Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 1 Chương 4: Gặp mặt Yanfei

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1 Chương 4: Gặp mặt Yanfei


“Luyện Khí Hóa Thần?” Lê Thanh Vũ tỏ vẻ nghi hoặc, nhưng trong lòng lại có chút sáng tỏ.

“Ta xin lỗi.”

Thì ra, tên cung thủ Hilichurl Hỏa Nguyên Tố nhân lúc Yanfei vừa quay đầu lại liền định bắn lén mấy tiễn. Ba mũi tên rực lửa xé gió mà lao đến, tất cả không ngoại lệ đều nhắm chuẩn đến Yanfei.

Lê Thanh Vũ có thể cảm nhận rõ là Yanfei đang sử dụng Hỏa Nguyên Tố để lật sách, vậy mà từng trang giấy lại không bị hư hao chút nào, cảm thán thầm trong lòng khả năng khống chế cường hãn của nàng.

“Cũng có lý, vậy đành phiền tỷ tỷ.”

“Như thế còn chưa phải toàn lực?” Lê Thanh Vũ thầm kinh hãi trong lòng, xong lại nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ta? Luật sư giỏi nhất hiện nay của cả Ly Nguyệt.”

Quy Li Nguyên!? Lê Thanh Vũ hơi động trong lòng. Nãy giờ hắn cũng đã phải ngủ được tầm hơn 2 tiếng, thế mà đi từ Quy Li Nguyên vẫn chưa đến được cảng Ly Nguyệt? Hắn liếc nhìn xuống dưới, phán đoán vận tốc, tuy rằng không quá nhanh nhưng cũng tuyệt đối không chậm, vậy rốt cuộc là.... Lê Thanh Vũ dần dần có phán đoán trong lòng.

Yanfei nhìn thấy uy thế của mình đã chấn nh·iếp được lũ ma vật, liền quay đầu lại, mỉm cười:

“A, tiểu đệ đệ đã tỉnh. Ngươi có thấy có gì không ổn không, nếu có hãy nói cho ta, ta còn biết một số tiểu thuật pháp.” Một thanh âm vang lên bên tai hắn.

“Khì khì, ta quên mất.” Yanfei xấu hổ cười trừ: “Nếu ngươi đã không nhớ thì sao không nghe ta kể lại thử xem, có khi nhớ lại thì sao?”

Hắn chỉ biết là, một nhân vật vốn trong cốt truyện sở hữu năng lực chiến đấu không phải là quá mạnh như Yanfei, ở đây cũng là một loại cường giả cấp độ phiên thủ vi vân phúc thủ vi vũ, càng đừng nói đến người khác.

Yanfei thấy vậy cười lạnh:

“Hay là... để cho Lão Lão vậy?”

“Vậy, đây là kết thúc cho phân tích về khái niệm luật sư được dựa theo Thương Điển Ly Nguyệt, các quy tắc quan trọng đều nằm ở chương 2, chương 4 cùng chương 7. Ngươi còn câu hỏi gì nữa không?” Sau hơn 20 phút chém gió không ngừng nghỉ, Yanfei cuối cùng cũng đã kết thúc bài luận văn của mình.

“Thôi đi tiểu quỷ, giờ vẫn còn sớm mười năm để ngươi nói câu đó đấy.” Yanfei nghe xong có chút bất ngờ, không khỏi bật cười, giơ tay xoa đầu hắn, ngoài ý muốn là rất sướng tay.

Nhìn thấy hắn vừa mới định giơ tay lên liền đã b·ất t·ỉnh nhân sự, Yanfei vội lao đến đỡ lấy hắn, trên mặt đầy vẻ lo lắng. Sau khi dùng Tiên Pháp cảm nhận, nàng mới thở phào:

“À mà sao tự dưng tỷ tỷ lại có mặt ở Quy Li Nguyên vậy? Ta đoán là nhà của ngươi phải ở cảng Ly Nguyệt mới phải.”

Chỉ có điều, cả ba mũi tên vừa mới bay được một đoạn, giống như vừa xúc động đến cái gì, hỏa diễm bên trên đột nhiên từ nhỏ hóa lớn, trong chưa đầy chớp mắt cả ba đã bị t·hiêu r·ụi, ngay cả tro cặn cũng không còn.

Nghĩ đến đây, hắn lại có chút cười khổ. Vốn ban đầu, hắn tưởng thế giới này cũng không khác thế giới trong game là mấy, nhưng hiện thực đã dạy cho hắn một bài học. Tuy rằng không biết đây là thời điểm nào so sánh với game, nhưng nhìn từ cách ăn mặc của Yanfei có lẽ là cũng không xa lắm, chắc chắn sớm hơn không quá nhiều, nhưng muộn hơn bao nhiêu lại không biết.

Nhìn lên thiếu nữ trước mặt, Lê Thanh Vũ nhận lập tức ra người đến là ai:

“Ví dụ như trong lĩnh vực kinh doanh, trong Thương Điển có ghi rõ ràng, theo như điểm 1 khoản 1 điều 2 chương...” Cứ bàn đến chủ đề liên quan đến Luật, Yanfei lại giống như một người khác hoàn toàn, bắt đầu nói đến thao thao bất tuyệt.

Hắn đương nhiên không biết là Yanfei có được Bách Tâm Thông Minh thuật, nhưng cân nhắc đến việc bối cảnh của Yanfei cũng rất cứng, đằng sau đứng toàn Tiên gia đại lão, hắn cũng không định liều nói dối, không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn.

“Mới được tầm hai tiếng.”

Nàng đã từng nghe Bình lão lão kể rất nhiều chuyện xưa, cũng đã tự thân đi qua rất nhiều nơi ở Nham Quốc thậm chí là Phong Quốc, cũng biết được loại Hilichurl nào nên g·iết và loại nào có thể tha, song, loại Hilichurl ăn thịt người nàng cũng bất quá mới nghe được lời đồn, nhưng chưa từng tận mắt chứng kiến bao giờ.

“...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngoài ra, hắn còn nhận ra Yanfei còn tinh tế sử dụng Hỏa Nguyên Tố bao bọc xung quanh người hắn, có tác dụng cản gió.

“Giờ ta đã biết tại sao tỷ tỷ lại được mệnh danh là luật sư giỏi nhất của Ly Nguyệt rồi.”

“Tốc độ của chúng ta không chậm, vậy mà vẫn còn chưa đến cảng Ly Nguyệt sao?”

Còn về Lê Thanh Vũ, cố sự hắn vừa nói ra xét công bằng thì là chín thật một giả, nhưng phần giả hắn lại chọn từ khá là lập lờ, nên là Yanfei cũng không có phát giác, dù sao thì thế giới này vừa nhìn đã khác rất nhiều so với game hắn chơi rồi, nói chỉ biết căn bản cũng là không sai.

Trong lúc đấy, đám Hilichurl vẫn liên tục nếm thử công kích về phía Yanfei, nhưng không ai vượt qua được bức tưởng lửa phía trước. Một tên Hilichurl vừa định bỏ chạy thì chợt nhận ra là bức tường này không biết đã bao quanh cả doanh trại từ khi nào, giờ thì đúng nghĩa là trên trời dưới đất không lối thoát.

“Quy Ly Nguyên cách Ly Nguyệt dễ là lớn tới mấy trăm cây số, làm sao nhanh như vậy được? Không lẽ ngươi không biết?”

Xong việc, Yanfei mới quay đầu lại hỏi, ánh đỏ hồng trong mắt cũng rút đi lộ ra màu xanh lục vốn có, bên trong chan chứa mấy phần hiền hòa.

Không nghe thấy câu trả lời, trên mặt nàng mới lộ vẻ tỉnh lại, liền lấy quyển sách tự cốc vào đầu mình, nghĩ thầm:

“A, ta đang ở đâu đây?”

“Tại sao?”

Yanfei quan sát thân thể tàn tạ của Lê Thanh Vũ, bên trên còn có vô số v·ết t·hương. Đảo mắt một lượt khắp xung quanh, nàng cũng đã đoán ra được mấy phần chuyện gì đã xảy ra.

Hơn thế, nhìn xuống bên dưới, hắn nhận ra là mình đang được Yanfei cắp tại ngay bên người, dưới chân nàng là chiếc cân do cha nàng tặng, giờ đang được sử dụng không khác gì ngự kiếm phi hành.

Ở bên dưới, đám ma vật đều đã hoảng loạn, miệng kêu loạn xạ, chỉ có tên Samachurl vẫn còn cố gắng chống lại, không ngừng triệu hồi cột đá bay lên để ngăn chặn nhưng đều vô ích.

Đối mặt với liệt uy này, tất cả đám Hilichurl đều không dám vọng động, chỉ có duy nhất tên Samachurl như nhận ra điều gì, đập vội cây pháp trượng xuống mặt đất.

“Cẩn th-“ Lời nói còn chưa hết nhưng đã ngừng lại hoàn toàn, bởi vì Lê Thanh Vũ có chút không tin được vào mắt mình.

Chỉ là khi nàng quay mặt sang nhìn xem tên tiểu đệ này ngủ có ngon không, thì lại gặp cảnh Lê Thanh Vũ đang trầm tư nhìn nàng.

“Xin lỗi tiểu đệ. Tuy ta đã nghe thấy tiếng kêu cứu cách đây gần nửa phút trước, nhưng do vị trí xa quá, hóa thân Hỏa Nguyên Tố để phi hành cũng không kịp. Ngươi có b·ị t·hương nặng không?”

“Nói thế có phần cũng không sai. Tuy rằng cái cân này cũng là một loại pháp bảo, nhưng để bay được một quãng dài như này thì yêu cầu thuật Ngự Khí Phi Hành tu hành đến nơi đến chốn, ngoài ra cần ít nhất là cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần. Nếu không tới thì chỉ có thể sử dụng trong thời gian ngắn mà thôi.” Yanfei đáp.

“May quá, sinh mệnh không ngại. Bất quá, có quá nhiều v·ết t·hương ngoài da trên cơ thể, Tiên Pháp mà ta học được đều không chủ trị liệu, chỉ có thể ngăn chặn l·ở l·oét cùng bộc phát v·ết t·hương mà thôi, về sau còn cần điều trị lâu dài, trừ khi.... “

“Hóa ra còn có cao thủ lợi hại hơn cả tỷ tỷ sao? Đến lúc đấy thì tỷ tỷ nhớ dẫn ta đi gặp họ.”

Giọng nói này là.... Đoạn ký ức ngắn lúc trước lại hiện về, Lê Thanh Vũ cũng nhớ ra chủ nhân của giọng nói này. Không ngờ nhanh như vậy đã gặp một nhân vật trong trò chơi rồi, hắn vẫn có một chút hồi hộp, đặc biệt là khi biết người này có khả năng sử dụng Hỏa hệ Nguyên Tố để ném một quả cân đi không khác gì t·ên l·ửa đối không.

Lê Thanh Vũ thành khẩn nói.

.......

“Những người học luật, biết vận dụng luật, hiểu được luật, được xưng là luật sư. Luật sư chủ yếu sử dụng luật như một công cụ để giải quyết cách t·ranh c·hấp, đặc biệt là trong những vấn đề như sau:...” Yanfei nói đến đây liền giơ tay lên, quyển sách “Ly Nguyệt Thương Điển” liền bay từ bên hông đến trước mặt, tự mình lật giở ra từng trang sách.

“À mà tỷ tỷ, chúng ta nãy giờ bay được bao lâu rồi?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Yanfei cũng không để ý đến bọn chúng, sau khi chú ngữ kết thúc, nàng mới chậm rãi chỉ tay xuống, miệng nói:

Tại đấy, từng đạo mắt xích bắt đầu liên kết lại, hợp thành hình một quả cân khổng lồ, có đường kính đạt gần 2 chục m, quanh thân đường vân gợn sóng như viền lửa, sinh động như thực.

Quyển 1 Chương 4: Gặp mặt Yanfei

“Da trắng tóc hồng, đầu đội mũ Giải Trãi, một thân váy ngắn bốt mềm, từ trên xuống hai tông màu đỏ đen, Vision hệ Hỏa, đúng là Yanfei rồi. Xem ra mệnh ta còn chưa hết!”

“Chậc, bệnh cũ tái phát rồi. Mỗi lần cứ nhắc đến chủ đề về Luật là mình lại bị như này, phải biết tiết chế thôi chứ cứ nói chuyện một hồi là lại để người khác xỉu lên xỉu xuống mấy lần thì cũng không được.”

Cuối cùng, như đã cạn nguyên tố, hắn đành chỉ có thể ngồi lên cây pháp trượng của mình, đầu gục xuống, tiếp nhận vận mệnh.

Bất quá cảnh tượng trước mặt lại làm hắn phải giật mình. Rừng núi lướt đến trước mặt, chỉ trong chớp mắt là đã bỏ xa lại đằng sau. Mặt đất ở bên dưới, luôn bảo trì một độ cao nhất định.

“Bất quá ta cũng không thấy gia đình của đứa bé đâu, về sau phải thu xếp thế nào cho ổn thỏa đây?”

Lê Thanh Vũ nghe vậy đang định lắc đầu, bỗng nhìn thấy cái gì, vội kêu lên:

“Tiểu đệ thấy thế nào? Tỷ tỷ như thế có được không?”

“Năm xưa Nham Vương Đế Quân một lòng vì thiên hạ thương sinh, đã ban phát Khế Ước chi Đạo để người dân đồng hưởng, cũng từ đấy nhận được chiếu cố của thượng thiên. Khế Ước tuy là cốt lõi, nhưng vẫn còn những điều quan trọng cần được quy định, từ đấy hình thành nên pháp.”

“Không sao tỷ tỷ, cảm ơn tỷ đã cứu mạng.” Nói ra lời này Lê Thanh Vũ cũng chẳng cảm thấy sai gì, bàn về thực tế hắn mới 18 tuổi, còn Yanfei thì hắn thấy bét nhất cũng đã tầm 20 tuổi rồi.

“Không có gì, dù sao ta cũng không thể bỏ mặc một đứa bé như vậy được. Mà gia đình ngươi đâu? Tại sao ngươi lại xuất hiện ở gần Quy Li Nguyên vậy?”

“Yanfei? Một cái tên rất đẹp, giống như tỷ tỷ vậy.” Lê Thanh Vũ lém lỉnh nói.

“Yanfei tỷ tỷ, cái cân dưới chân tỷ tỷ là gì vậy? Làm sao chúng ta có thể bay được? Nhờ vào cái cân này à?” Lê Thanh Vũ hỏi, hắn cũng không định giả đò quá mức ngây thơ, dù sao thì lúc Yanfei đến doanh trại hẳn cũng đã nhìn ra là chính hắn đã kích n·ổ b·om rồi, chỉ nói chuyện sao cho giống một đứa bé 8 tuổi siêu thông minh là được.

Nếu như mọi lần, chỉ cần nàng bắt đầu đọc và phân tích từng điều luật, người khác nghe xong liền sẽ đầu nổ đom đóm, hoa mắt chóng mặt, có kẻ thì còn ngủ luôn, nhưng lần này đối thủ của nàng lại là người khác, Lê Thanh Vũ.

“Không có gì, dù sao cũng đã lâu rồi chưa có ai nghe ta kể truyện...”

Giờ đây, khi lời đồn hóa thành thực tế, nhìn lấy đứa trẻ đối diện, nàng cảm thấy lửa giận tuôn trào trong lòng, đôi mắt đẹp màu xanh lục nhạt giờ đây cũng nhuốm màu hồng diễm. Cơn phẫn nộ này, nàng không che giấu, cũng không thèm che giấu, mà để nó phát tiết ra ngoài, Hỏa Nguyên Tố bắt đầu sôi trào.

Quả cân công lý rơi từ trên trời xuống mang trong mình đại uy năng, giống như phán xét của thần linh. Nó không có tình cảm, cũng chẳng có từ bi, chỉ có đơn giản là hủy diệt.

“Thương Điển Ly Nguyệt chương 3 điều 4 khoản 2 ý 4, hành vi m·ưu s·át người khác, cho dù không thành, vẫn sẽ bị khép vào tội công kích có chủ ý. Hình phạt... À quên đi, lũ ma vật các ngươi cũng không phải người, cũng sẽ không hiểu được. Hình phạt: Tử vong, không có khoan hồng!”

“Yanfei.”

Còn chưa kịp bất ngờ, nàng liền đáp lại theo bản năng:

.....

Yanfei quay người lại, uy thế kh·iếp người, đám cỏ dại trong khuôn viên vài mét bỗng đều b·ốc c·háy. Trong không khí, Hỏa Nguyên Tố trở nên đậm đặc tới mức có thể thấy bằng mắt thường, kết thành một bức tường chắn ngay trước mặt nàng.

“Mài thành mực sẽ không bị phai? Tỷ tỷ đây là làm nghề gì mới cần đến nó?”

“Sao thế? Ngươi vẫn còn đau ở đâu à?” Gặp hắn không nói gì, Yanfei thấy lo lắng liền hỏi.

“Mỗi lần tranh luận chỉ cần đối phương ngủ gục hết thì còn ai phản bác nữa chứ?”

“Cao thủ đứng đầu thiên hạ không thể nói được. Tỷ tỷ đây còn chưa đạt tới được Luyện Khí Hóa Thần đỉnh phong, mà bên trên còn có Phản Hư, Hợp Đạo các loại nữa. Vả lại, tiêu diệt một cái tiểu doanh trại có gì khó? Tỷ tỷ ta thậm chí còn chưa cần phải dùng toàn lực, nếu không phải lo lắng p·há h·oại sinh thái thì khuôn viên mấy chục trượng ta đã cho ra thành tro rồi.” Yanfei ngẫm nghĩ lại một chút, hơi nghểnh mặt lên cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“... Không sao đâu tỷ tỷ. Lại nói tỷ tên là gì? Đến giờ ta vẫn chưa nghe thấy tỷ nói tên mình. Ta tên là Thanh Vũ.” (Ở Teyvat, đa phần mọi người chỉ sử dụng tên, hiếm khi kèm theo họ)

“Ha ha, nếu có cơ hội.”

“Luật sư? Luật sư là gì?” Đã giả thì giả cho chót, Lê Thanh Vũ hắn lúc này chính là nhà quê mới lên tỉnh.

“Gia đình sao? Cha mẹ đệ bỏ nhau mà đi, một mình ông ngoại nuôi nấng đệ. Nhưng năm vừa rồi ông ngoại cũng vừa mất, thế là đệ chỉ còn một mình. Còn về việc tại sao đệ lại xuất hiện ở Quy Li Nguyên thì đệ cũng không rõ, đệ chỉ nhớ được nhiều nhất là một thời gian ngắn trước khi chuẩn bị bị bọn Hilichurl nướng ăn rồi. Ngoại trừ tên và một số điều cơ bản ra đệ cũng không biết được điều gì cả.”

Cuối cùng cũng tiếp xúc với mặt đất, nó phát ra một t·iếng n·ổ rung chuyển đất trời. Do có Yanfei không chế nên diện tích bị ủy diệt cho thu gọn trong doanh trại, nhưng Lê Thanh Vũ vẫn có thể nhìn được một cột lửa bốc lên đến tận hàng chục mét. Đây là số lượng Hỏa Nguyên Tố đã nằm trong quả cân này.

Cho đến khi khói bụi tán đi, doanh trại của Hilichurl đã không còn nữa, thay vào đó là một cái hố có đường kính gần 3 chục m, sâu hơn 5m, còn đám Hilichurl? Đều đã thành tro bụi.

“Không dối gì đệ, cách đây mấy ngày ta có đọc được trong Ly Nguyệt Phong Chí Dị là ở Địch Hoa Châu có loại cỏ đuôi ngựa nếu mài thành mực sẽ mãi không bao giờ bị hỏng nên đi đến đấy để tìm. Đáng tiếc là hái cả giỏ mà vẫn chưa thấy đâu.”

“Tuyên án: Có tội!”

“Từ giản đến phồn, từ những điều đơn giản nhất cốt lõi nhất biến thành những điều phức tạp nhất, hình thành nên luật. Ly Nguyệt có thể có được phồn vinh như hiện nay không thể bỏ qua công lao của nó. Cho đến bây giờ, số lượng điều luật đã lên tới hàng ngàn hàng vạn, và mỗi năm người ta lại đổi mới cùng bổ sung nên số lượng này sẽ còn được tăng lên.”

“Phản kháng vô ích. Các ngươi muốn nướng ăn tên tiểu tử đằng kia, cũng phải có tâm lý bị nướng, đây chính là “Bình đẳng”!”

Còn việc không biết tại sao, Yanfei cũng có nhìn thấy một vết đập đằng sau gáy, liền kết luận là hắn bị mất trí nhỡ. Theo nàng, đây cũng không phải điều gì to tát, lát nữa nhớ nhờ Lão Lão thêm là được rồi.

“Ngươi có thể hiểu là một loại cảnh giới của cao thủ cũng được. Ta hiện tại đang là Luyện Khí Hóa Thần hậu kỳ, đại loại thế.” Yanfei suy tư đôi chút, cố tìm ra từ thích hợp để diễn tả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lê Thanh Vũ nghĩ thầm trong lòng, song không hề lên tiếng, dù sao người ta cũng không quen biết hắn, với lại hắn lúc này cũng đã rất mệt, không hơi đâu nói chuyện.

Lê Thanh Vũ tỉnh lại, mở mắt ra. Đây là lần đầu tiên sau khi đến Teyvat mà hắn được ngủ ngon đúng nghĩa, không có bị t·ra t·ấn, không có bị đ·ánh b·ất t·ỉnh nhân sự, chỉ có một giấc ngủ sâu, sao mà hạnh phúc.

Nương theo lời nói, quả cân kia bắt đầu rơi từ trên không trung xuống, uy thế như Thái Sơn áp đỉnh, không thể đỡ, không thể chống lại!

Lê Thanh Vũ nghe vậy định giơ ngón cái lên, bất quá tinh thần của hắn đã căng cứng suốt mấy tiếng đồng hồ, giờ vừa buông lỏng thì cơn mệt mỏi đã ập đến, nhanh chóng khiến hắn hôn mê, cũng còn chưa kịp nói gì.

Lê Thanh Vũ bất động thanh trắc cố né nhưng không thành, chỉ đành chuyển sự chú ý đi:

Vừa nói, nàng cũng vừa lẩm bẩm mấy lời chú pháp, một tay chỉ lên trời. Từng câu từng chữ nói ra từ miệng đều mang ánh đỏ, kết thành mắt xích, theo hướng tay chỉ bay v·út lên không trung trăm mét.

Lê Thanh Vũ thấy vậy, trong lòng lại có cảm giác. Không biết vì cái gì, hắn dường như có thể cảm thấy một loại dao động kì lạ từ vị trí cây pháp trượng đập xuống truyền xuống mặt đất, xong đó đi thẳng đến chỗ của hắn. Nhưng chung quy vẫn không vượt qua được bức tường màu đỏ thẫm kia, chạm đến là bị chặn lại.

Yanfei nghe vậy cũng không nói thêm gì, nhưng trong lòng không khỏi thở phào. Vừa rồi, nàng có sự dụng một loại Tiên Thuật tên là Bách Tâm Thông Minh thuật, có thể phân biết được ai nói thật ai nói dối. Đây là Tiên Thuật được Bình Lão Lão chỉ dạy cho nàng hòng phân biệt yêu ma giả dạng.

Đến đây Yanfei bắt đầu trầm tư đôi chút, lại nhớ lại cảnh tượng lúc vừa mới đến, trong lòng cũng tự có tính toán riêng.

“Oa, vậy tỷ tỷ chẳng phải là một cao thủ đứng đầu thiên hạ hay sao? Một ngụm khí có thể thổi diệt cả một doanh trại ma vật?” Lê Thanh Vũ nói xong, hai mắt tỏa sáng, bản thân hắn cũng không biết mình lại có được thiên phú diễn trẻ em đến vậy.

“Yanfei tỷ tỷ, ta đã bảo ta hiện đang có rất nhiều điều không rõ. Giờ đến Quy Li Nguyên là cái gì ta còn mơ hồ chứ đừng nói là khoảng cách giữa 2 nơi.” Lê Thanh Vũ nói có chút nhạt giọng, ngữ điệu còn nghe ra một chút khinh bỉ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1 Chương 4: Gặp mặt Yanfei