Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 136: [Thời], [Không] cùng đối thoại

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 136: [Thời], [Không] cùng đối thoại


Bị hỏi thăm bất thình lình, ông lão cũng không bất ngờ, chỉ nhàn nhạt đáp: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Không] gật đầu, nói:

"Ta cũng nghĩ thế. Nhưng đây sẽ là quyết định của nàng, chúng ta yên lặng quan sát là được.

Theo Thẩm Bình An nói, trận kỳ sở dĩ có thể tụ linh bởi vị trí cắm vào trận kỳ có liên quan đến phép tắc trong Thủy Hành Trận, mà Thủy tương sinh cùng Mộc.

Lúc đó, Thẩm Bình An từng phân tích cho Nguyễn Long Duy về Ngũ Hành Trận, cũng nói rõ lợi hại trong đó.

Hắn cẩn thận truyền âm:

Đúng là 3 tháng thật, thế nhưng 3 tháng chỉ bay ban ngày còn ban đêm đều dừng lại ngủ nghỉ...

Hắn đứng dậy, thôi động trận pháp.

"Quả thật lớn. Đại thế lần tới hẳn sẽ biến thiên."

Nàng không giống như đại nhân được. Tối nào hắn cũng ngủ ngon giấc. Trong khi nàng thời thời khắc khắc đều mong muốn chạy thoát càng xa khỏi Phệ Huyết Ngư nhất tộc và Mộc Linh Nhĩ.

Phải cho đến khi Long ảnh xuất hiện thì người này mới chợt ngồi bật dậy, không tin được cảnh tượng trong mắt.

Hắn quay sang Tiểu Huyền, nghiêm giọng nói: "Tiểu Huyền đạo hữu, ngươi cũng làm theo ta. Không có quyền từ chối."

[Không] gật đầu chào, sau đó bước ra một bước, lại trở về ngồi trên cao vị.

"Hẳn là sẽ đại loạn. Mấy năm trước khi tên kia vừa xuất hiện, Nhân giới kém chút lại phát sinh n·ội c·hiến."

Theo lý thuyết thì Tụ Linh trận sẽ hóa hình thành một chiếc chuông, cho nên chỉ cần thêm vào Mộc linh lực bổ trợ, sẽ có thể dễ dàng trám vào chỗ trống, bọc kín lại chiếc chuông này, từ đó dựng lên 1 bức tường linh khí bao quanh, có thể tạm thời ẩn mình vào đó che giấu linh lực ba động. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đây là do hắn nghiên cứu ra, sau một thời gian dài phân tích lý luận của Thẩm Bình An trước đó.

"Cứ yên tâm. Đại thế còn chưa đến, chúng ta vẫn còn thời gian, nhất là khi thiên mệnh chi tử còn chưa vấn đỉnh."

Tiểu Huyền không dám ý kiến, cũng chỉ gật đầu xưng vâng.

"Ta không có ý kiến, đó là khu vực của ả, muốn làm gì cũng được. Có điều, dị số lần này trong rủi có may. Độ kiếp ở đây dễ dàng khống chế hơn, nếu như mà ở Nhân giới thì khó làm được như vậy."

Hắn dùng Minh Nguyệt kiếm cho chính mình, còn Thừa Phong Kiếm thì chuyên chở Tiểu Huyền. Giống như khi trước, cột một miếng da thú thật dày làm võng, cho Tiểu Huyền nằm lên.

Tiểu Huyền nhìn thấy trận kỳ, tò mò hỏi:

"Không rõ có hơn được những người kia hay không, ta nhìn không ra được tư chất của hắn. Nếu như chủ nhân vẫn còn ở đây đã có thể nhìn rõ. Mà thôi, giao lại hắn cho các ngươi. Ta cần phải quay về rồi, không thể đợi lâu ở đây được." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trung tâm đại lục Yêu giới.

Sau đó, hắn lấy ra Thập Kỳ Tụ Phong Hóa Chuông trận (phiên bản da dê). Dùng thần thức cẩn thận cảm nhận địa thế xung quanh, lại dùng linh lực truyền vào từng chiếc trận kỳ.

3 tháng sau, hai thân ảnh nằm trên võng được kiếm bay thấp dưới mặt đất chở đi, là Nguyễn Long Duy và Tiểu Huyền.

[Không] không rõ chuyện gì, hắn bấm đốt tay tính toán, chợt hiểu rõ. Sau đó, hắn cảm khái, thế nhưng rất nhanh lại phủ nhận:

Nguyễn Long Duy cảm nhận được nhóm Yêu kia đang đến gần, ba động cho linh khí càng lớn.

"Không cần. Oáp... Ta đã nói rồi, chúng ta cứ tùy tiện kiếm chỗ nghỉ ngơi vào buổi tối là được, không cần phải vào địa phận an toàn rồi nghỉ. Dù sao cũng đã đi được 3 tháng, hẳn cũng đã tương đối an toàn." Nguyễn Long Duy vừa che miệng ngáp, vừa nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không hề chần chừ, ông ta bước ra một bước biến mất khỏi tại chỗ.

[Không] đồng ý:

"Sau Thiên Phạt lần trước, ai đưa hắn tới đây?"

Người đối diện được xưng là [Thời]. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đại nhân, mấy mảnh da thú này có gì đặc biệt vậy?"

Phía trên lôi vân, lão giả chợt hiện ra.

[Thời] suy nghĩ, lại thất vọng trả lời:

"[Mộc] chuyển hắn tới. Lần trước bị nhầm lẫn Thiên Phạt, nên đổi lại cứu hắn một mạng."

Không chần chờ, hắn rót linh lực của chính mình vào mắt trận. Tuy nhiên không được bao lâu, Linh lực trong cơ thể Nguyễn Long Duy cũng đã giảm dần.

Dặn dò xong xuôi, hắn cảm ứng được một hang động không người, vội vàng phi kiếm trốn vào trong.

Nàng không hiểu rõ lí do, thế nhưng cũng ngoan ngoãn làm theo.

Vì đây là biến trận nên có nhiều hạn chế và hiệu quả không cao. Chừng này linh khí xung quanh không đủ để cung cấp cho Tụ Phong Chuông.

[Thời] đồng ý:

Long ảnh đã sớm tan biến, hòa vào thiên địa.

Mọi thứ trong mắt hắn đều diễn ra hết sức bình thường, không có gì làm cho tâm tình dậy sóng.

"Là trận pháp bản thử nghiệm. Tạm gọi là Thập Kỳ Trợ Thủy Mộc Linh Chuông trận đi."

Người đối diện cũng đồng tình, trong giọng nói mang theo phấn khích:

Lại qua không bao lâu, linh lực trong cơ thể hai người cũng sẽ bắt đầu cạn kiệt.

Mà nói đến chuyện này thì ngươi định khi nào trả hắn về?"

Ông lão được gọi là [Không] hỏi lại:

"Không thể chủ động tiếp xúc, cần đợi hắn tìm đến. Dù sao hắn cũng ở địa bàn của ta, không có khả năng sẽ xảy ra bất trắc. Thời cơ chín muồi tự động sẽ tiễn hắn."

Hắn nhìn về đường chân trời hướng Nam, quyết định tiếp theo sẽ tiến vào địa phận của Giao Long nhất tộc.

Đang lúc Tiểu Huyền đang ấm ức nghĩ ngợi, thì Nguyễn Long Duy giơ tay lên, dấu hiệu dừng lại.

"Long đại nhân, đi theo lối này thêm 2 ngày nữa hẳn sẽ đến tới giao giới địa bàn của tộc Độc Trùng. Đến lúc đó chúng ta có dừng lại nghỉ ngơi có phải sẽ tiện hơn hay không?" Tiểu Huyền cầm bản đồ, thận trọng hỏi.

Nhờ vậy có thể lợi dụng thuộc tính mà nó tương sinh, là Mộc Hành để tiến hành biến trận. Thủy Hành trận cũng được cải biến thành Mộc Hành trận.

[Thời] cũng tan biến theo đó, ẩn vào không trung.

"Dị số có biến, mà biến lại lớn. Không thể không qua."

Đối diện đáp:

Ông lão vốn đang ngồi ở cao vị trong đình vừa an tĩnh quan sát quá trình độ kiếp.

Nguyễn Long Duy liếc nàng một cái, lại thu hồi Thừa Phong Kiếm, tiện thể gõ đầu nàng. Sau đó lại nói:

"Không biết phải đi bao lâu mới tới, thế nhưng với thực lực hiện tại hẳn có tư cách để đi rồi. Mau mau rời khỏi nơi thị phi này rồi tính."

12 thú non đã được phóng sinh, cũng đã chuẩn bị cho chúng đầy đủ lương thực sống hơn 1 năm. Hơn nữa, bọn chúng đã học được cách xây địa đạo, về sau có thể an ổn trốn dưới lòng đất tu luyện.

Người kia gật gù đồng tình:

Thừa Phong Kiếm lập tức dừng theo, đưa mặt của Tiểu Huyền đập vào tấm da thú.

"[Không] ngươi cũng đến sao?"

Thế nhưng, Tụ Phong Chuông chậm chạp không hoạt động.

Chương 136: [Thời], [Không] cùng đối thoại

[Không] cũng nhìn xuống phía dưới, cảm nhận đến khí tức Long ảnh đang tiêu tán. Hắn khẽ lắc đầu bất đắc dĩ, nói câu bàn giao:

"Quả thật lợi hại. Thế nhưng hai người này khác nhau, sẽ đem đến kết quả khác biệt. Mà lại, [Kim] nhận tên kia làm đồ. Không biết [Mộc] sẽ làm vậy không?

Tụ Phong Chuông mơ hồ hiển hiện, Nguyễn Long Duy vội vàng nhảy vào trong, cũng ném Tiểu Huyền đi vào.

Tiểu Huyền vốn dĩ chỉ là Yêu Binh, lại còn mang thương thế, nên giúp không được bao nhiêu.

[Thời] ngươi nghĩ sao? Hay ngươi cũng muốn thu hắn?"

Tiêu hao pháp lực chủ yếu chỉ ở Minh Nguyệt Kiếm. Vì Thừa Phong Kiếm được luyện chế làm pháp bảo hệ Phong, nên thiên tính chính là ngự không phi hành.

"Phía trước có rất nhiều Yêu, không rõ là Yêu gì nhưng dựa trên mức độ dao động của linh lực trong không khí thì đối phương vô cùng mạnh. Tạm thời cứ xem như là kẻ địch. Chúng ta trốn trước đã."

"Lực bất tòng tâm, đạo bất song hành. Hắn không phù hợp với phương pháp tu luyện của ta. Thế nhưng của [Mộc] lại khác. Ta đoán nàng hẳn sẽ tâm động."

Ở bên dưới, Nguyễn Long Duy ngự không mà đứng, 2 kiếm lơ lửng xung quanh rung động phấn khích.

[Thời] nhìn xuống nơi Nguyễn Long Duy đang đứng, chần chừ một chốc mới trả lời:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 136: [Thời], [Không] cùng đối thoại