Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 6: Nghiền ép

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Nghiền ép


Nhưng chẳng biết vì lí do gì, sau khi cha Huyền Minh ra ngoài lịch luyện, bị người phế đi đan điền. Võ công mất hết, bởi vì không còn tu vi. Các trưởng lão trong tộc bèn ép hắn rời khỏi vị trí tộc trưởng. Huyền Khang cũng không nói nhiều, giao ra vị trí tộc trưởng, trở về làm một tên thợ rèn.

Chưởng lực va vào nhau. Huyền Minh bay rớt về phía sau, còn Huyền Đề chỉ lui lại một bước. Huyền Đề khẽ nhíu mày,hắn không ngờ Huyền Minh có thể đẩy lui mình. Phải biết hắn đã là Trúc Cơ tu sĩ, bị một Luyện khí cảnh đánh lùi là chuyện rất mất mặt. dù cho hắn có chút chủ quan

Trúng một chưởng bay rớt ra ngoài, nhưng Huyền Minh chỉ muốn giáo huấn hắn nên hắn chỉ bị thương nhẹ. Thấy khí tức vừa phát ra từ người Huyền Minh, cả đám không khỏi giật mình " Luyện khí cảnh tầng 6, sao có thể?". HUyền Minh hừ nhẹ" ngươi còn 1 chiêu, ra tay đi sau đó dập đầu xuống".

Huyền Minh ngoắc tay đầy khiêu khích:"tới đây".

Đó là Huyền Đề, con trai tộc trưởng Lê Gia. Tu vi của hắn đã đạt tới Trúc cơ sơ kì, một trong tứ đại thiên kiêu thành Thọ Xuân. Huyền Đề cũng là dòng chính họ Lê, cha hắn trước đây không phải là tộc trưởng mà là Huyền Khang, cha của Huyền Minh.

Huyền Minh không muốn đầu khẩu.Hắn bay về phía Tần Minh, hóa thủ thành chảo bắt lấy tay Tần Minh. "răng rắc". Tần Minh hét thảm, tay hắn bị Huyền Minh bẻ gãy. Huyền Minh nói:" đây chỉ là giáo huấn nhỏ, nếu còn có lần sau. Ta sẽ phế ngươi"

Quang Toản nhìn về phía Huyền Minh hỏi thăm:" không sao chứ".

Hắn nói:" nể tình Quang Toản huynh ta tha hai người các ngươi một mạng. Nếu còn có lần sau, đừng trách ta xuất thủ tàn nhẫn". Vừa nói, dư quang vừa đảo qua Huyền Minh như muốn cảnh cáo hắn

Huyền Đề nhíu mày:" nếu là đại ca của ngươi nói câu này, ta có thể sẽ khách khí vài phần. Nhưng chỉ bằng ngươi, cũng dám cản ta. Ngươi cản được sao". Quang Sinh không hề sợ hãi, dù hắn biết hắn cũng không phải đối thủ của Huyền Đề, nhưng hắn cũng không có ý định lùi bước

Huyền Minh bình tĩnh, hắn đã âm thầm s·ú·c lực. Mặc dù biết không phải đối thủ của Huyền Đề nhưng hắn vẫn không hề sợ hãi, hắn muốn biết chênh lệch của mình cùng Trúc Cơ kì có bao lớn

"C·hết đi"

Đúng lúc này, Quang Toản xuất hiện, vẻ ngoài có vẻ hơi thô kệch, miệng lúc nào cũng cười ha hả. nhìn hắn có chút tương tự Quang Sinh.

Chính vì thế, Huyền Đề luôn muốn chứng tỏ mình ưu việt hơn Huyền Minh để mọi người có thể hoàn toàn công nhận hắn

Hắn đang định lao vào đánh gãy tay Huyền Minh, bỗng Quang Sinh nhảy ra:" đủ rồi, ngươi đừng khinh người quá đáng. Lấy Trúc Cơ đánh Luyện khí 6 tầng cũng đáng tự hào".

Huyền Đề cũng bất ngờ, hắn không ngờ tên phế vật ngày thường ho cũng không dám ho nhẹ. Hôm nay lại dám làm trái ý chí của hắn, bị bất ngờ khiến hắn không kịp ra tay ngăn cản. Huyền Đề tức giận:" ngươi không nghe thấy ta nói gì sao". Huyền Minh đáp:" Xin lỗi, dạo này hơi nặng tai"

Chuyện đến đây cơ bản đã xong, chia tay Quang Sinh, Quang Toản. Hắn rảo bước về nhà mình. Về tới nhà, mẹ hắn đã đứng chờ trước cửa. Thấy hắn có chút chật vật, quần áo tả tơi. Mẹ hắn lo lắng:" con có làm sao không, ta thấy người ta nói con cùng Huyền Đề đánh nhau ở trên phố".

Về phần Huyền Minh, mặc dù bị đánh rớt ra sau nhưng hắn cũng không bị thương nặng. Chỉ là hắn biết mình không phải đối thủ của Huyền Đề, nhưng chiến ý trong người hắn ngược lại tăng lên

Huyền Đề giận quá cười nói:" Được, đã vậy hãy để ta dạy cho ngươi một bài học". Nói rồi hắn lao lên tung ra chưởng

Huyền Đề nhếch miệng:" Phế Vật cũng chỉ là phế vật"

"Phần Thiên Chưởng"

Huyền Minh lên tiếng cảm tạ. Dù sao ấn tượng của hắn về Quang Toản rất tốt, làm người không kiêu căng như Huyề Đề. mặc dù hắn cũng là một trong bốn đại thiên kiêu thành Thọ Xuân

Thấy thế Tần Vinh hóa chưởng thành đao thuận thế chém ngang. Huyền Minh tùy tiện đấm ra một đấm, một đấm này mang theo 3 thành lực lượng của hắn nhưng tốc độ đủ nhanh khiến Tần Vinh không kịp né tránh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Cảm ơn Toản ca, ta không sao" nói rồi hắn lau vết máu trên miệng, đứng dậy

"tên phế vật như ngươi cũng dám phản bác" Huyền Đề không hề để Huyền Minh vào mắt, dù cho hắn đã là luyện khí cảnh 6 tầng thì sao chứ. Trước mắt Huyền Đề hắn cũng chỉ là phế vật

Huyền Minh khẽ lắc đầu:" mẹ, ta không sao. Hắn cũng không có làm bị thương ta". Mẹ hắn bước lại xem xét kĩ hắn một lượt, thấy hắn không sao mới nói:" được rồi, vào nhà tắm rửa đi. Để ta ra ngoài chợ kiếm gì đó ngon mua cho con ăn"

Hắn muốn ra mựt bảo vệ đệ đệ mình, Quang Toản cười nói:" Huyền Đề huynh, coi như cho ta một bộ mặt. Chuyện này dừng ở đây như thế nào" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thấy Huyền Đề bỏ đi, lúc này Quang Sinh mới nhảy ra:" ca, huynh đến muộn một chút có lẽ ta đã bị hắn vặn cổ rồi đấy". Quang Toản khẽ lắc đầu:" người Đỗ gia chúng ta đâu phải ai cũng có thể bắt nạt. Chỉ có ta đánh ngươi, không cho phép người khác đánh ngươi". (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Biết bây giờ có ra tay cũng không thể đả thương hai người kia, dù sao thực lực của hắn và Quang Toản ngang nhau. Mặc dù hắn không sợ nhưng ngày Thiên Việt Tông chiêu sinh sắp đến, không cần thiết để lộ át chủ bài lúc này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quang toản chắp tay:'" đa tạ, ta sẽ về dạy lại tiểu tử này". Huyền Đề nghe xong phất tay áo bỏ đi, dù sao hắn cũng đã đè ép được Huyền Minh một đầu, không cần thiết phải ở lại nữa

Huyền Minh không hề sợ hãi:" ngươi muốn cản ta".

Quang Sinh nghe vậy bĩu môi, tên khốn này ỷ mình sinh trước một năm lại lên mặt dạy hắn.

Huyền Minh gật đầu, tắm rửa xong hắn đi tìm em gái mình

Chỉ thấy một thanh niên mặc thanh y bước đến, anh khí bừng bừng, đôi mắt có chút rét lạnh khiến cho người ta nhìn mà run sợ.

Chương 6: Nghiền ép

Tần Vinh không nói nhảm nữa, hắn tung hết sức đánh một chưởng. Chưởng phong rít gào bay tới. Huyền Minh không hề lo lắng, nhẹ nhàng lách mình né tránh.

Sắc Mặt Tần Vinh xanh lét, hiện tại hắn biết mình đã không phải đối thủ của Huyền Minh.

"Trấn Thiên Chưởng"

Quang Toản thấy hắn không sao cũng nhẹ gật đầu.:" Chuyện Lê Gia ta không tiện can thiệp, nhưng nếu có gì cần giúp đỡ cứ bảo ta. Nếu có thể ta sẽ giúp"

Cả hai lao vào chiến đấu tiếp, nhưng mà không có gì bất ngờ xảy r. Huyền Minh hoàn toàn bị áp chế, cấp độ chênh lệch quá lớn, hắn chỉ có thể né tránh. Huyền Đề lại bồi thêm một chưởng nữa. Lần này, Huyền Minh bị đánh bay ra 3m, miệng mang theo tia máu

Nhưng hắn không muốn nhận thua, Tần Vinh mở miệng thả ra ngoan thoại:" Ngươi được lắm, chờ đó cho ta". nói rồi hắn định nhanh chóng chuồn đi. Huyền Minh phi thân tới trước ngăn cản :"đổ ước chưa xong, ngươi không đi được". "Ngươi đừng bức người quá đáng" Tần Vinh hơi kinh hoảng lùi về phía sau (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói rồi hắn lao lên định cho Tần Vinh một bài học. Đúng lúc này, Một giọng nói vang lên:" Đủ rồi".

Không sai, đó là Quang Toản, đại ca của Quang Sinh, khí tức trên người hắn cũng đã đạt tới Trúc Cơ sơ kì, không hề thua kém so với Huyền Đề. Hắn cười ha hả đi đến chắn giữa Quang Sinh và Huyền Đề, không cần nói cũng biết.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Nghiền ép