Nhật Ký Hào Môn - Thôi Kinh Thước
Thôi Kinh Thước
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 309
Nhưng ông không hề trách mắng con gái mình.
Vạn chưởng môn chau mày:
"Nghiêm huynh biết người đó là ai rồi đúng không?"
"Con bé được cưng chiều quá, mong mọi người đừng để bụng."
"Chúng ta nên điều tra thân phận vị cao thủ kia, thử chiêu mộ người đó về phía mình. Nếu thành công, mọi vấn đề đều dễ giải quyết."
Cả hội rơi vào im lặng.
"Gia chủ Nghiêm có sở thích đặc biệt thật đấy."
"Tôi không biết. Nhưng nếu các vị muốn tra, hãy bắt đầu từ cuốn 'Nhật Ký Hào Môn' đi."
Bất ngờ, một giọng nữ trong trẻo vang lên:
Duẫn chưởng môn chỉ cười:
Nghiêm Phụng Quân mỉm cười thần bí:
"Nghe nói Cục Điều tra đã mời một cao thủ tới." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dư Lan Chi lạnh giọng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Trên đời này có mấy người đủ khả năng đánh bại một trận pháp sư cấp 7? Nếu người đó từng thuộc về một môn phái hay gia tộc lớn, chắc chắn không thể im hơi lặng tiếng như thế. Tin tức kiểu gì cũng phải lọt ra ngoài."
"Tôi đã gọi cho Lý Quốc Diên nhưng ông ta vẫn chưa có phản hồi gì rõ ràng."
Câu nói của cô khiến cả phòng im phăng phắc. Ai cũng hiểu, nhưng chẳng ai dám thừa nhận — những người đang ngồi đây, có ai thật sự trong sạch?
Nghiêm Phụng Quân thu lại vẻ đùa cợt, giọng nghiêm túc hẳn:
Lúc trước, ông cũng từng nghe Nghiêm Hòe nhắc đến cuốn sách này và có biểu cảm hệt như họ bây giờ. Sao phải ngơ ngác một mình khi có thể kéo cả đám cùng “rối não” chứ?
"Tiểu hữu rất thông minh, chỉ là sự việc không đơn giản như cô nghĩ."
"Ý của chính phủ đã rất rõ ràng. Tôi e Hiệp hội Thiên sư sẽ không tồn tại được bao lâu nữa."
"Tôi có một câu hỏi."
"Đáp án các vị muốn tìm nằm trong cuốn tiểu thuyết đó."
Người vừa lên tiếng là Phó Loan Phi, con gái Phó Cửu Trọng, đang ngồi ngay phía sau ông.
Nghiêm Phụng Quân cũng tỏ ý tán đồng.
"Ý hay đấy."
Duẫn chưởng môn mỉm cười:
Phó Loan Phi mỉm cười, hạ ánh mắt xuống, tiếp tục im lặng.
Một thiên sư cấp 7 không thể là người của môn phái lớn, lại càng không phải gia tộc có tên tuổi, mà nếu là tán tu... thì khả năng gần như bằng không. Không tán tu nào mạnh tới vậy mà lại chọn làm việc cho Cục Điều tra cả.
Làm gì có ai trong số họ cam tâm buông bỏ?
"Như tôi được biết, những thiên sư đang bị Cục Điều tra bắt giữ đều là những kẻ từng làm chuyện xấu, phạm pháp. Họ bị bắt là đúng. Vậy thì những thiên sư không làm gì sai, cớ gì phải sợ?"
Phó Loan Phi bình tĩnh nói:
"Đúng vậy."
Tu luyện là để trường sinh, chứ đâu phải để đi tù thêm vài năm cho "trọn kiếp người".
"Mấu chốt là, Cục Điều tra mạnh tay như vậy, nhất định là nhờ có người đó đứng sau."
"Nếu tôi không nhầm, người mạnh nhất bên Cục Điều tra mới chỉ là thiên sư cấp 5. Thiên sư cấp 4 còn có thể bị bắt thì thôi, nhưng Lỗ trưởng lão là thiên sư cấp 7, lại còn là một trận pháp sư. Sao lại dễ dàng bị bắt thế được?"
Nghiêm Phụng Quân nhìn những gương mặt đang ngơ ngác xung quanh, nụ cười càng đậm:
Nghiêm Phụng Quân lắc đầu:
Mọi người sửng sốt: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trừ Cục Điều tra, các môn phái và gia tộc lớn gần như không nắm được chút thông tin nào về người đã thu phục lệ quỷ trong đầm lầy đêm hôm đó.
Phó Cửu Trọng, người nãy giờ vẫn im lặng, bỗng lên tiếng:
Chương 309
Trên thực tế, thân phận Thích Tuyền không hề là bí mật. Cả Cục Điều tra lẫn bản thân cô đều không cố tình che giấu. Nhưng vì cô trẻ tuổi, hành tung lại bí ẩn, ra tay rất ít nên chẳng ai ngờ đến.
Đời người dài dằng dặc, mấy ai tu luyện mấy chục năm mà không từng sai lầm? Nếu cứ dựa vào quá khứ để truy cứu, e là không ít người trong số họ sẽ phải nối đuôi nhau vào đồn cảnh sát.
Duẫn chưởng môn nói:
Huyền Thanh phái ở Long Hải nên không rõ tình hình tại Long Lâm và Long Kinh, nhưng điều họ quan tâm chỉ là: rốt cuộc chính phủ mạnh đến mức nào?
Vạn chưởng môn gật đầu:
"Cái gì cơ?"
"Trước đây, đệ tử Vệ Hoành Uông của tôi bị bắt, lúc đó các người chẳng ai quan tâm. Nhưng mọi người nên hiểu, chính phủ đã ra tay một lần thì sẽ có lần thứ hai, rồi lần thứ ba."
Tình thế hiện tại, chẳng ai có thể cúi đầu trước.
Nghiêm Phụng Quân cười nhẹ:
"Các vị đã đọc cuốn 'Nhật Ký Hào Môn' chưa?"
Duẫn chưởng môn quay sang ông:
Nếu huyền môn buộc phải cúi đầu trước chính phủ, Hiệp hội Thiên sư chắc chắn sẽ bị giải tán. Mà điều đó đồng nghĩa với việc quyền lực và lợi ích trong tay các môn phái lớn cũng tan biến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô sở hữu vẻ ngoài mạnh mẽ, khuôn mặt cương nghị, thừa hưởng từ cha mình. Dáng vẻ đầy tự tin, dám nghĩ dám nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có người đề xuất:
"Ông quá khen rồi."
Duẫn chưởng môn nói nhỏ:
"Tiểu hữu cứ nói."
Dư Lan Chi quay sang hỏi:
Mộng Vân Thường
"Nghiêm gia chủ, ông nghĩ sao?"
"Thay vì đoán xem người đó là ai, mọi người nên nghĩ đến tương lai của giới huyền môn thì hơn."
Dư Lan Chi lên tiếng, giọng điềm đạm nhưng lạnh lẽo:
Mọi người nhìn nhau: "...". Rõ ràng là đang bị đá đểu.
Vạn chưởng môn vuốt râu, ánh mắt nghi hoặc:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.