Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 2 Chương 49: Điển lễ Thất Tinh Thỉnh Tiên (2)
Phong vân tác tướng trợ bất phàm chi thân, nàng mở miệng, giọng bình thản lại mang theo uy nghi bất tận:
“Ngã kim bẩm khải Đế Quân lệnh!...”
Ngay tại tức khắc đấy, lô hương bỗng phát sáng, đỉnh lô phóng ra một đạo kim sắc quang mang thẳng tới thiên không, kéo dài không biết bao nhiêu dặm, xé toạc tầng tầng vân tiêu, cuộn xoáy bọn chúng đẩy xuống dưới thành hình phễu, phảng phất mở ra một đạo thiên thê thẳng tới Tiên giới, chói mắt khó lòng nhìn thẳng.
“Ủa, có liên quan gì tới đám đại thương gia bọn họ?”
Lộc giác, đà đầu, thố nhãn, xà hạng, thằn phúc, ngư lân, ưng trảo, hổ chưởng, ngưu nhĩ....
“Ừm, ra là vậy, cũng có thể hiểu được.” Người nọ nhỏ giọng ra gật gù, sau đó bắt đầu giải thích:
“... Ngươi có thật là người của Ly Nguyệt không thế?”
“Trực để đáo Đào Nguyên!”
“Chiêm ngưỡng Đế Quân phong thái!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“....Đầu thượng sáp hoa nghinh Tiên lữ.”
Đây là lần đầu tiên nàng làm điển lễ Thỉnh Tiên, liệu nàng có thể làm tốt? Bỗng có gì bất trắc xảy ra thì sao? Hay tồn tại thứ gì ngoài ý muốn? Khi đó nàng sẽ xử lý như nào, đối diện những gì? Hàng ngàn hàng vạn dân chúng, không, phải nói là toàn bộ cảng Ly Nguyệt lúc này đều đang chú ý tới nàng, mà còn số này đâu chỉ dừng ở trăm vạn, cũng đâu phải chỉ dừng ở người bình thường...
“...Cảm tạ huynh đài đã lượng thứ cho sự ngu dốt của ta.” Nam tử mặt chữ điền nọ thản nhiên thừa nhận, cũng không thấy khó chịu trước thái độ của đối phương, bởi hắn nghĩ đổi lại thành mình nếu nghe có người đáp luyện khí chu thiên là chính là hít vào xong thải ra bằng hậu môn thì phản ứng cũng không kém cạnh.
Nam tử một mặt thuần chân gật đầu, cũng nhỏ giọng đáp:
Nếu Thỉnh Tiên điển lễ thất bại cũng sẽ tương tự việc Phong Tiên điển lễ phải tạm hoãn, khi đó vị kia khâm định Ngọc Hành tinh, người sẽ cùng nàng cộng tác hàng chục năm sau sẽ nghĩ gì?
“Chính vì vậy, nên các chỉ thị của Đế Quân ban xuống, không ít thì nhiều đều sẽ liên quan đến kinh tế, ngươi rõ chưa!”
“Thủy linh linh, hỏa linh linh.”
“Nham Vương gia hàng lâm đúng không! A, xin lỗi, cắt lời ngươi rồi...” Nam tử mặt chữ điền bỗng cắt ngang, sau đó lại nhanh chóng tạ lỗi bằng ngữ khí xấu hổ.
“Đúng vậy, ta vốn không phải người vùng này, thời gian trước học nghệ đủ tinh sư phụ cho hạ sơn du ngoạn lịch luyện, nay đi ngang lại nhớ có Thỉnh Tiên điển lễ trước giờ đều nghe mà chưa nhìn tường tận, mới không nhịn được chút hiếu kỳ tâm. Nay gặp kỳ sự nhất thời phản ứng không kịp, không biết huynh đài đây có thể giải khai một hai?
Ningguang dừng bước khi đã đứng ngay trước Thỉnh Tiên đàn, khẽ xoay người lại, lưng tựa lô hương, nàng thu hết thảy tất cả vào trong tầm mắt.
Bất quá nương theo một tiếng hít thở sâu, một tia kim quang xuất hiện trong ánh mắt, toàn bộ những cảm xúc tiêu cực này đều bị bóp nát!
Thỉnh Tiên chú kết thúc, thiên thê do kim quang tạo thành lại đã ngưng đọng không khác gì thực chất, phảng phất tồn tại tiếp dẫn chi ý lại cũng như có triệu hồi chi nguyện, cuối cùng đã đưa tới một thực thể.
“Thế ngươi có biết Nham quốc nổi tiếng nhất Thất quốc vì điều gì? Nói đúng hơn là thế mạnh?”
“Dù sao thỉnh, hay là khẩn, quan trọng nhất vẫn là tâm thái, ý chí cùng khát vọng. Ba chữ chiếm cả ba, dù chỉ có nhân hòa cũng thắng được thiên thời địa lợi, huống chi tất cả nơi tay?”
“Phù sứ vi thông truyền.”
“....Phụ mẫu ơi, ta tìm được võ phu chân chính... Thật không biết nên cười hay làm mặt buồn đây. Ngươi nói sai bét, đáp án đúng phải là kinh tế! Bàn về kinh tế, tổng sản phẩm nội địa của Nham quốc hàng năm thậm chí còn nhiều gấp đôi quốc gia thứ hai trong bảng xếp hạng Thất Quốc là Băng quốc Snezhnaya! Nói theo cách của Võ gia các ngươi chính là treo lên đánh một lần rồi đạp xuống đất ma sát một lần! Tất nhiên vẫn chỉ là trên giấy tờ, âm thầm buôn bán bao nhiêu ta không biết...”
Đứng tại nơi xa, Ganyu nhìn cảnh này mà cảm khái:
“Ê này này... Chuyện gì xảy ra vậy, sao tự dưng xô đẩy vậy...?” Một nam tử mặt chữ điền khó hiểu lên tiếng, ngay vừa rồi hắn vẫn còn đang đứng trong dòng người từ xa quan sát lư hương, bỗng bị mấy người đứng đằng trước hích khi tất cả đều đang lùi về sau.
“A, tạ lỗi! Thế nào, ngươi còn câu hỏi gì nữa không?” Người nọ hạ giọng xuống sau giây khắc hơi không kiểm soát được sự bình tĩnh.
“Thiên Quyền Ningguang, đương nhiệm Thiên Quyền, cũng là tân nhiệm ba năm trở lại đây. Không phải trước ta có nói trong một số tình huống công việc chủ trì sẽ chuyển giao cho các Tinh khác sao? Năm ngoái năm kia là như vậy, năm nay mới là năm đầu tiên vị này làm chủ lễ, không biết sẽ như nào...”
“Bí chúng sinh tịnh thất.”
Dân gian gọi chung một chữ, Long!
“Tuy ta mới chỉ thấy điển lễ lần đầu tiên nhưng cũng thấy am vang hữu lực, thần uy tiếp ổn, vô cùng ấn tượng, hẳn sư tỷ nói không sai rồi.”
Long này từng hộ nhân gian ngàn năm, thủ gia quốc thịnh thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vẫn duy trì lễ độ, phần là vì sư phụ đã dặn, phần là vì đối phương cũng đã rất kiên nhẫn, phần là vì vẫn có việc cần hỏi:
Cảm xúc bất an dần dần đội lên, nàng cũng không phải những lão quái vật đã sống hàng trăm nam quen thế sự chìm nổi nhân gian t·ang t·hương, cũng không phải nắm quyền cao chức trọng được hàng chục năm từng đối diện vô số đại sự, năm nay nàng mới có 26 tuổi, nhận chức ba năm cũng chưa thật sự biến tâm trí nàng trở thành tường đồng vách sắt.... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nham Vương Đế Quân! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ừm, ngươi quan sát không sai.” Người nọ gật đầu, sau lại khẽ đáp với ngữ khí nghiền ngẫm phảng phất tự nói:
Đại Thừa chi uy, phàm nhân vốn không chịu được, lại đều được nàng ép xuống, dần ngưng tụ thành các viên bảo thạch tố liễm thải mang, lơ lửng chầm chậm tiến lại gần lô hương rồi sáp nhập hoàn toàn vào.
Nàng hiện tại, đang là Thất Tinh chủ trì điển lễ Thỉnh Tiên này!
Nếu điều đó còn không đủ, thì bộ huyền hoàng bạch bào danh Cơ Ngọc Quỳnh Kim trên thân này vẫn sẽ nhắc nhở nàng, hai đồ án Phượng Hoàng cùng Ngân Hạnh vẫn sẽ để cho nàng một mực nhớ lấy, nàng cũng không phải Thiên Quyền bất kỳ, mà là Thiên Quyền Ningguang, lịch đại Thiên Quyền bên trong trẻ tuổi nhất, còn vừa mới 25 đã đốt lên Nhất giai Cung Mệnh! Hiểu rõ bản tâm!
“Đương nhiên, phụ mẫu ta là, ta sinh ra và lớn lên ở đây, ta cũng là.”
Nghi hoặc, sùng bái, suy xét, đố kỵ,... vô số sắc thái vốn tưởng phức tạp đập vào nhãn mục, lại chỉ như thả các hạt cát vào trong đại dương. Những cảm xúc nhỏ bé này, hoàn toàn không là gì so với toàn bộ Nham quốc, thứ mà giờ phút này đang được nàng quan sát chăm chú.
“Hả? Chuẩn bị gì?”
Ps: Cải biên từ Thỉnh Tiên Chú của đạo sĩ Lý Thuần Phong (602-670)
“Cũng không có gì. Nhưng xem ra ngươi cũng đâu phải hoàn toàn không biết gì đâu?” Người nọ cũng không giận, tiếp tục nhỏ giọng.
Khát vọng, dã tâm của nàng không ngừng tại đây, không chỉ thỏa mãn với vị trí này. Nó còn muốn nhiều hơn, nó còn muốn càng nhiều quyền lực, nhiều sức mạnh, dùng để thủ hộ con dân của nó. Bởi vậy nên nó phải nhìn xa, phải trông rộng, phải tính ngàn bước dù là trăm năm về sau!
Gió mạnh bỗng bùng lên thổi tám tấm đại kỳ cắm ở bát phương vị xung quanh Thỉnh Tiên đài bay phấp phới, Bát Quái tại thời khắc này đã trọn vẹn đủ đầy, đẩy ra hương khói từ trong lư hương ra ngoài, trôi xuống chờn vờn quanh thân Ningguang, nồng đậm cùng huyền ảo, gọi Tiên khí cũng không khoa trương.
“Giờ lành đã điểm! Khai đàn....”
“Ngữ âm bên trong đủ Tiên ý, lại có đủ nhân tâm vọng. Thiên Quyền nhiệm này thanh xuất vu lam thắng vu lam, mới làm lần đầu còn tốt hơn cả người tiền nhiệm.”
Người nọ bất động thanh sắc tiếp nhận chút lấy lòng này, liền kiên nhẫn tiếp tục giảng giải:
“Điển lễ Thỉnh Tiên có tên đầy đủ là Thất Tinh Thỉnh Tiên, đương nhiên sẽ do một trong Thất Tinh chủ trì rồi. Thường thì đa số đều sẽ do lịch đại Thiên Quyền chủ trì, song đôi lúc trong một số tình huống nhất định thì có thể dời sang cho các Tinh khác, điều này trong quá khứ cũng không phải chỉ có một hai lần.”
“Bất quá cho ta hỏi nốt câu cuối, nữ tử tóc trắng kia hẳn phải là người chủ sự?”
Lê Thanh Vũ một bên gật đầu nhẹ khẽ đồng ý:
“Thỉnh Tiên!”
“Kiền thành cung khấu thỉnh.”
“Kỳ thực cũng không có gì, chỉ là vừa xong chúng ta vừa vặn đứng chắn đại lộ tiến thẳng tới Thỉnh Tiên đàn, đến giờ hành lễ liền tự động bị Thiên Nham quân xua sang hai bên mà thôi. Điều này cũng không cần kèn lệnh gì thông báo, dù sao người đến đây đa phần đều biết thời gian điển lễ sắp bắt đầu, cũng đều sẽ tự giác lùi về tránh đường cho người chủ trì.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Long này chiếm một trong Thất Thiên Thần Tọa, ngụ tại chốn không dính hồng trần yên hỏa, nắm lấy Nham chi Pháp Tắc đại quyền hành, Nham Chủ lấy làm danh, Nham chi Thần Quân nghe lấy tiếng.
“Vừa nãy ngươi có nhắc đến người chủ trì điển lễ đúng không, đó là ai vậy, sẽ làm gì? Sau đó lại như nào?”
“Vĩnh hiệp đích quốc cơ.”
“Cấp cấp như luật lệnh!”
“... Võ – võ thuật?” Nam tử mặt chữ điền vốn định đáp lại với ngữ khí đương nhiên, nhưng việc cảm nhận được ánh nhìn khinh bỉ từ bên cạnh đã làm hắn không khỏi ngập ngừng.
“Ặc, ta dù kiến thức có nông cạn thật, nhưng cũng không tới mức không biết điển lễ này liên quan tới Thần Quân đại nhân, dù sao cũng là con dân Nham quốc.”
Nương theo đó là những lời chú Thỉnh Tiên, giờ xuất phát từ chủ trì nhân chi khẩu không khác gì Thần lệnh:
“Thiên địa, thủy hỏa tha tối linh.”
Những lời nghị luận xì xào tương tự không chỉ xuất hiện ở mỗi chỗ này, mà còn tại nhiều nơi khác trong đám đông xung quanh, không thiếu đã lọt vào tai của vị này đương nhiệm Thiên Quyền, làm nàng hơi nhíu mày trong vô thức.
“Còn về chủ trì sẽ làm gì... Kỳ thực hàm ý thâm sâu ta đây cũng không rõ ràng, chỉ biết theo như quan sát có được sau ba lần tham gia, ta từng thấy người chủ trì thi pháp gì gì đó, lại đọc lên Thỉnh Tiên chú, cuối cùng liền là –“
“Thiên linh linh, địa linh linh.”
“Suỵt! Phiền giữ im lặng giùm.” Một thanh âm khác bên cạnh vang nhẹ lên.
“Chuẩn bị đi...”
“À, hóa ra là thế, là ta thiếu học thức. Huynh đài ngược lại học cứu một thân bản lãnh.” Nam tử lộ ra mấy tia xấu hổ trên mặt, nhưng rất nhanh lại được thay thế bằng sự tò mò:
Chỉ là không phải do phẫn nộ hay phật lòng, ngược lại còn là bởi bản thân nàng, từ một nơi sâu xa, vẫn có chút tán thành.
“Giáng nhân gian minh đường.”
Long này là chư Tiên đứng đầu, Tiên chúng nguyện gọi bằng chữ “Đế”.
Long xưng:
Long này có một Đạo, viết hai chữ Khế Ước, ước định dưới từ chư hồn dã quỷ, trên đến Thiên Vương Thần Chủ, giữa còn có chúng sinh.
Nàng đã không còn là cô thôn nữ chân ướt chân ráo tới cảng Ly Nguyệt mười ba năm trước, vô danh tiểu tốt ngày ngày lo ăn lo mặc tìm kế sinh nhai, mà là Thiên Quyền, chỉ trực tiếp dưới quyền Đế Quân, đứng đầu Tổng Vụ, một lời nói ra định ngàn vạn người sinh tử!
Rất may lực húych không mạnh, lại cộng thêm bản thân hắn cũng là một võ giả nên sở hữu phản xạ nhanh lẹ, đã thối lui kịp thời mấy bước về sau, bất quá hắn vẫn không nhịn được thắc mắc.
“Nhỏ tiếng thôi! Đây là lần đầu ngươi quan sát Thỉnh Tiên lễ à?” Một người bên cạnh nạt khẽ.
“Phụng thỉnh Tiên Đế chư Thánh chúng.”
“Ha ha, ngươi nói cũng đúng. Còn về phần tiếp theo, Nham Vương gia xuất hiện, trao đổi với chủ trì một số điều, đều là những lời có thể quyết định phương hướng phát triển của Nham quốc trong năm tới hoặc thậm chí tương lai xa. Mặc dù điều này nghe không khác gì những thứ Thất Tinh hằng ngày đều làm nhưng lần này đó là công khai. Rất nhiều đại thương gia hằng năm đến giờ khắc này đều căng thẳng, bởi vì rất có thể sẽ xuất hiện tình huống được ăn cả ngã về không.”
“Tiên Cung trần tịch tịch.”
Quyển 2 Chương 49: Điển lễ Thất Tinh Thỉnh Tiên (2)
Lấy Ningguang làm trung tâm, quang mang bộc phát dưới chân nàng, tu vi Nguyên Anh kỳ vào giờ khắc này được hiện ra rõ ràng, khí tức lại mượn nhờ thiên thời địa thế tăng lên không ngừng được, thoáng chốc đã vượt qua Hóa Thần, Thần Du chi cảnh, trực chỉ Thánh giả chi môn, còn xưng Đại Thừa kỳ!
Câu cuối, mỗi chữ vang vọng tam thập tam trùng thiên!
“Ngươi nói cũng có lý.” Ganyu gật đầu tán thành, sau đó bỗng mi mắt chớp nhẹ, khóe miệng khẽ nâng, thần sắc vui mừng:
“Bất phân thời dữ khắc.”
“Cấp cấp quy lai phụ ngã cơ.”
“Động phủ nguyệt quyên quyên.”
Ngay lúc đôi sư tỷ đệ này đang trò chuyện, bài Thỉnh Tiên Chú cũng đã đến hồi cuối:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.