Nguyên Thủy
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 177: Nhất chiến thành danh.
“Cái tên này thú vị”.
Lúc này ở nơi không xa trên một cành đại thụ to lớn.
“Haha, biểu đệ ta rất chờ mong ta và đệ một trận chiến nhưng không phải bây giờ, nếu được tại trận đấu xếp hạng tái ngộ!”- Lý Bạch Nhật cười to rồi thân hình khẻ động lập tức biến mất vô tung.
Lý Bạch Nhật nhìn thấy như vậy cũng nhẹ cười, rồi lại suy nghĩ cái gì đó hồi lâu mới tiếp tục lên tiếng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dưới tán cây khổng lồ, Lý Thiên Vũ yên tĩnh ngồi khoanh chân, quần áo đầy máu đã được thay ra, nhưng mùi tanh vẫn chưa thể tan hết. Có thể thấy được một số v·ết t·hương toác ra của hắn, v·ết t·hương đó nếu là người bình thường thì ít nhất phải vài ngày mới khép miệng. Nhưng Lý Thiên Vũ lại khác, không chỉ thân thể vô cùng mạnh mẽ mà còn tu luyện Thái Sơ Thần Long Biến, năng lực hồi phục hơn hẳn những cường giả bình thường.
Hàn Thiên Dật của Phiêu Tuyết Đế Triều cuối cùng hắn sực tỉnh, nhìn về phía rời đi của Lý Thiên Vũ lộ ra vẻ mặt ngưng trọng chợt nói.
"Thực lực của tên này quả thật phi thường mạnh!”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tiêu Nhiên đại ca, huynh định tìm người này giúp đở hay sao?”- người nữ tử dung mạo tú lệ bên cạnh lên tiếng.
“Đến tìm ta để đánh nhau hay sao?”.
Nhìn thấy Lý Bạch Nhật xác nhận, Lý Thiên Vũ cũng không kéo dài thời gian lập tức lấy ra một chiếc nhẫn trữ vậy tỉ mỹ lấy ra mỗi loại khoảng 20 cân rồi ném về phía Lý Bạch Nhật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trận chiến này mà lan truyền ra chắc chắn sẽ làm chấn động cả vùng trung tâm!
Thiên Kiếm Tông thế lực mạnh đến nổi Hoàng thất muốn chọn người thừa kế ngôi vua cũng phải được Thiên Kiếm Tông đồng ý, Thiên Kiếm Tông liền một lời có thể định người thừa kế của Sở gia, hoặc là bất cứ người nào có địa vị cao tại Thiên Kiếm Tông liền có thể chi phối phế vua và chọn người khác lên ngôi.
Lúc này trên một đỉnh núi xa có hai người đang sóng vai, bên trong hai người nam thanh nữ tú, cả hai khí chất bất phàm trong thật xứng đôi, người nam tử ánh mắt nóng rực nhìn về nơi Lý Thiên Vũ rời đi lên tiếng.
“Ngươi tin tưởng ta đến vậy!”.
Lý Thiên Vũ suy nghĩ hồi lâu cũng không ra đáp án, liền không suy nghĩ nửa.
“Ta cũng không rõ, nhưng khoảng hơn nửa năm trước ta thấy hắn tu luyện một môn vũ kỹ vô cùng kỳ dị? Thực lực của hắn hiện tại cũng không tầm thường!”- Lý Bạch Nhật nói.
“Được!”- Lý Bạch Nhật nhẹ gật đầu nói.
Người đến chính là biểu ca của hắn, Lý Bạch Nhật khi Lý Thiên Vũ đến nơi này không lâu đã phát hiện ra hắn, nhưng Lý Thiên Vũ cũng không vạch trần mà lẳng lặng tu luyện đợi chờ xem Lý Bạch Nhật là đang làm gì? Đợi hồi lâu cũng không thấy Lý Bạch Nhật có hành động gì, Lý Thiên Vũ biết tên này không đến để gây bất lợi cho hắn.
Trận chiến vừa rồi thật sự là khóc liệt, Phong Thương chiến lực thật sự rất mạnh, Lý Thiên Vũ gần như là đã khai hỏa toàn bộ chiến lực chỉ có điều chưa tế ra thánh khí và cả ba tuyệt kỹ mạnh nhất của hắn mà thôi.
Vừa rồi Lý Bạch Nhật đến Lý Thiên Vũ cũng không nhìn rõ, đến khi hắn nói lời này Lý Thiên Vũ mới chú ý đến Cam Kim Ấn trên mi tâm của hắn, rồi thầm lẫm bẩm.
Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết, huyết mạch thần thông và cả Hủy Diệt Thần Quang cả ba điều tiêu hao lượng lớn chân nguyên, nếu như dùng chúng rồi mà vẫn chưa giải quyết được địch nhân thì Lý Thiên Vũ sẽ ngay lập tức rơ vào tình cảnh bị động thậm chí là bị phản sát g·iết ngược.
Dù sao bọn họ cũng dễ dàng có được thành tựu mà người khác cần phải nỗ lực rất nhiều mới có được. Điều kiện ban đầu của bọn họ vượt xa những người khác, điều này khiến bọn họ càng dễ dàng tu luyện và cường đại hơn nên có tư cách để coi thường những người khác.
Lý Bạch Nhật cười to, sao đó cũng lại ném về phía Lý Thiên Vũ một cái nhẫn trữ vật. Lý Thiên Vũ đưa tay bắt lấy và cũng không cần xem xét trực tiếp thu nó lại.
...
Lý Bạch Nhật bắt lấy nhẫn trữ vật mà cũng không cần xem xét bên trong, rồi nhìn về phía Lý Thiên Vũ lên tiếng.
Chương 177: Nhất chiến thành danh.
Lý Thiên Vũ thở ra một hơi, hiện nay hắn đã đó Kim Ấn, việc được Lục t·ông x·em trọng đã không thành vấn đề, theo như lời của sứ giả Lục Tông Tống Lâm nói ai có được Thiên Nguyên Kim Ấn là có thể tham gia vòng đấu xếp hạng, người đoạt được ngôi vị quán quân là sẽ được tự chọn Tông môn gia nhập.
“Cam Kim Ấn! Thật không đơn giản”.
Sau khi Lý Bạch Nhật rời đi, Lý Thiên Vũ nghĩ tới Kiếm Vô Song, hắn liền lộ ra ánh mắt nặng nề.
“Biểu đệ, ta biết ngươi cùng Kiếm Vô Song nhất định sẽ có một trận chiến, đệ hãy cẩn thận Kiếm Vô Song hắn không đơn giản!”.
Lý Thiên Vũ thở ra một hơi, liền lấy ra cái nhẫn trữ vật vừa rồi của Lý Bạch Nhật trầm ngâm hồi lâu rồi lựa chọn luyện hóa Hỏa chi bản nguyên tăng cao tu vi.
“Với ngươi mà nói mỗi loại 10 cân là có thể luyên ra Linh thể, còn ta thì cần số lượng lớn hơn, như vậy đi mỗi loại ta có thêt xuất ra 20 cân”- Lý Thiên Vũ nói.
Với khả năng phục hồi đến mức quái thai đó, e là chỉ cần chưa tới nửa ngày hắn đã lại có thể bùng phát ra chiến lực đỉnh phong!
Đây chính là nhất chiến thành danh chân chính!
“Huyền Cực Tông! Nơi này có gì mà sư tôn đặc biệt dặn dò nhỉ?”.
Người nam tử kia chính là Sở Tiêu Nhiên tam hoàng tử của Thiên Kiếm Đế Triều, tuy hắn cũng là người của Thiên Minh nhưng lại không phải c·h·ó săn của Thiên Minh, và Hoàng thất Sở gia và Thiên Kiếm Tông bất hòa đã mấy trăm năm.
Lời phía sau của Hàn Thiên Dật nhỏ không thể nghe thấy, mơ hồ còn có sự chua chát. Thiết nghĩ, là người của Đế Triều, khi đối diện với người đến từ Vương triều thậm chí là Hoàng triều vẫn sẽ khó tránh khỏi việc có cảm giác ưu việt hơn.
“Thủy, Kim và Thổ”.
Nhưng lúc này, trước mắt hắn, một Vương triều bé nhỏ kia lại xuất hiện một nhân vật cực kỳ khó nhằn, thậm chí biến thái đến như vậy. Khoảng cách xa vời giữa Vương triều và Đế triều cũng đã bị bọn họ hoàn toàn kéo gần và cả vượt qua.
“Được, ngươi có thể lấy ra bao nhiêu?”- Lý Thiên Vũ đạm nhiên nói.
"Cái tên này chỉ là người của một vương triều nhỏ bé thôi, nhưng chiến lực đến cả các yêu nghiệt của Đế Triều điều ảm đạm thất sắc!”.
Những ngọn cây khổng lồ cao v·út sừng sững, bóng cây ánh lên hồng quang tối tăm khiến cả khu rừng lan tràn một thứ sát khí lạnh thấu xương.
Sở gia thống trị Thiên Kiếm Đế Triều đã mấy ngàn năm, ở Thiên Kiếm Đế Triều Sở gia là chúa tể một lời có thể định gian sơn, nhưng hai trăm năm trước một cái thế lực đột nhiên xuất hiện lấy tên Thiên Kiếm Tông, thực lực cũng vô cùng mạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đúng rồi, Lý Thiên Vũ quả thật rất thích hợp, nhất là hắn và Thiên Kiếm Tông có mối thù không đội trời chung! Vả lại thứ quan trọng nhất chính là thực lực của hắn rất mạnh, đối phó với Kiếm Vô Song và cả Thiên Kiếm Tông không phải là không thể!”- người nam tử kia lại lên tiếng.
Vì thế tuy chỉ mới qua mấy canh giờ nhưng rất nhiều v·ết t·hương đã khỏi khá nhiều, hơn nữa chân nguyên đã tiêu hao gần hết nhờ có Đại Thôn Thiên Thuật điên cuồng luyện hóa Linh thạch và cả Linh dược cũng nhanh chóng hồi phục.
Những làn sóng năng lượng cuồng bạo lan tỏa khắp bầu trời cũng dần tan đi, nhưng không gian vẫn lặng như tờ, dù là đỉnh cấp thiên tài vủa Đế Triều cũng không ai phát ra một âm thanh gì, tất cả vẫn bị bao trùm bởi sự chấn kinh!
“Ta nghe nói, tại chổ ngươi có không ít bổn nguyên bảo vật, đúng không! Chổ ta có không ít Hỏa bổn nguyên bảo vật, có thể đổi hay không”- Lý Bạch Nhật chậm rãi nói.
“Không đơn giản như thế nào?”- Lý Thiên Vũ hiếu kỳ hỏi.
Trong khu trung tâm này dường như đến ánh nắng cũng có sát khí lạnh buốt, đã có vô số anh hùng trở thành vong hồn ở nơi đây.
Thậm chí Thiên Kiếm Tông đã từng buông lời không để cho Hoàng thất xuất hiện Thánh giả, nếu không Thánh giả của bản Tông nhất định ra tay gạt bỏ nguồ này, nên hiện tại trên bề nổi người mạnh nhất Sở gia cũng chỉ là bán Thánh mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sự chênh lệch thực lực như vậy, cũng làm cho Sở gia thù hận Thiên Kiếm Tông rất nhiều, thực lực không bằng nguồ cũng chỉ vó thể nuốt đi cơn giận mà thôi.
"Được, đa tạ! Ta nhất định cẩn thận”- Lý Thiên Vũ lên tiếng.
“Không cần đâu! Thân thể ta cũng không phải da dày thịt béo, nên chịu đau không tốt, không muốn đánh nhau với ngươi”.
“Dư thừa!”- Lý Thiên Vũ lạnh nhạt nói.
Chỉ là thời gian không tới một năm liền xưng bá toàn bộ Đế Triều, khiến cho bá chủ Sở gia này chỉ còn là bù nhìn mà thôi, cũng từ đó hàng năm Sở gia phải cống nạp cho Thiên Kiếm Tông rất nhiều tài nguyên thậm chí phải gả công chúa vào Thiên Kiếm Tông để làm con tin.
Lần đó tuy có Hàn Tĩnh Chi trợ chiến, với thực lực cả hai người cũng không làm gì được Kiếm Vô Song phải biết thiên tài như hắn nhất định phải có Thánh cấp bảo khí nhưng lần đó hắn chưa dùng đến. Chưa dùng Thánh khí mà đã mạnh như vậy thì có thánh khí thì là cở nào, vả lại hiện tại tu vi của hắn là bậc nào? Thiên Nguyên đỉnh phong hay là bán bộ Niết Bàn cảnh.
“Ngươi có loại nào bảo vật và có thể xuất ra bao nhiêu?”- Lý Bạch Nhật nói.
Trong lịch sử Hoàng thất cũng đã không ít lần có người tu vi không khống chế được mà tiến bào Thánh cả, chuyện này liền đến tay Thiên Kiếm Tông, chỉ trong một đêm đầu của vị Thánh giả đó đã bị treo trước cửa Hoàng cung, thị uy.
“Thế gian này đúng là sắp thay đổi rồi”.
Lý Thiên Vũ đang ngồi tịnh dưỡng, sau một trận chiến quả thật hao tổn rất nhiều chân nguyên và thương thế cũng không hề nhẹ.
Lý Thiên Vũ đang tỉnh tọa đột nhiên lên tiếng, bổng từ nơi xa trên một cành cây đại thụ khác một thân ảnh thẳng táp bước ra cười to lên tiếng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.