Nợ Một Lời Xin Lỗi
Vânva
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35: 35: Về Nhà Đi Mẹ Chờ Em
"Theo anh"
"Về nhà đi mẹ chờ em "Đoàn Thiếu Dương bước tới ghế ngồi xuống châm điếu thuốc đưa lên môi rít một hơi nhẹ
Bên trong phòng được cách âm nên họ nói gì thì bên ngoài không nghe rõ
…….
"Anh hai à uổng công anh thông minh cả đời lại ngốc ngay lúc này"
anh định làm gì?"Rose dùng tay che miệng mình lại
"Bỏ em ra" cô gái vừa nghe tiếng đóng cửa liền kéo chiếc áo trên đầu xuống,Phong Hạ chưa kịp vào theo đã bị Đoàn Thiếu Dương đá cánh cửa đóng lại rõ mạnh,hắn vẫn đứng ngoài cửa xem tình hình,Phong Tranh cũng đi đến bên cạnh Phong Hạ
Tầm mắt của cô bị hạn chế lại cô chỉ nhìn thấy người đàn ông trước mặt có thân hình cao lớn mũi hắn thật thẳng và đôi môi mỏng …thật nam tính yết hầu hắn đang lên xuống?
Phong Hạ nghênh ngang đi vào tỏ vẻ không có chuyện gì chứ trong lòng hắn đang từng đợt sóng dâng cuồn cuộn
"Anh hai,em nghe nói anh cưới vợ em cũng gặp chị ấy rồi,không phải là cô gái làm anh đau khổ lúc trước sao?"Rose ngồi xuống bên cạnh Đoàn Thiếu Dương rút điếu thuốc từ môi hắn xuống dụi vào cái gạt tàn
.
Chưa nói dứt câu thì Phong Hạ và Phong Tranh mở cửa đi vào
Cô gái có vẻ thở phào nhẹ nhõm,còn Phong Hạ ngơ ngác nhìn theo chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra nhưng hắn vẫn đi theo sau,mặt hắn tối đen lại tưởng chừng như có một cơn bão táp sắp kéo đến (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Em chuẩn bị mở họp báo ký hợp đồng với công ty anh rồi,đó là đặt cách xem như huề nhé"dáng vẻ thanh cao kiêu ngạo của anh em nhà họ không lẫn vào đâu được
nói xong Rose mới bỏ đi Phong Tranh cũng theo sau
Cô gái nghe được giọng nói quen thuộc buông hai tay khỏi mặt cô bị lôi đi một cách thô bạo trước mặt đám đông,Đoàn Thiếu Dương đang đi bỗng xoay người lại nói lớn"tôi không muốn điện thoại nào còn lưu tấm hình nếu để lọt ra ngoài dù là 1 chút tôi cũng sẽ trả đủ 10"
"Cái nón của em"
"Anh.
"Oke em không xen vào chuyện của anh,anh đừng có nói với ba mẹ hôm nay gặp em,vài hôm nữa em sẽ về nhà"Rose đứng dậy sửa tóc lại sờ lên đầu
Chương 35: 35: Về Nhà Đi Mẹ Chờ Em (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Anh chuẩn bị xin lỗi đi,anh em nhà người ta thương nhau lắm,không khéo họ cho vài lỗ trên người anh cho thông một tí" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Anh không thấy họ giống nhau à,dáng vẻ cao ngạo nét mặt dù là nam nữ,nhưng sinh đôi vẫn có nét giống nhau nhiều lắm"
Phong Hạ bước tới đứng ngang hàng với Rose,hắn lại trương vẻ mặt lạnh băng và cặp mắt sâu hút xoáy thằng vào mắt cô
.
Phong Hạ đứng thừ người dựa vào tường, một tay cho vào túi quần một tay sờ lên môi nhớ lại cảnh tượng lúc nãy,vừa thú vị vừa khó chịu trong lòng
Rose nhìn Phong Hạ như ý muốn nói hắn c·h·ế·t chắc rồi,trong lòng cô vẫn còn hận hắn vụ cướp đi nụ hôn đầu đời,dù là minh tinh nổi tiếng nhưng những cảnh hôn đều có người đóng thế hoặc cắt bỏ,làm sao có thể cam tâm cho kẻ lạ mặt này hôn
Bất chợt hắn đội cái nón lên đầu cô lúc nãy làm rơi bên ngoài,nửa mặt của cô như bị che đi chỉ nhìn thấy từ mũi đến cằm đôi môi màu cam mỏng ngự trên làn da trắng! Trông thật quyến rũ
"Mày có nói rõ không hả " bản thân Phong Hạ bị chuyện lúc nãy che mờ mắt không suy nghĩ gì thêm được,dáng vẻ điềm tĩnh soái ca của hắn cũng mất từ sau cú tát sao?
Đoàn Thiếu Dương gật gù ngồi xuống ghế châm điếu thuốc đưa lên môi….
Đoàn Thiếu Dương bước tới đâu đám đông vạch rẽ ra tạo lối đi,vừa đi hắn vừa cởi áo khoác bước tới trùm lên đầu cô gái đang đứng che mặt bằng hai tay (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hạ!xem ra anh đụng vào người không nên đụng rồi" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đoàn Thiếu Dương kéo cô gái vào phòng vip,chỉ khi hắn đeo mặt nạ thì hắn mới xuất hiện như chủ nhân của nơi này,còn lúc hắn không đeo mặt nạ thì hắn chỉ giữ vai trò người khách vip để tiện quan sát nhân viên cũng như kẻ địch trà trộn
Đoàn Thiếu Dương nhìn vào con nhóc trước mặt rồi ung dung cho tay vào túi quần "một tí anh bảo người mang vào"
"Anh Hai anh nói xem nên xử tên vô lại này như thế nào?" Rose khoanh tay trước ngực vẻ mặt nghiêm túc nghĩ thầm tên này c·h·ế·t chắc
Hàng mi dài cong vút của Thiếu Dương chợt run nhẹ nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu"chuyện đó anh sẽ tính sổ với cô ta theo cách của anh"
"Cảm ơn anh"Rose ôm lấy cánh tay của Đoàn Thiếu Dương nhảy cẫng lên như con nít,thực chất cả nhà ai cũng cưng chiều cô
Bây giờ thì bản thân Phong Hạ đã mường tượng ra chuyện gì rồi,hắn vò đầu bức tóc xù rối cả lên,chỉ có Phong Tranh là đứng cười nham nhỡ"không lẽ trăm ngàn người đụng một phát lại trúng người không thể trúng sao?"
"Vài hôm em về"
"Cái gì không nên đụng?"
"Anh hai,xử hắn không được nhẹ tay nếu không đứa em gái này không nể anh"….
"Tranh đưa Em ấy về đi" Đoàn Thiếu Dương lúc này chỉ tin mỗi một mình Phong Tranh,hắn lại rơi đôi mắt lên người Phong Hạ …
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.