Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 139: Nghệ Thuật Nấu Ăn
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.
"Mọi người đã ăn chưa? Nếu chưa thì ta sẽ dẫn mọi người đi. Đồ ăn ở đây ngon lắm!"
Trên con đường dẫn đến phòng ăn, không khí giữa đoàn hộ tống bắt đầu thư giãn hơn một chút. Vương Cường, người phụ trách ở căn cứ, bước đến gần với thái độ kính cẩn, cúi đầu chào mọi người trước khi lên tiếng.
(Kinh nghiệm rán cá của tác đấy, học theo và thử áp dụng đi, đừng cho dầu nhiều, một ít dầu để tráng một lớp lên chảo là được kkk.)
“Ngươi thấy sao, Mors?” Vương Cường quay lại hỏi với nụ cười nhẹ, khi thấy Mors đang đứng ngẩn ngơ theo dõi.
-Lương Hiếu 321
Các hộ vệ của Darbell vẫn giữ im lặng, ánh mắt dõi theo bà, chờ đợi quyết định từ người phụ nữ quyền lực này. Darbell mỉm cười thân thiện, giọng điềm đạm.
Vương Cường không quên thêm chút rượu vang đặc sản của vùng đất này để tăng thêm độ phong phú cho hương vị.
Darbell liếc hắn bằng ánh mắt sắc lạnh, giọng điệu nghiêm khắc.
Darbell nhìn Caelan với ánh mắt mệt mỏi, bà thở dài, giọng có phần bất lực.
Những động tác của hắn nhanh gọn nhưng cực kỳ chính xác, như thể hắn đã thực hiện hàng ngàn lần. Mors ngạc nhiên trước sự trôi chảy, cách mà Vương Cường lướt qua các công đoạn với một sự tự tin vững chắc.
Lời khen của bà chứa đầy sự ngạc nhiên và tự hào, ánh mắt bà không rời khỏi cảnh vật xung quanh, từ những tòa nhà đến binh lính.
"Tên cố vấn Brian này làm việc rất tốt. Quả thật, ánh mắt chọn người của cháu thật sự sắc sảo."
Khi Mors bước qua cánh cửa, đôi mắt hắn sáng lên đầy hào hứng. Trước mắt hắn, Vương Cường, vị cố vấn của căn cứ và một bật thầy trong nấu ăn mà hắn kính trọng như sư phụ của mình trong việc nấu nướng, đang đứng giữa nhà bếp, đôi tay nhanh nhẹn và lão luyện đang chuẩn bị các nguyên liệu.
"Không, thưa mẹ! Con ở đây để hỗ trợ và dẫn dắt Aurelia..."
Những chiếc lá rau tươi xanh được rửa sạch, cẩn thận trộn đều với nước sốt, sau đó rắc lên chút phô mai từ loài dê núi.
“Có một nguyên tắc để rán cá hoặc nướng cá trên chảo, đó là phải tôi chảo trước.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người trò chuyện một cách thoải mái, và bầu không khí đầy sự thân thiết giữa bà và cháu.
Caelan nuốt khan, thanh minh một cách vội vã.
Caelan cúi đầu chào, giọng hắn vang lên có chút ngạc nhiên.
Hắn nói với một phong thái trang nghiêm, tuy thân thiện nhưng vẫn giữ khoảng cách tôn kính.
-LỢN XÀO XẢ ỚT
"Cảm ơn ngài, tôi đã học được rất nhiều chỉ bằng cách đứng đây và quan sát."
Mors vội vàng tiến vào, sau khi nhận được lời gọi hỗ trợ nấu nướng từ phía Vương Cường, người hiện đang tự tay chuẩn bị cho bữa ăn đặc biệt nhằm tiếp đón khách quý.
Chương 139: Nghệ Thuật Nấu Ăn (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Caelan cười ngượng ngùng, cố gắng che giấu sự lúng túng. Hắn nhanh chóng đổi chủ đề, hỏi mọi người.
-Quốc Phương.
Cảm ơn các bạn:
“Áp mặt da vào trước, và để yên, đừng đảo quá nhiều. Nguyên tắc rán, nướng cá trên chảo là hãy nấu mặt da trước, tổng thời lượng cho da chiếm 75% thời gian nấu một miếng cá.”
(Đúng vậy! “Một đầu bếp giỏi không phải là một đầu bếp biết nấu mọi món, mà là một đầu bếp biết tận dụng hết tất cả nguyên liệu sẵn có để nấu những món ăn ngon.” ~Khoai Mỡ~)
Gần đây Mors chỉ được học qua những công thức ghi chép mà Vương Cường truyền, lại do ngài cố vấn quá bận bịu với các công việc khác. Hôm nay, hắn may mắn được chứng kiến người thầy của mình trực tiếp xuống bếp – một cơ hội hiếm hoi mà Mors háo hức không bỏ lỡ.
"Thưa phu nhân, không biết giờ này phu nhân có muốn dùng một chút gì không? Tôi có thể sắp xếp ngay. Nếu được, tôi xin mời mọi người dùng bữa do căn cứ chuẩn bị. Tôi tin là sẽ hợp khẩu vị của mọi người.”
Kagan và Darbell không khỏi để ý đến tác phong chuyên nghiệp của những binh lính này, từ bước đi cho đến cách họ chỉnh chu trong bộ đồng phục. Cả hai thầm cảm thán về tính kỷ luật cao trong đội ngũ.
"Ta đến thăm cháu gái, không phải để rước một tên ngỗ nghịch về gia tộc."
Ở phòng bếp...
-muso7.
"Mẹ!... Sao người lại đến đây?" Tuy nhiên, bên trong hắn không giấu nổi sự lo lắng, vì hắn biết rằng mình đã làm trái lệnh gia tộc, nán lại đây lâu hơn mức cho phép.
╰ (* ´︶` *) ╯
“Đó chính là điểm mấu chốt. Sự sáng tạo trong nấu ăn không phải ở việc tuân theo từng công thức, mà là biết cách thay đổi nó để phù hợp với hoàn cảnh. Hãy luôn nhớ điều đó.”
Đã ủng hộ và đề cử mình ạ, mình rất xin cảm ơn mọi người.
"Chúng ta sẽ dùng bữa. Cảm ơn ngươi."
Mors ghi nhớ từng lời nói của Vương Cường, lòng tràn ngập sự ngưỡng mộ và quyết tâm học hỏi thêm.
Tuy nhiên, vì nguyên liệu ở thế giới này không hoàn toàn giống với những gì hắn quen thuộc, Vương Cường phải thay thế bằng nguyên vật liệu có kết cấu hương vị tương tự.
"Nơi này thật sự được quản lý và xây dựng rất tốt, thậm chí còn hơn cả tổng bộ gia tộc chúng ta."
Mors như bị cuốn hút vào từng chuyển động của ông, học hỏi qua từng giây phút. Với Vương Cường, việc nấu ăn không chỉ là một kỹ năng, mà là nghệ thuật – một bản hòa nhạc của hương vị và sự sáng tạo.
Tiếng cá sôi xèo xèo trên bếp nướng làm Mors nuốt nước bọt, ngạc nhiên trước cách mà Vương Cường điều chỉnh nhiệt độ lửa một cách hoàn hảo để cá nướng đều từ trong ra ngoài, giữ nguyên hương vị tự nhiên.
Hắn cẩn thận lăn miếng thịt quái vật đã được ướp gia vị đặc biệt vào lớp pate gan ngân ngư, sau đó cuốn chặt nó trong một lớp vỏ bột mỏng.
Hắn đã lên kế hoạch chuẩn bị bốn món ăn chính: Beef Wellington, Súp hành kiểu Pháp, Salad Caesar, và Cá hồi nướng.
“Aurelia, tại sao những binh lính ở đây lại có tác phong tốt như vậy?"
“Để lửa vừa, đợi mặt chảo vừa bốc hơi nóng thì cho dầu vào, cẩn thận đừng để chảo quá nóng, nếu quá nóng thì dầu có thể bốc lửa khi cho vào.”
Cầu theo đọc, cầu like, cầu góp ý! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cả đoàn nhanh chóng tiến về phòng ăn. Darbell, trong suốt quãng đường, không khỏi khen ngợi Aurelia.
Thay vì cá hồi, hắn dùng ngân ngư – một loài cá tương tự nhưng có kết cấu thịt chắc và vị béo ngậy.
Kế tiếp, Vương Cường chuyển sang món Súp hành kiểu Pháp.
Trong không gian rộng lớn của nhà bếp, mùi thơm nhẹ nhàng của các loại gia vị đã lơ lửng trong không khí. Ánh sáng dịu từ các ngọn đèn trần đổ xuống những chiếc bàn bếp, nơi mà mọi thứ dường như đã được sắp xếp gọn gàng một cách hoàn hảo.
Thịt bò thông thường thì được thay thế bằng thịt của một loài quái vật bản địa, với mùi vị tương đương nhưng mang lại cảm giác mới lạ.
Vương Cường làm tất cả những việc này với một phong thái điềm tĩnh, tay thoăn thoắt mà không cần phải suy nghĩ nhiều.
Aurelia mỉm cười, không giấu giếm bất kỳ điều gì. Cô vui vẻ giải thích về quy trình đào tạo, cách thức quản lý q·uân đ·ội, và sự nghiêm túc trong việc duy trì kỷ luật.
Aurelia khẽ cúi đầu, cảm ơn bà, nhưng ánh mắt của cô lấp lánh một niềm kiêu hãnh thầm lặng.
Vừa làm hắn vừa giảng dạy cho Mors.
Sau đó, hắn chuyển sang chuẩn bị Salad Caesar. Đối với món này, Vương Cường pha chế nước sốt từ kegapara và devil herb, kết hợp cùng lòng đỏ trứng gà, tạo ra một loại nước sốt có độ sánh mịn hoàn hảo, mang một chút vị the the đầu lưỡi.
Bước chân của hắn dứt khoát, đôi mắt sáng lên khi nhìn thấy mẹ và cháu gái.
Darbell không kìm được sự tò mò, quay sang hỏi cháu gái.
“Thật là tuyệt vời, thưa sư phụ... tôi chưa bao giờ nghĩ có thể biến những nguyên liệu này thành những món ăn như thế.” Mors trả lời, đầy cảm phục.
Bất ngờ, Caelan, con trai của Darbell và cậu của Aurelia, xuất hiện từ phía xa. Khác hẳn với vẻ không đáng tin cậy trước đây, lần này hắn tỏ ra là một con quỷ trưởng thành và đầy uy nghiêm.
"Ngươi không chịu về gia tộc, trốn ở nơi này chỉ vì đồ ăn ngon?"
Giọng nói của hắn nhẹ nhàng, cẩn trọng.
Cuối cùng, hắn tiến hành chế biến món Cá ngân ngư nướng. Vương Cường khéo léo tẩm ướp cá với thảo dược.
Darbell không thèm để ý đến lời thanh minh của hắn. Bà biết rõ bản chất của con trai mình, nên không muốn nói nhiều. Sự im lặng của bà khiến Caelan càng thêm lúng túng, nhưng hắn vẫn cố tỏ ra bình tĩnh.
Mors hỗ trợ sơ chế nguyên liệu, nhưng vẫn không quên chăm chú quan sát, không bỏ sót một chi tiết nào. Vương Cường khởi đầu với món Beef Wellington. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Aurelia cười nhẹ, đáp lại lời khen một cách khiêm tốn. Đoàn tiếp tục di chuyển, con đường trong căn cứ yên tĩnh hơn thường ngày vì là buổi tối, nhưng binh lính vẫn tuần tra đều đặn và cảnh giác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vương Cường, với một vẻ ngoài điềm tĩnh, đôi mắt sắc bén và tập trung, bắt đầu công việc của mình với sự khéo léo và chuyên nghiệp tuyệt đối.
Hắn chọn những củ hành ulomine có độ ngọt tự nhiên, cẩn thận xắt nhỏ và xào trên lửa nhỏ. Mùi hương thơm ngào ngạt tỏa ra từ nồi súp khiến Mors hít hà, cảm nhận sự tinh tế trong cách pha trộn gia vị.
Vương Cường mỉm cười, rồi gật đầu.
..
-DeathTNB
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.