Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 55 : Trò Chơi Không Phần Thưởng
Cô gái tóc ngắn suy nghĩ rồi nói: "Rất trẻ, khá thận trọng, ít nói, chắc là lần đầu đến đây. Có vẻ còn xa lạ với nơi này. Cảm giác của tôi thì hắn giống một nghệ nhân chế tạo thẻ bài đam mê kỹ thuật."
***
Phòng làm việc của chủ quản câu lạc bộ thẻ bài ảo ảnh cấp thấp. Một vị trung niên đang ngồi ngay ngắn trước bàn, tay chống cằm, đôi mắt đăm chiêu nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.
Một là trò chơi có cấp độ. Cấp độ hiện tại quá thấp nên không có phần thưởng. Nếu giả thuyết này đúng, thì chỉ cần mình nâng cao cấp độ trò chơi là sẽ có phần thưởng. Tuyệt vời!
Đầu óc Khang Huy đột nhiên bừng sáng, như thể có một bóng đèn vừa được bật lên. Nếu trò chơi không có phần thưởng thì tại sao phải nói câu đó làm gì? Đã có câu đó, vậy chỉ có thể có hai khả năng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khang Huy bắt đầu nghi ngờ rằng người thiết kế trò chơi này cố tình tạo ra cái bẫy phần thưởng để dụ dỗ người khác. Nếu không có câu nói đó, thì trò chơi nhàm chán này chắc chắn sẽ chẳng ai thèm đoái hoài đến.
Miệng Khang Huy khẽ nhếch lên một nụ cười. Trong lòng hắn bình thản như mặt nước hồ thu. Hắn ung dung tự tại bước đi trong thế giới nước đơn sơ này, cứ như đang dạo bộ trong công viên nhà mình.
"Chủ quản, đây là tài liệu ngài cần. Kết quả thống kê chưa xong, nhưng chúng ta có thể tính toán sơ bộ, hắn đã xem 103 tin tức yêu cầu trợ giúp, trả lời 39 yêu cầu. Trong đó, 30 câu trả lời đã được xác nhận là chính xác tuyệt đối. 9 câu còn lại thì vẫn chưa có thông tin cụ thể. Tính ra điểm cống hiến của hắn hôm nay ít nhất là 402, đủ điều kiện để vào tổ cao cấp." Nàng báo cáo một cách trôi chảy.
Nhờ cảm nhận được những biến đổi đó, hắn mới có thể lĩnh hội được kỹ năng phát lực dưới nước. Và nhờ đó mà có thể thoát khỏi sự trói buộc của rong tảo.
Nhưng câu cuối cùng lại lọt vào tai hắn rõ ràng hơn cả: "Hoàn thành xong không có phần thưởng."
"Rõ!" Cô gái tóc ngắn cúi người đáp. Nghe có vẻ như mình đang được giao nuôi một con thú cưng vậy... Mà thôi, kệ vậy! Cô nghĩ thầm.
Phát hiện nho nhỏ này khiến Khang Huy cảm thấy phấn khích. Hắn bắt đầu thử nghiệm những tư thế kỳ dị khác để cảm nhận sự thay đổi lực cản của nước lên cơ thể mình. Ôi cái sự nghiệp làm cá của ta! Hắn tự nhủ.
"Một ngày kiếm được hơn 400 điểm cống hiến?" Vị trung niên ngạc nhiên: "Tìm hiểu được thông tin về người này chưa?"
"Tốt! Rất tốt! Lâu lắm rồi mới thấy một nghệ nhân chế tạo thẻ bài có tay nghề cao như vậy xuất hiện ở thẻ bài ảo ảnh cấp một. Xem ra chúng ta phải đưa hắn vào danh sách bồi dưỡng trọng điểm." Vị trung niên lộ vẻ hài lòng. Hắn trầm ngâm một chút rồi nói: "Gửi giấy mời cho hắn, mời hắn tham gia buổi họp song phương của tổ cao cấp. Sau này, cô cũng có trách nhiệm theo dõi hắn."
"Cộc cộc cộc." Tiếng gõ cửa vang lên. Vị trung niên không ngẩng đầu lên mà chỉ nói: "Mời vào." Rồi vẫn tiếp tục nhìn vào màn hình trước mặt.
Giọng nói già nua vang lên bên tai, khiến Khang Huy ngẩn người. "Trò chơi? Trong này lại còn có trò chơi sao? Thú vị đấy!" Hắn nhất thời cảm thấy hứng thú trào dâng.
"Ồ." Vị trung niên tỏ vẻ hứng thú: "Vậy ngươi có cảm nhận gì về người này?"
Cái thứ rong tảo này là loại quái gì vậy? Hắn thầm nghĩ. Mà sao dai như đỉa đói vậy nè!
"Trò chơi thoát trói buộc đã được khởi động. Cấp độ: một. Số lượng rong tảo: 2. Độ khó khăn: Thấp. Yêu cầu: Giãy thoát trong vòng ba mươi phút đồng hồ. Hoàn thành xong, phần thưởng không có.”
Vừa đặt chân đến trước đám rong tảo, hắn còn chưa kịp ngắm nghía cho kỹ thì hai cọng rong tảo đột nhiên như hai con rắn, lao tới quấn chặt lấy bắp chân hắn. Khang Huy cảm thấy chân mình cứng đờ, suýt nữa thì mất thăng bằng mà ngã nhào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dòng nước ngầm quen thuộc vẫn lặng lẽ chảy bên dưới, như một người bạn lâu năm. Hắn có thể cảm nhận được sự hiện diện của nó qua những dao động xung quanh thân thể. Cứ hễ có dòng chảy ngầm nào xuất hiện, hắn sẽ ngay lập tức biết. Từng bước chân của Khang Huy đều rất chậm rãi, nhưng lại vững chắc như bàn thạch.
Tuy nhiên, sự phấn khích của Khang Huy không kéo dài được bao lâu. Khi bốn cọng rong tảo cùng lúc quấn lấy hắn, dù hắn có cố gắng phát lực thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể thoát ra được. May mắn là chỉ cần hắn ngồi yên bất động trong 10 phút thì đám rong tảo đó sẽ tự động buông ra. Nếu không thì việc hít thở đối với hắn cũng trở thành một vấn đề lớn. Đúng là bọn rong tảo thâm độc! Hắn nghiến răng nghĩ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
*** (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thực sự, trò chơi thoát trói buộc này không hề dễ chơi chút nào. Trò chơi này đòi hỏi một lực bộc phát cực lớn. Có như vậy mới có thể trong chớp mắt giãy thoát khỏi sự trói buộc của rong tảo. Nhưng vấn đề là ở dưới nước. Chưa nói đến việc phát lực, chỉ cần đứng vững thôi đã là một vấn đề nan giải rồi.
Hắn có linh cảm rằng trong câu nói này ẩn chứa một bí mật nào đó, đáng để suy ngẫm.
Một loạt những bí ẩn cần được khám phá. Còn gì khiến Khang Huy hứng thú hơn thế này? Hai mắt hắn sáng lên, nhìn chằm chằm vào đám rong tảo xanh biếc, như một con sói đói đang nhìn con mồi của mình. "Mấy cọng rong tảo đáng yêu! Ta sẽ chơi cho các ngươi hết hồn!"
Trong quá trình thí nghiệm, Khang Huy phát hiện rằng điều có tác dụng lớn nhất không ngờ lại là cảm giác. Phát hiện này khiến hắn kinh ngạc. Nếu không phải quá trình luyện tập cảm giác đòi hỏi phải phát tán cảm giác ra xung quanh cơ thể, thì chắc chắn hắn sẽ không nghĩ ra được cách này.
Nghĩ lại, mình cứ mải miết rèn luyện cảm giác mà quên mất việc tận hưởng thế giới nước kỳ diệu này. Đúng là một thiếu sót lớn! Nó thần bí chẳng khác nào một câu chuyện cổ tích.
Hai là trò chơi thoát trói buộc này vốn dĩ không có phần thưởng. Mà nếu thế, thì chắc chắn sẽ có những trò chơi khác có thưởng ở đây. Nói cách khác, thế giới nước đơn sơ này không chỉ có một trò chơi duy nhất.
"Chuyện gì thế này?" Hắn ngơ ngác. Với kiến thức ít ỏi về sinh vật học của mình, hắn hoàn toàn mù tịt về loại rong tảo này. "Có khi nào chúng nó là họ hàng xa của mấy con trăn trong sở thú không?" Khang Huy nghĩ thầm.
Một cô gái tóc ngắn, tay ôm một chồng tài liệu, đẩy cửa bước vào.
Hắn cố gắng vùng vẫy hết lần này đến lần khác, làm tiêu hao không ít sức lực. Vài lần thử thôi đã khiến hắn thở không ra hơi. Đấy là còn nhờ hắn đã rèn luyện thể chất, chứ nếu như trước kia, dù chỉ có hai cọng rong tảo cấp thấp nhất thì hắn cũng chẳng có cơ hội mà thoát ra.
Bây giờ, hắn đã hiểu được những lợi ích của phương pháp này. Đó là hắn có thể cảm nhận được sự thay đổi dù là nhỏ nhất của dòng nước xung quanh.
Chương 55 : Trò Chơi Không Phần Thưởng (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hoàn thành không có phần thưởng... Hoàn thành không có phần thưởng..."
"Trong dữ liệu, chúng ta chỉ biết hắn tên là Khang Huy, tuổi khoảng từ 16 đến 19, không có thông tin nào khác." Cô gái tóc ngắn suy nghĩ một chút, rồi nói thêm: "Hôm nay tôi vừa mới tiếp đón hắn."
Sau ba ngày hao tâm tổn sức, cuối cùng Khang Huy cũng giãy thoát được hai cọng rong tảo. Hắn chợt nhận ra một điều. Ở dưới nước, nếu cơ thể uốn lượn như cá thì sẽ giảm lực cản của nước đi rất nhiều. Chính nhờ phát hiện này mà hắn mới có thể thoát khỏi sự trói buộc của chúng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.