Nhật Ký Hào Môn - Thôi Kinh Thước
Thôi Kinh Thước
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 390
Nghiêm Phụng Khanh, nam, 56 tuổi, Thiên sư cấp 7, tinh thông phù đạo. Là em họ của Nghiêm Phụng Quân – gia chủ hiện tại nhà họ Nghiêm.
[Vậy rốt cuộc là sao?]– Hệ thống càng lúc càng tò mò.
Mộng Vân Thường
[Không ngờ ông ta từng thích mẹ của Linh Sinh! Lớn hơn bà 11 tuổi đó! Trâu già gặm cỏ non, lại còn si tâm vọng tưởng!]
Mạng quỷ khí kia chỉ có một thực thể, không thể lúc nào cũng giám sát trực tiếp toàn bộ “công cụ” của mình.
Rất nhanh, Lý Quốc Diên chuyển tài liệu đến.
Việc xác nhận danh tính người bị theo dõi sẽ giúp bộ phận kỹ thuật có thể tiến hành giám sát thiết bị di động của đối tượng, từ đó mở rộng phạm vi theo dõi, càng dễ lần ra dấu vết quan trọng.
[Dù sao cũng không thể chấp nhận được!]– Hệ thống bĩu môi phản đối.
“Cứ hỏi đi.”
Nguy hiểm sắp ập đến.
Cô mỉm cười, đóng cửa lại.
Hệ thống nhanh chóng chen vào bình luận:
[Nhưng ông ta tinh thông phù đạo, có thể dùng Bùa Con Rối mà?]
[Phụ nữ hãy nhớ kỹ: đây là cách giúp bạn trở thành điểm cộng cho sự nghiệp của đàn ông.]
[Bùa Con Rối cao cấp nhất cũng chỉ áp chế được người ngang cấp. Còn với Thiên sư cấp 8, muốn hạ bùa vào linh hồn là điều bất khả thi.]
Thậm chí còn mang quà giúp cả Ninh Chí.
Linh Sinh: “...”
Chỉ tiếc cậu còn đang học đại học.
Được phong làm Thiên sư cấp 7 từ năm 28 tuổi, từng là ứng viên sáng giá cho vị trí gia chủ.
Hai mươi lăm năm trước gặp tai nạn khiến kinh mạch ở chân bị tổn thương, từ đó lui về sống ẩn tại vùng ngoại ô Bắc Kinh.
“Đại sư, anh Ninh đang làm nhiệm vụ bên ngoài, không về kịp, nên nhờ tôi chuyển lễ thay.”
Thích Tuyền nheo mắt cười:
Thích Tuyền mỉm cười: “Có lòng.”
[Nếu tôi có thể phá được trận pháp của ông ta thì sao?]
Trong lúc khắc, anh đột nhiên dừng tay, như nghĩ ra điều gì đó.
[Top những cung hoàng đạo nữ mang lại vận may cho sự nghiệp nam giới.] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Lý Quốc Diên: Đã nhận được. Ngày mai Doãn Dật và Phó Cửu Trọng sẽ trực tiếp đến thành phố Long Lâm. Vạn Độ cũng sẽ xuất phát đến thành phố Long Đường để tìm cách triệt phá căn cứ sản xuất viên thuốc máu.]
Thích Tuyền: “...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở vùng ngoại ô Bắc Kinh, trong căn biệt thự yên tĩnh, Nghiêm Phụng Khanh đang vùi đầu khắc phù trên một tấm ngọc.
Linh Sinh đang tập trung khắc những tấm ngọc bài một cách tỉ mỉ.
[Lý Quốc Diên: Hả?! Nếu ngài làm được thì còn gì bằng! Ý ngài là... ngài muốn đến Long Kinh?]
[Lý Quốc Diên: Qua quá trình thẩm vấn, Nghiêm Mão đã thừa nhận hắn từng chỉ huy hai Thiên sư cấp 6 tấn công biệt thự Lâm Hồ. Người ra lệnh cho hắn là một thành viên chi nhánh của nhà họ Nghiêm, tên Nghiêm Phụng Khanh. Tuy nhiên, đó chỉ là lời khai, chưa có bằng chứng xác thực. Cục Điều tra đã triệu tập ông ta, nhưng ông ta không hợp tác. Nơi ở lại bị trận pháp che chắn, người bên trong không trả lời, cưỡng chế phá trận cũng không có hiệu quả.] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thích Tuyền kiến thức sâu rộng, lý giải dễ hiểu; Trần Phi Lộc phản ứng nhanh nhạy, tiếp thu tốt.
[Cậu nghĩ xem, một người tàn tật hai chân như ông ta, liệu có đủ năng lực chỉ huy ba tên cấp 7 và một tên cấp 8 không?] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Thích Tuyền: Tuổi tác không phải vấn đề với tu sĩ.]
Cậu vội vã từ thành phố Long Kinh trở về, chưa kịp nghỉ ngơi đã lập tức đến biệt thự Lâm Hồ, đem quà Trung thu dâng lên “sư phụ” mà cậu luôn kính trọng.
[Tuy không thể điều khiển linh hồn, nhưng rõ ràng Nghiêm Ngọ và Nghiêm Mão đều nghe theo mệnh lệnh của ông ta. Bọn họ liên tục thăm dò, khiêu khích biệt thự Lâm Hồ, thật sự nghĩ tôi sẽ mãi nhẫn nhịn à?]
Sau khi tiễn nhóm của Trương Thành Ngôn, lại có người khác mang lễ đến.
Kết quả hiện ra:
“Đại sư, còn hai năm nữa tôi sẽ tốt nghiệp. Ngài nhớ giữ tôi lại đấy nhé, ngàn vạn lần đừng bỏ rơi tôi...” – Trước khi đi, cậu nói đầy đáng thương.
[Lý Quốc Diên: ?]
[Đàn ông có sự nghiệp thì được cộng thêm điểm.]
Một người hỏi, một người đáp.
[Thích Tuyền: Gửi tài liệu về ông ta cho tôi.]
Chỉ trong một buổi, những vấn đề khó khăn đã được giải quyết rõ ràng.
Sau khi ba người kia rời đi, Thích Tuyền lập tức gửi thông tin mới thu thập được cho Lý Quốc Diên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thích Tuyền lại gửi một tin nhắn cho Lý Quốc Diên:
Phòng điêu khắc.
Thảo luận về sự nghiệp của Trương Thành Ngôn hồi nãy, lời cô giáo Tiết nói bỗng như chạm vào một góc sâu trong lòng anh, làm dấy lên một làn sóng gợn ngầm.
[Thích Tuyền: Được.]
Hai người ngồi lại trao đổi.
Thích Tuyền khẽ cười, ánh mắt lạnh lẽo:
Rồi anh rút điện thoại ra, tìm kiếm một từ khóa rất cụ thể:
Trần Phi Lộc như được khai sáng, ánh mắt đầy kính phục: cậu thật sự muốn mỗi ngày đều được học bên cạnh Thích Tuyền.
Trực giác của một Thiên sư cấp 7 mách bảo –
Chương 390
Không nói lời nào, anh lập tức tắt điện thoại.
Quả thật, đối với một Thiên sư cấp 7 thì tuổi 56 vẫn còn rất sung sức. Năm xưa theo đuổi Phó Cửu Ca, ông ta cũng chỉ mới gần 30.
[Thích Tuyền: Không.]
PS: Từng theo đuổi Phó Cửu Ca.
Trần Phi Lộc tranh thủ mở miệng: “Đại sư, tôi còn một vài chỗ tu luyện chưa hiểu, muốn hỏi ngài một chút.”
Tại biệt thự Lâm Hồ.
Lần này là Trần Phi Lộc.
Sau lần trận pháp bị tấn công trước đây, số lượng ngọc bài trong kho đã giảm đi đáng kể, nên anh đang làm thêm để bù vào.
[Khi tranh luận với vợ, sự nghiệp có quan trọng hơn gia đình không? Nếu có luận điểm xác đáng thì được cộng điểm!]
[Đại lão uy vũ!]– Hệ thống vỗ tay tán thưởng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.