Nhật Ký Hào Môn - Thôi Kinh Thước
Thôi Kinh Thước
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 243
Thích Tuyền sững người. Cái phản ứng này đúng là đánh trúng điểm yếu trong lòng cô.
Thích Tuyền gật đầu. Linh Sinh đúng là ngày càng biết làm việc. Cô thuận miệng hỏi:
Trương Thành Ngôn giận dữ cười khẩy: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh ta chau mày, lạnh giọng hỏi:
Cô trở về phòng, lấy một quyển sách, rồi bước tới trước cửa phòng Linh Sinh, gõ nhẹ.
Vườn sau mới được trồng thêm rất nhiều cây ăn quả, đất đai trên mặt đất vẫn còn tơi xốp, rõ ràng là vừa được cày xới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong đầu Tô Dung lập tức hiện lên vô số món tráng miệng và công thức nấu ăn từ trái cây.
"Nếu cậu ta không gây chuyện, sao lại bị quỷ bám theo? Nếu đã không tin tôi, vậy thì đi tìm người giỏi hơn đi!"
"Trong này có ghi cách vẽ nhiều loại bùa chú. Khi nào rảnh rỗi thì anh xem thử nhé."
"Cậu à, đừng đuổi theo nữa. Tu vi anh ta không đủ, cứu không được đâu. Cầu xin cũng vô ích thôi."
Không kiềm được, cô lại xoa xoa thêm vài cái.
Linh Sinh nhận lấy, ôm quyển sách vào lòng như báu vật.
Tất nhiên, cô biết rõ Linh Sinh là người, không thể thật sự xem anh như thú cưng được.
Cô dịu giọng dặn dò:
"Tình hình học tập của Linh Sinh gần đây thế nào rồi?"
"Thực lực không đủ thì trực tiếp thừa nhận đi, đừng đổ lỗi cho nạn nhân."
Thích Tuyền nhíu mày suy nghĩ. Một năng lực học tập đáng sợ như thế, mà chỉ để học vẽ bùa trừ tà thì đúng là có phần lãng phí tài năng.
Ngụy Kỳ sửng sốt, định đuổi theo, nhưng lại bị Trương Thành Ngôn giữ lại:
Sau bữa tối, Thích Tuyền thong thả đi dạo trong sân sau biệt thự, hai quỷ thị lặng lẽ đi theo hai bên như thường lệ.
Linh Sinh lập tức nhắm mắt, vẻ mặt thư thái hưởng thụ.
Cô đang định quay người rời đi thì cảm giác tay áo bị giữ lại.
Phải nói rằng, phản ứng của anh thật sự khiến người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Đôi mắt màu nhạt của chàng trai hơi cong lên, ánh mắt nhu hòa, anh khẽ gật đầu.
"Cậu đừng tuyệt vọng!" Ngụy Tố Hà nghiêm nghị tiếp lời:
Anh ta hừ lạnh, xoay người bỏ đi, không thèm quay đầu lại. Trong lòng thầm nghĩ, ở thành phố Long Lâm này, có ai hơn được anh ta?
Vệ Hoành Uông vốn đã khó chịu, bị nói trúng liền bùng nổ:
Thấy cô, Linh Sinh dừng tay, đặt khắc đao và ngọc bài xuống, đứng dậy đi nhanh về phía trước. Ánh mắt anh lóe lên ánh sáng vui mừng, giống như một chú c·h·ó to vừa thấy chủ nhân, vui vẻ đến mức muốn vẫy đuôi.
Cô kinh ngạc quay đầu, thấy Linh Sinh nắm c.h.ặ.t t.a.y áo mình. Chưa kịp phản ứng, anh đã chủ động nâng tay cô lên, nhẹ nhàng đặt l*n đ*nh đầu mình, đôi mắt tràn đầy mong đợi ngước nhìn cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đừng quá vất vả. Có thời gian thì nên nghỉ ngơi, xem tivi, nghe nhạc gì đó. Làm việc với nghỉ ngơi phải kết hợp hợp lý."
Hệ thống: [Ha ha ha ha ha ha…]
"Con trai ông có phải đã làm chuyện gì trái với luân thường đạo lý? Nếu không thì sao có thể chọc phải loại quỷ dữ lợi hại như vậy?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thích Tuyền mỉm cười, đưa quyển sách trong tay cho anh:
Mộng Vân Thường
Trước đây cô chưa từng nuôi thú cưng, không hề biết hóa ra khi nhận được phản hồi tích cực lại thú vị đến vậy.
Cô lưu luyến thu tay về, nghiêm mặt dặn dò:
Tiết Hồng đáp:
Linh khí trong biệt thự Lâm Hồ vốn dĩ đã vô cùng dồi dào, là môi trường lý tưởng mà thực vật yêu thích. Có linh khí nuôi dưỡng, cây cối sẽ sinh trưởng khỏe mạnh, thậm chí có thể mong chờ đến mùa quả ngọt vào năm sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thích Tuyền thầm cảm thán: [Anh ấy thật đáng yêu!]
Tại biệt thự Lâm Hồ.
Tiết Hồng hơi lo lắng, hỏi:
Ngụy Kỳ nghẹn họng, hoàn toàn không ngờ anh ta lại nói ra mấy lời vô trách nhiệm như thế.
"Những cây này được dời đến từ nơi khác, liệu có sống nổi không?"
Thích Tuyền liếc mắt nhìn thấy trên bàn lại chất thêm một chồng ngọc bài nữa, trong lòng không khỏi mềm xuống. Chỉ những người thiếu cảm giác an toàn mới cố gắng hết sức để chứng minh giá trị của bản thân như vậy.
Cửa lập tức mở ra, Linh Sinh đang ngồi trên ghế, chăm chú khắc một miếng ngọc bài. Rõ ràng là dùng linh lực mở cửa từ xa—cô càng thấy rõ năng lực lĩnh hội kỳ quái của một linh thể trời sinh.
"Với trình độ hiện tại, cậu ấy hoàn toàn có thể tham gia kỳ thi đại học rồi. Ngày mai tôi tính tìm vài đề thi thử cho cậu ấy làm. Nếu ổn thì có thể bắt đầu học chương trình đại học luôn."
Dù chỉ mới cấp 4, nhưng trong môn phái, chỉ có anh ta và vài người tu vi thấp hơn mới chịu xuống núi nhận việc. Những người thực sự lợi hại đều ở trong phái tĩnh tu, căn bản không xuất hiện.
Tô Dung lại tỏ ra vô cùng chắc chắn:
Bàn tay đặt lên mái tóc mềm mại, như một phản xạ, cô bắt đầu xoa đầu anh.
Ngụy Kỳ đỏ hoe mắt: "Nhưng người ta đều nói Vệ đại sư là lợi hại nhất! Nếu cả người giỏi nhất cũng không làm được, vậy thì… thì…"
"Còn có người giỏi hơn! Chính là ân nhân đã cứu con trai chị!"
Chương 243
"Nhớ đấy, đừng mệt quá, nghỉ ngơi điều độ."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.