Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 2 Chương 78: Sự tình

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 2 Chương 78: Sự tình


Vậy tổng thể, từ góc nhìn của Đạo, chính là tốt.

Vì lý do gì hắn lại cùng mình đánh một trận, tuy không nói là lâm ly thỏa mãn nhưng cũng coi như để cho mình chống trả?

Thương thế lành xong, Chân Khí cũng vừa tán đủ, Tạ tốt trưởng đứng lên một cách gian nan, lại khá dễ dàng dù sao chỉ tay bị trói chân vẫn còn hoạt động được, theo thông đạo kia bắt đầu mon men bước lên, giờ mới nhớ ra động tĩnh lớn thế lại vẫn chưa có ai đến, nơi này tuy có cách âm hẳn cũng không tốt đến vậy, nghĩ đến hẳn lại là thủ đoạn của Tiên gia.

Quyển 2 Chương 78: Sự tình

Kết quả làm cho chấp niệm này trở nên cực độ suy yếu, cuối cùng là ý chí của hắn dưới cơn tức giận sau khi bản thân tỉnh táo lại đối diện với những gì mình làm đã đi ngược với bản tính vốn có mấy phần lương thiện từ nhỏ kia trở nên mạnh mẽ bất ngờ liền thuận thế xử sạch.

Tạ tốt trưởng sau đó lại nghĩ đến, bản thân vốn chính là một trong hai Tốt trưởng của cứ điểm này, hiện lại trở thành một phế nhân....

Đó là dấu hiệu của việc, Ý cảnh, đã từ tiểu thành vượt lên đến đại thành.

Bởi vậy hắn đã tiếp cận được chân tướng.

Dù sao nhân tình không phân tốt xấu.

Cười xong rồi hắn cũng không nói gì tiếp, không phải bởi vì hết lời để nói, mà là bởi vì cảm nhận được máu chảy cũng đủ nhiều rồi, lại nói cười tiếp v·ết t·hương hở bụng vậy thật sự là c·hết người do chảy máu quá nhiều, đành tập trung tinh thần vào việc chữa thương.

Đặng Trần An được một lần ma luyện thực sự, càng từ đó hiểu rõ hơn về túi phù lục cùng truyền thừa của bản thân. Kẻ có tội cũng đã chịu trừng phạt thích đáng, chưa đáng c·hết lại cũng không thể cứ để như vậy, vừa hợp công đạo lại vẫn có tình.

Bất quá đương nhiên, hắn đánh nhau với đối phương cũng không hoàn toàn là vì lý do này, dù sao thời cơ cũng không thiếu cũng không thiếu đối thủ về sau, nếu đối phương là một ác đồ thật sự có đam mê biến thái hay tâm cơ thật sự xấu xa thì hắn cũng không ngại tiễn người đi hoàng tuyền, bất kể thân phận có phải Thiên Nham quân có gây phiền phức cho hắn hay không.

Tiên Nhân sao?

Cũng không đúng, một ý niệm khác bỗng nổi lên phủ nhận.

Chuyện này cũng không quá khó hiểu, tuy rằng ý chí của hắn đã bị một ánh mắt kia dọa sợ, lại từ trong đó mơ hồ thấy được một mặt biển sóng dập dờn vô cùng hung bạo, lại để cho hắn cảm thấy đôi chút an nhiên tâm thần không tạp niệm, còn phảng phất mở ra cho hắn một bức họa, chỉ cần minh tưởng đôi chút là có thể nhớ lại.

Cảm thấy hơi nhói nhói trong người, Tạ tốt trưởng thoáng cảm thụ chút tình huống thể nội, lại hơi nghĩ ngợi chút liền nghĩ ra được rốt cuộc câu “Nhân sinh vốn chính là khảo nghiệm lớn nhất của bản thân đời người.” này có thể được lý giải như nào.

Lê Thanh Vũ đương nhiên cũng không biết được tường tận câu chuyện, chỉ có thể tiếp tục quan sát thêm mấy ngày từ những ngôn từ mà Tạ tốt trưởng đôi lúc thổ lộ bên trong đại lao lúc đi vào đi ra, cảm thụ tâm tình chập chờn mà suy đoán ra cố sự không được mười phần cũng có sáu bảy, từ đấy phát hiện việc này về căn bản là niệm tự phát chứ cũng không phải bản tính của người này, vậy mới có được bố cục đằng sau để cho mọi chuyện đều tốt.

Vốn là xuất phát từ tâm cẩn thận cùng tâm hiếu kỳ, dù sao hắn cảm giác mình và Đặng Trần An cũng có duyên phận, lại nói có phần này nhân quả thì dù thế nào cũng nên kiểm tra cẩn thận chút tình huống trong doanh trại, cùng với hắn cũng có chút hiếu kỳ không biết doanh trại Thiên Nham quân sẽ khác doanh trại của hắn ở Hải Minh quốc là bao nhiêu, kết quả đúng là phát hiện rất nhiều điểm khác biệt, đa phần đều là tân tiến hơn trong lối xây dựng doanh trại cùng với một số thứ quân sự khác.

Bất quá thu hoạch cũng lớn tương tự khổ lao, có được kinh nghiệm sinh tử giao chiến với một vị Tiểu Thừa cảnh hậu kỳ sẽ hỗ trợ hắn rất lớn sau này, đặc biệt là võ nghệ hiện tại đã lại càng gần đăng phong tạo cực thêm một chút, gần như chạm đến ô cửa sổ giấy kia, ỡm ờ chỉ kém lấy ngón tay chọc ra lỗ thủng lại dí con mắt nhìn trộm bình phong.

Có thể điều này cũng chưa phải toàn diện khi mà lĩnh ngộ cũng chưa tới được, chỉ là nếu cơ sở đã có sẵn một chân đã chắc chắn qua vậy chân còn lại đồng bước cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

Đến giờ đã minh bạch tất cả những điều này, cũng minh bạch mỗi một khâu nếu như xử lý không tốt thì tình huống thật sự sẽ rất khác biệt, nhân quả huyền cơ nháy mắt sáng tỏ Tạ tốt trưởng bỗng lại cười tiếp, lần này nói ra hơi, lại để cho dưới bụng chảy máu:

Vì lý do gì hắn mặc cho những việc ở đây tiếp diễn?

“Ha, vậy ra đây mới chính là chân chính Tiên Nhân sao? Tính toán làm được thật tốt! Thậm chí tường tận nhân quả. So sánh với lũ c·h·ó má cái gì Sinh Diệt cốc với Tĩnh Trai môn đám tiểu biểu tử kia mạnh hơn vạn phần, nếu không phụ thân cũng đã không bị hiểu lầm như vậy! Huyền gia... Huyền gia, tu đến cuối vậy cũng chỉ là chỉ huyền, thông huyền minh huyền các loại, so ra sao được với chân chính Tiên gia nhận vì thương sinh gánh mệnh, vì thế gian đạo chân? Mà ta một Tốt trưởng nhỏ nhoi thậm chí còn đã từng cùng một vị Tiên Nhân đánh tới lâm ly thậm chí gần như nhan đao cận cổ? Ha ha...”

Về căn bản là... Phế rồi.

Đây cũng là lý do hắn đợi, cho đến khi Tạ tốt trưởng thật sự xuất hiện sát tâm mới bắt đầu động thủ, chứ thông tin cũng đã thu thập được đủ rồi không cần chờ đến lúc đấy, vì sao?

Ha ha, khó mà nói vị Tốt trưởng còn lại kia sẽ có thừa cơ bỏ đá xuống giếng hay không? Lại nói đám quân hữu tốt bằng còn lại nhìn thấy mình vị trưởng quan vốn ngày thường uy nghiêm rơi vào hạ tràng này sẽ có phản ứng như nào?

Hắn Lê Thanh Vũ có được rất nhiều kinh nghiệm quý báu khó được thông qua trận chiến, tu vi cũng nhờ đánh nhau lên chút đỉnh.

Và lần này, nhân lúc nó suy yếu, một ngụm diệt gọn nuốt sạch.

Tạ tốt trưởng mất đi tu vi, lại từ đây trảm đi chấp niệm tâm thần thực sự thanh thản, kỳ thực cũng không hẳn là không thể tiến thêm nữa, chỉ là không biết có đủ nghị lực đấy không? Nghĩ lại, ý chí trở nên mạnh thêm, còn là một người có thể đi đường thể tu đến được Kim Cương hẳn cũng không tồi. So sánh được mất là tốt hay là xấu chỉ có người trong cuộc tự mình đánh giá được, bất quá nghĩ hẳn là tốt.

Tạ tốt trưởng cười khổ, bất quá bên trong ánh mắt lại ngạc nhiên thay không tìm thấy bất kỳ tia oán hận nào, thậm chí còn mơ hồ lấp lánh quang mang vi diệu.

Nếu như thế còn chưa đủ thảm, hắn phát hiện ra bản thân cũng đã bị điểm huyệt, khí huyết tán mà Chân Khí đang bận chuyện sinh tử không đủ để xung huyệt đành phải theo những đường vận chuyển kinh mạch khác điều động, mà nhưng đường kinh mạch này vô hình chung sẽ tạo thành ám thương, thứ mà ngay hiện tại đã dần cảm nhận được, để cho ngay cả về sau này kể cả khi dược hiệu đã hết hắn cũng không thể lại ngưng tụ khí huyết được nữa.

Này đương nhiên cũng khảo vấn chút trình độ đoán ý, ban đầu hắn đúng là có chút loạng choạng dù sao cũng không phải hái hoa tặc hay gián điệp chuyên nghiệp, bất quá cũng may chút đối tượng đấy ban đầu đều là Võ Giả nên không phát hiện ra, có chút kinh nghiệm hắn mới bắt đầu chọn đối tượng là Tiểu Thừa.

Hắn cười, thản nhiên nhìn về phía tương lai u ám nửa đấu thanh thản nửa hộc phía trước, trong lòng nghĩ:

Nếu Tiên Nhân mạnh đến thế... Không, điều này đã được chứng thực bằng tất cả sự thực trong phòng này, nếu không vẫn còn có ánh mắt đấy làm bằng chứng cho sự cường đại của Tiên Nhân, vậy thì vì lý do gì...?

Thứ nhất, về vấn đề chấp niệm dạng này, vốn có thể nói lưỡng lự nhưng đã Tạ tốt trưởng dám ném Đặng Trần An vào trong lao thì hẳn đã trong lòng có xác nhận, nhưng nếu cuối cùng dựa vào ý chí thiện lương hồi tâm chuyển ý thì đã hoàn toàn có thể đánh vững chắc chắn vị trí của Đặng Trần An tại quân ngũ trong tương lai, đây cũng là cục diện tốt nhất.

Chỉ là, tại sao nó suy yếu? Bao năm qua nó vẫn còn có thể tro tàn lại cháy, vậy chứng tỏ nó hẳn phải vô cùng kiên cố mới đúng chứ?

Đầu tiên dựa vào thân thủ, khả năng thu liễm khí tức nhờ vào mặt nạ dịch dung của sư phụ, cộng với Quan Nguyên chi Nhãn nắm bắt được dòng chảy Nguyên Tố hệ Thủy làm ra chút cộng hưởng cơ bản, này đã giúp hắn có thể nói là xuất nhập doanh trại cứ điểm này như chốn không người, thần niệm cấp Tiểu Thừa thật sự tóm không được hắn nếu như hắn không làm ra bất kỳ cử động nào lúc tiếp cận cùng không nằm trong tầm mắt.

Tạ tốt trưởng, là một người nắm được nhân tình ý vị rất tốt, đặc biệt là sau những tao ngộ của bản thân, mặc cho mấy ngày qua hắn đã có hành động gì có ý nghĩ gì, điều này cũng không hề thay đổi.

Lại nhìn đan điền bị phá vỡ, đời này nếu không phải cơ duyên bằng trời rơi xuống đầu vậy liền đừng nghĩ hồi phục lại được, Chân Khí tu luyện được bao nhiêu năm cũng sẽ dần dần theo đó mất sạch, càng đừng nói hắn hiện đang phải dùng đám Chân Khí cơ sở vốn là những sợi Chân Khí đầu tiên sinh ra để dung luyện tân Chân Khí để chữa thương, nói một cách khác là tu vi mất hết.

Lại cũng có thể phản bác lại bố cục này rất đơn giản, từ trên mặt ý nghĩa cùng giá trị mà nói xuống: Ngươi Lê Thanh Vũ rõ ràng là có thể nhẹ nhõm đưa Đặng Trần An đi, vậy tại sao còn muốn làm bố cục này? Vẽ rắn thêm chân không nói, ngươi còn có mạo hiểm tính mạng, này không phải tự mình tìm phiền phức sao? Coi như không phải nói người thì giờ nhìn đi? Đặng Trần An chịu mấy ngày bức cung khổ sở, Tạ tốt trưởng tu vi bị phế, rõ ràng đều có tất cả vốn đều có thể an an ổn ổn như bình thường, như vậy thì mọi chuyện đều tốt chỗ nào?

Mặc cho sâu kiến tùy ý giãy dụa trong tay, thật là có thú như thế? Lại như một người thỏa thích xem một vở kịch hay?

Tâm thần vì đó thanh thản, ý chí vì vượt qua chấp niệm thâm cố trở nên mạnh mẽ hơn, trong đó cũng có yếu tố tâm cảnh vì thản nhiên chấp nhận tương lai phía trước còn có yếu tố phá rồi lại lập của Ý cảnh, này mới dẫn đến Ý cảnh vốn là mấp mé lại có lực đẩy từ nội lực một chân bước qua đại môn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn giờ chỉ đang suy nghĩ một chuyện.

Lê Thanh Vũ đang hộc máu.

Tu vi mất hết hắn vẫn còn có thể phách Kim Cương, chỉ là nếu không thể điều động được khí huyết thì cũng sẽ chỉ trở thành bị thịt bao cát cho người khác đánh mà thôi, sinh hoạt thường ngày lại không ảnh hưởng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hắc hắc hắc...”

“Còn về những điều còn lại, tỷ như lý do.... Ha ha, cũng không cần phải nghĩ nữa, ta còn có thể làm như ta không biết được sao?”

Chức vị chắc chắn giữ không được rồi, chỉ là...

Bất quá quan trọng hơn, hắn phát hiện tên Tiểu Thừa này không bình thường, có ý đồ với Đặng Trần An, đương nhiên không phải theo nghĩa biến thái, này mới dẫn đến đợt luyện tập theo dõi điều tra bên trên, cuối cùng phát hiện đôi điều về thân thế của người này.

Phế toàn tập rồi. Một cách thật là có tính toán nghệ thuật cùng sáng tạo.

Để giải thích cho việc này cần phải hiểu được bản chất của đạo chấp niệm kia, vốn chính là cảm giác vô lực bị coi như ruồi muỗi trong trận chiến giữa các đại thế lực Huyền gia Tà Thần giáo, lại cộng thêm thân nhân vì đó c·hết thảm, nó chính là như vậy, một ngụm khí đục không cam tâm, bất kể hiện tại Tạ tốt trưởng đã trở thành Tiểu Thừa cảnh còn là Kim Cương thể phách, gặp phải dù là Kim Đan kỳ đồng giai cũng dư sức đánh một trận thì ngụm khí này vẫn chưa trôi.

Chỉ là nghĩ tới ngay tại mấy phút vừa rồi bản thân thậm chí đã giao thủ thậm chí còn có cảm giác có thể chém g·iết được vị Tiên Nhân kia, ngụm khí đục này cũng dần theo ý niệm này bị làm cho suy yếu, lại cộng thêm một đao tuyệt học bao nhiêu năm chưa từng xuất ra, bên trong tràn đầy lưu luyến với phụ thân, này cũng đã phần nào làm vơi đi phần tưởng niệm kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bất quá cuối cùng Tạ tốt trưởng vẫn là ổn định sát tâm, vậy liền phải áp dụng phương án dự phòng để cho hắn lên trận mà thôi, kết quả thì chính là như vậy.

Phải, bất kể hắn giả trang phong phạm cao nhân như nào, liên tiếp chịu đựng chiến đấu vượt cấp cùng một vị Tiểu Thừa cảnh hậu kỳ cũng đủ để cho hắn thổ huyết mấy hồi, cũng may Võ Giả cảnh tam trọng thân thể cường hãn cung cấp đủ máu cho hắn thổ.

“Chỉ là Tiên Nhân xuất thủ lại cũng không làm cho ta không có sức hoàn thủ, hoàn toàn là bồi ta đánh một trận, chỉ là đến lúc cuối cùng mới bày ra một phần sức mạnh thật sự của Tiên Nhân. Lại liên tưởng tới lời nói cuối kia, xem ra là vì nể công ta không có công lao cũng có khổ lao mười năm trấn áp Ma Vật xung quanh cứ điểm này, đây cũng là lý do ta vẫn còn toàn mạng...”

Trong cơ thể hắn hiện tại đang chịu ảnh hưởng của một loại phản ứng, vừa nhìn liền biết chính là dược hiệu phát tác, khiến cho khí huyết của hắn tán mà không tụ.

.... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dưới hiệu quả không khác gột rửa tâm linh này, ý chí của hắn đã lại sau bao năm qua, trực diện đạo chấp niệm vốn giấu sâu dưới Tâm Linh chi Hải kia một lần nữa.

Thứ hai, tiện thể ma luyện chút cho Đặng Trần An, hắn tin là tiểu tử này chịu được khổ, so với kết quả thì đều không có vấn đề gì.

Vậy vì sao hắn lại làm như vậy?

Trong lòng Tạ tốt trưởng dâng lên ý niệm này.

“Lại nói, không biết tình huống của nam hài kia như nào, vị Tiên Nhân kia lại đang làm gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhân tình nha... Nhân sinh nha....

Tạ tốt trưởng bỗng cười lên ba tiếng không rõ ý vị, cả người hơi run lên, cũng không quan tâm máu có vì đó chảy ra nhiều hơn.

“Đòn t·ấn c·ông bắt đầu xuất hiện nhằm vào ta... chính là ngay tại lúc sát tâm trong lòng ta vừa khởi! Trước đó còn long đong bất định nên Tiên Nhân mới không có xuất thủ thậm chí chỉ ngồi nhìn xem, chỉ là một niệm đã định liền là càn khôn chi khác...”

Phải, hắn cũng đồng ý. Nói mọi chuyện đều tốt thực sự là một cách nói nhẹ cùng qua loa không chịu thừa nhận bản thân vì tư nghĩ, nhưng về căn bản nếu nhìn từ toàn cục, ít nhất toàn cục của hắn mà nói, kỳ thực kết quả xoay chuyển cùng giá trị đạt được cũng đúng là mọi chuyện đều tốt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 2 Chương 78: Sự tình