Nhật Ký Hào Môn - Thôi Kinh Thước
Thôi Kinh Thước
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 387
Khu vực mà Nghiêm Mão đến nằm ở phía Tây Bắc thành phố Long Kinh, hơi hẻo lánh, dân cư thưa thớt nhưng phong thủy rất tốt, là nơi lý tưởng để nghỉ ngơi hoặc làm vài chuyện cần sự kín đáo.
Khi Nghiêm Mão chuẩn bị xuống tàu, anh lập tức đi theo.
Tiền bối từng nói, nhóm này có quỷ khí, có người dùng ảo thuật – chứng tỏ sau lưng không chỉ có người điều khiển, mà còn có quỷ, có Thiên sư đứng sau giật dây.
Địch Mông đeo khẩu trang, thu lại khí tức, lặng lẽ ẩn mình trong đám đông, khó ai nhận ra được.
Địch Mông đứng ngoài phòng hỏi đồng đội: "Điện thoại kiểm tra đến đâu rồi?"
Dù sao cũng chẳng ai để ý một đệ tử ngoại môn như anh ta đi đâu hay làm gì.
Nghiêm Mão kinh hãi, không kịp nghĩ nhiều, dán Bùa Tốc Hành lên người rồi bỏ chạy thục mạng.
Bề ngoài, Nghiêm Phụng Khanh là một người trông có vẻ đáng thương.
Nghiêm Mão vùng vẫy, lớn tiếng phản đối: "Anh dựa vào đâu mà bắt tôi? Anh có quyền gì còng tay tôi? Tôi là công dân tuân thủ pháp luật!"
Nhưng cánh cửa mãi vẫn không mở.
Gần hai tiếng ngồi tàu, từ trung tâm thành phố nhộn nhịp đến vùng ngoại ô vắng vẻ, Địch Mông vẫn giữ cảnh giác cao độ.
Chuyện này rất bất thường. Từ trước đến nay, mỗi lần anh ta đến đều có người mở cửa ngay.
Không còn cách nào, anh đành quay về tiếp tục thẩm vấn Nghiêm Mão.
Nhưng giờ Nghiêm Mão đang bị tạm giữ vì liên quan đến tổ chức mờ ám, mà người này lại có quan hệ mật thiết với anh ta – không thể không nghi ngờ.
Anh rảo bước đến văn phòng của Lý Quốc Diên. Trong phòng ngoài cục trưởng Lý còn có một người nữa – là điều tra viên đến từ thành phố Long Giang, mang theo vật chứng.
Như mọi lần, Nghiêm Mão vẫn không hề phát hiện ra người theo dõi. Anh ta đến đây để lấy thuốc viên, mỗi lần uống thuốc, tu vi của anh ta lại tăng lên nhanh chóng.
Địch Mông thấy anh ta nói nhiều, trực tiếp bịt miệng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay lúc đó, trên màn hình điện thoại hiện lên một dòng chữ đen đỏ:[Có cái đuôi phía sau.]
Nếu để Nghiêm Mão trốn thoát trước mắt, Địch Mông sau này đừng mơ tiếp tục lăn lộn trong Cục Điều tra.
Là điều tra viên, những cái tên trong gia phả của các đại gia tộc và tông môn, Địch Mông đều nắm rõ như lòng bàn tay.
Khi trở lại Cục Điều tra, Nghiêm Mão đang được thẩm vấn.
Khi nhìn thấy cái tên này, anh không khỏi trầm ngâm.
Con đường này anh ta đã đi vô số lần, mỗi lần đều cẩn trọng, chưa từng bị phát hiện.
Cảm thấy không yên tâm, anh ta lấy điện thoại ra định nhắn tin hỏi. Nhưng vừa mở điện thoại, anh ta sững sờ – toàn bộ tin nhắn và số liên lạc liên quan đều biến mất!
Một khi bị lật tẩy, anh ta coi như xong đời.
Thân là đệ tử ngoại môn của gia tộc, lý ra anh ta phải trung thành phục vụ nhà họ Nghiêm. Nếu để lộ chuyện này ra, đừng nói đến địa vị, ngay cả cái danh đệ tử ngoại môn cũng không giữ nổi.
Lúc này, Nghiêm Mão đã đi đến cổng một dinh thự lớn. Anh ta cảnh giác nhìn quanh, sau đó mới gõ cửa.
Anh ta vừa làm người đưa tin cho tổ chức, vừa làm trung gian liên hệ, thậm chí ra lệnh cho những người khác làm những chuyện mờ ám.
Địch Mông siết chặt tay, giọng trầm xuống: "Rốt cuộc bọn họ đang toan tính cái gì?"
Video kết thúc, không khí trong phòng trở nên nặng nề.
[Chủ sở hữu ngôi nhà là Nghiêm Phụng Khanh, em họ của đương kim gia chủ nhà họ Nghiêm.]
Một người trong đội kiểm tra rồi báo cáo: "Đội trưởng Địch, ngôi nhà này có trận pháp bảo vệ."
Những người từng bị coi là đáng thương, cuối cùng lại lộ mặt là kẻ ác – không thiếu.
Hiện tại chưa có đủ bằng chứng chứng minh Nghiêm Phụng Khanh có liên quan trực tiếp đến vụ án, nên họ không thể tùy tiện xông vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mộng Vân Thường
Chẳng bao lâu sau, cục trả lời:
Anh lập tức hành động, nhanh chóng đuổi kịp, chế ngự Nghiêm Mão rồi còng tay đặc chế vào. Sau đó, anh rút điện thoại ra, gọi về cục:
Sau khi Địch Mông bước vào, điều tra viên lấy ra một tấm Bùa Lưu Ảnh, chiếu lại đoạn video vừa quay được cho hai người xem.
Nghiêm Mão hoàn toàn không biết, lần này có người đang âm thầm theo sát anh ta.
Nghiêm Mão chỉ còn biết phát ra tiếng ú ớ: "Ưm ưm ưm!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng thuốc đâu có cho không.
Nơi Nghiêm Mão định đến khá xa, ngồi tàu điện ngầm mất chừng hai tiếng.
Không buồn để ý, Địch Mông ngẩng đầu nhìn lại dinh thự, chụp một bức ảnh rồi gửi về Cục để kiểm tra.
Đồng đội nhanh chóng tới nơi. Địch Mông yêu cầu họ áp giải Nghiêm Mão về Cục trước, còn bản thân thì cùng vài người ở lại, chuẩn bị tiếp cận Nghiêm Phụng Khanh.
Địch Mông gật đầu, tự mình tiến lên gõ cửa.
Chương 387
"Vào Cục rồi hãy nói."
"Đem thêm người đến đây."
"Kiểm tra rồi, có dấu vết xóa dữ liệu, bộ phận kỹ thuật đang cố phục hồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Canh giữ kỹ, chỉ cần có bất kỳ động tĩnh gì, lập tức báo lại cho tôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Biết rồi."
Một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.
Nhưng cho dù anh gõ bao lâu, bên trong vẫn không có bất kỳ phản hồi nào.
Điều tra viên đáp: "Có thể gộp chung với vụ Nữ Vương Siren. Trước mắt không nên triệu tập nam sinh trong video, sợ bị đối phương phát hiện rồi lại xóa hết manh mối như vụ của Thiệu Tinh."
Anh ta phải làm việc cho người ta – tổ chức bí mật đó.
Lý Quốc Diên hỏi: "Ý của vị đại sư kia thế nào?"
Anh chưa kịp nói thêm gì thì có người chạy đến: "Đội trưởng Địch, cục trưởng Lý gọi anh vào văn phòng."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.