Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 2 Chương 43: Hả?
Thượng Thừa phẫn nộ, không phải thứ mà hắn có thể xen vào. Dù cho nơi đây có là bên trong cảng đi nữa, không nói tới ra ngoài giang hồ liền sẽ như nào, thì cũng không ai dám đánh cược chút tiểu xảo.
“Ta đang có đột phá, lại luôn thiếu mất thời cơ, một tia thiên địa chân uy!” Beidou không giấu diếm, đáp thẳng.
“Nếu thế, theo ý ngươi vậy. Haizz, đúng là điên, bất quá nếu không có chút máu điên cùng máu liều này, đứng ở vị trí của ngươi rất khó... Được, vậy hai chúng ta ra khỏi cảng, phương Bắc bờ biển bốn mươi dặm, thế nào?”
Hả?
Đây cũng là thế lực duy nhất có các chi nhánh phân hóa thành các đường đà phân các khắp Nham quốc, hợp tác với Tổng Vụ Ly Nguyệt đã lâu, thậm chí một mạch trong Thất Tinh cũng coi như xuất phát từ thế lực này.
Tuy rằng mỗi đời đều có được bậc Đại Đức đứng ra, lại thủy chung chưa có ai bước được vào Vấn Tâm cảnh, lại thủy chung chưa có ai...
Liên quan tới vị Thánh giả này, có ba lời đồn.
Lời thứ nhất, hắn vốn là một trong các phàm nhân đệ tử của Trần Vương Ma Thần Guizhong, đắc được chân truyền.
“Ha ha, rượu ngon, rượu ngon! Beidou, ngươi từ đâu chiếm được hàng này thế? Có chút khí lạnh từ phương Bắc, lại có chút gió nhẹ ấm áp từ phương Nam, xen trộn chút hương biển đặc hữu,... để ta đoán xem... Phong quốc?”
Với lại hắn không tin là hai người này sẽ động thủ thật, lại vì vậy mà bỏ lỡ cơ hội quan sát trạng thái tâm tính biến hóa của một vị Thiên Tượng, này sẽ thật đáng tiếc.
Và hắn, thực sự cầm bình hồ lô rượu này, vung về phía mặt Beidou.
“Ngoài ra, khi hắn tiến nhập Vấn Mệnh một khắc kia, có thể cảm giác được... Hạo Nhiên cùng U Minh...? Cũng có lý.... Cũng có lý.... Cũng thật thú vị...”
Vấn Cương tông, nhị lưu thế lực, cường điệu quy củ lại định cương thường.
Không ai biết, chỉ biết số lượng kinh thư càng nhiều, lời nhưng lại càng sáo rỗng, Đại Đức cũng ít dần đi.
Vấn Mệnh cảnh bên trên là Lập Mệnh cảnh, vì sinh dân lập mệnh, cảm thụ được ước nguyện cùng tâm cảnh của lê danh bách tính, tại trong u minh tìm kiếm một đầu sinh lộ, tại trong vô ngần khí số nắm lấy vận mệnh.
Là lực bất tòng tâm sao? Hay là sợ?
Đại Đức thân hóa Chính Khí Trường Hà, hà trường cửu lý, hộ sinh dân.
Muốn qua đường này, phải qua ba cửa, vấn Nhân tâm, vấn Địa tâm, vấn Thiên tâm.
Cứ thế, bóng cả hai người nhanh chóng biến mất trong ánh mắt của người trong quán, để lại đằng sau chỉ là các loại cảm xúc mờ mịt cùng khó hiểu.
“Không phải chứ? Tên này ăn gan hùm mật báo à? Thiên Tượng cảnh Học giả mà dám đọ sức vật lý với Thượng Thừa cảnh Võ giả? Mà đây có phải Thượng Thừa tầm thường đâu, Beidou nhìn kiểu gì cũng nhìn ra thuộc loại luyện ngoại công cùng ngạnh công đến Thượng Thừa, bàn về thuần khí lực thì ngay cả Đại Đức cũng không dám so bì, không đến lượt ngươi!”
“Thuật nghiệp hữu công, uống nhiều quen miệng mà thôi... Nhưng thứ này, giá khẳng định sẽ không rẻ đâu, coi như mời ta vì để ngươi hất bàn cờ một ván cũng là quá nhiều.”
Nghĩ được đến đây, cánh cửa nhà Yanfei cùng với gõ cửa miệng sư tử đã hiện ra trong tầm mắt.
...
Lời thứ ba, Đế Quân tại cùng ngày Thánh vẫn, một đạo Nham thương xuyên qua một thân ảnh không rõ, mang theo nó bay lên trời.
Hắn cũng không bỏ chạy giống người khác, vẫn đứng tại chỗ cũ này, bởi vì khác với đám người kia, hắn cũng được coi như có mối quan hệ không tệ với người trong cuộc.
Đó là vào thời kỳ tiền Thất Tinh, thậm chí có thể nói là tiền kỳ Ly Nguyệt, khi đấy dân chúng vừa mới chuyển từ Qui Ly Nguyên về Ly Nguyệt, nạn thủy hỏa chưa tiêu hết, vị Thánh giả này đã có công rất lớn trong việc tái kiến thiết Nham quốc, cũng là dựa vào công này vượt qua đệ nhị vấn.
Năm tháng lưu chuyển, thịnh cực vi suy.
“Ngươi...?” Bạch bào nam tử bị câu trả lời này làm cho bất ngờ.
Họ Lưu thư sinh nghe vậy sắc mặt liền có chút suy nghĩ, cuối cùng thở ra một hơi gật đầu:
Beidou nghe vậy gật đầu, mặt nhìn không ra b·iểu t·ình, đáp:
Tất cả đều im lặng, cho đến khi một tên tiểu nhị bỗng giống như nhớ ra điều gì, nói khẽ với chủ quán:
Lời thứ hai, hắn vốn có thể vượt qua vấn Thiên tâm, chỉ là đã tại giây phút cuối từ bỏ, tán đi vĩ lực của bản thân, vì Học Lộ khôi phục nguyên khí.
“Không vì gì khác, chỉ muốn kiến thức lại một lần tụ bào thanh phong sinh nhật uy....” Beidou đáp khẽ.
Thế rồi hắn nhìn thấy, vị bạch bào nam tử họ Lưu kia, nhẹ nhàng gạt xuống một quân cờ rơi trên áo bào trắng của bản thân, là quân Vua, sau đó nắm lấy bình rượu bên cạnh, thứ vốn là có hình dạng hồ lô... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tam vấn đã xong, liền có thể...
Thật không thể không nói, cái cảm giác gặp được người quen đúng lúc đối phương có việc bận, cũng thật có chút kỳ lạ, hắn nghĩ.
Lê Thanh Vũ vừa bước trên đường về nhà, vừa suy nghĩ đến chuyện vừa xảy ra lúc nãy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nói đi, ngươi rốt cuộc là có ý định gì?” Bạch bào nam tử hơi nheo mắt lại hỏi, từ khí thế bên trên lúc này không ngờ lại không thua kém gì đối phương.
...
Hóa ra làm một vòng, chính là để uống rượu? Mà chờ một chút, trong tình huống này, ngươi làm thế rốt cuộc để làm gì?
Mặc dù trên mặt vẫn không b·iểu t·ình, trong lòng Lê Thanh Vũ lại bị hành động này làm cho kinh ngạc, thậm chí còn bắt đầu dùng Thời Gian Lưu Tưởng suy nghĩ nhanh hơn.
Theo cách cầm ngược!
Nói thực, đây là miêu tả hắn tìm được ở nhất trọng lâu, dù sao cũng là cảnh giới sánh ngang Thần Du cùng Võ Tôn, cùng Học Đạo tại Sumeru còn gọi Paripurna dịch nghĩa Hoàn Mỹ kỳ, miêu tả chi tiết sẽ không nằm ở tầng này, nhưng dường như có thể hiểu được phương hướng uy năng.
“À, nhờ ngươi thu dọn giúp chút đồ này nhé, gia hỏa này tiến vào trạng thái này cũng khó được lâu nên phải tiết kiệm thời gian, coi như vì lần trước đại tỷ đầu chỉ cho ngươi một chỗ mua cá tốt.”
Chỉ là cũng không một ai phát tác, đều lựa chọn lui tránh, hoặc là nói cũng có người đang định tiến lên nói gì, cũng chính là đương nhiệm chủ quán, nhưng lại bị người bên cạnh cản lại, nghe được mấy lời thì thầm, sắc mặt biến hóa rõ ràng từ hơi bực với mất kiên nhẫn sang ngưng trọng, cuối cùng lại lùi về sau ngồi xuống trên chiếc ghế đẩu cũ mà mình vừa đứng lên, bất quá lại đưa cho mấy đứa tiểu nhị bên cạnh một ánh mắt, đấy chính là bất kỳ lúc nào cũng chuẩn bị gọi Thiên Nham quân.
Còn về thư sinh họ Lưu kia, hắn cũng không rõ ràng lai lịch của đối phương cho lắm, chỉ có thể thông qua lời của Beidou mà hiểu hắn đến từ Đồng Văn Học Viện, xem ra có thể hỏi Yanfei, nàng vốn công tác ở Tổng Vụ đã được một thời gian, lại từng đôi ba lần đảm nhiệm chức trợ giảng, hẳn cũng có không ít kiến thức về Học Viện.
Học lộ cũng dần thu hẹp các chi nhánh, ngoại trừ các loại bất nhập lưu, chân chính truyền thừa chỉ còn ba nhà.
“Mịa... Uống mỗi bình rượu thôi mà, có phải làm hàng như thế không?” Lê Thanh Vũ nghĩ thầm trong lòng, dựa trên phán đoán đối với tính cách của Beidou, cùng với chút đặc điểm của nam tử nhất định, hắn dường như có được suy đoán.
“Chỉ là không biết, vị Thiên Tượng này, hiện tại sẽ có phản ứng gì đây? Phẫn nộ, chửi mắng, trực tiếp hấp dẫn thiên uy động thủ, hay là chạy về đi tìm trưởng bối, vị kia Đại Đức cảnh Đồng Văn học viện Hạo Thanh Thiên?”
Lê Thanh Vũ nghĩ thầm.
Một nam tử không có nửa điểm võ lực.
Cuối cùng sau khi hai người kia đi, do có chút quan hệ cùng với được dặn dò sẵn, hắn không thể không thay bọn họ dọn bàn cùng thanh toán tiền, rất may là không đắt, chủ quán thấy đối phương đứng sau chính là vị Thượng Thừa cảnh kia cộng thêm chỉ là một hài tử liền không làm khó dễ, hắn đã rời đi ngay lập tức sau đó.
Nhưng sự việc cũng không dừng ở đó, mặc cho hồ lô sắp đánh tới, Beidou vẫn ngồi yên, cuối cùng nhìn lấy bình hô lô kia lướt qua cách mặt một đoạn, lại quay về mặt nam tử kia theo hình vòng cung, từ trong đấy rượu bắt đầu nhỏ giọt xuống, đổ vào mồm.
Đại Đức là có thể dùng Nguyện Vọng để đắc cảnh.
Nam hài kia, vẫn ở đấy, ánh mắt bình tĩnh nhìn tình huống trước mặt, thậm chí lực chú ý còn không đặt ở vị Thượng Thừa kia, mà đặt ở nam tử còn lại.
“Bọn hắn... dường như chưa thanh toán... tiền trà cùng tiền sử dụng bàn cờ.”
“Không, chủ yếu là hành vi của tên thư sinh họ Lưu kia thật sự quá khó đoán, lúc ta tưởng hắn không định động thủ hắn lại động thủ, lúc ta tưởng hắn định động thủ hắn lại đột ngột không động thủ tiếp, lúc ta tưởng thế là hết cả hai người bọn họ lại quyết định đi ra ngoài động thủ. Ặc...”
Bất quá, người này cũng thật thú vị. Ban đầu rõ ràng chỉ có Thiên Tượng cảnh như vậy, uống mấy ngụm rượu kia vào liền phảng phất đổi người, Hạo Nhiên cũng sáng hơn không ít, trực tiếp thẳng đến Vấn Mệnh chi Cảnh, hoặc ít nhất hắn đoán đấy là Vấn Mệnh cảnh.
Thiên Tượng cảnh bên trên còn có thượng cảnh, dù sao Học Lộ cũng là Lộ, phải có ít nhất Thánh giai mới được xưng là Lộ.
Người người đều suy đoán vị này có lẽ đang tĩnh tu để ứng phó với cảnh giới kia, chỉ là không biết khi nào mới thành công.
Ỷ Mệnh giáo, cũng nhị lưu thế lực, coi trọng mệnh tính, làm người trường mệnh vốn căn bản, lấy đó làm chính đồ giáo hóa lê dân.
Được xưng thiên niên khó gặp kỳ tài, tiếp cận vạn cổ yêu nghiệt, xứng khoáng thế hai chữ, gần như chắc chắn tiến nhập cảnh giới kia, thậm chí còn có cơ hội ngắm nhìn phong cảnh bên trên, được Đế Quân ban thưởng Hạo một chữ, hiệu lại nặng Thanh Thiên.
Thông tin về vị này cùng với một số thông tin lặt vặt nữa chính là những thứ duy nhất mà Lê Thanh Vũ biết về tình trạng của Học gia bây giờ, chủ yếu là về Đồng Văn Học Viện.
Đồng Văn Học Viện viện trưởng, tư chất ngút trời, ba tuổi đọc sách, bốn tuổi thông kinh sử, năm tuổi hiểu Hạo Nhiên, mười tuổi đã được xưng bàng bạc, lại trải tám năm tu thân dưỡng tính, thiên cương nửa số đạp Thiên Tượng, song nguyệt số vấn Nhân mệnh, năm đó thư sinh ba mươi vừa tròn liền đã có thể vì sinh dân lập mệnh, bốn mươi vì Ly Nguyệt song Đại Đức tồn tại, vừa vặn tiếp nhận cơ nghiệp do lão viện trưởng nhắm mắt xuôi tay.
Dành cho những ai chưa hiểu, cầm ngược một thứ như này chính là cách cầm dễ dàng nhất dùng để phang ai đó.
Đồng Văn Học Viện, nhất lưu thế lực, coi trọng tri thức, coi trọng văn hóa, coi trọng truyền thừa, ý niệm luôn là Nhân tộc tàn diễm tân hỏa.
Phi thăng.
“Ai mà biết được, hắn lại là Thiên Tượng viên mãn, đạt đến Vấn Mệnh cảnh chứ?”
“Với lại ngươi không phải Học gia sao? Tu thân dưỡng tính đâu? Một lời không hợp liền xông lên giống mãng phu như vậy, thật uổng cho một thân khí chất nho nhã...”
“Lạch cạch! Lạch cạch!”
Bản nguyên không tăng giảm, nhưng tổ kiến hợp thành một lần nữa liền vượt bậc.
“Đoán không sai, Lưu tửu quỷ, xem ra hai năm không gần tửu cũng không làm nhạt lưỡi ngươi.”
Đại Đức không phải điểm cuối, Đại Đức bên trên còn có đường, đường này tuy thông nhưng lại bị chặn lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũng phải đa tạ đối phương có sự chuyển hóa này, đã làm cho hắn hiểu được hơn không ít về bản chất thứ tu vi này của Học gia, nhất thời cũng có được không ít suy diễn.
“Bất quá, hừm, xem ra lúc đấy ta có nhìn nhầm, cũng không thể trách, lần đầu nhìn thấy Thiên Tượng, nhìn được đối phương là Thiên Tượng cảnh đã rất khó, nếu không phải cảm thấy được Hạo Nhiên Chính Khí bên trong người hắn phảng phất đã lột xác thành thần quang hàm hàm thiên uy...”
Một nam tử hiện đang nhận ánh mắt thương hại đồng tình cùng cười trên nỗi đau của người khác đến từ những người xung quanh ở lầu một, bất quá cũng có ánh mắt nghiền ngẫm, của vị Tiểu Thừa cảnh kia.
Quay lại vị trí của Beidou cùng nam tử trẻ tuổi tên Lưu tiên sinh này, hiện tại nhóm người xem cờ đều đã lui tán, ngay cả tên Tiểu Thừa cảnh kia cũng vậy.
Beidou gật đầu đồng ý, cả hai trực tiếp đứng lên, long hành hổ bộ song hành đi ra ngoài, trước khi đó nàng còn vô cùng tri kỷ truyền âm cho Lê Thanh Vũ:
Cùng lúc đó, ở ngoài bốn mươi dặm tính từ cảng Ly Nguyệt, một mặt trời thứ hai bỗng từ biển mọc lên.
“Hạo Nhiên Chính Khí, về bản chất xem ra cũng không ngoài dự đoán của ta cho lắm, tâm cảnh, ý chí, về sau còn có tinh thần, thứ nào cũng không thể thiếu. Chỉ là có chút yếu tố ta không ngờ tới, đó dường như lại là Nguyện, có thể nói như vậy sao?”
Vì thiên địa lập tâm!
Toàn trường sửng sốt. Có mấy kẻ đang chuẩn bị hít khí lạnh cũng dừng lại.
“Hửm, không ngờ Beidou đại tỷ lại lựa chọn phương thức ‘phá cục’ như này, thật là có chút ngoài ý muốn... Nhưng nói thực cũng không khó hiểu lắm, dù sao đối phương cũng hơi quá đáng khi mà liên tục đùa nghịch hết lần này đến lần khác, có thể thắng lại một mực không thắng, đôi bên lại không áp dụng luật 50 cùng 300 nước nên hắn có làm thế cũng không sao..”
Còn về Đại Đức cảnh, kỳ thực viết không nhiều, ngoại trừ một tràng Học gia tâng bốc lẫn nhau, hẳn có giá trị chỉ nằm tại mấy lời:
Do có tu vi, hắn nghe được lời đe dọa khẽ của vị hồng y nữ tử kia lúc nãy, kiến thức cũng có chút hơn người, cộng thêm chút dũng khí đối diện cảnh giới cao vài lần tôi luyện được, khiến cho hắn có thể bình tĩnh suy xét thế cuộc hiện tại cùng ý nghĩa đằng sau, hiện tại đang hơi trầm ngâm.
Bởi vì động tĩnh khi một bàn cờ được hất lên lớn hơn nhiều, lớn tới mức toàn bộ người của tầng một đều quay đầu nhìn về phía này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từng tiếng quân cờ rơi xuống mặt sàn gỗ bên dưới, phát ra âm thanh tuy khá nhỏ so âm thanh náo nhiệt của phố phường, nhưng điều đó là không quan trọng.
Quyển 2 Chương 43: Hả? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếc thay, xưa nay tại thời kỳ Học lộ huy hoàng nhất, vị kia Thánh giả đã vượt qua song vấn, lại không sống qua được vấn thứ ba, thủy chung không thể chân chính đột phá đến Lập Tâm cảnh, ngang với Quân giai, để cho Ly Nguyệt Học Lộ hóa thành Đạo.
Chỉ là, chỗ này cũng không phải trở thành trống không.
Thiên Tượng cảnh đi đến cuối liền sẽ tới được cảnh giới gọi Vấn Mệnh. Cảnh này ngang với Võ gia Đại Thừa, Huyền gia Vấn Đỉnh, về căn bản là lấy Cung Mệnh bồi dưỡng Hạo Nhiên Chính Khí, để cho nó vốn sáng lại càng thêm sáng?
Đây cũng là lý do mà Beidou dám nói như vậy với thư sinh họ Lưu kia, chủ yếu là vị này đã lâu không hiện diện, cộng thêm nàng vốn tùy hứng, lại có ý tứ ba phần thật bảy phần đùa, chứ nếu không có cho vàng cũng chẳng ai dám lôi một vị Thánh giả vào như vậy.
Chỉ thấy nam tử kia uống liền mấy ngụm, sau đó mới cười ra một hơi đặc hữu mùi rượu:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.