Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Nhớ Mãi Không Quên

Đông Bôn Tây Cố

Chương 67: Sơn vũ d·ụ·c lai [1]

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67: Sơn vũ d·ụ·c lai [1]


cũng biết rồi?"

Hàm, cậu biết rõ, yêu chính là yêu, tớ cũng không có cách nào khác."

nói,"Đừng

Về đến nhà Cố Dật Phong thừa dịp bố vui vẻ liền đi

tớ? Có chuyện gì thì nói mau lên, lát nữa tớ còn đi xem phim với Vận Ca."

dâu tớ sắp sinh, tớ phải đi bệnh viện thăm một chút."

Mọi người ngẩng đầu nhìn anh, anh nói tiếp, "Sáng

cậu đã sớm biết, vì cái gì lại không nói?"

có Tần Vũ Dương tôi còn muốn mặt mũi làm gì nữa! Triệu Tịch Vũ, tôi sớm đã

Cố Mặc Hàm mặt không chút thay đổi nhìn chăm chú Mạc

Cố Dật Phong mờ mịt đi ra.

đi?"

tại sao hết, chuyện này vốn do tớ khởi xướng, Thanh Viễn cũng đã nói, s·ú·n·g đ·ạ·n

áo sơ mi hồng phấn hôm nay của cậu ta.

"Tớ

Đây là lần đầu tiên sáu huynh đệ bọn họ công khai đàm

cười nhạo cô, xúc phạm cô, mỗi lần cô đều thét chói tai giật mình tỉnh giấc. Ở

Anh cười cười, "Vũ Dương, tôi nghĩ lần

trên khuôn mặt Mạc Sính Dã.

Mỗi lúc trời tối cô liên tục gặp ác mộng, luôn mơ được

Về sau Tần Vũ Dương rốt cục cũng nghĩ ra Trình Húc là

Lý Thanh Viễn trên mặt hơi ửng hồng, rất hợp với cái

Cố Mặc Hàm dựa vào tường, cúi đầu xuống gập ngón trỏ

ngồi dậy, đem túi chườm nóng ôm chặt vào trong ngực có phần không biết phải làm

nhất trong sáu người bọn họ, khi còn bé đã trông khoẻ mạnh kháu khỉnh, tấm lòng

mãn lâu” được trích ra từ “Hàm Dương thành Đông Lâu”.

"Hàm

sẽ tìm được cách mà." Nói

vào. Đầu đá, cậu đã kết hôn, không còn một mình nữa, cậu phải vì Thanh Thu suy

[1] Sơn

gì bất trắc, anh cũng không cần trở về."

Trong lòng Tần Vũ Dương có chút mất mát, thì ra không

Hà Văn Hiên cau mày, "Ba người chúng ta cùng

"Bây

chỉ cần tôi chờ thêm chút thời gian nữa, em nhất định sẽ nhìn thấy tôi, thế

"Người

này tôi thật sự sẽ từ bỏ, tôi không kiên cường được như em. Tôi vẫn cho rằng

vai bày tỏ sự bất đắc dĩ của mình, ông Cố bà Cố nhìn nhau một cái rồi lắc đầu.

Cố Mặc Hàm nhìn anh, thật lâu mới gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

lần nữa, anh chắc là đang đi xem mặt, mỉm cười nghe cô bé kia nói chuyện, Tần

Nói xong xoay người rời đi.

ứng."

là không có mắt, vạn nhất các cậu xảy ra chuyện gì, tớ không có cách nào ăn nói

nay vừa mới đi."

liễu lĩnh đi, tiếp tục tiến hành kế hoạch đã định."

Bên kia là một thanh âm lười biếng, "Em

Sau ngày hôm đó, Tần Vũ Dương gặp lại Trình Húc một

Cố Mặc Hàm nói tiếp, "Sính Dã và Đông Tuân

mặt thì có chút giật mình.

kiếp, sao anh không ngăn cản ông ta! Đã đến cửa nhà mình còn làm cho ông ta

Dã..."

tử, coi như cậu không biết chuyện này đi." Anh cười cười, nhưng ở trong mắt Cố Mặc Hàm nụ cười

nhiên, cũng sẽ cho người ta cảm giác được ấm áp, nhưng ngày hôm đó, nụ cười của

đã nói, muốn làm thì cùng nhau làm, hiện tại cậu có ý gì đây?"

"Em

thời gian trước bà ngoại Triệu Tịch Vũ có đi tìm bố, những năm đầu đời bố và bà

cuộc là khó chịu ở đâu. Sau đó Trình Húc nhìn thấy cô, chỉ khẽ gật đầu thăm

Anh suy nghĩ một hồi, đưa mấy tờ giấy cho Mạc Sính Dã.

Thạch Lỗi nhớ tới Lãnh Thanh Thu, không phản bác được.

đây là vì cái gì?"

đang cười nhạo cô, cô cảm giác mình cũng sắp điên rồi.

Cố Mặc Hàm lạnh lùng nhìn cô ta, "Tại

cũng cũng chưa từng nhìn thấy người khác, bất kể anh ta có bỏ đi hay không bỏ

"Yên

tiếp tục đi theo, nhất định phải bảo vệ tốt Tần Vũ Dương, nếu như cô ấy có cái

"Vậy

vậy?"

Mạc Sính Dã dập thuốc cũng đứng lên, nhìn đồng hồ rồi

bố ..."

"Xin

tự đi, các cậu phải ở đây."

Vũ Dương cảm thấy có chút không được tự nhiên, nhưng lại không nghĩ ra được rốt

luận về cái đề tài này. Mặc dù không phải là bí mật gì, nhưng quá mịt mờ để nói

Cố Dật Phong có chút hoang mang, "Vậy bố

ra.

với!"

nhưng ánh mắt của em vẫn liên tục dừng ở trên người Cố Mặc Hàm, từ đầu đến cuối

liên quan gì đến anh hết.

Tần Vũ Dương lấy túi chườm nóng trên bụng ra, từ từ

Chương 67: Sơn vũ d·ụ·c lai [1]

cười,"Sao

Triệu Tịch Vũ nghiến răng nghiến lợi, "Vậy

Mạc Sính Dã bị anh nhìn đến sợ hãi, thu hồi lại nụ

Thì ra là tất cả đều cũng thay đổi.

cần xem, anh nghĩ rằng cái gì bố cũng không biết? Bố dù đã già, nhưng chưa

tổng, Tần tiểu thư hình như đã phát hiện chúng tôi."

"Con

cứu em..."

Triệu Tịch Vũ tóc tai bù xù, mang trên mặt nước mắt,

Tần Vũ Dương đi!"

sao?"

"Hừ!", Thạch Lỗi đứng lên, "Lúc trước

Triệu Tịch Vũ hoàn toàn tuyệt vọng, từ từ ngồi đến (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cụ ông Cố rốt cục cũng dừng lại, "Không

"Triệu

Mạc Sính Dã nói tiếp, "Nếu cô ấy muốn tiếp tục,

"Vì

mỗi buổi sáng sớm đều thấy một phong bì được nhét vào khe cửa, trong phong thư

tớ sẽ diễn cùng cô ấy."

"Đúng

Dương Y sinh bé gái, cả nhà đều vui mừng. Cụ ông Cố

Hà Văn Hiên đi vào phòng họp, tỉnh táo nói, "Morioka

Mạc Sính Dã gõ cửa đi vào, cười hì hì hỏi, "Cậu tìm

"Cố

"Chuyện

xong cúp điện thoại.

tâm đi, tớ đã an bài tốt rồi."

ánh mắt khinh bỉ nhìn mình, những đồng nghiệp một mực cung kính đối với cô sẽ

điếc, chưa mù."

Cố Mặc Hàm rũ tầm mắt xuống suy tư một lát, rồi từ từ

Tịch Vũ, vẫn chưa xong đâu, cô chuẩn bị cho tốt vào."

nói,"Thời

hết."

ngạc nhiên chút nào, ngược lại mang theo một chút nhẹ nhõm cùng giải thoát, "Cậu

Cậu gật đầu, "Đúng. Tớ đã biết sớm,

Cố Mặc Hàm đẩy cô ta ra, sau khi thấy rõ người trước

Cố Mặc Hàm, anh vì sao luôn làm những chuyện khiến em

Triệu Tịch Vũ lập tức xông vào ôm lấy anh, "Mặc Hàm, anh hãy cứu em,

đi, em cũng không từ bỏ. Tôi mệt mỏi rồi, tôi cũng muốn đi tìm hạnh phúc của

mặt khí phách có thể dọa được người ta, người anh em này đã kết giao thì sẽ dốc

Cụ ông Cố nhìn ông một cái miệng vẫn không ngừng.

không phải nằm mơ. Cố Mặc Hàm xác thực đã tới, là anh ta đưa em đến bệnh

"Tớ

___________

Trước kia nụ cười của anh, cho dù là mỉm cười thản

ngủ, sáng sớm đã bị tiếng chuông cửa đánh thức, anh cau mày lại bò dậy mở cửa,

"Bố,

nghĩ rằng tôi không nghĩ tới? Tần Vũ Dương hiện tại được bảo hộ đến giọt nước

hãy xem cái này."

lỗi Cố tổng."

Tối hôm qua Cố Mặc Hàm bận đến hơn hai giờ hơn mới

khinh bỉ, lúc chứng kiến người khác xì xào bàn tán thì cô sẽ cảm thấy bọn họ là

"Nếu

Cố Mặc Hàm nhận điện thoại liền đứng lên, "Chị

gì! Tôi đã tận lực rồi, tôi căn bản là không ngăn cản được anh ấy, ông đi tìm

ngoài cửa sổ không có tiêu cự.

là một tấm hình, mỗi ngày một bức, tuyệt không trùng lặp nhau.

Cố Dật Phong đem túi hồ sơ để tới trước mặt ông, "Người

ngay cả huynh đệ cũng đừng làm nữa."

Sính Dã.

ấn lấy lông mày, "Cô

lạ ở chỗ nào, đó là nụ cười của anh.

Hàm, cái gã b**n th** kia lấy ảnh chụp cùng video uy h**p em, anh cứu em

Ông Cố đột nhiên cảm thấy không nói nên lời, "Bố và

ông muốn cho tôi làm cái gì bây giờ?"

vẫn thích con gái, rốt cục lần này cũng được mãn nguyện. Khi Cố Mặc Hàm cùng

Tạm thời bọn họ không có động tĩnh gì."

như xưa.

mà cậu vẫn ở bên cô?"

ra cô ấy..."

bấm số của Morioka Astoria, một hơi gào lên, "Ông rốt cuộc muốn cái

Lại một sáng sớm, lúc cô nhìn thấy bức hình đó nằm bên

"

khác đều biết em là bạn gái của anh mà, nếu ảnh chụp cùng video bị phơi ra ánh

"Thật

động vào cô ấy, tớ sẽ trông chừng cô ấy cho."

Sau khi Mạc Sính Dã xem qua cũng không có biểu tình

Lý Thanh Viễn nhảy dựng lên, "Mẹ

"Mặc

sáng, mặt mũi anh cũng sẽ khó nhìn..."

cô. Luôn cảm giác đằng sau có người nhìn cô, đợi cô quay đầu, lại không có cái

nóng nảy, trời muốn diệt ai, sẽ cho ai đó điên dại trước đã. Cứ để cho ông ta

"Không

Trên mặt Mạc Sính Dã lộ ra vẻ thê lương, "Mặc

gì.

thời điểm còn ở thành phố C tớ đã biết rồi."

Trình Húc trầm mặc thật lâu rồi mới mở miệng, "Em

đi đi, bố cần suy nghĩ một chút." Cụ ông

Tần Vũ Dương ôm lấy chăn mền ngồi trên giường.

Gần đây Tần Vũ Dương luôn cảm giác có người theo dõi

sao tôi phải cứu cô?"

trong công ty cô cứ cảm giác ánh mắt của người khác khi nhìn cô mang theo sự

***

lại phát điên cái gì thế?"

gì.

tình huống bên kia như thế nào?"

biết, tớ cũng biết..."

sai rồi, em thật sự sai rồi..."

"Vậy

giờ suy nghĩ lại, lúc trước tớ quả thực rất ích kỷ, cứ như vậy mà kéo các cậu

thì sắc mặt lập tức trở nên lạnh đi.

Lý Thanh Viễn hét lên, "Tớ có thể đi!"

"Ừ,

cũng không lọt, tôi sao động thủ được?"

Cố Mặc Hàm vỗ vỗ bả vai Mạc Sính Dã, hết thảy không

đó nói với Lý Thanh Viễn, "Cái (đọc tại Nhiều Truyện.com)

còn gì để nói.

"Sính

bố vẫn còn sinh khí với Hàm tử à?"

cũng tốt, thay anh cõng không ít oan ức. Thế mà khi lớn lên cậu ta lại có khuôn

Astoria đã về Nhật Bản."

c·h·ế·t rồi."

cũng vậy, các cậu đều có nhà có cửa, cũng không nên đi."

người đàn ông đang gọi điện thoại vừa nhìn tình huống ngoài cửa xe.

rồi, tôi muốn nhìn tự cô ăn trái đắng thì sẽ như thế nào thôi!"

Cụ ông Cố thở dài, "Tần Vũ Dương đứa bé này (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mạc Sính Dã nhìn về phía Cố Mặc Hàm, Cố Mặc Hàm nhún

rất tốt, ở trên thương trường còn rất ít người có ánh mắt thuần khiết như vậy,

Cố Mặc Hàm nghe đến đó đột nhiên không ngừng cười to,"Mặt mũi? Đã không

trên người qua loa choàng cái áo khoác, điềm đạm đáng yêu nhìn anh.

Triệu Tịch Vũ hiện tại giống như chim sợ cành cong,

***

nghĩ."

"Vâng,

vũ d·ụ·c lai: Gió thổi mưa giông trước cơn bão. Nguyên văn cả câu “Khê vân sơ khởi nhật trầm các, sơn vũ d·ụ·c lai phong

hết lòng. Từ nhỏ đến lớn anh chưa bao giờ nghĩ tới biểu cảm này sẽ xuất hiện

Cố Mặc Hàm hơi ngạc nhiên, "Cậu đã

ấy có biết nhau, bà ấy không bao giờ nhờ vã người khác, trong ấn tượng của bố

Cố phất phất tay.

Mạc Sính Dã chạy tới, cụ ông Cố đang ôm đứa bé, thời điểm nhìn thấy Cố Mặc Hàm

rồi, Morioka Astoria gần đây nhiều lần tiếp xúc với người trong giới, Tần Vũ

***

đi! Có thể phối hợp với nhau. Cậu cũng đừng từ chối, cứ như vậy đi, bằng không

Cố tổng."

trên đất, lầu bầu, "Em

anh lại có cảm giác bị che phủ bởi một tầng đau buồn nhàn nhạt, không hề ấm áp

gì xảy ra? Không phải đã các người cẩn thận một chút à?"

Hà Văn Hiên gật đầu, "Đến lúc đó cậu tự mình

thằng này, rốt cuộc còn muốn trốn tới khi nào? A Hiên cũng sắp bị cậu hành đến

theo vào thư phòng, cụ ông Cố lão gia đang rung đùi đắc ý ngâm nga kinh kịch.

"Khoảng

bản thân tôi, tạm biệt, hãy chăm sóc bản thân thật tốt."

"Thôi,

ảnh chụp và video bị đưa ra ánh sáng, người nhà mình và bạn bè đều dùng loại

làm được người yêu quả nhiên cũng không làm được bạn bè.

chuẩn bị xong đồng quy vu tận, tôi không bỏ đá xuống giếng là đã tốt lắm rồi,

chỉ có lần này, bà ấy hi vọng Triệu Tịch Vũ có thể làm cháu dâu của bố, bố đáp

Dương bên đó cậu đã bố trí xong chưa?"

viện."

bà ngoại Triệu Tịch Vũ ?"

gian vẫn còn sớm, tớ đi cùng được chứ!"

Cố Mặc Hàm nở nụ cười, nhìn Hà Văn Hiên một cái, sau

chỉ bằng một điểm đó thôi nó có thể làm con dâu của Cố gia."

"Hàm

kia so với khóc còn khó coi hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

hiểu lầm, nếu anh đã lựa chọn bỏ đi, em yêu hay không yêu anh thì cũng không

cô còn trông cậy tôi giúp cô? Nói thật cho cô biết, tôi chờ ngày này đã lâu

tử, mục tiêu của cô ấy là Mạc gia, sẽ không đe dọa được người khác, cậu đừng

sớm biết?"

Cách đó không xa trong một chiếc xe thương vụ, một

cạnh cánh cửa thì lập tức xông đến xé bức ảnh thành từng mảnh, cơ thể run rẩy

chạy, lần này chắc chắn ông ta sẽ liều lĩnh hơn!"

hỏi, sau đó tầm mắt liền dời đi.

Trong mắt Cố Mặc Hàm, Mạc Sính Dã là một người vô tư

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67: Sơn vũ d·ụ·c lai [1]