Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Nguyệt Lão

Cửu Bả Đao

Chương 4

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4


Tôi thực sự không dám nhìn thẳng vào con mắt cô ấy, chỉ có thể nhìn một bên mặt an ủi:

“Giống cậu, làm Nguyệt Lão.”

Nguyệt Lão thì sao?

Còn trong các chức Thần thì Thần C·h·ế·t và Nguyệt Lão là hai chức Thần tự do nhất.

Tôi hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tôi muốn làm Nguyệt Lão.”

Ma nữ tóc dài rầu rĩ:

“Những gì đã qua thì cho nó qua đi, vận mệnh sẽ làm kẻ thù của cô gặp ác giả ác báo thôi.”

“Bởi vì tớ vẫn chưa vội đi đầu thai! Không dễ gì mới c·h·ế·t, trở thành linh hồn mà ai cũng không nhìn thấy được, lại được làm Nguyệt Lão chắc hẳn có thể đi đây đi đó không bị hạn chế, vì thế tớ muốn nhân cơ hội này nhìn trộm con gái tắm, nhìn cả những cặp tình nhân ân ân ái ái, nói tóm lại, cơ hội làm người, làm heo, làm c·h·ó thì còn nhiều, tại sao không nhân cơ hội làm linh hồn để được vui vẻ một chút?”

Ma nữ tóc dài lắc đầu nói:

So với Thần C·h·ế·t càng tự do hơn, ngoài việc mai mối cho những cặp đôi được chỉ định ra, những lúc khác có thể tự mình phán đoán để kết đôi, chỉ cần dùng hết những sợi dây hồng được phân ở trong tay là có thể báo cáo kết quả nhiệm vụ.

Tôi cùng Dao Thái Rau gật gật đầu, tức giận nói:

Dao Thái Rau nói:

Lúc này, một hồn ma phụ nữ tóc dài, mặc áo đỏ, một mắt trắng dã, lưỡi lè ra bò đến bên cạnh tôi nói:

“Đúng! Lấy mạng cả bọn đồng đảng đó luôn đi!”

Kiếp sau chuẩn bị đi đầu thai làm kiến hoặc gián đi!

Chương 4

“Có lẽ là tớ rất muốn làm Thần, vì vậy thật không dễ dàng gì mà đem vị trí này nhường cho người khác.”

Các chức Thần khác tôi cũng lười kể, nói tóm lại, Thần Hộ Mệnh thì phải ở bên cạnh chủ nhân để che chở cho chủ nhân, hộ vệ Thành Hoàng thì giống như binh lính cũng là đang tích âm đức, còn Cai Ngục, Mạnh Bà và các Giảng Sư đều phải ở tại địa ngục để phục dịch.

Có tính nguy hiểm trong chức vị này không? C·h·ế·t giẫm! Đương nhiên là có!

Dao Thái Rau nhìn thần sắc ảm đạm của tôi bèn chuyển chủ đề: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Điều cần chú ý duy nhất, ngộ nhỡ lấy hồn nhầm người vậy thì thê thảm.

“Vậy cô định làm Thần gì?”

“Các ngươi nhất định chưa xem hết nó. Vốn dĩ tự sát thì vĩnh viễn không siêu thoát được, nhưng mấy mươi năm nay dân số quá đông, số lượng hồn ma tự sát cũng tăng bộc phát, hồn ma lo việc quản lí địa ngục lại thiếu, nên mới sửa thành trong vòng một trăm năm không được luân hồi.”

Con dao trên trán của Dao Thái Rau xem ra cũng trở nên rất nặng nề, cậu ta miễn cưỡng nói:

“Đúng vậy, tôi nghĩ rằng tự sát thì vĩnh viễn cũng không được siêu sinh kìa.”

Tôi nhìn qua chương mục của quyển sách hướng dẫn các quy tắc ở địa ngục, làm Thần Thổ Địa thì có khu vực cố định, việc quản lí cũng rườm rà phiền phức, nhưng mặt tốt là dễ dàng có được sự sùng bái tín ngưỡng của dân gian, có thể tăng âm đức, hơn nữa, quyền hành trong khu vực Thần Thổ Địa quản lí là rất lớn.

Vẫn may là mặt tôi đã đen đi, nếu không cô ấy nhất định sẽ phát hiện ra sự thay đổi lớn trên khuôn mặt tôi mất.

“Vì sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tôi cũng muốn làm Thần.”

Shit!Xem ra cô ta là một ác ma đã treo cổ tự tử. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cũng không có gì, vừa nãy Giảng Sư không phải đã nói rồi sao? Nếu làm Thần mà làm không tốt, kết cục cũng thê thảm lắm!”

Chỉ một câu, đều không có tự do.

Không chỉ người mới sợ ma, theo tôi thấy, ngay cả ma cũng sợ ma.

Ma nữ tóc dài cười nham nhở, đến nỗi làn da đã cháy khét của tôi cũng nổi cả da gà.

Nếu như se nhầm nhân duyên, tạo ra tỉ lệ các đôi không hạnh phúc nhiều hơn các đôi hạnh phúc, vậy thì chúc mừng bạn! Nếu may mắn, kiếp sau có thể trở thành dân tị nạn Ethiopia, còn nếu bất hạnh, thì chuẩn bị làm một con cá voi ngoài ý muốn bị mắc kẹt trong sa mạc đi!

“Tôi đã xem qua quyển sách hướng dẫn các quy tắc ở địa ngục, tôi là người tự sát, trong vòng một trăm năm không thể đầu thai, chỉ có thể ở đây đọc kinh niệm Phật thôi. Nhưng mà nếu được làm Thần, thì có thể ra ngoài hít thở không khí rồi.”

Ma nữ tóc dài cảm kích nói:

Tôi suy nghĩ rồi nói:

“Một trăm năm cũng tốt, sau khi đầu thai đã là thế kỷ hai mươi hai rồi, nhân gian nhất định thay đổi đến lóa mắt.”

Dao Thái Rau cũng phụ họa theo:

“Tôi muốn làm Thần C·h·ế·t, tôi muốn bọn họ c·h·ế·t cùng!”

Tôi xem quyển sách dày hướng dẫn các quy tắc ở địa ngục đó rồi nói:

Cười nham nhở khoảng chừng năm phút, đến nỗi tôi cùng Dao Thái Rau đều như sắp c·h·ế·t lần thứ hai, ma nữ tóc dài đó mới lặng lẽ nói:

“Này! Tớ rất thích cậu! Lúc nãy cậu sẵn lòng nhường chức Thần cho đứa bé kia, thật không dễ dàng gì!”

“Hắn ta là một tên cảnh sát khốn kiếp, không những lừa đi hết tất cả số tiền kiết kiệm của tôi, còn dìm c·h·ế·t đứa con tội nghiệp của tôi, tôi đến sở cảnh sát báo án hắn, lại bị đồng nghiệp của hắn giam lại, vu oan tôi rồi g**t ch*t cả con của tôi, khi ở trong trại giam tôi còn bị chúng dùng hình chơi đùa, ha ha ha, tôi tự sát quả nhiên là điều đúng đắn! Tôi thực sự đã trở thành ác quỷ! Tôi nhất định phải trở thành Thần C·h·ế·t để tự tay mình lấy mạng hắn!”

Dao Thái Rau nói:

“Cảm ơn. Còn các ngươi? Muốn làm Thần gì?”

Ma nữ tóc dài cầm sách hướng dẫn các quy tắc ở địa ngục rồi nói:

Hầu hết người ta c·h·ế·t đều là do vận mệnh dẫn dắt, quy luật của địa ngục hoàn toàn quản không nổi, cũng không ép buộc được (vận mệnh đúng là kỳ diệu). Mà nhiệm vụ của Thần C·h·ế·t chính là tuân theo mệnh lệnh của Phán Quan địa ngục, chịu trách nhiệm lấy hồn của đối tượng được chỉ định về, có khi là vì nợ mạng kiếp trước, có khi là vì tạo ác đầy trời, tình huống đặc biệt nhất thì đó cũng chỉ là thời gian c·h·ế·t của bệnh nhân cần được Thần C·h·ế·t xác nhận rồi mới lấy hồn mà thôi.

Nhưng những lúc Thần C·h·ế·t không có nhiệm vụ, có thể tùy ý đi dạo, nếu như nhìn thấy những người ác bị Phán Quan địa ngục bỏ sót, thì có thể căn cứ vào chức trách thông báo với Phán Quan, khi được sự cho phép thì có thể lấy hồn người đó. Điểm này được rất nhiều ác ma đang chờ đợi báo thù yêu thích.

Darlie: nhãn hiệu kem đánh răng phổ biến ở Đài Loan, là một quý ông mang Veston đen. Vì Thạch Hiếu Luân da bị cháy đen nên được ví như vậy.

Dao Thái Rau vỗ đôi vai đã cháy khét của tôi.

(*) (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cậu thì sao? Darlie(*)? Hay là đi đầu thai?”

Tôi nói:

Chính xác!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4