Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: Kẻ Săn Trộm Pokemon, Anh Hùng Đội Hỏa Tiễn.
"Có thể là gen của nhà y tá Joy quá tốt đi." Ace nói đùa.
Ở một nơi nào đó.
"Tất cả các Trung Tâm Pokemon đều có các y tá Joy với khuân mặt gần như giống nhau." Masato giải thích thêm.
"Cậu nói gì thế, chúng ta vừa mới nghỉ ngơi xong mà." Satoshi khó hiểu.
"Em nhầm rồi, chúng mình vừa mới gặp nhau thôi, hôm nay là lần đầu đấy." Cô y tá Joy cười nói.
"Chắc là thế đấy." Cô y tá Joy mỉm cười, cũng tán đồng với suy nghĩ của Ace. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đúng thật là thế này." Haruka khi xem ảnh cũng xác nhận suy đoán của mình, cô nói với giọng đầy hứng thú.
Nghe đến đó thì Ace cũng có thể đoán được bọn họ là ai.
"Nhưng thật sự là tớ đi không nổi nữa rồi." Haruka ủ rủ.
Ba người còn lại cũng gật đầu tán thành, Ace không biết có nên nói với bọn họ rằng đó là đội hỏa tiễn hay không. Cuối cùng, Ace lựa chọn giữ im lặng, chuyện này chỉ mình cậu biết là đủ rồi, cứ để việc này trôi qua như vậy, vì nói cho bọn họ biết sự thật chưa chắc là điều tốt.
"Không thể nào, rỏ ràng là chị mà, em nhớ rất rõ khuân mặt của chị." Haruka không tin, áp sát lại nhìn.
"Em là Haruka, hôm ở Petalburg City em có gặp qua chị đấy." Haruka giải thích.
Cô y tá nụ cười trên mặt hơi sượng lại, cô có vẻ lúng túng và không biết nói gì, có lẽ đây là lần đầu cô gặp trường hợp này.
Rồi cả nhóm quyết định đi đến Trung Tâm Pokemon rồi tính tiếp.
"Các cô cảnh sát cả nước cũng là?" Haruka khi thấy khuân mặt quen thuộc cũng giật mình, cô như nghĩ đến điều gì, tự hỏi.
"Quả đúng là Takeshi mà." Satoshi thì cũng tập mãi thành quen, đứng ngoài lắc đầu.
Khi biết được Cacnea muốn theo mình, Kojirou lấy Pokeball ra nhanh chóng thu phục.
Khi Taillow xuất hiện, cậu ra lệnh cho nó tìm kiếm xung quanh, xem có chiếc xe nào khả nghi hay dấu bánh xe nào không.
Nghe thế, Ace có cảm giác mắt của Takeshi đang sáng lên.
"Đúng ha? Này Cacnea, mi có muốn đi theo bọn ta không?" Kojirou hồi hộp đợi câu cả lời, Cacnea nghe vậy thì vui vẻ nhảy vào lòng Kojiro.
"Suba suba." (có phát hiện, một chiếc xe đang chở đầy Ekans và Koffing đang ở bên kia.) Taillow kêu to.
Anon có chút giật mình khi Fearow của mình không chịu được một đòn, hắn vừa định thả ra Tyranitar để chiến đấu, thì cô cảnh sát Junsar đã không để cho hắn thời gian để làm việc đó.
"Chán quá, bây giờ giờ chúng ta làm gì đây?" Kojirou hỏi.
Ace đừng một bên cũng bó tay, Takeshi cái gì cũng tốt chỉ có phần tính cách này là không, nếu như này mãi thì không biết bao lâu nữa mới có cô gái đồng ý lấy anh ấy.
Mục tiêu của nhóm Satoshi vẫn là tiến thẳng đến Rustboro City, trưa hôm đó mọi người vẫn còn đang ở trong khu rừng.
"Fearow xông lên." Hắn tranh thủ lúc nói chuyện móc ra Pokeball thả ra Pokemon của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Bọn să·n t·rộm Pokemon sao?" Nhóm Satoshi bất ngờ khi nghe tin.
"Kẻ să·n t·rộm chắc hẳn dùng lưới điện bẫy các con Pokemon trước, rồi mới ra tay bắt bọn chúng." Cô cảnh sát Junsar suy đoán.
"Chào cô, cô Junsar thân mến, tôi có thể phân biệt được các cô Junsar trên khắp thế giới đấy, lông mi của cô dài hơn của họ 0,5 li." Takeshi hào hứng nói.
"Ca-cne." Cacnea vui vẻ khi thấy Kojirou.
"Chị ơi, khoan đã." Masato tìm được cái gì đó, bèn kêu chị mình đến xem.
"Hả? Cách đây không xa có Trung Tâm Pokemon này." Masato nhìn qua PokeNav, giật mình khi biết ở trong rừng thế này mà cũng có Trung Tâm Pokemon.
Thật tình là Ace cũng không biết bọn họ có thật sự là thành viên của tổ chức tội ác hay không nữa.
Thế là đội hỏa tiễn dù đã tạm biệt Arbok và Weezing, nhưng cũng đã có người bạn mới Cacnea trên chuyến đi tiếp theo của mình.
"Ngươi muốn đồ ăn sao? Đây." Kojirou nhìn Cacnea như vậy, thì phát thức ăn Pokemon ea cho nó.
"Nó cắm vào thân cây này." Haruka chỉ cái cây.
"Em chào chị, chị dọn lên đây khi nào vậy?" Haruka vui vẻ nói.
"Đi thì đi, đừng kéo tớ." Haruka bị Takeshi kéo thì có chút đau, nên cô vung tay tránh thoát khỏi Takeshi.
Taillow bắt đầu bay lên tìm kiếm, mọi người thì theo đuôi dấu xe và mong rằng là Taillow sẽ tìm được thứ gì đó, sau vài phút Taillow bay về kêu to vài tiếng.
"Đây là hệ thống giăng lưới mà bọn trộm thường dùng, các em thấy nó ở đâu thế?" Cô cảnh sát Junsar nhìn xem rồi gấp gáp hỏi.
Đang chạy thì đằng xa chuyền đến t·iếng n·ổ lớn, mọi người hoài nghi là bọn să·n t·rộm, vì cùng đường nên chúng tôi quyết định đến đó xem thử. Khi đến nơi thì mọi người phát hiện Anon đang cầm khẩu s·ú·n·g gây tê và đang tìm gì đó.
"Bọn să·n t·rộm dùng xe vào tận trong này, chắc là chúng đã bắt được các Pokemon rồi." Cô cảnh sát Junsar hơi đau đầu.
Hai ngày sau, ngày 14/4/1999.
Sau khi xong hết mọi chuyện, nhóm bạn quyết định ở lại Trung Tâm Pokemon đêm nay, rồi mai tiếp tục lên đường đến Rustboro City.
"Pikachu chặn nó lại." khi Fearow vừa xuất hiện, thì Satoshi liền ra lệnh cho Pikachu.
"Thật là tàn nhẫn." Satoshi nghe thế thì thốt lên.
"Mình sắp hết hơi rồi." Haruka than thở.
Masato thì thấy Takeshi lợi hại, nhưng bị Haruka chỉnh đốn lại ngay, rằng việc dùng từ lợi hại là không nên khi dành cho Takeshi trong trường hợp này.
"Kojirou, sao ngươi không thu phục nó luôn nhỉ?" Meowth đứng bên nói ra.
"Xin lỗi, vì bạn tôi không biết gì, nhưng mà tôi có thể phân biệt được trong số các y tá Joy, xinh đẹp nhất là cô đó." Takeshi tìm được cơ hội thì nói, rồi xoay người nắm lấy đôi bàn tay của cô y tá.
"Thế thôi, chúng ta nghỉ một chút rồi đi tiếp." Satoshi cũng không còn cách nào.
"Không ngờ tới trên đời này còn nhiều người tốt đến thế." Satoshi cảm khái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Gì vậy? À hóa ra là Cacnea, mày vẫn chưa đi sao?" Kojirou quay ngươi thấy Pokemon mình từng cho ăn thì hỏi.
"Gì nữa đây?" Haruka nghi ngờ nhìn em trai mình.
Haruka bảo mọi người đến xem, cô không hiểu vì sao thứ này xuất hiện ở đây bèn hỏi.
"Ai đã cắm nó vào thân cây này chứ?" Haruka, những người khác cũng có cùng thắc mắc.
"Chúng em tìm thấy nó ở trong khu rừng cách đây không xa." Satoshi cũng nghiêm túc trả lời.
"Cô Junsar, cô xem thử vật này đi?" Satoshi như nhớ đến gì đó, lấy từ trong túi ra thanh phi tiêu hồi trưa mà cả nhóm phát hiện.
Mất tầm 10 phút để chúng tôi chạy tới nơi, Haruka đi đến cái cây khi nãy nói.
"Đúng là công việc của tôi là ý tá, nhưng tôi chỉ là em của chị kia mà thôi." Cô ý tá Joy cười giải thích.
"Ca-cne." một tiếng kêu phát ra từ sau lưng đội hỏa tiễn.
.....
"Được rồi, em sẻ tìm ra bọn chúng, ra đi Taillow." Satoshi nói rồi ném ra quả cầu của Taillow.
"Sao mà ta biết được chứ? Sigh, không biết Arbok của ta có thể bảo vệ cho bọn chúng hay không nữa?" Musashi cằn nhằn rồi thở dài, cô không biết liệu Arbok sau khi cô thả đi có sống tốt hay không.
Haruka lùi lại về sau, đụng vào một thân cây to, cô cảm giác có gì đó cấn vào lưng cô. Haruka xoay người lại xem, thì phát hiện có một phi tiêu sắt đang cắm vào trên cây, phi tiêu nhỏ nhọn ở một đầu, đầu còn lại là một vòng tròn đang cột một đoạn gì đó giống mặt lưới.
Cô Junsar nhanh chóng bắt Anon lại, tra hỏi về các Pokemon đã bị hắn bắt ở đâu, thì được biết bọn chúng đã bị một nhóm người kì lạ giải thoát, điều làm tất cả bất ngờ.
Trong lúc y tá Joy lúng túng không biết làm sao, thì khi này có người bước vào, rồi lên tiếng chào cô y tá Joy. Takeshi nghe tiếng quay người, khi biết người đến là cảnh sát Junsar thì anh ta tiếp tục lao tới, cô cảnh sát không tự chủ lùi về phía sau.
"Có trung tâm Pokemon sao?" Haruka vui mừng khi biết tin.
"Không, sao chị lại hỏi vấn đề này?" Cô y tá Joy trả lời, cũng hỏi lại.
"Vậy sao?" Cô cảnh sát Junsar cũng giống Cô Joy khi nãy, có chút lúng túng, cô đáp.
"Đúng, bọn họ cũng gần như là giống nhau." Masato lật sang một trang khác đưa cho chị mình xem.
Khi này, chúng tôi mới chú ý đến xung quanh, những cái cây xung quanh đây không ít thì nhiều đều có dấu hiệu bị trầy xước, có cây còn đã tróc đi mảng lớn lớp vỏ. Điều đó làm chúng tôi càng nghi hoặc hơn, nhưng lại không bằng chứng gì, để đưa ra một kết quả mang tính khả quan, nên bèn quy kết cho rằng nơi đây xảy ra một trận chiến đấu Pokemon.
"Ai muốn bắt tôi thì cứ việc bước tới." Anon không hề có chút sợ hãi nào, miệng hắn nở ra nụ cười nhếch mép, có vẻ hắn không xem những người ở đây ra gì.
"Vì dạo này có rất nhiều kẻ să·n t·rộm, nhóm người này hoạt động rất tinh vi." Cô cảnh sát Junsar nói, cũng không có gì đáng để giấu diếm, với lại nói ra cũng để bên Trung Tâm Pokemon để ý và đề phòng hơn, tránh việc xảy ra chuyện.
"Ể?" Cô y tá Joy không hiểu Haruka nói gì.
Chẳng ai khác ngoài đội hỏa tiễn cả, từ việc biết được Anon bắt Ekans và Koffing (dạng tiếng hóa trước của Arbok và Weezing) đến những hành động kỳ lạ của nhóm người này qua lời kể của Anon thì chỉ có thể là bọn họ thôi.
"Em có thể dẫn chị đến đó không?" Cô cảnh sát Junsar cũng nghiêm túc lên.
"Nhưng không có Pokemon, thì làm sao bắt đậuw Pokemon khác đây?" Kojirou ỉu xìu hỏi ngược lại.
Takeshi thì đang ngồi khóc, lảm nhảm gì đó về việc mất cơ hội làm quen với cô y tá, mà không ai thèm để ý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cả nhóm mất khoảng 15 phút để đi đến đó, khi những người khác vừa chào hỏi với cô y tá Joy, thì Takeshi lao vào định nói gì đó, lại bị Haruka đẩy văng đi, cô vui vẻ chào hỏi.
"Mọi người, đến xem đi bên này có dấu bánh xe này." Ace đi đến một bên tìm kiếm, khi phát hiện dấu bánh xe thì nói với mọi người, nó được giấu ở phía sau lùm cây, thường thì sẻ không ai để ý khi đi qua con đường này.
"Ể, cả nhóm giống hệt nhau." Haruka cầm lấy quyển sách nhìn, khi thấy tấm hình trong đó thì cô giật mình thốt lên.
" Chị xem đi." Masato đưa cho Haruka quyển sách, đã được lật đến trang nào đó.
Ace vừa chạy vừa phiên dịch lại lời của Taillow cho mọi người nghe, nghe thế cô cảnh sát Junsar nhìn Satoshi một cái, Satoshi cũng hiểu ý bèn ra lệnh cho Taillow dẫn đường đến đó.
"Tất nhiên là có rồi, chúng ta đi nhanh lên nào." Takeshi chạy tới gấp gáp kéo tay Haruka, có vẻ anh ta không thể chờ đợi hơn nữa để gặp cô y tá Joy.
"Theo những gì chúng tôi biết được, kẻ să·n t·rộm này là Anon, một t·ội p·hạm bị truy nã, hắn ta chuyên să·n t·rộm các Pokemon hệ Độc, hắn ta săn bằng cách giăng những cái bẫy lưới g·ây t·hương t·ích cho Pokemon dính vào, làm chúng sợ hãi để không thể trốn thoát." Cô Junsar tiếp tục nói.
"Phải ha." Meowth nghe xong tinh thần cũng rơi xuống.
"Anon, ngươi đã vi phạm lệnh cấm của Liên Minh Pokemon, tôi được lệnh đến đây để bắt ngươi." Cô cảnh sát Junsar đứng ra nói.
Mọi người đáp ứng, rồi dẫn chị ấy đến khu rừng khi nãy.
"Sigh, cả Weezing của ta nữa, không biết giờ nó thể nào rồi?" Kojirou cũng thở dài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thôi nào, nhanh lấy lại tinh thần nào, chúng ta còn phải bắt các Pokemon mới gửi về cho ông chủ nữa." Meowth động viên hai người bạn của mình.
Pikachu dùng một đòn điện thật mạnh, làm cho Fearow chưa kịp chuẩn bị đã mất khả năng chiến đấu.
Cô ra lệnh cho Growlithe xong lên c·ướp mất Pokeball từ tay Anon, cũng như đánh văng khẩu s·ú·n·g đi.
"Joy này, bên em có con Pokemon nào b·ị t·hương không? Hay là ai đó chuyển tới chẳng hạn." Sau một hồi, thì cô cảnh sát Junsar lấy lại bình tỉnh, đi đến chỗ của cô y tá Joy hỏi.
Chương 24: Kẻ Săn Trộm Pokemon, Anh Hùng Đội Hỏa Tiễn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.