Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 1 Chương 84: Sự cố nhỏ trong tửu lâu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1 Chương 84: Sự cố nhỏ trong tửu lâu


“Thuần Dương chi Thể của Chongyun tuy cấp độ ắt hẳn đủ cao nhưng cũng không tới mức khó kiếm được vật áp chế chứ nhỉ? Loại nguy hiểm cực đoan như Thiên Sát Cô Thể của Shenhe mới khó chứ? Coi như không áp chế thì chỉ hạn chế việc mất kiểm soát thôi cũng là không tồi rồi?”

Nhờ có nhắc nhở của Xingqiu, cộng với quan sát lại vị trí mà mình đang đứng, hắn mới nhận ra nơi đây là chỗ nào.

“Được hẳn thủ quầy dẫn lên, lũ hài tử này chắc chắc phải là mấy tiểu thư, thiếu gia nhà cự phú nào đó. Chỉ cần một thôi là cũng đủ -“ Tên thư sinh soái mỹ mở miệng, lại không có một âm thanh thực tế nào phát ra, nhưng cả hai người ngồi bên đều có thể nghe được.

“Lão đại đừng trách lão nhị, khả năng cao là do hắn mấy hôm trước vừa mới nhìn thấy lũ người kia đắc thủ liền có chút tơ tưởng đến, nảy sinh ra ý nghĩ cũng là chuyện thường tình.”

“Trong vòng không tới ba thập niên, gia tộc này đã sinh ra ít nhất hai cá nhân đã biết sở hữu Thiên Phú vượt trội, nói không quá đáng là Chân Nhân chi Tư? Này có phải là trùng hợp ngẫu nhiên đối ứng lượng kiếp, hay là...”

“Lũ người kia, lũ người nào? Là cái hôm mà hai ngươi đi ra ngoài hái chút thảo dược đó hả? Chỉ có hôm đấy ta mới không đi cùng.” Lão đại cao to nghe vậy liền thắc mắc.

“Đức Quý... Đức Quý...” Lê Thanh Vũ lặp đi lặp lại từ này, ánh mắt nghi ngờ quét qua quang cảnh xung quanh, trong mắt hiện ra mấy tia hiểu được.

Quán Ba Cốc Say Mèm! Chưởng quỹ Đức Quý (Degui)!

Chỉ là cảm giác nhiệt khí như đang thiêu đốt tận tâm can này, nó cũng không phải là dễ chống lại như vậy, dù có vận chuyển công pháp cũng không tiêu trừ được.

“Fatui.”

Xingqiu mặt ngoài vốn đang cười đùa nghe xong liền lập tức quay người lại đằng sau quan sát, nét mặt lập tức biến nghiêm túc, nhìn thấy tình huống bằng hữu vẫn còn ổn định không khỏi thở dài một hơi, lại hướng hắn nói lời cảm tạ.

Tổng hợp nhiều lý do trên, cách ứng phó của Chongyun không chỉ không giải quyết được vấn đề, mà còn khiến cho nó tệ hơn, Thuần Dương chi Khí vốn đã giống như ngựa hoang nay lại càng khó khống chế, gần như tiếp cận mất cương phải sử dụng đan dược tới áp chế.

Đang lúc Chongyun phân vân không biết có nên sử dụng đan dược mà các trưởng lão ban cho để ngăn chặn hay không, hắn bỗng thấy được Lê Thanh Vũ nhanh như cắt khẽ lui về đằng sau nửa bước, một tay điểm liền ba huyệt trên lưng hắn, sau đó lại nhanh chóng tiến lên một bước, kiếm gỗ trong tay khẽ nâng, mũi kiếm đâm trúng huyệt Thiện Âm ngay giữa lồng ngực hắn, kèm theo đó là một thanh âm:

Ngoài ra cũng còn một số lý do nhỏ lẻ khác, bách lợi vô hại cớ sao không làm?

Tu vi của đối phương quá thấp!

Tiến vào bên trong, mùi rượu cùng mùi đồ ăn nồng nặc ập vào mũi hắn, cảm giác xung quanh tự nhiên nóng thêm mấy độ, nhưng thân vốn mang theo tâm lý chuẩn bị trước cùng ý thức của một người trưởng thành, hắn cũng không lộ ra bất cứ khác thường nào, chỉ khẽ khàng liếc mắt, cẩn thận quan sát xung quanh.

Bàn này đang ngồi gồm có ba người, một tên cao to mặt mày bặm trợn, một tên soái mỹ dáng vẻ thư sinh, và một kẻ tướng tá có mấy phần âm hiểm, đều mặc trang phục lữ hành phổ thông, phân biệt hai xám một đen.

Vận chuyển công pháp đúng là có tác dụng thanh lọc cồn, mà Lê Thanh Vũ cũng đã phát hiện ra công pháp của Chongyun có vẻ là một loại Chí Âm công pháp, dường như mang đặc tính áp chế cùng kiềm hãm Thuần Dương chi Thể, thế nhưng vấn đề vẫn lại như cũ.

Cuối cùng mới may mắn nhờ có Lê Thanh Vũ ra tay, sử dụng điểm huyệt suy giảm tuần hoàn máu của Chongyun, lại căn dặn không tiếp tục vận chuyển công pháp cùng hạn chế hô hấp, thì việc bất đắc dĩ này mới không có phát sinh.

“Hử?” Tên thư sinh nhíu mày nghi hoặc, cảm thấy đối phương hẳn không phải nói đến Thiên Nham quân mà là vấn đề khác, bởi vì Thiên Nham quân nếu bắt được chắc chắn sẽ nhốt vào ngục nhiều lắm đ·âm c·hết tại chỗ mà thôi, cũng sẽ không thả t·hi t·hể ở ngoài.

Lê Thanh Vũ nghe vậy lại quay sang nhìn Xingqiu, đối phương lập tức hiểu ý nói với người thủ quầy:

“Sẽ như ý khách quan.” Thủ quầy gật đầu, đang định gọi một tiểu nhị đi dẫn đường chợt lại thấy như vậy không đủ thành ý, tự mình dẫn đường cả bốn người đi lên bên trên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ừ.” Cả ba người đều đồng ý.

“Trong nhiều trường hợp say rượu tăng cường tuần hoàn máu vốn là thông qua gan đã được rèn luyện để giải rượu, Chongyun Luyện Thể viên mãn cũng đã tạm đáp ứng đủ nhu cầu, nhưng vấn đề kỳ thực lại không đơn giản như vậy. Không nói hắn không biết làm như vậy, mà có thì càng chỉ là xử lý một mặt của vấn đề, công lực không đủ chỉ làm cho ảnh hưởng của huyết khí di chuyển lên Thuần Dương chi Khí càng thêm trầm trọng.”

Tên cao to tuy dùng từ ngữ vô cùng ác liệt nhưng người loại tinh ý ngoài ý muốn, lộ ra bản thân mơ hồ là thủ lĩnh của băng nhóm ba người này.

Tu vi Luyện Thể cảnh viên mãn, mặc cho có như thế nào, chỉ cần không tới được Luyện Khí cảnh, có vận chuyển công pháp kiểu cũng chỉ có thể tăng thêm huyết khí cho bản thân, còn lâu mới có được tác dụng thanh lương giải nhiệt của Chí Âm, cứ thế làm vấn đề thêm trầm trọng! Đương nhiên đây là trong trường hợp không có phụ trợ.

Tên thư sinh nghe vậy mặt mày cũng tỏ vẻ hiểu ra mấy phần, song lại nói bằng giọng không phục:

“Thanh Vũ huynh quen biết người này? Biết được lai lịch của lão?” Thấy thái độ của hắn có chút bất thường, Xingqiu có chút ngạc nhiên, hỏi.

Hai nam tử còn lại nghe vậy nhìn nhau, giống như đều nhìn ra sự ngao ngán trong mắt người còn lại đối với sự ngu xuẩn của kẻ này, cuối cùng vẫn là tên cao to giải thích:

“Vẫn còn không phục? Nghe kỹ này. Thấy thằng nhãi tóc màu xanh nhạt không? Mở to mắt c·h·ó nhà ngươi lên mà nhìn ký hiệu nhỏ trên cổ tay áo nó. Huyền gia! Lại không phải hàng cuối. Muốn đột nhiên bị chưởng ấn không biết từ đâu bay đến đ·ánh c·hết thì cứ việc.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Lai lịch thì không rõ, bản thân cũng không quen biết gì, chỉ là cảm giác cái tên khá quen thuộc mà thôi, nhưng giờ xét lại vấn đề tuổi tác thì không thể là cùng một người được.” Lê Thanh Vũ lắc đầu, thuận miệng bịa ra một lời giải thích.

“Nếu không muốn mấy hôm sau bị mấy người bên Hắc Nham Xưởng phát hiện t·hi t·hể nơi dã lĩnh thì đừng có mà dại dột.”

*) Đức Quý: Degui.

Này không thể trách được hắn, quán Ba Cốc Say Mèm nói thực cũng không nổi quá mức trong game, lại thêm khung cảnh ngoài đời thực khác rất nhiều, tự nhiên trong thời gian ngắn hắn không thể nhận ra được.

Chỉ là suy nghĩ sâu thêm, hắn lại không tránh được mấy phần nghi hoặc:

Ngoài ra, việc dựa vào vận chuyển nội công thanh lọc cồn cũng không phải là một việc dễ dàng, hoàn toàn không hề giống vận chuyển chu thiên bình thường mà phải thêm vào một số biến báo nhất định, hắn năm đấy cũng đã từng mấy lần bị cấp dưới trong doanh lừa uống say mấy lần mới học được chiêu này, nói gì đến Chongyun tuổi nhỏ như thế? Bất quá việc này chỉ giới hạn trong Võ Đồ cảnh.

“Hạn chế hô hấp cùng không tiếp tục vận chuyển chu thiên, mũi cùng các lỗ chân lông sẽ tạm thời đóng lại không tiếp nhận tửu khí, nguồn cung đứt thì tự nhiên xao động cũng sẽ giảm dần về trong mức có thể khống chế được, này chính là biện pháp dễ dàng nhất.”

Tên thư sinh sau một tràng bị ăn chửi không biết nên đáp gì, chỉ có thể tiu nghỉu mặt xuống gật đầu. Tên âm hiểm thấy vậy cũng không muốn để đại ca quá tức giận bèn nói đỡ:

Độ cồn trong rượu vốn là có tác dụng gây nóng, nhưng đương nhiên cũng không phải nói chỉ dựa vào nó là có thể xúc động được Thuần Dương chi Khí, mà vấn đề lại đến từ chính bản thân Chongyun.

“Phi Vân thương hội thì sao? Vệ sĩ thuê được nhiều lắm cũng chỉ là Tiểu Thừa cảnh mà thôi, ta với hai ngươi phối hợp với nhau đã lâu, nếu có cơ hội thích hợp thì vẫn có khả năng đắc thủ, khi đấy dù số tiền có chia ba nhưng vẫn sẽ đủ để nhàn nhã cả đời nha, xứng với rủi ro mạo hiểm.”

Thì ra, căn nguyên của vấn đề vốn chính là đến từ tửu khí bên trong tửu lâu, đã xúc động tới Thuần Dương chi Khí trong người Chongyun, cuối cùng dẫn đến việc nó bắt đầu mất ổn định.

Nghĩ đến đây, Lê Thanh Vũ chợt cảm thấy như có mấy ánh mắt lúc này đang theo dõi bản thân, bất quá đây đều chỉ là ảo giác do hắn tưởng tượng ra, chép miệng đã không thấy nữa. Nhưng dù là có thật thì cũng không ảnh hưởng đến việc hắn chép miệng.

Trong lòng lóe lên mấy suy đoán, mặt ngoài vẫn vân khinh phong đạm, căn dặn Hu Tao một tiếng để ý Chongyun, hắn bước nhanh tới bên cạnh Xingqiu người nãy giờ vẫn đang trò chuyện vô cùng quen thuộc với thủ quầy, lại không để ý được đến chuyện nhỏ phát sinh đằng sau, nói nhẹ mấy lời.

Còn về phần Chongyun, mặt hắn đã bắt đầu có mấy phần đỏ lên, hô hấp đã hơi bị loạn tiết tấu. Hắn không biết tại sao lại như vậy, nhưng đây đã là ý tốt của Xingqiu cộng với địa điểm của chủ đề thứ hai, hắn cũng không muốn vì mình mà ảnh hưởng đến cả nhóm, bèn cắn răng chịu đựng.

Đưa mắt nhìn về phía bên phải tòa đại lâu ở ngoài, chỗ đấy giờ vẫn chỉ là một đoạn đường lát bên trên có để thêm hai ba cỗ bàn ghế trông như chỉ cho đủ bộ, Lê Thanh Vũ lại nghĩ thầm:

“Một người còn có thể chứ nhiều người thì khó lắm, mà việc Chongyun sở hữu Thuần Dương chi Thể tiềm chất cao như vậy chắc chắn sẽ có rất nhiều người chú ý, có tranh đấu hay không cũng sẽ chẳng liên quan gì đến việc phát cho một vật áp chế, vốn là điều phải duy trì, trừ khi...”

“Tầng ba đi, chỗ đấy rộng rãi hơn.”

Tuy không nói hết lời nhưng cả hai người ngồi cùng bàn đều hiểu ý, bất quá chỉ thấy tên mặt mày bặm trợn lắc đầu, cũng khẽ đáp lại bằng Chân Khí Truyền Âm:

Cơ thể hắn còn quá bé, khả năng tiếp nhận tửu khí kém hơn người trưởng thành rất nhiều, lại thêm bản thân hắn chưa khống chế hoàn toàn được Thuần Dương chi Thể, mất khống chế là việc rất dễ phát sinh.

“Ngươi quen hành tẩu nơi giang hồ, lại ít khi đụng chạm với các thế lực lớn tự nhiên là tư duy vẫn còn không đủ rõ ràng. Nếu như dễ dàng đắc thủ đến như vậy, cơ hội làm sao rơi vào tay chúng ta? Ngươi nghĩ vệ sĩ của đối phương có thể có bao nhiêu người, tuy chỉ là Tiểu Thừa cảnh thôi nhưng chỉ cần trên ba người cũng đủ khiến chúng ta thập tử vô sinh rồi, càng không nói đến việc ngươi tìm được cách nào qua mặt được Thiên Nham quân.”

Còn về phần Lê Thanh Vũ, lúc này đã thu kiếm lại, mắt nhìn Xingqiu một mạch tiến đến vị trí thủ quầy, lại quay lại nhìn hai người bên cạnh, trong lòng không khỏi thở dài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ai, hài tử ngốc.

“Lại để ý tiếp, thấy thằng nhãi tóc đen mặt mày thản nhiên bên cạnh không? Thằng nhãi tóc xanh ra vấn đề, thằng này xử lý dễ như trở bàn tay, kiếm rút ra dứt khoát điểm trúng huyệt không trượt một ly rồi lại nhanh chóng rút về, rõ ràng là cực kỳ tự tin về kiếm pháp, nói thật ta có cảm giác dù là lão tam chỉ bàn về kiếm thuật thôi có khi không thắng nổi thằng nhãi này. Ở tuổi đấy mà kiếm pháp cao siêu tới mức đấy, không mười thì chín cũng là loại đại thế lực, dễ là còn lớn hơn cả của thằng nhãi tóc xanh kia.”

Chân Khí Truyền Âm! Tên thư sinh soái mỹ này là một vị Võ Giả, tu vi dường như cũng không quá thấp, tuy mặt mày có mấy phần hạo khí nhưng mở miệng lại nói ra lời như vậy.

“Vậy chúng ta đi vào nhé? Yên tâm ta mời.”

Nhưng hai người bên cạnh lại không được như vậy, Hu Tao tuy không có quá nhiều vấn đề nhưng cũng tỏ rõ sự khó chịu đối với mùi cồn cùng đồ ăn ở tầng này, thân thể nàng vốn là còn nhỏ, dù có tu vi Võ Đồ lục trọng cũng tạm thời có chút không đủ.

Lê Thanh Vũ nghĩ thầm trong lòng, trình độ y thuật của hắn tuy chỉ dừng lại ở mức độ thấp nhưng mỗi một vấn đề lại đi đến rất sâu, đặc biệt trong lĩnh vực về các loại ảnh hưởng của dược liệu trong đó bao hàm rượu, nên nhớ loại thuốc khiến người ngủ say cùng trị liệu lại bị men say áp chế là do ai phát minh ra, đối với vấn đề này tự nhiên còn nhiều cách khác để giải quyết nhưng đây lại là cách có hiệu suất cao nhất.

“Xem ra nhóm của Thiết Khẩu Thiên (Tian Miệng Sắt) vẫn chưa đến đây ha? Nếu không dù có tạm vắng thì khu vực này cũng sẽ không trông hiu quạnh như này.”

“Ừm, đúng vậy.” Lão tam gật đầu: “Còn về lũ người thân phận là gì, ta cũng không biết, nhưng dựa trên miêu tả trang phục do các huynh đệ Đạo Bảo Đoàn cung cấp mà phán đoán, có vẻ như bọn chúng là...”

Thủ quầy là một nam tử thanh niên trẻ tuổi, tuy thấy đối phương còn nhỏ nhưng lại ăn nói lưu loát thâm sâu tới mức có mấy từ ngay cả bản thân hắn cũng không biết mà chỉ tạm rõ ý, lập tức không dám khinh thị, lại nói đã đi cùng Phi Vân thương hội nhị thiếu gia sao có thể là người thường dù chỉ là bạn chơi, e rằng cũng phải đến từ một đại thế lực nào đó, liền cũng cười đáp lại:

Còn về tại sao phải giúp Chongyun khống chế Thuần Dương chi Khí trong thể nội bằng cách này mà không phải để hắn phục dụng đan dược, một là tuy đoán được nhưng Lê Thanh Vũ cũng không biết rõ đối phương có đan dược, hai là phòng bệnh hơn chữa bệnh, một khi đã phục dụng đan dược thì kiểu gì cũng không tránh khỏi việc phải đưa đối phương về nhà ngay lập tức, luận thi đương nhiên sẽ chấm dứt hoặc bị kéo dài, này cũng không phải là điều hắn muốn, ba là cách này cũng sẽ không gây hại gì đến bản thân hắn, giúp được thì giúp.

Xingqiu nghe thế bán tín bán nghi cũng gật đầu, không tiện hỏi thêm, bèn đề nghị:

“Ta còn thấy được lúc đấy Chongyun dường như định lấy ra thứ gì đó, tạm phán đoán là đan dược, ắt hẳn sẽ có tác dụng áp chế việc mất kiểm soát, nếu sẵn có tâm tư như thế thì sao không được vật áp chế luôn đi, chẳng lẽ cao tầng trong gia tộc lại lên cơn lẩm cẩm?”

Tầng một tửu lâu cũng sẽ không vì thiếu bớt mấy người thậm chí thủ quầy mà thiếu đi sự nhộn nhịp của bản thân, chỉ có rất ít người để ý đến việc này, trong đó có một bàn nọ đang ngồi gần đấy.

Hắn lại quay lại nhìn thủ quầy, nét mặt biến đến có mấy phần thân thiện, cười nói:

Lê Thanh Vũ nhìn thấy thái độ thành khẩn của đối phương, tinh tế quan sát từng chi tiết nhỏ, trong lòng không khỏi thở dài một hơi, cũng tạm kéo một suy đoán xuống đoạn cuối danh sách.

“Tất cả những điều này đều liên quan đến khả năng Chongyun mất khống chế? Bất quản thiện ý hay ác ý?”

Có chút bất ngờ, Chongyun vô thức làm theo, thì phát hiện cảm giác khô nóng này cũng đã giảm xuống rất nhiều tuy chưa biến mất nhưng cũng đã lại trong mức chịu đựng, liền cố gắng duy trì trạng thái này, không kịp nói lời cảm tạ.

Quyển 1 Chương 84: Sự cố nhỏ trong tửu lâu (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đình chỉ vận chuyển công pháp nếu không có di chứng khi đột ngột gián đoạn chu thiên, hạn chế hô hấp, tinh thần thả lỏng đừng gắng gượng!”

“Còn con bé tóc đen, tạm thời chưa nhìn ra được điều gì, nhưng chắc chắc cũng sẽ không kém. Bọn nó chắc chắn là đến từ các thế lực khác nhau, tổng hợp lại thì đừng nói ba chúng ta, có ba ngàn chúng ta ở đây cũng chẳng đủ cho loại quái vật tổng hợp này nhét nổi kẽ răng, dùng cái mông mà suy nghĩ đi, ta thấy thế còn tốt hơn là thiếu não mà sống đấy.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Phi Vân thương hội nhị thiếu gia.” Tên mặt âm hiểm khẽ nói, lời ít mà ý nhiều.

“Thủ quầy lão ca, không biết ở đây có chỗ ngồi nào thoáng mát không? Bằng hữu của tại hạ có có chút bệnh ẩn đối với không gian kín, này cũng là điều bất đắc dĩ.”

Vừa tiến vào trong tửu lâu, hắn không những bảo trì cảnh giác bình thường mà còn tăng cường quan sát đối xung quanh, tự nhiên cũng là người đầu tiên phát hiện ra dị thường của Chongyun, liền lập tức sử dụng Quan Nguyên chi Nhãn.

“Tầng ba cùng tầng năm không gian thoáng đãng, phong cảnh sáng sủa, không biết khách quan muốn chọn tầng nào?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1 Chương 84: Sự cố nhỏ trong tửu lâu