Nguyệt Mãn Kinh Hoa
Tú Cẩm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 2 - Chương 10-1
vẻ phong lưu.
yên lặng nghe mắng, vẻ mặt thản nhiên, không chút hối hận. Nhưng chuyện hắn bị
“Kinh thành hỗn loạn, Nhị ca
hậu thấy vậy, nói: “Bản cung đã bảo đây là mối lương duyên mà, xem Liệt nhi
Lục Cân khó xử cầu cứu Bảo
Tần Liệt dựa theo nghi thức
thoái vị, nếu bên dưới làm loạn quá mức, ta sợ ông ấy sẽ nảy sinh khúc mắc với
Ánh mắt Tần Liệt như hiểu rõ,
ra ngoài, cúi đầu không dám nhìn Tần Liệt: “Tam điện hạ, ngài xem…hay là để hôm
không hề khách khí.
cuối cùng hai người cũng đặt chân xuống Phong thành xa cách đã lâu.
Thời gian trôi qua, vật đổi
Bảo Khâm không nhịn được,
chưa từng nghĩ đến hoàng vị trên cao kia, hắn qua lại với Thái tử cũng chẳng
một bên.
luôn. Còn chưa ra khỏi Ngự Hoa viên, đã nghe tiếng thái giám đuổi theo:
ruột nói: “Nha đầu kia có thai rồi ư? Vậy…vậy…vậy…” Ông vui sướng đến mức đột (đọc tại Nhiều Truyện.com)
đầy ý cười: “Ta không phải kẻ khát máu, sao có thể hơi một tẹo là đòi g·i·ế·t
bi thương, lòng hắn bất giác nhói đau, vươn tay ra nắm lấy vai nàng, một tay
Tuy hắn biết rõ thân phận của Bảo Khâm từ lâu, từng nghe danh nàng rất oai
tán. Tần Đế khoát tay bảo Tần Liệt đứng lên.
khác. Đáng tiếc thiếp không ngừng đánh đánh g·i·ế·t g·i·ế·t, đến tận bây giờ mới thực
“Chuẩn đó! Tám chín phần mười
chàng.”
qua đêm. Bảo Khâm dặn Lão Thất đi tìm chiếc mũ đội đầu, thứ nhất có thể tránh
một lúc, nói: “Mấy ngày nữa là sinh nhật nàng, đợi tổ chức sinh nhật cho nàng
vào phòng. Tần Tu mặc bộ trường bào màu đỏ hình chồn trắng, đầu cài ngọc quan,
hiện được mong muốn của ông. A Liệt tốt như vậy, phụ thân... chắc chắn sẽ thích
vẻ cũng vui lây, sắc mặt thoải mái rất nhiều.
buông xuống.
thành thân ngoài trận tiền?”
giờ!”
tức thay đổi, khi nãy còn u ám chỉ muốn g·i·ế·t người, giờ vui vẻ ngạc nhiên, sốt
giận vừa tiêu tan lập tức bùng lên, bật dậy, nghiêm giọng trách mắng: “Con còn
đường đi Tần Liệt từ bi sai Lão Thất mời đại phu đến nối xương tay cho hắn, tuy
con gái ông từng yêu sâu sắc, lại dùng phương thức quyết tuyệt nhất rời xa ông.
Tần Tu và Tư Đồ vừa nói vừa
dòng suối chảy qua, nước suối róc rách mang theo cảm giác mát lạnh.
thỉnh an Tần Đế và Hoàng hậu, thái độ của Tần Liệt đặc biệt hòa nhã, rất nhẫn
sẽ không được yên ổn.”
khuôn mặt không có cảm giác tồn tại của Tứ Hoàng tử, Hạ Lam Thanh ngày trước ẩn
trọng điều này, đương nhiên đối với họ không thành vấn đề. Huống hồ, Tần Liệt
một thời gian, cũng nên đi thắp cho nhạc phụ nhạc mẫu nén hương.”
trả lời như vậy, không hỏi thêm nửa câu, thản nhiên gật đầu, quay người đi
từ, còn giờ hắn đâu có rảnh đón tiếp bọn họ.
dám thừa nhận! Ai cho phép hai đứa thành thân? Đó là chuyện đại sự, thằng nhóc
trở về Kinh thành ân ái bên nhau rồi.
Khâm không vội. Tần Liệt cũng không vội, hắn vốn định tháng Tám mới trở lại
truyền ý chỉ của Trẫm! Thưởng! Thưởng lớn! Còn nữa, bảo Hoàng hậu kê đơn thuốc
xong, chúng ta sẽ đến thăm mộ nhạc phụ đại nhân. Ta và nàng đã thành thân được
vẻ, ngày trước bọn đệ vào phủ có cần thông báo đâu.”
muốn vì mình mà Tần Liệt bị bàn tán sau lưng.
vô cùng hợp lý.
Tây Bắc cũng thế, ngay cả nước Trịnh cũng không khác gì. Nhưng nàng rất quan
phong, nhưng dù sao cũng chưa từng thấy tận mắt. Sau đó, nghe kể chuyện Bảo
Khâm đi một đường khác.
lên: “Tam gia thật quá đáng! Thuộc hạ lúc nào cũng cùng ngài chạy đôn chạy đáo
khó dễ.
dò thêm: “Đừng keo kiệt pha trà Vân Vụ gì đó, ta biết Tam gia và phu nhân các
cũng đâu để người ta bắt nạt, thiếp chẳng bắt nạt họ thì thôi…”
không dám chơi trò trong sáng ngoài tối với ông, nếu có kế hoạch gì, đều rất
Tần Liệt lườm Tư Đồ, lạnh
“Nói cũng phải!” Bảo Khâm
Liệt nói, nàng rất nhanh hiểu được: “Chàng muốn dặn Thái tử không được hành
Tần Liệt thản nhiên, chẳng hề
Tần Tu và Tư Đồ đều không cho
khiến Phụ hoang sinh nghi. Đúng lúc ta nhân dịp này mà tránh đi, qua đợt này,
dung vô cùng cao minh, rất nhanh đã thay đổi diện mạo cho nhóm Bảo Khâm. Bảo
xưa. Rõ ràng đây là nơi nàng đã sống bao nhiêu năm trước đây? Rõ ràng đây là
Họ đi chừng mười ngày, cuối
“Dạ.” Tần Liệt cuối cùng cũng
đã lên tiếng chất vấn, giọng nói khó chịu: “Trẫm nghe nói, con và nha đầu kia
hắn, một lúc sau nhếch miệng, cúi đầu, trong ánh mắt ủ rũ ẩn chứa sự tức giận:
muốn ăn no.
hai mắt trợn tròn như sắp rớt ra: “Chúng ta…chúng ta sẽ đi nước Trịnh ư?”
không thể chữa khỏi, nhưng hắn vẫn không oán hận câu nào.
vào.
kìa, cưới vợ xong, trưởng thành lên bao nhiêu.”
kia ở ngoài.
“A Bảo, là người quen của
Cốc quan lâu một chút, nhưng sau khi gặp người quen cũ, ý nghĩ này liền bị đánh
khác ôm lấy cơ thể mảnh mai của nàng: “Sao tự nhiên lại mất vui rồi?”
cháu người không thể đợi nổi!”
Trán hắn hiện lên vẻ phức
Tần Liệt ôm nàng vào lòng,
gái lộ mặt ngoài đường.
tuổi, mái tóc hoa râm, mặt đầy nếp nhăn, Bảo Khâm nhìn mãi mà không nhận ra.
Bảo Khâm nghiêng mặt nhìn
tan tành.
Đội quân của Lương Khinh Ngôn
một trận. Giờ nói vậy, chẳng qua hắn muốn dỗ nàng vui mà thôi. Dù lòng hắn đích
nửa năm, đến khi Tần Tu viết thư đến, nói Tần Đế bệnh nặng, họ mới vội vàng phi
Tuy hai người đã cử hàng hôn
Nam.
Mộ Chung tướng quân nằm trên
không biết từ lúc nào đã xuất hiện nhiều thanh niên tinh thông thuật dịch dung
đặt nàng vào vị trí quan trọng nhất trong tim. Dù bất cứ lúc nào, dù xảy ra
không có gì, Lão Thất và đám thị vệ đi cùng đều thấy mới mẻ, đến nơi nào cũng
thông thường, mặt không đổi sắc quỳ xuống hành lễ, như thể chưa có chuyện gì
như vậy. Tuy rất hay ngại ngùng, thấy người khác liền đỏ mặt, nhưng thuật dịch
hắn nghĩ tới là nàng, đã quen với việc nắm tay nàng thong dong, đi mãi đi mãi
“Ờ.” Tần Liệt nghe xong chỉ
cung của Tần Đế chưa bao giờ cần bẩm báo, nhưng nay lại bị chặn ở ngoài. Thái
Bảo Khâm chưa từng nghĩ đến
minh bạch.
Trong đầu Bảo Khâm hiện lên
trong lòng cảm kích Tần Đế vô cùng.
lùng lên tiếng: “Hóa ra mắt ngươi lúc nào cũng dòm ngó phủ ta, đến ta mang thứ
Ngũ Cân nghe xong nhảy cẫng
Tần Liệt lập tức nhận ra khác
ràng đó.” Tần Liệt suy nghĩ, rồi nói tiếp: “Nếu đám người đó từng bắt nạt nàng,
Bảo Khâm đột nhiên cảm thấy
nơi nàng vui chơi rong ruổi? Nhưng bây giờ, nàng chỉ cảm thấy xa lạ vô cùng.
những người bình thường, còn Lâm Túc bị hắn hóa trang thành ông lão sáu mươi
có ai quan trọng đến mức không thể thiếu người đó. Hồng Cốc quan cũng vậy, quân
không còn ai ngăn cản, có điều không khí trong phòng như đông cứng, cung nữ
cười, nhìn vào mắt nàng chớp chớp rồi nghiêm túc nói: “Trên thế giới này, không
thân thể mềm mại mang theo mùi hương hắn quen thuộc, đó không phải mùi hương
đường rời khỏi Hồng Cốc quan, đi đến nơi Bảo Khâm vẫn nhớ mãi không quên: Giang
là muốn giấu vợ không cho chúng ta xem!”
kính rượu, nói chuyện một lúc, đến khi đầu gối tê rần Tần Liệt mới đỡ nàng dậy.
nhất thời đau đầu.
Hai người cùng nhau xuống
Vương phi lặn lội đường xa, sức khỏe không tốt…”
phát hiện ra điểm nào nghi vấn, lại thêm họ xuất bạc hào phóng nên không bị gây
việc Tần Liệt sẽ dẫn nàng về nước Trịnh, nhất thời vừa ngạc nhiên vừa vui mừng,
hiện diện của nàng, đã quen với việc dù xảy ra bất cứ chuyện gì người đầu tiên
Lát sau, thái giám ủ rũ chạy
hắn xụ mặt, nói: “Hai gã c·h·ế·t bầm này thật khéo chọn thời gian!” Tốt xấu gì
Cứ như vậy không gấp không
Bảo Khâm trở về cố quốc,
dõi to bằng trời! Dù trước đó ông còn do dự thì giờ cũng vứt hết băn khoăn sang
Khâm ngày đó trên đảo Vô Danh uy phong g·i·ế·t địch từ miệng Lão Thất và Vân Sơ,
Nét mặt Bảo Khâm hiện lên vẻ
Thế là, ngày hôm sau vào cung
khịt mũi, ngước mắt nhìn hắn, nét mặt chăm chú: “Phụ thân luôn mong thiếp sớm
thấy chiếc bình gốm bình thường Tần Đế thích nhất đã vỡ vụn.
lại mặt. Nhưng trì hoãn lâu như vậy, ta thật có lỗi. Biên cương giờ đang thái
xa. Nàng khẽ giật mình, nhanh chóng trốn vào trong xe.
giản, mà người Tần Liệt lấy là Công chúa của một nước, đương nhiên phải tổ chức
Tần Liệt không chút khách khí
hận, cũng không có sự khinh thường như ngày trước. Ánh mắt hắn bình thản, không
Đại ca.”
Ngũ Cân vâng dạ xong còn chưa
“Con…” Tần Đế giận tím mặt,
liếc Tần Liệt.
Không lâu sau đó hai người
Bảo Khâm, thấy nàng mỉm cười gật đầu mới chịu lui xuống.
Tần Liệt, vài ba hôm trong lòng lại đau xót nhỏ lệ. Trên đời này, chỉ có hắn
là con nối dòng của nhà họ Hạ, quý giá vô cùng, lúc về ngươi nhớ không được hét
đằng chân lân đằng đầu, ta e huynh ấy không nhẫn nhịn được mà bạo phát, sẽ
nơi, khuôn mặt vẫn luôn thấp thỏm không yên của Tần Liệt càng bình tĩnh trở
ngày trẫm còn chưa hạ chỉ, nàng đừng mong vào cửa.”
xua tay, nói: “Phụ hoàng! Thê tử của nhi thần còn chưa được rước vào cửa.”
Tần Liệt vừa quay đầu, Tần Đế
“Đuổi đi, đuổi đi!” Tần Liệt
dòng người hối hả trên phố, Bảo Khâm chợt không còn cảm giác quen thuộc như
lịch Tần, là ngày lành cưới vợ.
thái giám không ai dám hé răng nửa lời, cúi đầu run sợ lẩy bẩy. Sau khi vào
hắn cũng vừa thành thân, tuy Bảo Khâm đang mang thai không tiện làm việc nam
sao dời, cảnh còn mà người đi mất. Ở một thành nhỏ trong Hồng Cốc quan, ngắm
“Con…” Tần Đế nghiến răng,
theo thư Tần Liệt viết cho Thái tử.
Tần Liệt gật đầu: “Đại ca
Ngũ Cân đau khổ đưa mắt nhìn
***
Hai người sống ở Giang Nam
ngọt ngào, khiến người ta đắm chìm trong đó. Từ lúc nào, hắn đã quen với sự
cung thỉnh an ngay! Trong lòng ngươi còn có phụ hoàng này không?” Tần Đế càng
phong tục hai nước hoàn toàn khác biệt, ẩm thực cũng tinh tế hơn. Tần Liệt thì
giám cung kính lễ độ giữ hắn lại, thấp giọng nói: “Xin Tam điện hạ chờ một
dùng ánh mắt lơ đãng khẽ lướt qua những người gần đó.
lòng. Đợi vài năm nữa chúng con ôm cháu đến cho ngài vui.”
nổi Phụ hoàng.” Trong lòng Tần Đế biết rõ hơn ai hết, ngay cả Tần Liệt cũng
Họ đi lên sơn trại thăm bạn
ly bay tới. Tần Liệt không tránh né, thẳng lưng quỳ tại chỗ cũ. Chiếc ly kia
nhìn lại, thật ra, thiếp không quan trọng như mình vẫn nghĩ.”
Bảo Khâm giảm bớt khổ cực nên
lượt ta lo, nếu hắn thực sự có hành động gì mờ ám, sớm muộn cũng không che giấu
quân đội nhiều năm nên cũng có chút hiểu biết về chuyện triều chính. Nghe Tần
khác hãy tới. Hôm nay Bệ hạ…không được thoải mái.”
gì về cũng biết.”
Thế nên, ngày hôm sau họ lên
nữ, nhưng vẫn có thể ôm ấp. Sáng sớm vào cung thỉnh an là lý do không thể khước
nói càng tức giận, càng nói càng lên giọng, tức giận đập bàn bôm bốp, khiến đám
cho tốt. Thấy mặt con ta lại bực mình.”
xông tới trước mặt hắn định đánh. Tần Liệt cũng không né tránh, vẫn quỳ bất
“Ngươi còn nhớ Trẫm là phụ
nói hắn đã gả cho Công chúa hay sao?”
hỏi: “Thiếp còn tưởng chàng muốn g·i·ế·t gã họ Hạ này cho hả giận?”
cung nữ thái giám hầu hạ sợ hãi quỳ vội xuống.
Kinh, nhất định sẽ gây chú ý. Phụ hoàng vẫn còn khỏe mạnh, còn lâu mới đến ngày
người một ngả, Lương Khinh Ngôn dẫn Lâm Túc về nước Trịnh, còn Tần Liệt dẫn Bảo
chịu về nước Tần, bảo Ngũ Cân và vài tên thị vệ đi trước, dẫn theo Hạ Lam Hi về
Tần Liệt đương nhiên hiểu
tính Bảo Khâm, nếu như bị người khác ức h**p, nàng đã sớm xắn tay áo đánh hắn
vi phu sẽ thay nàng trừng trị chúng.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lời còn chưa dứt, Tần Đế đã
băng tuyết bao phủ, chỉ trông thấy một trời trắng xóa mà nay ngọn núi đã có một
nếu Nhị ca làm trò gì quá đáng đã có Phụ hoàng xử lý. Ngoài ra..”
cùng cũng đến Hồng Cốc quan.
Tần Đế không nói gì, trong
lễ ngoài quân doanh, nhưng lúc đó tình hình nguy cấp, nghi thức vô cùng đơn
Bảo Khâm nhếch miệng cười:
diện mạo khác. Phóng tầm mắt ra nhìn, khắp nơi ngập tràn một màu xanh thẳm, núi
Ngày Hai mươi bảy tháng Chín,
người được. G·i·ế·t hắn, ta chỉ càng tạo nghiệt cho mình thôi. Nếu thả hắn về, Hạ
lên đường đến nước Trịnh. Núi Tiểu Chướng cách nước Trịnh không xa, nhưng cách
một phần đại lễ. Hơn nữa, nếu hắn trở về, ngày tháng sau này của Hạ Lam Thanh
vội xua tay, quát lớn: “Đi mau, đi mau! Trở về nhớ chăm sóc Vương phi của con
lâu, nhưng ta vẫn nên đi gặp họ một lần, để họ được yên lòng.”
bình, ta nên dẫn nàng về thăm nhà. Nghe nói nhạc phụ nhạc mẫu đã qua đời từ
Ngũ Cân nhất thời bị đả kích.
“Theo phong tục nước Trịnh, ba ngày sau khi nàng gả cho ta sẽ phải về nhà mẹ đẻ
hoàng của ngươi sao? Thằng nhóc c·h·ế·t tiệt gan to bằng trời kia! Trẫm hỏi ngươi,
thân vương, cưới Thất Công chúa nước Trịnh làm Vương phi. Theo tập tục nước
đặc biệt giờ nàng là thê tử của Tần Liệt, là Vương phi của nước Tần, nàng không
ngày xuất giá, gả chồng sinh con, sống cuộc sống như bao cô gái bình thường
trọng, nàng rất quan trọng đối với ta. Còn có rất nhiều người khác, Lão Tía,
tướng quân, nhưng tiếng nói rất nhỏ, không thể nghe thấy. Bảo Khâm cố gắng dựng (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Sao chàng đoán là kẻ thù mà không phải bạn cũ?” Nếu gặp người quen cũ, nàng đã
ngựa về Phong thành.
náu trong phủ hắn, nếu nói hắn và Tứ Hoàng tử không có quan hệ gì, chỉ e chẳng
Phu thê Tần Liệt vào cung
Khi Ngũ Cân rời đi, còn mang
Tần Liệt không có động tĩnh
nhiều nữa, chỉ bàn bạc với Tần Liệt xem tiếp đó sẽ đi đâu. Tần Liệt suy nghĩ
non trùng điệp gần xa, vẽ nên một bức tranh đầy sắc xanh, trong núi có những
Quyển 2 - Chương 10-1
Nước Tần không câu nệ rườm rà
Tần Liệt rất coi trọng Bảo Khâm. Đã vậy, vừa cưới về liền mang thai, con nối
Phong thành, vẫn còn mấy tháng nữa mới đến tháng Tám cơ mà!
và Tần Tu đến.
dám quay về sao! Mau đuổi nó cút đi! Nhìn thấy là bực mình!”
lòng cực kỳ vừa ý cô con dâu này. Tướng mạo là một chuyện, quan trọng hơn là
chuyện gì, lòng hắn vẫn không đổi.
“Trước đây thiếp vẫn cho rằng, Hồng Cốc quan không thể thiếu thiếp. Bây giờ
không nện vào người hắn, chỉ bay sượt qua từ bờ vai rơi xuống đất, lập tức vỡ
Cánh tay Tần Đế giơ lên lại
“Cũng chẳng phải chưa gặp bao
thấy của các cô gái nước Trịnh. Nơi này không như nước Tần, không cho phép con
ai tin. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
hương, sau đó ba lạy chín vái theo tập tục, trịnh trọng nói gì đó với Chung
Tần Liệt thì nho nhã tuấn tú, còn trên mặt Lan phi lại anh khí bức người. Người
“A Bảo!” Tần Liệt dở khóc dở
cho người quen trong trấn nhận ra mình, thứ hai, đây cũng là trang phục thường
Tần Liệt liền không nhịn được hừ lạnh: “Hắn không phải nàng, ta nhớ mãi hắn làm
liệt mặt Tần Đế cũng biết, thấy thái độ của hắn không giống ngày thường, ngoan
ngày càng quá đáng, ta sợ Đại ca sẽ không nhẫn nhịn nổi.” Tần Liệt nhíu mày
xấu hổ, ngượng nghịu cười cười, nàng buông rèm xuống, bỏ lại những thứ tấp nập
gì? Chẳng qua ta tiện thể trừng trị hắn luôn thôi.” Lúc nói, hắn lại nhíu mày,
kịp quay người đã nghe thấy Tần Tu rống lên: “Tam ca thành thân xong liền ra
động, chỉ ngẩng đầu lên nhìn Tần Đế, trong mắt không chút sợ hãi, không có hối
tạp. May mà Tần Đế thấy thương Bảo Khâm đang mang thai, đặc biệt dặn dò bộ Lễ
phòng, Tần Liệt quét mắt một lượt, thấy dưới đất bừa bộn, hắn thậm chí còn nhìn
ngoãn quỳ gối, không hé miệng một câu, lửa giận trong lòng ông cũng dần tiêu
hai mắt cay cay, nàng vốn không phải cô gái hay khóc nhè, nhưng từ ngày ở cùng
ý nghiêm túc: “Nếu Phụ hoàng không còn gì căn dặn nhi thần xin phép cáo lui!
Khâm, nàng mỉm cười, mặc kệ Tần Liệt đang khó chịu, quay sang dịu dàng nói với
Nhưng, những chuyện này căn
ngọn núi bên ngoài Hồng Cốc quan, chính diện hướng về phía Đông, rừng núi xanh
bát.
Bảo Khâm nhướn mi nhìn hắn:
được thưởng rất nhiều đồ, vừa trở về Vương phủ, lại nghe Lục Cân vào báo Tư Đồ
thật to.
Ngày trước, Tần Liệt vào tẩm
Tần Liệt vừa đứng dậy, Tần Đế
Tần Liệt cung kính thắp
Lục Cân: “Mời Ngũ điện hạ và Tư Đồ đại nhân vào đây!” Nói xong, nàng len lén
thuộc, trong đầu Tần Đế chợt xuất hiện một khuôn mặt khác, cả hai rất giống
Tiết trời Giang Nam vẫn còn
Tần Liệt hừ lạnh, trên mặt
nại nói chuyện với Tần Đế, không hề đối chọi gay gắt như mấy ngày trước. Hoàng
Trên núi ít người, Bảo Khâm
Tiến vào núi, hai đoàn mỗi
cửa, giờ đã gọi thẳng tên “Tam Vương phi” rồi! Tần Liệt đã sớm đoán được kết quả,
phải giảm bớt một số thủ tục không cần thiết. Bộ Lễ cũng hiểu phần nào lý do, (đọc tại Nhiều Truyện.com)
nhau, giữa hai hàng lông mày đều có sự kiên định. Nhưng, dáng vẻ ấy ở trên mặt
hề có ý định trả lời.
không phải không có truy binh kiểm tra, nhưng dò xét hết một loạt cũng chẳng
nàng à?” Lên xe, Tần Liệt vỗ vào tay Bảo Khâm, hỏi: “Hay là kẻ thù?”
Ngày Chín thánh Mười theo
cũ trước, rồi ngâm suối nước nóng hai ngày, sau đó Tần Liệt nhất quyết không
liền cởi mũ, ném cho Tần Liệt cầm, còn mình ôm cánh tay hắn, trông rất hoạt
“Nhạc phụ gặp con hắn đã yên
hắn liền bị chấn động mạnh.
Lần này hắn vào cung điện đã
um bao quanh bốn bề, phong cảnh như tranh vẽ.
“Đi thôi!” Hắn nói.
Bảo Khâm vốn muốn ở lại Hồng
gì, chỉ lườm hắn, lạnh lùng nói: “Nhanh chóng cút về cho ta, bảo Tư Đồ chữa trị
với Phụ hoàng còn hợp lý hơn nhiều.”
liệu bình thường, mà là mùi hương tỏa ra từ cơ thể của nàng, vừa dịu dàng vừa
lên tiếng, nhưng chỉ đáp một câu ngắn gọn, không một lời dư thừa.
bản không liên quan gì đến nàng. Tần Liệt không h*m m**n công danh lợi lộc,
giải thích cho Bảo Khâm nghe: “Ta nắm binh quyền trong tay, nếu lần này về
bay. Tuy nàng không sợ, nhưng thân phận của mình không thể để người khác biết,
vội, năm ngày sau, cuối cùng đoàn người đã đến núi Tiểu Chướng.
Trước mộ Chung tướng quân,
Tần Liệt được phong làm Duệ
nhiều.
Trịnh, Thất Công chúa chịu tang chưa đầy ba năm, nhưng người nước Tần không coi
“A Bảo, nàng sao thế?” Tần
giá quá thấp, kẻo làm mất mặt họ Hạ.”
Tần Liệt không phản bác, chỉ
tay Tần Liệt để đứng vững, vừa quay lưng liền thấy một bóng người cách đó không
Lần trước đến, nơi này vẫn bị
cho khỏe rồi hãy đến đây. Bộ dạng ngươi bây giờ, đến phu nhân còn không đánh
động thiếu suy nghĩ?”
đương nhiên rất vui sướng, nụ cười luôn đọng trên môi. Tần Liệt thấy nàng vui
Bảo Khâm bật cười, nhéo tay
ngươi về thành lúc nào, bây giờ là giờ nào? Về thành rồi cũng không thèm vào
vẫn còn chưa hết giận: “Con đừng tưởng chuyện thế là xong! Cô dâu của con, một
ngũ áp tiêu, như vậy có thể giải thích cho lý do “đông người”. Đường đi sau đó
Bảo Khâm, giờ đã không xảy ra nhiều chuyện như thế này. Hắn và Bảo Khâm đã sớm
Nghĩ vậy, Bảo Khâm không hỏi
trả lời: “Phụ hoàng minh xét! Nhi thần không phải học người sao? Chẳng qua nhi
lại nghĩ đến điều gì đó, hỏi vọng theo: “Liệt Nhi, cháu ta bao giờ ra đời?”
Lão Béo, Thư Sinh... bọn họ đều coi nàng là người quan trọng nhất của mình.”
lạ, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình tình, bước lên xe, xốc rèm chui vào trong,
Hạ Lâm Hi rất thành thật, dọc
Bảo Khâm không tiện làm loạn với Tần Liệt, chỉ im lặng thắp hương cho phụ thân,
chạy ra chào hỏi rồi!
ngài sai hắn về, Ngũ Cân ở lại được không?”
trang phục trông rất sang trọng. Tư Đồ mặc bộ đồ trắng tinh, tay cầm quạt, dáng
lại. Sau khi vào thành, hắn không vội vào cung hỏi thăm Tần Đế, mà đưa Bảo Khâm
Tần Đế sững sờ, sắc mặt lập
gia đương nhiên sẽ phải có đi có lại, ta và A Bảo vừa thành thân, đúng lúc đòi
Nãy vừa thề không cho qua
tính tình nhã nhặn, nhưng tuyệt đối không phải kẻ nhu nhược. Nếu Nhị ca được
cùng luôn. Trước khi đi, hắn còn dặn dò Ngũ Cân thật kỹ: “Dù sao người ta cũng
Họ giả trang thành một đội
hắn, lắc đầu cười: “Chàng tưởng thiếp là đứa trẻ lên ba sao? Gặp uất ức liền
Tần Liệt không trả lời, chỉ
“Làm loạn một hồi, chàng vẫn còn nhớ tới Hạ Lam Thanh cơ đấy! Không phải chàng
tạp: “Còn Tứ đệ, ta luôn cảm thấy hắn rất lạ. Nhưng những chuyện này không đến
mông xuống, chẳng đợi Tần Liệt chào hỏi liền sai Lục Cân pha trà. Tư Đồ còn dặn
Tần Liệt mỉm cười gật đầu:
núi, vừa đi vừa nói chuyện.
qua vì tình cảm thời niên thiếu.
Liệt thấy nàng ngây người nhìn ra ngoài cửa sổ xe, ánh mắt chợt mang theo niềm
không rời, giờ ngài lại muốn thuộc hạ đi về? Dù sao Lão Thất cũng ở đây, hay
nhiên không biết nên nói gì, bật cười ha hả, vỗ tay dặn dò thái giám: “Mau! Mau
như nước Trịnh, nhưng đây là hôn lễ của Hoàng tử, nghi thức đương nhiên sẽ phức
và Thất Công chúa đã thành thân ngoài trận tiền khi đang đánh giặc, đương nhiên
mày, im lặng.
Còn chưa dứt lời, một chiếc
trong. Một lúc sau, Tần Liệt nghe thấy tiếng quát lớn từ trong vọng ra: “Nó còn
Bảo Khâm đã lăn lộn trong
cười thầm trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn tạ ơn Tần Đế như thường, sau đó còn cố
giáp nhau, nhưng phong cảnh nếp sống lại không giống, đặc biệt trang phục và
Tuy Tần - Trịnh hai nước tiếp
mang đến Vương phủ, chăm sóc Vương phi an thai thật tốt…”
Nhìn thấy khuôn mặt quen
ngươi mới đem không ít trà ngon từ Giang Nam về.”
Tần Đế thấy hắn như vậy, lửa
thần và Công chúa đã có hôn ước từ trước, trong phủ lại không có thê thiếp, so
khuôn mặt nghiêm nghị không chút dị thường, chậm rãi quay người, ung dung đi
Tần Liệt nhìn thấy thì nhíu
tìm người giúp đỡ? Hơn nữa, tính cách của thiếp, dù có bất hòa với người khác
Sắc mặt Tần Liệt hơi khó coi,
“Tam…Tam điện hạ, Bệ hạ tuyên ngài vào điện.”
c·h·ế·t tiệt lại dám tự mình làm chủ…”
tai nghe, vẫn không nghe thấy gì. Nàng muốn mở miệng hỏi, nhưng Tần Liệt không
Lúc lên xe ngựa, nàng bám vào
dáng vẻ lười nhác chẳng buồn nói. Lúc đầu nếu không phải Hạ Lam Thanh b·ắ·t· ·c·ó·c
“Trên mặt nàng suýt viết rõ
tới tận nay.
về Vương phủ nghỉ ngơi trước, ở trong phủ rửa mặt rồi mới chậm rãi vào cung.
mình là người ngoài, không thèm để ý đến phản ứng của Tần Liệt, tùy tiện đặt
để ý, nói: “Vậy Phụ hoàng phải nghĩ cho kỹ, con dâu của người đợi được nhưng
Khâm và Tần Liệt còn đỡ, chỉ hơi chỉnh sửa khuôn mặt một chút sao cho giống
Họ tìm một nhà trọ trong trấn
doanh trại quân Tây Bắc ngày xưa Bảo Khâm nắm giữ cũng phải một đoạn dài. Bảo
Vừa nhắc đến Hạ Lam Thanh,
thực cũng muốn chạy ra dạy cho đám mắt mù kia một bài học.
chút, để nô tài vào bẩm báo Vạn tuế gia!” Nói rồi, hắn vội vã quay người đi vào
nổi, cần ngươi có tác dụng gì?”
nóng bức, nhưng Phong thành đã hết nắng từ lâu, thời tiết mát mẻ. Càng gần đến
chút gợn sóng, như thể chỉ trong vài tháng ngắn ngủi đã trưởng thành hơn rất
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.