Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 704: Chương 704

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 704: Chương 704


Lâm Thiên Du mở ba lô: “Hay là em vào đây đi, tôi cõng em về?"

Nhưng thấy Lâm Thiên Du bắt đầu leo lên, chim cánh cụt nhỏ đương nhiên không chịu đi, nhất thời cũng chẳng để ý gì khác, tiếp tục giãy giụa.

Chỉ là không tìm được lối vào, cũng không có thân hình mềm dẻo như họ mèo, ví dụ như báo tuyết nhỏ, chui vào ba lô có thể tự mình uốn cong ở bên dưới, sau đó xoay người, thò đầu ra ngoài.

Thân mình không cử động được, nó vặn vẹo cổ, đầu xoay vòng vòng, tiếng kêu này phải gọi là thê thảm.

Lâm Thiên Du: "..."

Lâm Thiên Du leo lên vách đá vốn đã không rảnh tay, thấy vậy liền dứt khoát dùng một tay kẹp cánh trước của chim cánh cụt nhỏ ra sau lưng, xách nó lên như xách một con ngỗng lớn sắp vào nồi.

Đã đồng ý về nhưng vẫn nổi trên mặt nước.

Tiếng kêu bị tấn công vật lý ngắt đột ngột, hơi của tiếng hét này còn chưa kịp thu về, khoảnh khắc bị bịt miệng, chim cánh cụt nhỏ kêu "quác" một tiếng nghẹn lại.

Lâm Thiên Du thắc mắc: "Sợ phụ huynh đến mức này, hôm nay không lẽ em lại tự mình trốn nhà đi nữa đấy chứ?"

"Phụ huynh của em..."

Móng vuốt sau của chim cánh cụt nhỏ quơ quào hai cái trong không trung, đạp trái đạp phải, đến vạt áo của Lâm Thiên Du cũng không chạm tới.

Hành động giải thích tất cả.

Như thể bị mãnh thú tóm được, sắp bị ăn thịt nên đang giãy giụa hấp hối.

Cũng còn được, dù sao cũng chỉ tự mình chạy ra, không dụ dỗ những con non khác trong bầy chim cánh cụt.

Chim cánh cụt nhỏ ngoan ngoãn đến mức này, hoàn toàn khác hẳn với lúc la hét đòi chơi với cá voi sát thủ ban nãy, cảm giác như hai tính cách khác nhau.

"Về đi."

Sự thay đổi âm thanh khiến cả con chim cánh cụt nhỏ ngây người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thấy càng lúc càng xa cá voi sát thủ, càng lúc càng gần đỉnh đống đá, chim cánh cụt nhỏ sốt ruột: “Quác, quác!"

Chương 704: Chương 704

Đại Bạch luôn đáp lại kịp thời, nhưng lời đáp và hành động trước sau vẫn không khớp nhau.

Chim cánh cụt nhỏ được thả ra, việc đầu tiên vẫn là liếc mắt nhìn xuống dưới.

[Người đâu, chụp màn hình cảnh này lại, chiếu đi chiếu lại cho chim cánh cụt nhỏ xem, phát sóng 24/7.]

Như uống phải thuốc câm, im bặt ngay lập tức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm Thiên Du một tay bám đá, leo lên ngồi d*ng ch*n trên đỉnh cao nhất, tự tay tắt tiếng: “Lát nữa gọi bầy chim cánh cụt tới đây, xem em có khóc không."

Không biết bây giờ bầy chim cánh cụt đang ở đâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng chim cánh cụt nhỏ thì không được.

Chim cánh cụt nhỏ từng trải qua một ngày bị đánh hai trận, một trận phụ huynh đánh, một trận phụ huynh và các trưởng bối trong đàn hội đồng, sau khi nghe câu này liền im như thóc.

Lâm Thiên Du vỗ vỗ ba lô, dọn sạch một ít lá cây vụn nát còn sót lại bên trong: “Lần sau đến đây tôi sẽ mang đồ ăn ngon cho cậu. Lúc đến tôi sẽ gọi cậu. Đừng đợi mãi ở đây." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm Thiên Du sợ không khí bên trong lưu thông không tốt, lỡ nó bị ngạt thì nguy, bèn thò tay vào ba lô, đỡ chim cánh cụt nhỏ giúp nó lật người lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lời vừa mới bắt đầu, còn chưa cần nói hết câu, chim cánh cụt nhỏ đã vèo một cái thu lại ánh mắt, vội vàng chui vào ba lô của cô.

Ngón tay kẹp chặt, chim cánh cụt nhỏ đến cơ hội giãy ra cũng không có.

Lâm Thiên Du một tay bịt miệng nó lại: “Suỵt."

Cực kỳ chủ động.

Bảo sao em bị ăn đòn.

Lâm Thiên Du cúi đầu hôn nó một cái: “Đi đây."

Luôn đợi Lâm Thiên Du rời đi rồi nó mới đi.

Chim cánh cụt nhỏ bị cô kẹp trong vòng tay giãy giụa không muốn rời đi: “Quác!"

[G·i·ế·t cánh cụt còn g·i·ế·t cả tim.]

Địa thế ở đây không thích hợp để cá voi sát thủ ở lại lâu, thỉnh thoảng đến mười mấy hai mươi phút thì không ảnh hưởng nhiều.

Thấy nó rụt cổ, bộ dạng "em rất ngoan, chị đừng mách phụ huynh", Lâm Thiên Du bị chọc cười không ngớt.

Không vội xuống ngay, sợ cười đến mất sức.

Chim cánh cụt nhỏ khó khăn lắm mới điều chỉnh tư thế thò đầu ra được, nghe xong lời này, nó im lặng không đáp, chỉ lặng lẽ rụt cổ, cố gắng nhét toàn bộ cơ thể mình vào trong ba lô.

[Phụt ha ha ha.]

"U u."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 704: Chương 704