Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 50 : Nguyên Thủy Vũ Trụ Thế Cục

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50 : Nguyên Thủy Vũ Trụ Thế Cục


Đồ vật này là một khúc gỗ.

Phật Tổ Như Lai, đây là tồn tại chí cao vô thượng, đây chính là mọi sinh linh đều biết đến danh tiếng. Đây là Thiên Địa phúc chủ, chính là tồn tại mà tất cả mọi sinh linh đều hướng tới quỳ bái.

Doanh Thiên mê mẩn khúc gỗ kia một hồi, hắn từng thử qua thăm dò thần thức, đại đạo diễn hoá áo nghĩa ....vân vân.

Sau đó lão nhân phân phó Kiều Oản hướng Doanh Thiên chiêu đãi thật tốt, nhất định không để điều gì sơ sót.

Ví dụ như. Ngươi tu luyện Hoả Đạo. Nếu như Hoả Đạo Bản Nguyên, Hoả Đạo Chi Tâm bị vỡ nát. Ngươi toàn bộ tu vi Hoả Đạo sẽ b·ị đ·ánh rớt.

Đỉnh núi cao.

Xếp bằng trên một cái đài sen khổng lồ.

Quan trọng là, Bách Cổ Thương Hội là do một vị Chân Thần một tay dựng nên.

“Chẳng phải vừa rồi người vừa gặp hắn”.

Có thể nói, tiệm đồ cổ này mỗi một món đồ đều là báu vật trân quý, có được rất nhiều đồ vật từ cường giả để lại, thậm chí có cả Thần đồ vật.

“Các Lão vậy mà tự mình xuất hiện”.

Thế nhưng là nàng cũng không phải cái gì ngu ngốc người, nàng biết sự tình không có đơn giản. Nàng vẫn là tiếp Doanh Thiên lên căn phòng đẹp nhất, sang trọng nhất. Bày lên sơn hào hải vị. Vẫn là đem ngon nhất rượu bày lên mời Doanh Thiên.

Cuối cùng khúc gỗ kia là lại hướng Doanh Thiên rơi vào tay.

Tiệm đồ cổ này tên là Bách Cổ Điếm. Là Bách Cổ Thương Hội một cái chủ chốt địa điểm. Mà Bách Cổ Thương Hội là thương hội lớn mạnh nhất Vạn Lý Thành này. Nói cách khác, đứng sau Bách Cổ Điếm chính là Bách Cổ Thương hội, kể cả trước đó Bách Hoa Lâu cũng là tài sản của Bách Cổ Thương Hội.

Bởi vì khi Doanh Thiên huỷ diệt đại đạo, tức là đại đạo đó sẽ biến mất khỏi Thiên Địa.

Doanh Thiên đưa tay sờ sờ những đường vân gỗ kia. Sau đó giống như hiểu được gì đó, hắn mỉm cười nói :”Có lẽ là như vậy đi, xem ra là làm sự tình không muốn người biết nha”.

Xung quanh tượng phật này trôi nổi từng cái thiên vực, có tới mấy chục cái.

Tiếp đón hắn là một cái thanh y thiếu nữ, nàng tên là Kiều Oản. Nàng làm công tác giới thiệu và hướng dẫn khách mua đồ.

Thậm chi hắn còn mua lấy một xiên kẹo hồ lô vừa đi vừa ăn. Dạng này lại là lộ ra kỳ quái, bởi vì ai cũng biết hồ lô kẹo này thường là chỉ có trẻ con mới thích, mặc dù nói Doanh Thiên bộ dáng hiện tại là một cái thanh niên, lại mặc lấy hắc y trùm đầu, tay cầm hồ lô kẹo, vừa ăn lại vừa uống rượu, lộ ra có chút quái đản.

Chưng 51 : Bách Cổ Lâu

Đúng thế, là cô độc.

Doanh Thiên vào tiệm đồ cổ này là vì một món đồ, hắn cần món đồ này để làm việc.

“...”

Cuối cùng hồi lâu sau, Phật Tổ Như Lai nhìn bàn cờ chậm rãi nói ra :”Hoà”.

Mặc dù nói hắn cái gì tiên trân thánh tửu chưa dùng qua, thế nhưng là bình tâm thưởng thức đồ ăn dân dã cũng là một cái nho nhỏ thú v·úi. Tất nhiên đồ ăn dân dã là trong mắt hắn mà thôi. Còn với thường nhân đây là làm cả đời cũng không ăn nổi một bữa này.

Tóc trắng bay theo gió.

Áo vải hoà thượng chính là trước đó gặp mặt Doanh Thiên Phật Tổ Như Lai.

“Lại là hoà” . Đối mặt Phật Tổ, ông lão tóc trắng cũng gật đầu mỉm cười :”Đây đã là ván thứ 10 vạn chúng ta hoà”.

“Tiểu tử này to gan thật, đây là tự tìm đường c·hết”.

Nên ae đọc truyện k cần ném đá nha. ^^

Lão nhân một lúc sau mới có thể bình tĩnh. Hắn cúi người nói :”Phiền công tử lên lầu chờ một lát, ta đi cáo tri người”.

Nghe vậy, Kiểu Oản là nhíu mày. Nàng đây là suy nghĩ liệu có phải tên này là tới trêu đùa hay không. Nhưng là, Vạn Lý Thành vạn năm đến nay căn bản không có ai dám tới tiệm gây rối.

Thời gian trôi qua, Đại Đạo trọng thương cũng bắt đầu khôi phục, những cái kia Đại Đạo bị huỷ diệt cũng được Thiên Địa lần nữa diễn hoá đi ra.

Ai cũng biết, Bách Cổ Lâu có được Bách Cổ Thương Hội làm hậu thuẫn. Bách Cổ Thương Hội lại được một vị Chân Thần dựng nên, Doanh Thiên ở đây lớn tiếng muốn mua một cái Chân Thần. Đây rõ ràng là sỉ nhục vị kia Chân Thần. Là đánh mặt Bách Cổ Thương Hội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Khách nhân, ngài muốn mua gì”. Kiều Oản đưa tay vuốt tóc hướng Doanh Thiên kiều mỵ nói.

Có thể thấy được. Tôn tượng phật kia là to lớn đến cỡ nào. Tại trước mặt tượng phật này. Một toà thế giới cùng hạt bụi không có gì khác nhau.

Khúc gỗ này chỉ lớn cỡ cánh tay, đây là năm xưa hắn từ trong một cái Hung Địa đạt được .Bề ngoài khúc gỗ này cùng bình thường thân cây không có gì khác nhau, chỉ là trên thân khúc gỗ có lấy vết cháy xém, và nó bị người chặt đứt. Nếu là từ mặt cắt khúc gỗ này vào sẽ thấy có tới hàng trăm đường vân gỗ. Nhưng đường vân gỗ này cũng không phải là bình thường vân gỗ.

Ngay lúc này từ trên lầu đi xuống một cái lão nhân. Lão nhân này bước xuống hỏi chuyện Kiều Oản. Nàng đem chuyện vừa rồi kể lại.

Doanh Thiên dừng lại trước một tiệm đồ cổ, hắn đi vào.

Chương 50 : Nguyên Thủy Vũ Trụ Thế Cục

2 người nãy mỗi một nước cờ đi đều phi thường lâu, tựa hồ mỗi một nước cờ đều phải suy nghĩ vô cùng cẩn trọng.

Có thể nói, hắn thời gian yên bình là lác đác không có mấy.

“Bách Cổ Điếm thủ hộ giả trước tiên nhất định là sẽ giáo huấn hắn”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Để giải cái này mê bí, vạn cổ đến nay có không biết bao nhiêu hạng người vô địch đi tìm tòi, bao nhiêu thiên tài vạn cổ mê đắm vào con đường này. Tiếc là cuối cùng đều không thể giải khai.

Vòng xoáy này đang điên cuồng thôn phệ linh lực Cực Huyền Giới. Cho tới khi linh lực thiên địa gần như cạn kiệt.

Trăng treo cao.

Thanh niên này không có ngồi vào bàn mà là lằng lặng đứng đó nhìn Doanh Thiên.

Doanh Thiên lắc đầu cười nói :”xem ra là các ngươi hiểu lầm, ta muốn mua....gọi là Chân Thần Đản đi.

“Đạo Hữu hỏi cái gì thế nào?”

———-

Giống như là bị sét đánh, Lão nhân kia là giật minh lùi về sau mấy bước, sợ hãi nhìn Doanh Thiên.

Gió mát.

Doanh Thiên cũng không có làm màu mè, hắn trực tiếp ăn uống thoải mái.

Cho nên tên nhân vật mình có thể lấy còn về phần cốt truyện nhân vật và bối cảnh các thứ sẽ không giống hoàn toàn truyền thuyết trung quốc .

Mình không rành lắm về khoản truyền thuyết tàu.

“Thế nào”. Ông lão tóc trắng hỏi.

Doanh Thiên sau khi đi ra cổ tự, hắn k có lập tức đi về biệt viện, mà là tìm đến một đỉnh núi.

“Là hỏi không được, hay là không hỏi đây”. Ông lão tóc trắng mỉm cười nhìn Phật Tổ hàm ý nói.

Hắn trong lòng giờ này cũng không có suy nghĩ gì. Hắn chỉ đứng đó im lặng nhìn trăng, nhìn trời, nhìn cây cối.

Doanh Thiên cũng là mặc kệ, hắn vẫn cứ bình thản ăn uống.

Hơn nữa khúc gỗ này giấu đến cũng không phải là một cái bình thường bí mật, mà là một cái không tầm thường bí mật, một cái vạn cổ mê bí.

“Sắp có trò hay để xem”.

Thiên địa linh khí tụ hội. Chỉ thấy trên đầu Doanh Thiên tụ thành một cái vòng xoáy linh lực.

Trong bao la tinh hà, ngồi đó một tôn khổng lồ tượng phật. Tượng phật này toàn thân là kim quang chiếu rọi.

Nhiều năm trước, Bách Cổ Điếm có được một món đồ quý giá. Món đồ kia gây nên rất nhiều Linh Đế Linh Thánh, thậm chí Thônh Thần cường giả đều muốn tranh đoạt.

Xung quanh mọi người nghe Doanh Thiên cười nói như vậy đều cảm thấy lạ.

“Nhanh như vậy đã là tròn 10 vạn ván rồi sao”. Phật Tổ trầm ngâm đáp.

Nếu là có người đủ cường đại ở đây nhìn vào bàn cờ này đều sẽ kh·iếp sợ.

Lúc này trong đan điền hắn xuất hiện một cái vòng xoáy. Gọi là Linh Động.

Nge được lão nhân nói câu này. Ờ đây rất nhiều người đều là ngạc nhiên vô cùng. Bởi lẽ lão nhân này hung danh vang xa. Thế nào hôm nay lại dễ dàng nói chuyện như vậy.

Linh Động Cảnh tu sĩ chính là một cái đăc biệt cảnh giới. Tại cảnh giới này, cho dù là ăn ngủ, nằm chơi tuỳ thời tu sĩ đều có thể hấp thu linh khí để tu luyện. Mặc dù nói không thể sánh bằng việc chuyên tâm tu luyện.

Truyền ngôn nói. Chứng Đạo quả vị thành Phật về sau, đều sẽ tới Vạn Phật Sơn cư ngụ.

Một lát lâu sau. Cửa phòng mở ra, đi vào là một cái thanh niên, thanh niên này nhìn chính là hết sức bình thường. Đi theo sau chính Các Lão.

Mà “Chân Thần Đản cùng Bách Cổ Chân Vương”là dính líu đến một cái thiên đại bí mật của bọn hắn thương hội. Mấy chữ này ý nghĩa không phải thường nhân có thể tưởng tượng.

Vạn Phật Sơn xưng là Thánh Phật chi địa.

“Ân, vừa gặp” Phật Tổ gật đầu đáp :”Chỉ tiếc là cái gì cũng không hỏi được”.

“Bên kia Thiên Đạo đám người cùng Tam Thiên Đại Đạo thì sao”. Phật Tổ hỏi.

Bởi vì năm đó Doanh Thiên bị Đại Đạo Đạo Quân đến vây g·iết, trong tràng chiến đấu kia. Hắn thẳng tay đồ sát tới mấy trăm vị Đạo Quân. Không những thế mà còn triệt để đồ diệt đại đạo. Bóp vỡ Đại Đạo Chi Tâm, huỷ diệt Đại Đạo Bản Nguyên, phá tan Đại Đạo Áo Nghĩa. Khiến cho những đại đạo này triệt để huỷ diệt. Cái này khiến cho Thiên Địa rơi vào đại loạn.

Nói không ngoa. Liền một tên phục của Bách Cổ Lâu tu vi cũng đều là Địa Sư trở lên.

“Quan trọng là Thiên Đạo bên kia đám người” ông lão tóc trắng cười cười nói :”Nếu Thiên Đạo bên kia chỉ rõ thái độ, thì bọn hắn mới sẽ làm.... còn không thì sẽ chưa đâu, dù sao cũng không ai muốn tự minh đi làm pháo hôi cả”.

Doanh Thiên lắc đầu cười nói :”Các ngươi thấy qua ta gây rối sao, các ngươi thấy ta nói gì gây rối sao”.

Tiếc là sự việc lại không có giống như trong tưởng tượng của bọn hắn.

Thế nhưng là cũng tốt, đối với hắn mà nói, lâu lâu hoạt động chút tay chân liền hứng thú, nếu là cái gì cũng đều trực tiếp đi nhìn, vậy thì quá là nhàm chán.

Tây Thiên

......

Nge được nàng kể lại, ánh mắt lão nhân này hướng Doanh Thiên nhìn tới.

Mà vừa rồi Doanh Thiên là lớn tiếng muốn nói mua Chân Thần, đây có phải hay không là muốn gây rối đây.

Mà trước mặt ông lão tóc trắng kia nhìn rất bình thường. Thế nhưng là có thể cùng Phật Tổ Như Lai bình khởi bình toạ. Lại có thể là nhân vật cỡ nào.

Lão nhân kia giọng khàn khàn nói ra :”Ta Bách Cổ Lâu đồ vật rất nhiều, khách nhân muốn mua đồ vật gì liền mua, nếu là cố ý gây rối, vẫn là khuyên mau chóng rời đi”.

“Haizzz đây là nhân quả hỗn loạn gây ra”. Phật Tổ thở dài nói :”bọn hắn mặc dù trọng thương chưa khỏi. Nhưng là Đại Đạo Bổn Nguyên đều nhanh chóng trọng diễn, cũng có không ít đều đã thức tỉnh”.

“Doanh Thiên”. Doanh Thiên hời hợt đáp

“Chưa kể, bên ngoài những cái khách nhân kia, bọn hắn đều là biến số lớn”. Ông lão tóc trắng suy tư nói ra.

“Ta chính là muốn mua một cái Chân Thần”. Doanh Thiên kiên trì cười nói.

Lại nói, nàng này quả thật là xinh đẹp, từ khuôn mặt, cho tới vóc dáng đều là cực phẩm, trong tiệm lúc này có đến không ít người, đa số là nam nhân, có tới 8 phần ánh mắt đều là hướng nàng bờ mông cùng ngực nhìn tới, trong mắt bọn hắn đều lộ ra vẻ d·â·m tà.

Nge được “Chân Thần Đản” ba chữ lão nhân kia giật mình biến sắc. Sau đó lão nhìn chằm chằm Doanh Thiên, muốn tra xét Doanh Thiên.

Kết quả chọc giận vị Chân Thần kia, hắn đem thần lực giáng xuống, đem toàn bộ những kẻ kia xoá bỏ. Từ đó đến nay đã gần vạn năm không có ai dám đến q·uấy r·ối.

P/s:

Bởi vì Doanh Thiên nhìn ra được, những cái này vân gỗ không bình thường cho nên hắn mới lưu lại. Bởi vì khúc gỗ này giấu đến một cái bí mật vạn cổ.

Bởi vì núi này là ngụ lấy toàn bộ Phật Vị Thánh Phật của Tây Thiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đạo Hữu đều đã có câu trả lời, lại cần gì phải hỏi đâu”. Phật Tổ cười cười đáp :”Lại nói, liền ta hỏi, Người kia cũng sẽ không trả lời đi”. Dừng một chút Phật Tổ nói tiếp :”Nhưng chắc chắn là, lần này người kia trở về, Thiên Địa ắt sẽ đại loạn”.

Mỗi một nước cờ di chuyển liền giống như đại đạo diễn hoá khôn lường. Tựa hồ như cả thiên địa đều giống như ở bên trong bàn cờ này.

Cho đến ngày hắn thành đạo. Một ngày lại một ngày cùng những cái kia lão bất tử đối chí. Lại suy nghĩ tìm chính mình câu trả lời.

Tay là ngàn cái.

“Là Các Lão, chủ sự Bách Cổ Điếm”.

“Bọn hắn đều muốn mình làm người đánh cờ”.Phật Tổ gật đầu đáp :”Thế nhưng là bàn cờ này rộng lớn cùng phức tạp, đến cùng ai là người đánh cờ đều chưa có rõ ràng”.

Tây Phương Phật Giới.

Giờ phút này Doanh Thiên trên thân khí tức cũng đã thay đổi tới Linh Động cảnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chính vì thế sau trận chiến đó, đại đạo suy yếu. Gọi là Kỷ Nguyên Đạo Suy.

“Đúng vậy, là biến số lớn”.

Tới hơn một canh giờ sau, Doanh Thiên mới là dùng bữa xong. Hắn đánh cái no nê vươn vai nói :”Đã lâu không có ăn uống thoải mái như vậy nha”.

Bởi vì nó là lấy thân thể của 2 vị Cổ Phật trước khi toạ hoá biến thành. Là Phật A Di Đà cùng với Phật Thích Ca Mâu Ni.

Thực tế tại Doanh Thiên nói ra muốn mua một cái Chân Thần liền đã đem xung quanh mọi người chú ý đến hắn.

Linh Nguyên Cảnh là tụ linh khí thành Linh Nguyên. Linh Động Cảnh là đem Linh Nguyên diễn hoá thành Linh Động.

“Ta muốn mua một cái Chân Thần”. Doanh Thiên mỉm cười đáp.

Doanh Thiên đem khúc gỗ cất đi, hắn hướng Vạn Lý Tháp đi tới. Hắn đi rất chậm, có là dừng bên đường xem chút đồ vật, cũng có là ghé quán rượu mua lấy bình rượu uống.

Lúc này vòng xoáy mới biến mất vào trong thân thề Doanh Thiên.

Tiếc là lấy hắn tu vi hiện tại căn bản dò xét không ra, nếu là cưỡng ép thăm dò thì là vẫn có thể, chỉ là như thế sẽ gây ra động tĩnh lớn sẽ kéo tới chú ý không cần thiết.

Nếu như có người biết hàng đều sẽ nhìn ra. Đây là một toà Đạo Thân. Chủ nhân của nó không ai khác Phật Tổ Như Lai.

Thử nghĩ một chút, số người tu luyện những đại đạo kia là nhiều đến không thể tưởng tượng nổi. Trong chớp mắt đại đạo tan vỡ. Vô số tu sĩ tu luyện đại đạo kia đều b·ị đ·ánh rớt về phàm nhân, bất kể tu vi cao thấp. Cái gì Tiên Đế cái gì Thánh Giả đều không ngoại lệ đều b·ị đ·ánh rơi về phàm nhân.

“...”

Cũng là vì Nhiên Đăng Cổ Phật cùng Phật Tổ Như Lai bản tôn cư ngụ.

Thế nhưng là mỗi giờ mỗi khắc đều có linh khí hấp thu. Đây là làm ít công to, đối với ai cũng đều có lợi ích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Điều này khiến Kiểu Oản là vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi. Nàng biết Các Lão lac dạng người gì, vậy mà thanh niên trước mặt này có thể khiến Các lão cúi đầu, đây là sự tình gì.

Nàng cũng là muốn nhìn kỹ Doanh Thiên, tiếc là nhìn không ra bất cứ thứ gì. Linh Động Cảnh giống như Doanh Thiên này chính là tuỳ tiện đều có thể lấy ra một bó.

“Khách nhân quả thật không gây rối, nhưng là chúng ta Bách Cổ Lâu cũng không có cái gì Chân Thần có thể bán”. Lão nhân híp mắt nói ra.

Vậy mà một toà Thiên Vực ở trước mặt tượng phật này cũng chỉ giống như một cái bàn tay.

“Trước đó ta có đánh tiếng qua bọn hắn thái độ.....”. Ông lão tóc trắng đáp :”bọn hắn cũng không có rõ ràng, nhưng là chúng ta đều biết, bọn hắn là không bỏ qua, đừng nói bọn hắn chịu bỏ qua. Cho dù là bỏ qua thì người kia cũng nhất định không bỏ qua.......Về phần Tam Thiên Đại Đạo bọn hắn trọng thương đến giờ còn chưa khỏi,nghe tới người kia Danh Tự đều sợ đến mất mật, cũng có vài cái không s·ợ c·hết có ý muốn trả thù đây”.

Bên trong tiệm đồ cổ này trưng lấy rất nhiều món đồ cổ, hơn nữa bên dưới đều có ghi chú lấy niên đại cùng công dụng.

Đại Đạo 3000. Thế nhưng là trong thiên địa sinh linh căn bản là vô cùng vô tận.

Tất nhiên cho dù là ngọn núi này lớn. Nhưng nếu đem so với toà Phật Đạo Thân kia. Nó chỉ giống như một hạt gạo trên đầu mà thôi.

Lại nói, Thiên Địa bí mật mà hắn chưa biết là lác đác không có mấy, bởi vậy hắn hứng thú, hắn cũng có được đầu mối về cái này bí mật, chỉ là từ ngày đạt được khúc gỗ này hắn đều bận chưa có xem xét được qua,hiện tại tốt, có thời gian xem xét thì tu vi lại không đủ.

Ngắm nhìn thời gian đủ lâu. Cuối cùng Doanh Thiên ngồi xếp bằng lại. Hắn muốn tiếp tục khôi phục tu vi của mình.

......

“Xong, tiểu tử này xong đời”.

Đối mặt Phật Tổ ông lão tóc trắng cũng là thờ dài gật đầu :”Hắn chưa trở về, nhưng là sóng ngầm cũng đã bắt đầu nổi lên rồi, nhìn bề ngoài thì có vẻ là yên tĩnh. Thế nhưng giấu bên trong là một cơn sóng giữ”.

Lúc này đây, trong một toà tiểu miếu, ngồi đó 2 người. 2 người này là đang đánh cờ. Nhìn vào bàn cờ này, sẽ thấy lạ là, bàn cờ này lớn vô cùng, chính là so với một cái bình thường bàn cờ đều lớn gấp mười.

Một cái tóc bạc trắng xoá lão nhân và một cái áo vải hoà thượng.

Quan sát khúc gỗ này hồi lâu Doanh Thiên lẩm bẩm :”Quái lạ, cái này cũng quá lạ lùng đi, theo lý mà nói thì không thể nào như vậy.... tựa hồ là......”.

Cho dù còn sống những cái kia Đạo Quân đều không ngoại lệ may mắn. Toàn bị Doanh Thiên đánh cho trọng thương. Đại Đạo Bản Nguyên b·ị t·hương nặng khiến cho rơi vào ngủ say.

Ván cờ này 2 người đã đánh cùng nhau hơn 1 ngàn năm vẫn chưa có phân ra thắng bại.

Tiếc là ngoài một cái Linh Động Cảnh tu vi thì lão nhân căn bản nhìn không ra một thứ gì. Nhìn một hồi lâu sau, căn bản không có thu hoạch gì, lão nhân thu hồi ánh mắt, sau đó hít một hơi nói :”Không hay khách nhân muốn mua Chân Thần Đản để làm gì”.

Bởi vì chính hắn cũng không nhớ rõ, lần cuối cùng được ngắm một khung cảnh yên bình như thế này đã là bao lâu.

Thanh Niên kia lúc này mới nhẹ nhàng tiến lại gần chắp tay nói :”Tại hạ Thanh Tiêu, không hay công tử quý danh”.

Ở đây rất nhiều người đều sẽ cho rằng Doanh Thiên nhất định sẽ bị t·rừng t·rị. Bởi vì lão nhân này chính là một cái hung ác nhân vật, tu vi thâm sâu không lường được. Còn trẻ thời điểm, bởi vì có người xúc phạm hắn gia tộc, cho nên hắn trong đêm đem người kia gia tộc già trẻ lớn bé trong một đêm g·iết sạch.

Nguyên Thuỷ Vũ Trụ.

Bởi vì bàn cờ này chứa lấy vô tận ảo diệu, tựa như bên trong nó chứa đựng vô thượng đại đạo.

Cuối cùng thật lâu sau đó hắn tự vỗ trán mình cười nói :”Thật đẹp”.

Tại hắn bước trên con đường này thời điểm, chỉ có là chém g·iết đi lên. Có thể nói, tại hắn bước đi trên con đường này, hắn là tắm trong máu đi lên. Hắn là lấy vô tận thây khô làm lót chân.

Cái này có thể tưởng tượng, thử nghĩ một chút. Một cái Thiên Vực là có chứa lấy hàng tỉ cái tinh cầu. Mà trong hàng tỉ tinh cầu đó lại có tới hàng triệu toà thế giới.

Tất nhiên, hắn đã đạt tới Linh Động Cảnh.

Hắn cũng không có tiếp tục tu luyện. Mà là lấy ra một đồ vật.

Doanh Thiên một bộ suy tư nói ra :”Để xem, nếu nói theo các ngươi thì là Bách Cổ Chân Vương đi”.

Núi này vi Vạn Phật Sơn.

Cái này có thể nói là tương đương đen đủi.

“Chân Thần?”. Nge được Doanh Thiên nói như vậy, Kiều Oản ban đầu là ngạc nhiên, sau đó lại là uyển chuyển cười nói “Khách nhân liền đùa, ở đây không có Chân Thần”.

Lão nhân này, bên ngoài người ta chỉ biết gọi hắn là Các Lão. Thế nhưng không có ai biết hắn thân phận thực sự là một cái quan trọng cao tầng của Bách Cổ Thương Hội.

Doanh Thiên mắt hướng trăng nhìn tới, nếu là ngươi đứng sau lưng hắn giờ phút này, nhìn bóng lưng hắn. Tự khắc ngươi sẽ thấy được một mảnh cô độc.

Lúc này đây. Trên đỉnh đầu của toà Đạo Thân này, có một ngọn núi. Ngọn núi này phi thường to lớn. Chính là đem hơn trăm cái tinh cầu gộp lại mới có thể sánh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50 : Nguyên Thủy Vũ Trụ Thế Cục