Nhân Thần Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Khảo Nghiệm Vòng Đầu Tiên
Mục Yên Nhi tức giận nói.
“Đường Trường Sinh, chỉ là một người qua đường thân thiện mà thôi”
“Hoắc gia? Đấy không phải là họ của gia tộc phản bội Nhân Loại sao. Phụ thân từng nói Hoắc gia phản bội nhân tộc, tiết lộ cứ điểm quan trọng khiến cho cả triệu người thiệt mạng đã mém bị diệt môn, nhưng nhờ có Đường Chủ Thiên Sát Đường cầu tình nên đã được tạm tha
Nhưng nói diệt môn cũng không sai, mọi tài sản đều tịch thu chỉ còn 1% quyền lực bị phế mất hoàn toàn.”
Thấy vậy những người khác cũng lần lượt tiến vào, trong số đó bao gồm cả Thánh Vũ.
Họ hận Hoắc Hàn Nhi làm gì? Cô ta có làm gì sai sao? Đáp án là không. Nếu người ta đã không làm sai, không làm gì mình thì cần gì phải chỉ trích, hận thù đối phương.
Người phát ra âm thanh này là một nữ nhân, nàng mặc một áo sơ mi trắng, váy đen, đeo chiếc kính cận, vẻ ngoài xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, mái tóc dài màu nâu.
Nói xong nàng liền giơ tay lên trời, linh lực trong người chảy lên lồng bàn tay, hoá thành một ngọn thương được bao phủ bởi lửa, tiếp đó liền ném về phía Trường Ca lớn tiếng hô lên.
Cảm nhận được các ánh nhìn thù hận từ xung quanh, Hoắc Hàn Nhi hơi thở dài một cái.
Chỉ thấy đối phương vung đao, lập tức chém ra một nhát chém hình bán Nguyệt màu đỏ, toàn thân nó được bao phủ bởi lôi điện màu đỏ.
Hai đòn tấn công lao về nhau, ngay khi sắp đụng nhau thì một người thiếu niên xuất hiện ở giữa. Hắn chỉ nhẹ nhàng giơ hai bàn tay ra hai phía, đơn giản như thế liền ngăn lại hai đòn tấn công.
“Trò con nít.”
“Hỏa Thương”
Khi quay người đi về phía nơi được chỉ định, cậu vô tình bắt gặp một cô gái.
[Tính Danh: Đường Trường Sinh, Cấp Bậc: Tứ Giai Sơ Kỳ, Tuổi: 14]
Khi vừa thấy cái tên này, lập tức tất cả người xung quanh đồng thời liếc nhìn nàng. Ánh mắt họ có nhiều người không khỏi lộ ra hận thù.
Tiếp đó nàng liền búng tay một cái, từ sau lưng nàng xuất hiện vô số q·uả c·ầu l·ửa nhỏ. Chỉ thấy nàng chỉ tay về phía Trường Ca rồi hô lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe vậy khuôn mặt Trường Ca lộ ra chút kiêu ngạo. Nhưng còn chưa để hắn kiêu ngạo gì thì Mục Yên Nhi đã tiến tới đặt tay lên Kiểm Trắc Cầu.
“Hạt giống tốt đầu tiên, thiên phú cấp A qua kia đứng.”
Hàng chục quả cầu lửa đồng thời bay về phía đối phương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đúng lúc này một âm thanh vang lên.
Bất quá bên ngoài nàng vẫn mỉm cười nói.
“Ta là Bạch Đồng, giáo viên khảo nghiệm của các ngươi, tu vi Thất Giai Sơ Kỳ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Trường Ca ngươi đúng là điên rồi! Dám sử dụng Kỹ Năng ngay tại đây, nếu vậy đừng trách cô nãi não ngươi!”
Khi tiến vào Kỳ Tích Hoàng Gia Học Viện, ngay tại sân trường đám người liền không thể tin được, diện tích của nó vô cùng rộng lớn cùng hùng vĩ.
“Ngươi là ai?”
Ngay lúc này đến lượt Trường Ca bước lên, hắn đặt tay lên Kiểm Trắc Cầu.
Nhìn thấy thông tin đối phương, cuối cùng khuôn mặt Bạch Đồng cũng cảm thấy được an ủi.
Chỉ thấy đối phương nhún vai nói.
Chương 4: Khảo Nghiệm Vòng Đầu Tiên
Cấp D, đạt”
[Tính Danh: Thánh Vũ, Cấp Bậc: Tam Giai Sơ Kỳ, Tuổi: 12] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này chỉ còn một người chưa do là Đường Trường Sinh, chỉ thấy đối phương tiến tới đặt nhẹ tay lên Kiểm Trắc Cầu.
“Xinh thật.”
“Lôi Đình Trảm.”
Ngay cả Thánh Vũ cũng lộ ra bất ngờ giật mình nói.
Chỉ thấy từ trên tay Bạch Đồng xuất hiện một viên Thuỷ Tinh Cầu, nàng đặt nó trên tay tiếp đó giải thích.
Nghe vậy Thánh Vũ lộ ra chút vui mừng.
Nhìn thấy thông tin đối phương Bạch Đồng gật đầu nói.
“Hoan ngênh các ngươi đến với Kỳ Tích Hoàng Gia Học Viện, thông qua khảo thí chúng ta sẽ đánh giá số điểm đầu vào. Lúc đó các ngươi có thể tiến vào học viện.”
Lập tức Trường Ca liền nắm chặt cây đao trong tay, hắn vung đao ra lại lần nữa sử dụng “Lôi Đình Trảm” chém ra một nhát chém hình bán nguyệt bao phủ bởi lôi điện màu đỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn thấy đối phương dễ dàng ngăn đòn tấn công của mình, ánh mắt Trường Ca nhìn đối phương lộ ra có chút hứng thú.
“Cấp C+ đạt.”
Lời vừa dứt tất cả mọi người đều nhìn sang nơi phát ra âm thanh. Người phát ra âm thanh là Đường Trường Sinh.
Tiếp đó Mục Yên Nhi liền tức giận nói.
Còn riêng những người lớn như Thánh Nguyệt,Huyết Lệ thì rời đi nơi khác.
Nàng ta xuất hiện trên bầu trời, tiếp đó bước một bước liền xuất hiện bên dưới mặt đất bắt đầu giới thiệu.
“Thế hệ trước có tội lỗi, là do thế hệ trước gây nên, còn thế hệ sau đã làm gì sai? Đã phạm tội lỗi gì. Thay vì phí thời gian chỉ trích, căm hận thế hệ sau những người không làm gì, thì dành thời gian đó nằm ngủ khỏe hơn”
Thấy vậy Mục Yên Nhi giơ hai tay lên trước ngực, ở giữa hai tay nàng linh lực chảy đều tạo thành một ngọn lửa, nó chảy xung quanh người nàng tạo nên một quả cầu lửa hình tròn bao phủ lấy cơ thể nàng ngăn lại đòn tấn công.
[Tính Danh: Trường Ca, Cấp Bậc: Nửa Bước Tứ Giai, Tuổi: 14]
Vừa thấy thông tin của nàng, Bạch Đông đã không khỏi lộ ra vui mừng.
Sau khi hết lượt Mục Yên Nhi thì từng người khác lên, thiên phú có yếu có mạnh. Trong đó có một người mang tên Lâm Kiếp thiên Phú cấp A.
Nghe được lời này, người thiếu niên kia nhún vai một cái sau đấy tiến về phía trước cổng Học Viện rồi quay ngược lại, đối phương mỉm cười nói.
Cảm nhận được các ánh nhìn thù hận đã biến mất, Hoắc Hàn Nhi không khỏi quay người nhìn về phía Đường Trường Sinh.
Đây là một thiếu nữ xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, nhan sắc chiêm xa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, mỹ nhân khó tìm. Nàng mặc một chiếc váy ngắn xanh dương, mái tóc dài màu trắng, hai con mắt màu xanh nhạt.
“Bằng.”
Giọng nói Trường Ca lộ ra vẻ khinh thường, hắn quơ nhẹ cây đao trên tay chém ra một luồng năng lượng màu đỏ cắt đôi các quả cầu lửa.
Chứng kiến cảnh tượng này Trường Ca, Mục Yên Nhi hai người đồng thời sững sờ. Không chỉ họ mà cả các cường giả như Thánh Nguyệt,Huyết Lệ hay đang quan sát trận chiến này Thánh Vũ cũng lộ ra bất ngờ.
“Năm nay, thiên phú Học Viên kém đến thế sao?”
Chỉ thấy người thiếu niên kia mỉm cười nói.
Từng người, từng người một lên khiến khuôn mặt của Bạch Đồng lộ ra chút khó coi.
Khi vừa thấy nàng, phản ứng đầu tiên của Thánh Vũ là không khỏi tán thưởng dừng lại một chút ngắm nhìn.
Nghe vậy người thiếu niên mang tên Triệu Chiến khuôn mặt lộ ra vẻ vui mừng, sau đó nghe theo chỉ dẫn của Bạch Đồng ra một phía đứng.
Chỉ thấy nàng ta đặt tay lên Kiểm Trắc Cầu.
“Mình tưởng rằng cũng phải Tam Gia Trung đến Hậu chứ? Dù sao Thánh Nguyệt đại nhân là Cửu Giai Cường Giả.”
Tiếp đến Trường Ca dùng hai tay nắm chắc cây đao, truyền Linh Lực từ trong cơ thể mình bao bộc lên nó rồi quát.
Nghe vậy Mục Yên Nhi đi tới trước mặt Trường Ca hừ một cái, rồi nàng quay người bỏ đi.
“…..”
“Tính danh: Triệu Chiến, Cấp Bậc: Nhị Giai Trung Kỳ, Độ Tuổi: 17”
Nghe được lời này Hoắc Hàn Nhi hơi cúi đầu cảm tạ, tiếp đó đi về nơi được chỉ định.
“Hai vị thiên kiêu chi tử từ Lục Đường, nơi đây là trước cổng trường tiến vào Kỳ Tích Hoàng Gia Học Viên. Tôi biết hai người muốn thể hiện, nhưng nên biết điểm dừng đúng chứ?”
“Cấp D- rớt.”
Lúc này từ trên trời phát ra tiếng nói.
Cuối cùng khi chỉ còn vài người, nhân vật chính của chúng ta đã lên sàn
Lời nàng vừa dứt một học viên tiến lên trước, hắn đặt tay lên Kiểm Trắc Cầu.
“Ngươi… Ngươi quả là tên điên!”
Bạch Đồng hơi thở dài.
[Tính Danh: Mục Yên Nhi, Cấp Bậc: Nửa Bước Tứ Giai, Tuổi: 14]
Nhìn thấy đối phương rời đi, Trường Ca cùng Mục Yên Nhi cũng đồng thời đi về phía cổng tiến vào Kỳ Tích Hoàng Gia học viện.
“Thánh Vũ thiên phú cấp A, qua kia đứng.”
“Ngươi đạt, thiên phú cấp C, ra bên kia đứng.”
“Đây là Kiểm Trắc Cầu, nó sẽ kiểm tra cấp bậc cùng độ tuổi của các ngươi. Yêu cầu vòng một là tuổi 12 ít nhất Nhị Giải Trung Kỳ, bây giờ thì bắt đầu đi.”
“Tôi sao?”
Lúc này Bạch Đồng cũng tuyên bố.
Lời nàng vừa dứt ai nấy đều sững sờ, Thất Giai Sơ Kỳ cấp bậc này đủ làm trưỡng lão Lục Đường. Nhưng tại đây chỉ là Giáo Viên Khảo Nghiệm?
“Hoắc Hàn Nhi thiên phú cấp A+ em đạt.”
“Lại một hạt giống tốt, không tệ qua kia đứng đi”
“Thế hệ trước có tội cần gì trách thế hệ sau?”
Tiếp theo Triệu Chiến là từng người, từng người tiến lên.
Vừa thấy thông tin này, lập tức khuôn mặt Bạch Đồng lộ ra vẻ sững sờ, nàng không khỏi nghĩ thầm
Người thiếu niên này mái tóc ngắn màu đen, đôi mắt màu đen, khuôn mặt tuấn tú, ngũ quan tinh xảo, cơ thể cân đối một cách hoàn hảo, một chiếc áo sơ mi xanh cùng quần Jeans.
Nói xong đối phương liền tiến vào Kỳ Tích Hoàng Gia Học Viện.
Lời của Đường Trường Sinh khiến mọi người sững sờ, suy ngẫm một chút tất cả không khỏi cảm thấy đối phương nói đúng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.