Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41: Kích Hoạt Quả Cầu
"Gần đây nhiều yêu quái quấy phá làng mạc. May mà có các Thiên Sư ra tay. Hôm qua ta còn nghe nói ở núi Thạch Bàn xuất hiện một con Hồ yêu đã tu luyện trăm năm, khiến cả làng phải di tản."
Huy đứng từ xa, quan sát. Một phần trong anh muốn lao vào giúp đỡ, nhưng anh biết mình không có sức mạnh hay pháp thuật để làm điều đó.
Thời khắc kích hoạt
Hành Trình Lên Núi Thạch Bàn
Khi tình hình ngày càng nguy cấp, Huy bỗng nhớ lại những gì mình từng học về cơ học lượng tử và năng lượng. Dường như có một sự tương đồng nào đó giữa quả cầu năng lượng mà anh sử dụng và pháp thuật ở thế giới này.
"Công tử là người từ nơi khác đến à? Nhìn y phục của công tử lạ quá." Ông lão vừa rót trà vừa hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Căn phòng thí nghiệm được cải tạo lại hoàn toàn, trở thành một không gian an toàn với những lớp bảo vệ năng lượng dày đặc. Các nhà khoa học và kỹ sư làm việc không ngừng nghỉ, cài đặt các thiết bị tinh vi nhất để đảm bảo rằng nếu có bất kỳ sự cố nào xảy ra, họ có thể ngay lập tức ngắt kết nối.
Tỉnh Lại Ở Một Thế Giới Xa Lạ
Sinh vật gầm lên, khiến toàn bộ căn phòng rung chuyển. Các nhà khoa học hoảng loạn, nhưng Huy không cho phép mình mất kiểm soát. Anh rút thanh kiếm năng lượng bên hông, lao thẳng về phía sinh vật.
Anh kích hoạt Thiên Hoàng Kình, tập trung toàn bộ sức mạnh vào một cú đánh chí mạng. Lớp vảy đen của sinh vật bị phá vỡ, khiến nó gầm lên đau đớn. Nhưng Huy biết rằng thời gian của họ không còn nhiều.
"Ta là một người lạc đường, không biết phải làm gì. Mong tiên sinh chỉ giáo."
Từ xa, một Thiên Sư lớn tuổi, râu dài, ánh mắt sắc bén như chim ưng, xuất hiện. Ông phất tay áo, lấy ra một lá bùa, miệng hô lớn:
Ánh sáng từ quả cầu năng lượng bao phủ toàn bộ căn phòng, kéo theo một lực hút mãnh liệt. Lý Quang Huy không kịp phản ứng, cơ thể anh như bị nuốt chửng vào hư không. Một cảm giác choáng váng ập đến, đầu óc anh quay cuồng, rồi dần dần rơi vào bóng tối.
Giữa đường, anh bắt gặp một nhóm người đang quỳ lạy trước một cây cổ thụ lớn. Họ đặt trước cây những đĩa hoa quả, nhang đèn, và lầm rầm cầu nguyện. Tò mò, Huy tiến đến hỏi một người đàn ông lớn tuổi trong nhóm.
"Lùi lại, để ta lo!"
Khi mở mắt ra, Huy nhận thấy mình đang nằm dưới một tán cây cổ thụ lớn. Ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá chiếu xuống, không khí tràn đầy hương thơm của cỏ cây và đất ẩm. Anh lồm cồm ngồi dậy, nhìn quanh, nhận ra đây không phải là nơi mình từng biết đến.
Huy tiến vào một quán trà nhỏ ven đường, ngồi xuống và gọi một bát trà để dò hỏi thông tin. Chủ quán, một ông lão râu bạc phơ, thân thiện mang trà ra cho anh.
Gặp Gỡ Người Thầy Bí Ẩn
Trận chiến sinh tử
"Không thể nào… Đây là thứ mà người xưa đã cảnh báo!" Huy lùi lại, ánh mắt đầy hoảng hốt.
Hệ thống được khởi động. Các máy móc bắt đầu hoạt động, tạo ra một chuỗi dao động năng lượng tương ứng với mã hóa của quả cầu. Ánh sáng trong căn phòng dần mờ đi, thay thế bằng một luồng ánh sáng màu xanh phát ra từ quả cầu.
Khám Phá Về Thế Giới Mới
Khi gần đến đỉnh núi, Huy bị chặn lại bởi một người đàn ông trung niên mặc đạo bào. Khuôn mặt ông hiền từ nhưng ánh mắt đầy uy lực.
Chương 41: Kích Hoạt Quả Cầu
Nhưng lúc này
"Nếu đây là nơi số phận đưa mình đến, thì mình sẽ tìm ra cách để bảo vệ nó, cũng như bảo vệ chính mình."
Huy lặng lẽ uống trà, đầu óc anh bắt đầu xoay chuyển. Anh nhớ lại những truyền thuyết cổ xưa về Thiên Sư trừ tà, về các cuộc chiến đấu với yêu ma. Anh không ngờ mình lại rơi vào một thế giới như thế này.
Sau nhiều ngày nghiên cứu, đội của Huy cuối cùng cũng giải mã được chuỗi mã hóa từ quả cầu. Dòng ký tự không phải là một ngôn ngữ, mà là một dạng tần số năng lượng đặc biệt. Huy hiểu rằng để kích hoạt quả cầu, họ phải tái tạo chính xác tần số này.
Qua câu chuyện của ông lão, Huy biết được rằng nơi này tuy cũng là Đại Việt, nhưng khác biệt lớn so với lịch sử mà anh biết. Đạo Giáo ở đây vô cùng thịnh hành. Các Thiên Sư – những người tu hành và học đạo – không chỉ là những người truyền dạy giáo lý mà còn chịu trách nhiệm diệt trừ yêu ma quỷ quái xuất hiện khắp nơi.
Không ai rời đi. Tất cả đều hiểu rõ tầm quan trọng của nhiệm vụ này.
Huy cúi đầu, đáp:
Một Thiên Sư trẻ tuổi, mặc đạo bào trắng, đang đứng đối diện với yêu quái. Tay cầm kiếm gỗ đào, miệng lẩm nhẩm đọc chú. Nhưng có vẻ như Thiên Sư này còn non kém, các đòn t·ấn c·ông của anh ta không đủ mạnh để đánh bại yêu quái.
Quần áo hiện đại của anh vẫn nguyên vẹn, nhưng mọi thứ xung quanh lại như thuộc về một thời đại cổ xưa. Những cánh đồng lúa chín vàng trải dài, xa xa là những mái nhà tranh và dòng sông uốn lượn.
Huy gật đầu, nở nụ cười thân thiện:
Đêm đó, khi Huy đang nghỉ ngơi trong một căn phòng nhỏ của đạo quán, anh nghe thấy tiếng hét lớn từ bên ngoài. Vội vàng chạy ra, anh thấy một nhóm Thiên Sư đang chiến đấu với một con yêu quái khổng lồ.
"Chúng ta làm được rồi!" một nhà khoa học hét lên, nhưng niềm vui không kéo dài lâu.
Đêm đó, anh đứng trên đỉnh núi, nhìn xuống ngôi làng bên dưới đang chìm trong giấc ngủ yên bình. Huy hít một hơi thật sâu, ánh mắt đầy quyết tâm.
Huy kể lại toàn bộ câu chuyện.Người đàn ông chăm chú lắng nghe, sau đó gật đầu:
Sinh vật khổng lồ t·ấn c·ông không ngừng, mỗi cú vung của nó khiến cả phòng thí nghiệm như muốn sụp đổ. Huy và các chiến binh còn lại cố gắng cầm chân nó, trong khi các nhà khoa học tìm cách đóng cánh cổng.
Con yêu quái có hình dạng kỳ lạ, nửa người nửa rắn, đôi mắt đỏ rực đầy thù hận. Nó vung đuôi, quét ngã nhiều Thiên Sư trẻ tuổi. Trần Đạo xuất hiện, nhưng dường như cũng gặp khó khăn trong việc khống chế con quái vật này.
"Làm thế nào bây giờ?" Anh tự hỏi, trong khi đôi chân đã tự động tiến về phía trước.
Huy theo chân Trần Đạo vào đạo quán. Bên trong, các Thiên Sư đang luyện tập, những bài chú vang vọng trong không khí, hòa quyện cùng mùi thơm của nhang trầm.
Các nhà khoa học cuối cùng cũng thành công trong việc ổn định năng lượng. Quả cầu bắt đầu phát sáng yếu dần, cánh cổng từ từ khép lại.
"Có lẽ mình có thể giúp, nhưng cần hiểu rõ hơn về cách năng lượng vận hành ở đây." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chạm Trán Yêu Quái
Huy im lặng lắng nghe, trong lòng dâng lên nhiều câu hỏi. Anh muốn biết tại sao quả cầu năng lượng lại đưa anh đến đây, và liệu có cách nào để trở về.
"Mình phải làm gì đây?" Anh tự hỏi, nắm chặt tay trong vô thức.
Sau khi con yêu quái bị đẩy lùi nhờ sự hiệp lực của các Thiên Sư, Huy quyết định ở lại đạo quán thêm một thời gian. Anh muốn học hỏi về thế giới này, không chỉ để sinh tồn mà còn để tìm ra cách sử dụng năng lực của mình.
Trên đường rời khỏi quán trà, Huy nghe tiếng hét thất thanh từ một góc làng. Anh vội chạy đến, thấy một đám người dân đang tụ tập. Giữa đám đông là một con yêu quái, thân hình cao lớn, da màu xanh lá, mắt đỏ rực, răng nanh nhọn hoắt. Nó đang cầm một cái cào lớn, hất tung mọi thứ trên đường đi.
"Công tử chắc là người từ nơi khác đến. Đây là cây thần hộ mệnh của làng chúng tôi. Gần đây, yêu quái hoành hành, chúng tôi cầu mong cây thần bảo vệ dân làng."
"Đạo Giáo ở đây không chỉ là một tôn giáo, mà còn là nền tảng bảo vệ đất nước khỏi những mối đe dọa từ yêu ma và quỷ quái. Nhưng ngươi phải biết rằng, không phải tất cả Thiên Sư đều chính trực. Một số người đã sa ngã, sử dụng pháp thuật cho mục đích cá nhân, gây hại cho cả nhân gian."
Huy tung đòn cuối cùng, đẩy sinh vật trở lại bên kia cánh cổng ngay trước khi nó đóng kín. Khi mọi thứ trở lại yên tĩnh, cả đội chỉ còn biết đứng nhìn đ·ống đ·ổ n·át xung quanh.
"Đúng vậy, ta từ xa đến, chưa quen biết nơi này. Lão trượng có thể cho ta biết đây là đâu không?"
Bỗng nhiên, từ cánh cổng, một bàn tay khổng lồ phủ đầy vảy đen thò ra. Nó nhanh chóng bám vào mép cánh cổng, kéo theo một sinh vật khổng lồ với đôi mắt đỏ rực và hàm răng sắc nhọn.
Huy đứng đó, nhìn Thiên Sư lớn tuổi với ánh mắt kinh ngạc và ngưỡng mộ.
Sau khi rời khỏi làng, Lý Quang Huy không ngừng suy nghĩ về những gì mình vừa trải qua. Thế giới này, Đại Việt cổ đại, không chỉ mang dấu vết lịch sử mà anh từng biết mà còn ẩn chứa vô số điều kỳ bí. Những Thiên Sư với pháp thuật trừ tà, những yêu ma quỷ quái thực sự tồn tại – tất cả đều vượt xa trí tưởng tượng của anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Số phận đã đưa ngươi đến đây, có lẽ không phải ngẫu nhiên. Ta là Thiên Sư Trần Đạo, trụ trì của đạo quán này. Nếu ngươi muốn tìm hiểu về nơi này, hãy theo ta."
Sự Thật Về Đại Việt Cổ Đại (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người Thiên Sư mỉm cười, ánh mắt thoáng vẻ hiểu biết:
"Cậu là ai? Tại sao lại xuất hiện ở đây mà không có chút pháp lực nào?" Thiên Sư hỏi, giọng trầm ấm nhưng đầy quyền uy.
Sự cố bất ngờ
Một cánh cổng xoáy ốc dần hình thành ở trung tâm quả cầu. Nó không giống như những gì mọi người tưởng tượng – thay vì một khoảng trống tối đen, cánh cổng phát ra ánh sáng rực rỡ, như một dòng chảy của hàng triệu ngôi sao.
Người đàn ông nhìn anh, ánh mắt pha chút lo lắng:
"Chúng ta cần làm quả cầu mất kết nối với cánh cổng!" một nhà khoa học hét lên.
"Đây là Đại Việt, huyện Thiên Trường. Công tử chắc không phải người ở đây, nhưng không sao. Cứ uống trà đi, ta sẽ kể chút chuyện."
Lá bùa b·ốc c·háy trong tay ông, tạo thành một luồng ánh sáng chói lòa. Yêu quái hét lên đau đớn, rồi hóa thành một làn khói đen tan biến vào hư không.
"Đây là đâu?" Anh lẩm bẩm, cố gắng trấn tĩnh.
"Bắt đầu tăng tần số," Huy ra lệnh, giọng trầm ổn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đóng cánh cổng
"Cụ ơi, tại sao mọi người lại làm lễ ở đây?"
Ánh sáng từ quả cầu ngày càng mạnh hơn, bao phủ toàn bộ căn phòng. Bỗng nhiên, không gian như bị uốn cong, tạo ra một cơn gió xoáy dữ dội. Một luồng năng lượng khổng lồ phóng ra, khiến các thiết bị cảnh báo liên tục kêu vang.
"Ổn định hệ thống ngay!" Huy hét lên, nhưng giọng anh như bị át bởi tiếng rít của năng lượng.
"Ngươi là ai? Tại sao lại tìm đến nơi này?" Người đàn ông hỏi, giọng trầm ấm nhưng nghiêm nghị.
Theo lời chỉ dẫn của vị Thiên Sư, Huy quyết định lên núi Thạch Bàn để tìm đạo quán. Con đường dẫn lên núi gập ghềnh, rậm rạp cây cối, tiếng chim hót xen lẫn tiếng nước suối róc rách tạo nên một khung cảnh yên bình. Nhưng sự yên tĩnh này không kéo dài lâu.
Khi cánh cổng mở ra hoàn toàn, một áp lực mạnh mẽ tràn vào căn phòng, như thể một thứ gì đó từ phía bên kia đang cố gắng thoát ra. Một tiếng gầm vang lên, sâu và lạnh lẽo, làm tất cả mọi người cảm thấy rợn người.
"Thiên Lôi Pháp Chỉ, trấn yêu!"
Huy gật đầu, ra lệnh: "Dồn hết năng lượng vào hệ thống phong ấn! Tôi sẽ giữ chân nó!"
Trần Đạo dẫn Huy vào một gian phòng nhỏ, nơi ông kể cho anh nghe về lịch sử của Đại Việt trong thế giới này.
Huy cúi đầu cảm tạ, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ. Có lẽ đây chính là cơ hội để anh hiểu rõ hơn về thế giới mới này, và có thể tìm cách trở về thế giới của mình.
Gặp Gỡ Một Thiên Sư Cao Tay
Huy quan sát, lòng bàn tay anh siết chặt. Anh không có v·ũ k·hí, cũng không biết phép thuật, nhưng trong thâm tâm anh không thể khoanh tay đứng nhìn người vô tội bị hại.
Huy đứng giữa căn phòng, ánh mắt đầy quyết tâm. "Mọi người, đây có thể là khoảnh khắc thay đổi lịch sử nhân loại. Nhưng tôi cũng biết rằng bất kỳ sai lầm nào cũng có thể hủy hoại tất cả. Nếu ai không muốn tiếp tục, tôi sẽ không ép buộc."
"Có lẽ số mệnh đã dẫn cậu đến đây. Nếu cậu muốn học hỏi, hãy đến đạo quán trên núi Thạch Bàn. Nhưng hãy nhớ, con đường này không dành cho những người yếu lòng."
Huy gật đầu, trong lòng cảm thấy không yên. Anh không tin hoàn toàn vào những câu chuyện thần bí, nhưng trong thế giới này, dường như mọi thứ đều có thể xảy ra.
Khi Huy chuẩn bị xông vào, một giọng nói vang lên:
Ông lão nhìn anh một lúc, ánh mắt thoáng vẻ nghi ngờ nhưng rồi cũng đáp:
Bước chân chậm rãi, Huy men theo con đường đất dẫn vào làng. Những người dân mặc y phục cổ đại, tay cầm nón lá, đang cấy lúa hay đập lúa dưới ánh mặt trời. Tiếng nói cười rộn ràng, nhưng anh không thể bỏ qua cảm giác kỳ lạ trong không khí – một sự nặng nề và bí hiểm, như thể có điều gì đó đang bao trùm vùng đất này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.