Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc

Văn Tử Bão Trứ Bạch Thái

Chương 142: Chương 142

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Chương 142


Trò chơi tự động đánh quái vật, không cần cô phải bận tâm, đôi mắt Trình Hoan vô thần nhìn hiệu ứng sặc sỡ trên màn hình, đột nhiên thấy điện thoại rung lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Chúc ngủ ngon." Trình Hoan vẫy vẫy tay với anh, mở cửa phòng đưa con trai vào trong, Tinh Tinh cũng nói tạm biệt, vừa vẫy tay vừa gửi nụ hôn gió, đáng điếc cha cậu còn chẳng thèm nhìn một cái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đừng có chơi muộn quá đấy, ngủ sớm một chút." Ở bên ngoài phòng ngủ, Giang Minh Viễn cúi người hôn lên má của Tinh Tinh, lại nhận lấy nụ hôn trả của con trai, mới đứng dậy nói chúc ngủ ngon với Trình Hoan, rủ: "Sáng ngày mai có muốn thức dậy ngắm bình minh không?"

Câu Giang Minh Viễn định nói ra kẹt lại nơi cổ hỏng, không khỏi cảm thấy tức ngực, anh liếc nhìn cậu con trai phá hoại một cái, im lặng không nói gì nữa, ấm áp gật đầu với Trình Hoan, giọng nói lạnh nhạt: "Vậy thế nhé, ngày mai gặp."

Trong phòng tắm mờ hơi nước, dần dần nhìn không rõ, chỉ nghe thấy tiếng nước không ngừng chảy.

Mắt thấy cửa phòng đóng lại, lúc này Giang Minh Viễn mới đi về hướng phòng ngủ của mình.

Trình Hoan tốn sức lắm mới tắm được cho Tinh Tinh, lại cho cậu lên giường kể chuyện ru ngủ, sau đó mới đi tắm rửa.

Cô giật mình định thần lại, phát hiện là tin nhắn của người ở phòng đối diện gửi qua, rất đơn giản, chỉ có hai chữ - ngủ ngon.

Lúc ở trên máy bay, lão Lưu đã nói qua bình minh ở đây đẹp mê người, Trình Hoan đương nhiên cũng rất tò mò, nhưng lúc bình mình quá sớm, cô sợ rằng mình không dậy được: "Sớm như vậy đồng hồ báo thức cũng không gọi tôi dậy nổi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bữa tiệc cũng chẳng có gì mới, hát hò nhảy múa, một nhóm mười mấy người tụ lại với nhau nói chuyện, cũng đã muộn rồi, có thể lựa chọn ngủ trong lều hoặc đi về phòng của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tinh Tinh muốn ngủ ở trong lếu, tất cả những thứ mới lạ bạn nhỏ này đều muốn thử một lần, đáng tiếc hai người lớn trong nhà lại chẳng rỗi hơi như vậy, thế là cậu chỉ đành miễn cưỡng theo về biệt thự.

Trong phòng tắm, từng chiếc quần chiếc áo được cởi ra, Giang Minh Viễn đứng dưới vòi hoa sen, mắt nhắm lại để dòng nước chảy qua mặt.

Lời này lặp lại trên đầu lưỡi, cuối cùng Giang Minh Viễn vẫn chọn ngữ điệu phù hợp nhất, nhưng lời còn chưa kịp nói ra, Tinh Tinh đã giơ tay lên: "Mẹ, con có thể dậy được! Để con đánh thức mẹ cho!"

Trình Hoan cũng chẳng có hứng thú gì với bữa tiệc cắm trại, ngày đầu tiên nên có chút mệt mỏi, chỉ muốn đi ngủ sớm một chút, nghe vậy liền định từ chối, nhưng Tinh Tinh nhìn thấy bên đó có nhiều người, lại muốn qua xem nào nhiệt, không còn cách nào, Trình Hoan cũng đành phải đi cùng.

"Tạch", ánh đèn phụt tắt, Giang Minh Viễn nằm trên giường nhắm mắt ổn định lại một lúc, trong lòng anh có tâm sự, đương nhiên không thể nào dễ dàng ngủ được, một lát sau, người trên giường lại mở to mắt, đứng dậy lấy điện thoại trên chiếc tủ đầu giường, tìm một số điện thoại trong đó, đánh mấy chữ rồi gửi qua. ...

Không sao, tôi sẽ đến đánh thức cô dậy.

Cô ngồi trên đầu giường, mái tóc dài được thả xuống, vừa đắp mặt nạ vừa chơi trò chơi.

Trong phòng ngủ bên kia, Giang Minh Viễn nhận được tin nhắn nở một nụ cười nhàn nhạt, ngón cái của anh lau lên màn hình, trong lòng lại thầm lặp lại, sau đó đặt điện thoại xuống, mới thực sự đi ngủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 142: Chương 142

Không phải đã lúc nãy đã nói rồi sao? Trình Hoan nghĩ thấy có chút kỳ lạ, nhưng vẫn thoát trò chơi ra, gửi cho đối phương hai chữ giống như vậy.

Nguyệt

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Chương 142