Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 1 Chương 59: Giai thoại Qui Ly

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1 Chương 59: Giai thoại Qui Ly


Hơn năm ngàn năm trước, tại Địch Hoa Châu,...

“...Trước đó, ta nghĩ để có thể trao đổi rõ ràng hơn, chúng ta mỗi bên nên sử dụng một cái tên mà bản thân ưa thích, gọi nhau cho dễ dàng.”

Sáp nhập hai Thần Quốc không hề giống với việc tổ chức liên minh, hạch tâm căn bản của quốc gia chắc chắn sẽ có rung chuyển. Bọn họ sẽ không còn chỉ tín ngưỡng một vị thần, thay vào đó là nhiều vị, này đã phạm vào đại kị của nhiều Ma Thần.

“Bởi vậy nên ta mới có một ý nghĩ, đó chính là liên hợp hai Thần Quốc của chúng ta lại làm một. Ngươi có vũ lực, ta có trí tuệ, hai thứ đó kết hợp với nhau sẽ có thể dựng nên một nền văn minh huy hoàng.”

“Ừ!”

Quyển 1 Chương 59: Giai thoại Qui Ly

“Trong quá trình đó, chúng ta cũng có thể tiếp nhận các vị Ma Thần khác có cùng chí hướng, để cho Thần Quốc của chúng ta càng thêm vững mạnh, cuối cùng thậm chí có thể trường tồn thiên cổ, dù cho... cũng không phải sợ!”

Nhưng cuối cùng, nàng cũng đã dừng tiếng ca của bản thân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tên ta là Guizhong. Thế còn ngươi?”

Zhongli tuy chỉ nói chuyện một cách hời hợt, toàn thân một chút uy áp cũng không có, nhưng bên trong lại lộ ra một cỗ bá khí bễ nghễ chúng sinh, không kẻ nào có thể lay chuyển.

“...Còn về vấn đề hương hỏa tín ngưỡng...“

“Ở trong đó, người dân không còn phải lo cảnh thiếu ăn thiếu mặc, lại không phải sợ hãi về các nguy hiểm đến từ nơi ngoại vực hay là Ma Vật. Bọn họ có thể ca hát, bọn họ có thể nói cười, bọn họ có thể làm ra những khúc ca lưu truyền ngàn thế, hay sáng tạo ra những kỳ công bất hủ.”

Nhưng tất cả những ý đồ này đều đã bị Nham Thương hạ xuống từ vân tiêu triệt hạ, chủ nhân của bọn chúng vừa thấy liền đã lập tức chạy trốn, ngoan thoại cũng không dám để lại.

Chỉ tiếc là, vinh quang nào cũng sẽ phải tàn lụi, không có thứ gì có thể trường tồn được mãi mãi...

“Trí tuệ giống như một nguồn nước, sẽ nuôi dưỡng tất cả những ai tiếp nhận nó, và luôn phản chiếu sự thật.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một thời gian ngắn về sau, tại khu vực Địch Hoa Châu bỗng xuất hiện một cỗ thế lực, danh gọi Qui Ly Tập (ghép từ Qui Chung/ Guizhong cùng Chung Ly/ Zhongli) vùng thổ địa dưới chân cũng đổi thành Qui Ly Nguyên.

Là bằng hữu hay kẻ thù, nếu là cái sau, dù cho giọng ca của nàng có hay tới mức nào cũng sẽ không thể ngăn được Nham Thương của hắn, trên phiến đại địa này cũng sẽ lại có thêm một vị Ma Thần vẫn lạc! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đừng lo, lát nữa ta sẽ quay lại với các ngươi mà. Chỉ là, trước đó còn cần nói chuyện với một người bằng hữu đã.”

Lại về sau, không chỉ một vị Ma Thần đã xin gia nhập, thậm chí còn nhiều hơn nữa, bất kể chủng tộc. Từ nay, giữa chữ Thần cùng chữ Ma đã xuất hiện chữ Tiên.

“...Zhongli.”

Giữa cánh đồng Bách Hợp Lưu Ly, thiếu niên Morax thân khoác bạch bào, tay phải cầm chặt Quán Hồng chi Giáo (Giáo Nịnh Thần) mặt không b·iểu t·ình đứng lẳng lặng nhìn về phía trước.

“Cường giả chân chính không thể chỉ dựa vào thứ ngoại lực như này để đột phá, mà phải được quyết định bởi tâm của hắn. Hắn không được lệ thuộc vào bất cứ thứ gì ngoại trừ tâm của bản thân, mà trong đó ý chí thủ hộ con dân, cảm nhận hy vọng của chúng sinh chính là động lực thúc đẩy tâm mạnh mẽ.”

“Sự đoàn kết của những hoài bão, mặc cho thời đại giao chuyển, vẫn sẽ luôn là thứ chân lý bất di bất dịch.”

Ở phía đối diện của hắn có một nữ tử cũng mặc bạch lam y đang ngồi trên nền đất, vươn tay vuốt ve từng đóa Bách Hợp Lưu Ly xung quanh, từ trong miệng truyền ra từng tiếng hát ca dễ chịu.

“Ừ... Hả? Khoan đã, ngươi vừa nói là ngươi không cần?” Guizhong ngạc nhiên.

Cười một tiếng, nàng hỏi:

Cỗ thế lực vừa mới thành lập tại một nơi phì nhiêu như vậy đã nhanh chóng hấp dẫn vô số chú ý của các Ma Thần lân cận, thậm chí là cả dò xét.

Tuy rằng hắn cũng phải thực sự công nhận khả năng ca hát của nàng, lời ca như có thể trực tiếp chạm đến tận Nham Tâm của hắn, nhưng hắn cũng không muốn tiếp tục lãng phí thời gian vào chuyện này trước khi biết được ý đồ thực sự của đối phương.

“Thiết cốt tranh tranh, khúc khúc linh hoạt chỉ đợi thời.”

“Vừa hay ta cũng có hay biết một vị tân sinh Ma Thần, nói đúng hơn là bị vứt bỏ xuống, cũng dường như có được ý định này.”

Khí thế trầm trầm, thần uy lẫm liệt, như đỉnh thiên thần sơn.

Đứng lên một cách ung dung, nàng hơi rũ rũ váy ra mấy hạt bụi đất, chúng bay ra sau lưng nàng, cuối cùng hợp thành một tấm hoàng lăng, bên trên có kim quang nhàn nhạt.

Đến bây giờ nàng mới có chút hiểu được vì sao mà kẻ này tuy không lớn hơn nàng được bao nhiêu nhưng lại sở hữu cảnh giới cùng thực lực đáng sợ như vậy, quả là mạnh mẽ hơn nàng vô số lần.

Nói xong lời này, bạch lam y nữ tử mới quay lại nhìn Morax, trong ánh mắt lộ ra đường nét sắc sảo của trí tuệ, miệng lại mỉm cười:

“Ta đang định nói là ta không cần, nhưng đã ngươi nói thế thì...” Zhongli bỗng nói, trên mặt không lộ cảm xúc.

Bất quản tuế nguyệt, bất quản Thần Ma, dù cho thế nào, Nham Thương này vẫn sẽ đứng vững, giống như...

“Ừm.” Zhongli gật đầu, ánh mắt cũng hơi liếc sang một bên, tầm nhìn như bao quát toàn bộ đại lục gần xa, nói:

“Bọn họ cần tri thức, bọn họ cần trí tuệ, bọn họ cần một tập thể! Nhân loại là một loại sinh vật kỳ lạ, Zhongli. Thiên sinh cá nhân vĩ lực bọn họ có thể không bằng chúng ta, nhưng một khi đoàn kết lại, bọn họ có thể làm ra những điều kỳ diệu, đảm bảo khiến ngươi phải bất ngờ.”

“Hay lắm! Nhân loại đoàn kết có thể làm nên những điều kỳ diệu, thế còn Ma Thần chúng ta thì sao? Quang cảnh khi đây sẽ vĩ ngạn, sẽ rực rỡ đến nhường nào?” Trong mắt như có hào quang tỏa sáng, Guizhong bắt đầu nỉ non.

Ở thời kỳ huy hoàng nhất, Guizhong lập xuống bốn lời răn, để cho hậu nhân lấy làm cơ sở, mong cho nhân hỏa còn thịnh vượng được mãi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lấy bọn chúng làm ranh giới, khí tràng giữa hai bên khác nhau một trời một vực.

...

“Ta lại khác ngươi, thần dân của ta sở hữu tri thức, sở hữu văn hóa, sở hữu trí tuệ, có thể tự rèn đúc v·ũ k·hí, có thể tự sáng chế v·ũ k·hí, có thể canh tác, có thể làm ra y phục, mùa đông biết mặc thêm quần áo cho ấm....”

Bích thủy tiếp thiên, phồn hoa thắng hải.

Chỉ là nàng cũng không thấy e ngại, thực lực chỉ là một phương diện, nhưng trên con đường tu hành nàng lại tự nhận bản thân không hề kém cạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy ngươi muốn nói cái gì?”

...

“Nhưng chung quy, ta lại không thể bảo vệ được bọn họ. Ta không giống như ngươi, Zhongli, không sở hữu được lực lượng có thể kh·iếp sợ chư thần chúng ma, chỉ tạm tính ở Sơ cảnh đỉnh phong, nhưng lại còn là loại yếu nhất. Một khi gặp phải các Ma Thần khác liên thủ vây công, có lẽ cũng sẽ là ngày cuối cùng của Thần Quốc ta.”

Nhẹ nhàng chan chứa, mềm mại buông rơi, như sa trần phủ xuống nhân gian.

“Trần Vương Ma Thần! Theo như hiệp nghị, ta, Nham Vương Ma Thần đã đến. Vậy ngươi có điều gì muốn nói?” Sau một hồi lâu, dường như không còn muốn tiếp tục chờ đợi, Morax lên tiếng quát lớn, bên trong ngữ khí đã có chút không kiên nhẫn, uy áp trên thân tầng tầng tăng lên.

Cỗ thế lực này cứ thế mà phát triển, ngày càng vững mạnh, ngày càng to lớn.

Guizhong nghe vậy nghĩ thầm bản thân đoán không sai, liền trả lời nhanh chóng:

“Chỉ khi tâm cảnh của ta đủ vững mạnh, Nham Thương mới có thể quét ngang bát hoang lục hợp, dù có đâm hướng lăng tiêu cũng không chút do dự! Này là ngã Ý, là ngã Tâm, cũng là ngã Đạo!”

“Nếu vậy, ta có thể hiểu là ngươi đã chấp thuận đề nghị này?”

“Zhongli, ta biết ngươi là một vị Ma Thần hùng mạnh, trong lòng lại có thiện niệm, không ưa nhìn các Ma Thần khác tai họa thế gian, vì muốn thủ hộ thần dân của mình mà thường xuyên lâm vào các vòng tranh đấu, và lần nào cũng chiến thắng.”

“Suỵt, đừng lớn tiếng như vậy, dọa cho bọn nhỏ hoảng sợ.” Chỉ là nữ tử dù cho có phải trực diện với uy áp đủ khiến cho chúng sinh phải thần phục, chư thần kính ngưỡng này thì khí thế trên thân vẫn giống như không bị ảnh hưởng chút nào, chỉ đưa nhẹ ngón tay lên đặt trước môi suỵt một tiếng, ra dấu im lặng.

Nàng không biết là đối phương sẽ có thể chấp nhận được một chuyện như vậy hay không, trong lòng sớm đã làm ra dự tưởng xấu nhất.

Quân lâm thiên địa!

Những cố sự truyền mồm về đời sống sung túc ở nơi đây đã nhanh chóng lan ra khắp các khu vực khác, đâu đâu cũng nghe tiếng, nổi danh nhất chính là câu nói:

Thấy nàng không còn ngồi hát, các đóa hoa bên cạnh có chút lay động, giống như muốn níu kéo nàng lại.

“Nhưng ngươi chỉ có thể sử dụng Nham Thương của bản thân đối phó với Ma Thần, thậm chí cả thiên tại địa họa, lại không thể giáo hóa được thần dân. Ngươi có bao giờ nghĩ đến một ngày khi ngươi không tại, dù chỉ trong thời gian ngắn, bọn họ sẽ ra sao hay không?”

"Nhân gian Qui Ly phục Qui Ly, tá nhất Phù Sinh đào Phù Sinh."

“Phải. Để tỏ lòng thiện ý, ta sẽ nói ra tên của ta trước vậy.”

“Việc ngươi g·iết được Baqiu, vị Hải chi Ma Thần cổ lão ở phía Tây Nam kia chính là minh chứng thiết thực nhất cho sức mạnh.”

“Bất lực, yếu đuối, không thể tự bảo vệ bản thân, tuy có những chiến sĩ có được sức mạnh lớn nhưng chỉ như này là chưa đủ. Bọn họ ăn vẫn không đủ no, mặc vẫn không đủ ấm, Thần Lực của ngươi tuy có thể hoán cải thiên tượng nhưng lại không xử lý được gốc rễ cội nguồn của vấn đề.”

“Xin chào Nham Vương Ma Thần, ắt hẳn ngươi cũng đã nhận được lời mời của ta mà đến đây. Hãy cứ yên tâm, chuyện chúng ta sắp bàn tới sẽ tràn ngập thiện ý, càng không có bất kỳ đao quang kiếm ảnh nào, ta cũng không muốn phải chiến đấu với một vị Ma Thần hùng mạnh như ngươi.”

Những đóa Bách Hợp Lưu Ly dường như rất thích nghe giọng ca của nàng, mùi hương trên thân vô cùng nồng nàn, phiêu tán khắp khuôn viên mười dặm.

“Hương hỏa chi lực ngươi có thể lấy hết, ta cũng không cần. Tự biết thiên tư huyết mạch của bản thân, ngoại trừ các Thiên Phú trí tuệ ra ta cũng không có gì nổi bật, cũng chẳng quan tâm lắm đến việc đột phá nếu đã có ngươi làm vũ lực rồi. Chỉ mong ngươi có thể thủ hộ con dân khỏi ngoại thần mà thôi.”

Ở một bên, nghe được những lời này của Zhongli, Guizhong hơi ngơ ngẩn, nhưng trong lòng lại sinh ra mấy tia minh ngộ.

“Vậy, ý của ngươi như nào, Zhongli?” Guizhong hỏi, nàng đã nói đến vô cùng thấu triệt mộng tưởng của nàng, nhưng cuối cùng thì việc này vẫn còn phải phụ thuộc vào đối phương.

“Đức hạnh như đại thụ vươn mình, tuy luôn có bóng nhưng lại vẫn luôn sinh trưởng đời đời.”

Ở phía đối diện, sau khi nghe được những gì Guizhong vừa trình bày, Zhongli liền lâm vào trầm tư, cuối cùng mới hỏi:

“Tên? Giống như cách những phàm nhân đó gọi cùng phân biệt lẫn nhau sao?”

Đó là bốn lời:

“Một khi ta phụ thuộc vào thứ ngoại lực này, tâm cảnh sẽ có chỗ trì trệ không tiến, khi đó dù cho tu vi Thần lực có tiến bộ lại để làm gì? Ta sẽ trở thành kẻ yếu, không khác gì đại đa số lũ Thần Ma đang lờ đờ lưu lãng khắp đại lục này.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1 Chương 59: Giai thoại Qui Ly