Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 2 Chương 52: Phong Tinh đại điển (2)
Có thể làm đến nhất định Pháp Tắc độc lập tính, này mới là ý nghĩa của một thế giới chân chính, cũng là của tòa Tiểu Thế Giới này đây, tiếc là Lê Thanh Vũ chỉ nhìn thấy được bản nguyên không nhìn được Pháp Tắc, nhưng này cũng không có gì đáng tiếc vì bản thân thiên phú Quan Nguyên chi Nhãn cũng chưa đạt đến Thần Thông, chưa thể nhìn được bản nguyên của thế giới này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Không biết Hướng Hải Triều Nguyệt Chân Quân cùng vị này rồng tới nhà tôm hôm nay đến để xem Phong Tiên điển?” Trần trưởng lão hỏi, ngữ khí cung kính.
Thứ này dù là đối với Tiên gia muốn tạo ra cũng không hề đơn giản, cử quốc chi lực không nói, ngay từ những ngày khi đã bắt đầu an cư lạc nghiệp ở tân Nham quốc Nham Vương Đế Quân đã cho xây dựng, hao phí tận ngàn năm mới có thể hoàn thành, đủ để thấy được nó đáng quý.
Chí phẩm.
“Tâm cơ cũng không quá kém nha.” Lê Thanh Vũ nghĩ thầm trong lòng.
Quyển 2 Chương 52: Phong Tinh đại điển (2)
“Tiền bối có thể gọi ta Thanh Vũ.” Lê Thanh Vũ nâng tay đáp.
Đối với một vị Chân Quân, còn là Trung vị, Thất Huyền môn tự nhiên không thể không lấy đại lễ tiếp đón, nhưng nếu đi ra một vị thái thượng trưởng lão thậm chí đường chủ liền có nịnh nọt hiềm nghi, một vị Thánh giả đối với các đường khác cũng tương tự, mà Thần Du thì có chút lễ độ không đủ coi trọng, vậy nên phương án tốt nhất chính là một trong Thảo Hỏa Băng Nham tứ đường lấy ra một vị Thánh giả, vốn cũng là một trong số các chủ trì của điển lễ ngày hôm nay.
Mỗi lần đưa mắt nhìn núi đồi sâm lâm khắp cac nơi xa, lại nghĩ tới tòa đại sơn mình đang ở trên, hắn đều hơi hít sâu mấy hơi.
Thái sơn cao tổng một vạn ba trăm chín mươi sáu trượng, cao hơn cả ngọn núi cao nhất trong dãy Thiên Hoành liên sơn không chỉ gấp rưỡi, nhưng kỳ thật điều này cũng không nói lên được điều gì.
Để trở thành Đạo Khí cũng không đơn giản, từ Truyền Thuyết phẩm Thánh Khí lại hướng phía trên cố gắng đột phá lại chưa thể lột xác, đây còn được gọi là Không Kiếp, vượt thập trọng Không Kiếp mới có tư cách nếm thử lột xác, mà trong quá trình này thậm chí không khác một tu luyện giả sẽ phải độ quá Đạo Kiếp, tất nhiên bản mệnh v·ũ k·hí loại trừ, vì nó liên tiếp với chủ nhân, khi độ chính là cả hai cùng độ.
Nữ tử tóc lam đối diện hắn biết là ai, chỉ có nam hài còn lại hắn không rõ ràng, mặc dù bên ngoài sở hữu tu vi Võ Giả rất có thể là Tiên gia một vị nào đấy tân thu đệ tử, hoặc cũng có thể chính là đệ tử của nàng, điều này cũng không có gì lạ lẫm.
Đối với việc này Lê Thanh Vũ không có ý kiến, hắn chung quy hôm nay thuần túy là đến để mở mang kiến thức, ngắm nhìn phong cảnh cũng là một phần trong đó.
“Vãn bối nào dám.” Trần Cung Lương cười khổ, lại hướng Lê Thanh Vũ hỏi:
Nham quốc tự nhiên không phải chỉ có mỗi một món Chí phẩm, thanh Nham Thương bản mệnh v·ũ k·hí của Nham Vương Đế Quân Quán Hồng chi Giáo (Giáo Nịnh Thần) chính là Chí phẩm Đạo cấp, cũng còn được gọi là Đạo Khí.
Đây mới chỉ là cơ bản nhất, không cần phải nói những đối tượng được trọng điểm bồi dưỡng sẽ như nào, thả ra ngoài dù là thậm chí đối mặt các nhà Huyền gia khác hẳn cũng đều làm được vượt cấp khiêu chiến, càng đừng nói đối đầu Võ giả.
Phải biết rằng, chỉ có bách niên thậm chí thiên niên kỳ tại mới có thể đột phá được Thánh giai, Nham quốc đến nay cũng mới hơn 3700 năm tuổi, thời đại Thái Thượng Cổ Quy Li có thể tạm bỏ qua vì khi đó Nhân tộc vẫn còn cực kỳ yếu ớt Thánh giả không nhiều, tại Binh gia không hơn mười vị, Tiên điện Tiên sứ không quá hai mươi, lại đa phần đều c·hết hết trong lượng kiếp này liền không tính vào được.
“Ừm.” Ganyu gật đầu, trên mặt nở nụ cười: “Trần trưởng lão cũng đừng gọi đầy đủ bản danh của ta, nghe dài dòng lắm, như thường Ganyu tiểu thư là đủ rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những điều này đương nhiên không phải sẽ xảy ra cùng lúc với Phong Tinh đại điển, mà là sẽ luôn cùng ngày với Thất Tinh Thỉnh Tiên điển lễ, mà Phong Tinh lễ luôn gắn với Thỉnh Tiên lễ, bởi vậy nên lễ năm nay sẽ lớn hơn bình thường, từ trên mặt một số đệ tử trẻ tuổi Lê Thanh Vũ nhìn ra thần sắc háo hức.
Rõ ràng chỉ cần nhìn qua, liền đã có thể đại khái đoán được thân phận của bọn họ.
Ngay tại lúc này bỗng có một người đột nhiên xuất hiện ở nguyên địa, Nguyên Tố xung quanh không một gợn sóng, bước tới tiến về phía hai bọn hắn, đó là một lão giả thân mặc thanh phong trường bào, mặt hiển lộ rõ vẻ tiên phong đạo cốt, bạch phát đồng nhan hồng hào niềm nở, chắp hai tay đối với bọn hắn nói:
“Vãn bối Trần Cung Lương, trưởng lão Thảo đường Thất Huyền môn, bái kiến nhị vị!”
Ngọc trác phiên trinh thị hải lương!
Trong Tiểu Thế Giới này cũng không có thôn xóm của phàm nhân, nhiều nhất chỉ lưu lại một số Yêu Thú bộ tộc để làm đối tượng lịch luyện cùng thu hoạch nguyên liệu, trong đó nhiều nhất chính là Nham Long Tích, còn lại đều là các ngọn núi ngọn đồi cánh rừng để các đệ tử cùng trưởng lão tự mở động phủ tu luyện.
Huyền gia tu sĩ!
Nói đơn giản, Chí phẩm, chính là phẩm giai chung để đánh giá cho những tạo vật không phải chỉ đạt đến ngưỡng của Thần Linh, mà là đã thật sự sánh vai Thần Linh, cũng còn gọi Thần Quân chi cảnh.
Thất Huyền môn có bảy đường, trong đó không phi thăng mà đột phá đến Chân Quân có ba vị, phân biệt đến từ Thảo, Hỏa cùng Băng đường. Ba vị này do không muốn đánh phá cân bằng vốn có của Thất Huyền môn nên đều đã lui về đằng sau làm thái thượng trưởng lão, chỉ để lại bảy vị đường chủ đều là Đại Thánh tu vi khống chế tràng cục.
Ngọn núi này, là một ngọn núi không tồn tại trên bản đồ địa lý của Teyvat, nó được gọi là Thái sơn, biểu trưng cho truyền thừa của Thất Tinh bên trong Ngọc Hành.
Hắn lúc này đang đứng tại trên một đoạn bậc thang trên tòa đại sơn kia, đạp không đi ngang mặt ngọn núi Ganyu liền bảo không nên bay thẳng lên, chung quy vẫn nên đạp bước trên cầu thang đá để bày tỏ lòng tôn trọng.
Bên trên còn có kim quang hạo khí dập dờn như có như không kém chút thành sương mù, xem ra xuất thủ từ một vị Học gia Đại Đức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bọn họ ăn mặc không giống nhân viên Tổng Vụ, mà là các loại phục bào kiểu dáng cổ xưa, nhưng dường như mỗi người đều đã làm chút tân trang cho y phục của bản thân, từ đó tăng thêm mấy phần độc đáo không ai giống ai, cũng có đủ loại màu sắc, bên thân thường thấy khi thì hồ lô, khi thì kiếm, cầm,...
Đó là một tòa quảng trường lớn, tuy chưa bằng được quảng trường phía trước Ỷ Nham điện nhưng xem ra vẫn dư sức chứa được vạn người, khi này đang có một số người tiến hành công việc chuẩn bị.
Theo như lời Ganyu nói, tất cả đệ tử của Thất Huyền môn đều bắt buộc nhập môn một môn công pháp tên Thất Huyền Bảo Điển, cụ thể chính là lý giải Tinh Thông Nguyên Tố, cơ bản phân làm thất đại thiên chương, đầy đủ từ Luyện Thể kỳ đến Đại Thừa kỳ, nói đơn giản chính là thập giai công pháp, thậm chí tại Hỏa Huyền, Thảo Huyền cùng Băng Huyền thiên chương là thập nhất giai, bên trong ẩn giấu Thần Thông có thể tu luyện.
Bất quá từ trên người nam hài này hắn lại cảm thấy được mấy tia nhìn không thấu, thậm chí một loại cảm giác mơ hồ chính hắn nói cũng không rõ ràng dù lấy lịch duyệt của một Đại Thừa kỳ, trong lòng liền không dám khinh thường rồi, vẫn như thường trước lấy lễ tương xứng đối đãi.
“Trần trưởng lão đa lễ.” Lê Thanh Vũ cùng Ganyu cũng đều chắp tay chào lại.
Thất đường của Thất Huyền môn từ khi Tiểu Thế Giới này hoàn thiện đã cư trú bên trong này, gần như đoạn tuyệt hoàn toàn liên kết với ngoại giới, có thể coi như cỗ lưu lực, căn cơ sau cùng của Huyền gia Ly Nguyệt, từ trước đến nay không chủ động tham gia đánh giá tứ Đẩu, bất quá thực lực luôn luôn có thể sánh ngang ít nhất hai trong tứ Đẩu cộng lại.
Vị này Thánh giả thủy chung vẫn giữ nguyên nét mặt tươi cười đấy trên cả đoạn đường, nhưng từ ngữ khí và thái độ của hắn Lê Thanh Vũ lại cảm nhận được một loại phong thái không kiêu ngạo không siểm nịnh, ngược lại về cơ bản chính là vãn bối lễ, điều này cũng phần nào biểu trưng cho thái độ của Thất Huyền môn đối với Tiên gia.
Này cũng phải thua thiệt cái tên Thất Huyền môn, bọn họ hai ngàn năm qua núp ở trong Tiểu Thế Giới này chỉ nghiên cứu Nguyên Tố, tuyển chọn đệ tử cũng đều phải có thiên phú liên quan tới Nguyên Tố, cố gắng đi lý giải căn nguyên của thế giới, lại có Tiên gia hỗ trợ tài nguyên, tự nhiên sở hữu công pháp hệ Nguyên Tố cực kỳ mạnh mẽ, hạn mức đột phá cao.
So sánh với các đường khác tổng chỉ đi ra được nhiều nhất là Băng Hỏa Thảo tam đường với con số là 16 cùng hai cái 17 do được đích thân Chân Quân của đường dạy dỗ, rõ ràng Nham chi Thần Tọa chiếu cố nhiều Thần Ân lắm, chỉ có điều đến nay vẫn chưa có vị nào đột phá được Chân Quân, này cũng là điều đáng tiếc.
Tất nhiên, cũng có một số đệ tử già dặn tâm tư hỉ nộ bất lộ, còn có một số người lộ vẻ mặt chán đời, vừa làm vừa ngáp trông cực độ thiếu ngủ...
“Hắn là sư đệ ta, bất quá không cùng sư phụ.” Ganyu ở một bên nói thêm làm ra giải thích.
Bởi vì bọn hắn sở hữu Chân Quân đẳng cấp tu sĩ, lại bởi vì bọn hắn đa phần đều chỉ kết nạp thiên tài vào.
Một vài đệ tử trong quảng trường lúc này cũng đã quay đầu lại nhìn về phía hai vị khách lúc này đang đứng ở tiền hồng môn, một số trẻ tuổi tư lịch có hạn cũng đã hiện rõ nghi hoặc trên mặt, không phải người của Tổng Vụ nói là tầm hơn một canh giờ sau mới tới sao, nhưng đa phần đều không có b·iểu t·ình gì âm thầm quan sát.
Ly Nguyệt Huyền gia tu sĩ hiện tổng có 22 nhà nhập lưu, xưng một tiếng chính thống, còn lại đều là bàng môn dã lộ, trong đó có lúc lên xuống, khi sinh khi diệt, nhưng thủy chung chỉ tồn tại bảy nhà đã truyền thừa từ thuở tiền Ly Nguyệt đến nay, thậm chí là từ tận lúc còn ở Quy Ly Nguyên.
Mỗi một Tinh đều có một tòa sơn phong riêng ở vực của mình để truyền thừa, tỷ như Thiên Quyền là Côn Luân sơn, Thiên Khu là Lư sơn, Dao Quang là Hằng sơn,... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
So với nó, dù là món bảo vật Truyền Thuyết phẩm tốt nhất cũng không thể sánh bằng, chính vì vậy nên nó mới có một phẩm giai khác, một phẩm mà người bình thường không biết được.
Chỉ là hôm nay chính là Phong Tinh đại điển, tự nhiên đại đa số đệ tử đều sẽ được triệu tập cho các công việc chuẩn bị, cũng đồng thời là một ngày lễ lớn bao gồm các hoạt động khác như khen ban thưởng, thi đấu đề cử ra thủ tịch chi vị các loại.
Hắn có thể nhìn thấy được kỳ thực mọi người cũng không phải không có hứng thú giống như b·iểu t·ình trên mặt, chỉ có điều đem nó giấu được thật là sâu mà thôi, có thể nói Thất Huyền môn đệ tử dù không phải đối ngoại giao tiếp nhưng tại rất nhiều mặt cũng làm dược đầy đủ thành thục, hẳn là bên trong cạnh tranh cũng không kém phần ác liệt?
Thất Huyền môn chính là tới như vậy, tuyển dụng đệ tử có thiên phú ở bên ngoài trong âm thầm, lại dựa vào hệ thống công pháp tài nguyên tu luyện chất chồng bồi dưỡng, trong hàng ngũ đệ tử không thiếu những Hóa Thần kỳ, càng đừng phải nói các trưởng lão.
Lấy ví dụ đơn giản, cho Ganyu cầm cung bắn nửa ngày không khéo cũng chưa san bằng nổi một phần tư Thiên Hoành liên sơn, nàng lại chỉ cần tầm một canh kéo cung cũng đã đủ san bằng ngọn núi này.
Tại sao lại còn có Nham đường? Cũng uổng thay đây là Nham quốc, Thần Quân là Nham Thần, Nham chi Pháp Tắc uẩn dưỡng tại tiểu thế giới này tự nhiên nhiều Quy Tắc hơn một chút, điều này cũng dẫn tới số lượng Thánh giả của Nham đường là nhiều nhất, tổng thể từ trước đến nay đã xuất hiện qua hai mươi hai vị, đương trường có tám vị, đây đã là một con số khủng kh·iếp.
Trần Cung Lương nghe vậy liền “A.” một tiếng thể hiện bản thân đã hiểu được, sau đó liền dẫn bọn hắn đi qua quảng trường, tới một số cư xá đình lâu nọ.
Điều này vốn Lê Thanh Vũ cũng không biết được, dù sao hắn cũng mới chỉ biết chút định nghĩa về thế giới dựa theo thuyết pháp của Tiên gia, trong đó có ví dụ nhắc đến Tiểu Thế Giới này nên hắn mới lờ mờ biết chút, nay đi cùng Ganyu mới được nàng giảng giải cho rõ ràng.
Đó chính là Thất Huyền môn, lại phân làm Thủy Hỏa Phong Lôi Băng Thảo Nham thất đường.
Thất Tinh Tiểu Thế Giới, vốn chính là tiểu thế giới được Tiên gia hợp lực chế tạo để duy trì cùng bảo lưu truyền thừa của Ly Nguyệt Nhân tộc, về sau mới đổi tên là Thất Tinh.
Ngoài ra, đa phần mọi người ở đây trên thân đều sở hữu thuộc tính Nguyên Tố cực kỳ nồng đậm, thậm chí về mặt nào đó còn không thua kém một Nguyên Thần giả đồng giai là bao nhiêu.
“Về phần vị này...”
Bởi vì khác với các đẳng cấp bên dưới, không gian bên trong đối với một thế giới mà nói, đã mất đi đa phần ý nghĩa, chỉ có Pháp Tắc ẩn giấu mới thực sự là thước đo.
Hành đức hạo liêm vô tư đường! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người lúc này đang chậm rãi đạp không đi thẳng hướng l·ên đ·ỉnh núi của tòa vạn trượng đại sơn trước mặt kia, này đương nhiên là dựa vào Ganyu.
....
Lê Thanh Vũ nhìn hai câu đối này khẽ gật đầu tỏ ý khen ngợi, sau đó liền dời sự chú ý sang đằng sau hồng môn.
Này cũng là một điều thú vị, vì sau khi đột phá đến Chí phẩm thì v·ũ k·hí sẽ không phải lại từ Phàm cấp mà luyện lên nữa, nói đúng hơn Chí phẩm là một loại nào đó hoàn toàn chất biến, thậm chí độc lập với Thiên Địa Pháp Tắc rồi, trong đó giai đoạn kia từ Phàm đến Thánh có thể bỏ qua không tính.
Thất Tinh Tiểu Thế Giới, tổng cộng chia làm thất vực, nhất vực ứng nhất Tinh, bảy tòa đại môn kia chính là bảy lối vào thông hướng bảy vực, cặp sư tỷ đệ Lê Thanh Vũ hiện chính là đang ở Ngọc Hành vực.
Nếu hắn đã có thời gian đủ lâu đi quan sát những người khác, bọn họ tự nhiên cũng có thể để ý được tới.
Theo như lời nàng, phàm nhân biết được đến Truyền Thuyết phẩm đã là cực hạn, đa số bọn họ đều không thể tưởng tượng một món bảo vật đẳng cấp bên trên đấy đã là gì, nhưng nó lại đích xác tồn tại.
Nhưng cũng đừng vì thế mà xem thường, có cái tên ngáp to kia Lê Thanh Vũ thấy được, tu vi chí ít Nguyên Anh kỳ, đã là cảnh giới hắn hiện tại đánh không lại.
Đó là bởi nàng sở hữu Thần Thông, hiểu rõ cách Pháp Tắc vận hành, còn đối với đê cảnh tu hành giả như Lê Thanh Vũ mà nói, chung quy cũng không có quá nhiều điểm khác biệt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.