Lộc.

Cô không chọn nói những lời thoại trong kịch bản mà thay vào đó là hành động cam chịu, nhưng điều đó lại càng phù hợp với hình tượng nhát gan không bao giờ dám lên tiếng bắt bẻ ba mẹ của cô.

Đã như vậy, thế tại sao vừa rồi lúc anh mời Trì Yến cùng tới làm giám khảo buổi thử vai thì Trì Yến lại từ chối? Hơn nữa ở chỗ đó cũng có thiết bị ghi hình mà, tới phòng giám sát lấy camera theo dõi không phải là làm chuyện thừa sao? Đúng là suy nghĩ của kẻ có tiền, càng có tiền càng khó đoán.

[Thực ra, Thương Lộc hôm nay nhìn rất tốt, tôi có một chút không quen(?) thái độ đối với fan của cô ấy hoàn toàn khác với những người khác, khuôn mặt nhỏ làm người muốn sờ một chút.]

Nhưng hốc mắt cô đỏ lên trong tích tắc, nước mắt cũng chảy từng giọt, lăn dài trên má.

Trung tâm thương mại kia cách chỗ công tác của Trích Nguyện Lượng khá gần, đi mất khoảng 3 phút lái ô tô.

Trích Nguyệt Lượng xua tay từ chối theo bản năng ——

Tâm trạng của Ninh Lâm lúc này đang không tốt, nhất là sau khi nghe xong lời an ủi vừa rồi của người đại diện nhà mình: "Im đi, nữ sáu trong phim Hàn Thành có thể so sánh với nữ chính mấy phim thần tượng kia sao?"

Cả hai đồng thời nhận ra rằng trước khi Thương Lộc diễn, bọn họ đã hoàn toàn đánh giá thấp kỹ năng diễn xuất của Thương Lộc. Đặc biệt là khả năng lan tỏa cảm xúc của cô đến khán giả. Nó tuyệt hơn nhiều so với tưởng tượng của họ, có thể nói nó còn vượt qua hầu hết các diễn viên trong giới giải trí.

[Vợ tương lai dễ thương quá hehehehehe.]

Ban đầu, ấn tượng của Hàn Thành với Thương Lộc chính là một bình hoa có kỹ thuật diễn vô cùng cay mắt, diễn vai ác cũng rất lố. Đây cũng chính là lần đầu tiên anh thật sự xem cô diễn.

*

Hàn Thành sắc mặt trở nên khó coi.

Tỉnh dậy đi, chúng em luôn ủng hộ chị.]

Xem giải trí mỗi ngày: Khiếp sợ! Thương Lộc và Ninh Lâm, những người ở trung tâm bê bối và vòng xoáy dư luận đã cùng nhau tham gia buổi thử vai cho bộ phim mới của đạo diễn Hàn Thành. Đây là tin tức có độ chính xác cao đó!!

Nghe thấy fan và chính chủ đang dỗi nhau, Thương Lộc quay đầu lại nhìn về phía Lâm Nhan Nhan, sau đó vươn tay.

Vì vậy, không đợi người qua đường và fan Thương Lộc phản bác fan CP Lâm Giang đã khó chịu mà ra tay trước.

Biên kịch lộ ra nụ cười tán thưởng khen ngợi: "Tôi cảm thấy rất tốt, rất mong chờ nhiều ý tưởng của cô nhiều hơn."

Quả nhiên người thật so ảnh chụp xinh đẹp hơn rất nhiều, trông cô ấy không hề khoa trương chút nào hết, cô ấy thực sự rất dễ thương.

Ma xui quỷ khiến, Thương Lộc nhẹ nhàng gọi: "Mẹ ơi."

Đến khi Lâm Nhan Nhan đi lên nắm lấy tay Thương Lộc, Lâm Nhan Nhan liền kéo tay Thương Lộc chạy trối c·h·ế·t về hướng biệt thự, không nhìn những người hâm mộ phía sau.

Trong một đoạn diễn ngắn ngủi, Hàn Thành không thể tin được mình đã ngạc nhiên tới tận hai lần.

Khóe môi trợ lý giật giật, chìa ra một chiếc USB.

Cô là một bông hồng khô héo, một con búp bê có thể tùy ý nhào nặn, một cỗ máy cả đời sống theo chỉ dẫn của ba mẹ.

Dù sao đang lúc nhàn rỗi, Trích Nguyệt Lượng vẫn trang bị đầy đủ đi đến chỗ tiếp ứng.

Các fan càng la hét dữ dội hơn.

Thương Lộc thật thà trả lời: "Thời gian ngắn nên tôi không kịp học thuộc hết kịch bản, chỉ có thể tùy cơ ứng biến."

Hàn Thành vẫn còn đang đau đầu về buổi thử vai, sau khi biết rằng vị thiếu gia Trì Yến này đang ngồi trong phòng giám sát của đoàn làm phim từ lúc bắt đầu đến tận lúc kết thúc, anh càng cảm thấy đau đầu hơn. Anh thấy hôm nay chuyện gì khó xử cũng chạy tới.

Sau khi nhận ra điều này, Ninh Lâm không khỏi cảm thấy vui hơn, cô ta cảm thấy rằng khoảng cách về thân phận giữa cô ta và Thương Lộc đã được thu hẹp.

Hàn Thành cũng không giấu nổi sự kinh ngạc trong mắt mình, anh ta lẩm bẩm: "Ra là Tống Trạch Khiên nghiêm túc thật!"

Vào lúc này, fan các nhà khác cũng cảm thấy vô cùng ghen tị.

Đã như vậy, Ninh Lâm cảm thấy vai diễn này chắc chắn sẽ thuộc về mình.

Nghĩ như vậy thì mọi thứ đều rõ ràng, đây có lẽ là điều mà trợ lý của Hàn Thành lúc mới vào nhất định đã nói với anh ấy.

Có tiếng gõ cửa vang lên, đương nhiên âm thanh là do Thương Lộc tự tay gõ vào bàn tạo ra.

Đương nhiên anh không muốn bị người khác uy h**p, nhưng tác phẩm này không phải là tâm huyết của một mình anh, nếu thật sự vì một nguyên nhân nào đó khiến cho việc phát sóng không thuận lợi, đối với địa vị của anh thì không ảnh hưởng quá nhiều, nhưng anh cảm thấy rất có lỗi với những người đã bỏ công sức vào tác phẩm này.

Nói thế nào nhỉ, giới giải trí chưa bao giờ thiếu mỹ nhân, Trích Nguyệt Lượng vẫn luôn biết Thương Lộc rất đẹp, nhưng vẻ đẹp của Thương Lộc vẫn khiến cô cảm thấy kinh diễm, thậm chí cô ở trong phòng trang điểm, hóa trang cả đêm nhưng vẫn không giống với bức ảnh này.

Dựa theo nội dung kịch bản, cô để cho bảo mẫu rời đi để tự mình dọn dẹp nhà cửa, tự tay vào bếp nấu một bàn đồ ăn thịnh soạn chờ ba mẹ trở về.

Bên cạnh những trận cãi vã này, dân mạng ăn dưa cũng tò mò không biết ai sẽ nhận được nhân vật này.

Ngay sau đó, một số tài khoản tiếp thị đã cùng nhau đưa tin, nói rằng đã xác nhận rằng Ninh Lâm đã giành được vai diễn này.

[Ngày hôm qua Khương Diệc đi tìm Thương Lộc, anh ta hoàn toàn bị làm lơ, con mắt nào của mấy người nhìn ra Thương Lộc muốn giành Khương Diệc với Ninh Lâm vậy? Mấy người đừng gán ghép Thương Lộc với người đàn ông này được không, xui thật sự ấy!]

Cô hỏi: "Như vậy còn chưa đủ sao? Con luôn nghe theo ba mẹ, hoàn thành mọi mục tiêu mà hai người đặt ra cho con, nhưng vẫn chưa thể trở thành một đứa con gái hoàn hảo trong lòng hai người. Con phải làm gì đây? Phải làm sao thì mới có được tình yêu và sự khen ngợi từ ba mẹ?"

Rõ ràng đó là một cô gái trông còn trẻ hơn cô, nhưng cô ấy lại nghiêm túc hô "Mẹ yêu con", Thương Lộc không khỏi mỉm cười, sau đó giơ hai tay lên bày tỏ lòng mình.

Sau khi đoạt được giải ảnh hậu, Tống Nhan Tuyết bỏ mặc bao phóng viên, nhà báo, "biến mất" một ngày một đêm, quay về nhà.

[Tôi phát điên mất, tôi muốn đến điểm ghi hình, nói chuyện với Thương Lộc ở cự ly gần như vậy, lại được cô ấy nhìn bằng ánh mắt dịu dàng mà nghiêm túc như vậy, tôi sắp ngất vì sung sướng mất!]

"Hai người chạy cái gì vậy? Đợi Diệp Lục của chúng tôi với! Tuy anh ấy có hơi cộc cằn nhưng anh ấy là người tốt! Hai người dẫn anh ấy đi chung với, đừng bỏ mặc anh ấy!!!!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trì Yến cũng xem rất nghiêm túc.

Người quản lý cũng nhận ra mình đã nịnh hót sai chỗ nhưng do phải đuổi nhanh theo Ninh Lâm nên cũng không kịp nói thêm lời nào.

Lúc này, bố mẹ Tống Nhan Tuyết đang tụ tập với bạn bè và họ hàng thân thích.

Cứ tua lại tua lại, cho đến tận khi Trì Yến thấy trợ lý đi ra khỏi một căn phòng khép hờ. Bên trong lộ ra hình ảnh một người đàn ông trung niên hói nửa đầu.

[Vợ cái gì chứ! Cô ấy rõ ràng là cô nàng ngổ ngáo đáng yêu của tôi!] (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Thử vai