Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: 25: Huynh Dám Cạo Đầu Không

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: 25: Huynh Dám Cạo Đầu Không


"Bốp"!

"Tốt lắm, chính là như vậy."

Là Đại sư huynh à? Có hơi đáng nghi.

Hóa ra vị tiền bối này bị trọc đầu cho nên mới gọi là "Vô Đỉnh Chân nhân" à?

"Đại sư huynh, huynh là bộ mặt của Trình Tiên môn chúng ta, không thể trọc lóc được!"

Hoa Linh Cơ mở mắt ra, mơ mơ màng màng nhìn Phong Ma Bình ở trước giường, ngáp một cái, khó hiểu nói: “Sao không cho ta ngủ?”

Trong nháy mắt, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Sở Huyền Dịch.

Đây là Vô Đỉnh sư thúc nói nha, không liên quan đến nàng!

Chương 25: 25: Huynh Dám Cạo Đầu Không

Giữa những tiếng khuyên nhủ phản đối của mọi người, từng đợt linh quang xuất hiện, Sở Huyền Dịch cũng xuống tóc.

Tinh thần chính trực mà thiếu chủ thể hiện thực sự quá giống với phong cách của Trình Tiên môn! Nàng nghĩ, tám phần là thiếu chủ đang ở Trình Tiên môn rồi.

Vì hắn đã đột phá thành Nguyên Anh, không thấy mệt mỏi, nên chọn ở lại xoa đầu cho Hoa Linh Cơ lần đầu tiên.

Nhìn thấy bộ dạng không hề phòng bị của nha đầu kia, Sở Huyền Dịch lặng lẽ đứng dậy, bước ra khỏi phòng, lẳng lặng đóng cửa lại.

Mọi người:...!

Nghe thế, hai mắt Hoa Linh Cơ sáng rỡ, cảm kích, hưng phấn nhìn về phía Sở Huyền Dịch.

Sáng sớm hôm sau, Hoa Linh Cơ bị Sở Huyền Dịch gọi dậy chạy vòng quanh sơn môn tập thể d·ụ·c, nhưng vẫn tràn đầy sức sống, hăng hái bừng bừng.

Sở Huyền Dịch lạnh lùng nói: "Đi thu dọn chỗ ở cho Linh Cơ mau!"

Sở Huyền Dịch rất bình tĩnh: "Vẻ bề ngoài xấu hay đẹp, không đáng nhắc tới."

Mặt không cảm xúc, bễ nghễ nhìn tiểu nha đầu này.

Đại sư huynh đúng là đại sư huynh, thật biết nói chuyện!

Linh Cơ còn là tiểu cô nương, đang tuổi thanh xuân, cần nhất là dệt hoa trên gấm."

"Đại sư huynh có mới nới cũ, không thương ta nữa!"

Mãi cho đến khi Sở Huyền Dịch thu tay về, nàng đã thiếp đi.

Hoa Linh Cơ cầm lệnh khen thưởng và hai phong thư nhà mà kích động đến rơi nước mắt.

Trước khi đi, hắn nhìn lòng bàn tay còn sót lại chút thuốc mỡ, vội vàng bôi l*n đ*nh đầu của mình.

Hoa Linh Cơ nhìn thấy nội dung khen thưởng thì há hốc mồm kinh ngạc.

Tiểu hòa thượng kinh ngạc: "Hả, còn có một tiểu ni cô?"

Dứt lời, Phong Ma Bình đưa lệnh khen thưởng ra trước mắt nàng!

Hoa Linh Cơ có thể liên lạc được với thiếu chủ, Ma tôn mừng rỡ như điên!

Cả ba tò mò quay đầu lại.

Ánh sáng nơi trận pháp biến mất, lộ ra mấy tăng nhân của Minh Phật tông.

Lúc này, trận pháp đột nhiên phát sáng, tức là có khách đến.

Hoa Linh Cơ lập tức nhảy dựng lên, đứng ở trên giường, giơ cao lệnh khen thưởng: "Ta nhất định sẽ không làm nhục sứ mệnh! Sẽ không quên ý định ban đầu!"

Bỗng chốc, tất cả mọi người đều kinh hãi: "Đại sư huynh, huynh đừng nghĩ quẩn trong lòng mà!"

Hay lắm, hóa ra Vô Đỉnh sư thúc còn là nhà sản xuất dầu gội đầu nữa!

Nên, Ma tôn ban thưởng danh hào "Dũng sĩ yêu tộc" cho nàng! Cho phép cha mẹ nàng vào Ma cung cống hiến sức lực, bộ tộc quạ đen cũng nhận được vô số tài nguyên tu luyện!

Mong ngươi sau này sẽ đạt được càng nhiều thành tựu!"

Cú này nàng thật sự —— thắng đậm rồi!

Quạ!

Hoa Linh Cơ sững sờ nhìn chằm chằm.

Vô Đỉnh Chân nhân quan sát một hồi, rồi nhìn Hoa Linh Cơ, ánh mắt lộ ra vẻ yêu thích, cảm khái nói: "Thật đúng là một cái xương sọ hoàn mỹ! Không để lộ ra thì thật đáng tiếc.

Hơn nữa, không có tóc càng làm nét mặt hắn thêm tuấn tú, mặt mày như tranh vẽ.

Ta đã thu lại hết rồi."

Hoa Linh Cơ thành công ẩn núp trong Trình Tiên môn, trở thành đồ đệ của Hành Nguyên Chân nhân, Ma tông vui mừng không xiết!

Vì vậy, Hoa Linh Cơ một tay sờ cái đầu trọc lóc của mình, một tay sờ cái đầu không còn tóc của Sở Huyền Dịch, sau đó cười hì hì không ngừng: "Ha ha, giống ta rồi."

"Nha Nữ, Ma tôn khen ngươi là thiên tài tuyệt thế, hạ lệnh đám yêu ma trong tối bọn ta đều phải nghe lời ngươi, thề sống c·h·ế·t bảo vệ người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi trở về môn phái, chưa kịp bận rộn chuyện khác, Hoa Linh Cơ đã được một đám sư huynh sư tỷ dẫn đi trị hói đầu.

Ngọn núi này xanh mướt cả vùng, tiếng chim oanh văng vẳng bên tai, đúng là chốn bồng lai tiên cảnh trên đời, nhưng ai ngờ chủ nhân của ngọn núi này lại là một người hói đầu!

Vô Đỉnh Chân nhân vừa đi chuẩn bị thuốc, vừa giải thích: "Nguyên nhân chủ yếu khiến nàng ấy bị rụng tóc là vì bị ma khí đánh trúng đỉnh đầu quá nhiều lần.

Ha ha, thiếu chủ, chạy không thoát khỏi cánh quạ của nàng đâu!!

Vô Đỉnh Chân nhân ở trong phòng nghe thấy, lập tức hỏi: "Ai muốn cạo đầu?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng quyết định nhân cơ hội được các sư huynh sư tỷ thay phiên dạy dỗ để thử từng người một.

Hoa Linh Cơ đang cân nhắc xem làm sao tìm được thiếu chủ.

Thấy nàng năng động như vậy, Sở Huyền Dịch rất hài lòng.

Hà Minh Tước vừa đi vừa khóc.

Sở Huyền Dịch:...!

"Tu vi của muội quá thấp, không cần sư tôn chỉ dạy.

Ồ, hoàn toàn không nhìn ra được đầu ai đẹp, đầu ai xấu.

Nếu mỹ nhân mà không có tóc thì sao cài trâm hoa lộng lẫy được? Nha đầu kia để tóc dài cũng tốt."

Vừa thấy Vô Đỉnh Chân nhân chuẩn bị thuốc, một đám sư huynh sư tỷ lập tức bỏ rơi Hoa Linh Cơ, đi tới năn nỉ Vô Đỉnh Chân nhân cũng phối cho bọn họ một ít dầu gội linh chi thích hợp.

"Sư thúc, tóc của con khô xơ quá, làm sao để suôn mượt hơn một chút?"

Sở Huyền Dịch bất đắc dĩ khom lưng, cho nàng sờ sờ đỉnh đầu mình.

Tiểu hòa thượng phía sau buồn bực: "Đây là chùa miếu nhà ai? Sao tăng bào của bọn họ lại giống tu sĩ bình thường thế?"

Diệu Ngộ sư phụ:....

Đại sư huynh, huynh nên cạo đầu đi thôi!"

Vô Đỉnh Chân nhân đưa một hộp thuốc mỡ cho Hoa Linh Cơ, dặn dò: "Mỗi ngày bảo các sư huynh sư tỷ giải trừ ma khí cho ngươi, bôi thuốc mỡ vào lòng bàn tay, vừa trừ ma khí vừa bôi l*n đ*nh đầu ngươi.

"Ưm...?"

Bên trên viết chữ cỡ lớn, Hoa Linh Cơ đại hiển thần uy trong di mộ của Ma thánh, giúp Ma tộc đoạt được mười tượng đá đại yêu ma vương, Ma tôn vui mừng khôn xiết!

Nàng sợ hãi trợn tròn mắt, cực kỳ bất an.

"Ta muốn nhuộm cái đầu này thành màu xanh lá, mà có thể giữ được màu lâu, sư thúc có cách nào không?"

Sờ đến độ da đầu Hoa Linh Cơ tê rần!

Cái quái gì vậy!

Sở Huyền Dịch:...!

Nhưng Đại sư huynh g·i·ế·t yêu ma rất hung tàn.

Hoa Linh Cơ cúi thấp đầu, cẩn thận len lén nhìn đầu của các sư huynh sư tỷ.

"Đương nhiên." Vô Đỉnh Chân nhân nghiêm túc, liếc mắt nhìn những đệ tử khác: "Nhan sắc của các sư huynh, sư tỷ ngươi đều không tệ, nhưng chẳng được mấy người có cái đầu đẹp, nên bọn nó mới cần tóc để che giấu."

Đối với đòn chí mạng của Vô Đỉnh sư thúc, ngoại trừ Sở Huyền Dịch thì mấy người Y Duyệt sư tỷ và Hà Minh Tước đều cười khổ, không phản bác.

Vô Đỉnh Chân nhân lại không đồng ý, sải bước tiến lên, vươn tay sờ sờ đầu của Sở Huyền Dịch, quả quyết nói: "Cái đầu tốt thế này, cạo đi! Để cho người khác thấy, đệ tử thủ tịch của Trình Tiên môn chúng ta, ngay cả đầu cũng hoàn mỹ như thế, không ai có thể so sánh được!"

Tiểu Linh Cơ, ngươi nhất định phải để tóc dài sao? Ngươi thực sự không cần tóc để che đâu."

Đối mặt với ánh mắt của mọi người, đặc biệt là ánh mắt chờ mong của Hoa Linh Cơ, Sở Huyền Dịch im lặng ba giây, sau đó nặng nề thở dài.

Hắn vừa nói vậy, Vô Đỉnh Chân nhân trầm ngâm gật đầu: "Nói cũng đúng.

Ma lệnh bám vào người chúng nó đã biến mất, sau này có thể dùng cho các mục đích khác.

...! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ừm!"

Vừa đi vừa lẩm bẩm: "Bốc đồng rồi..."

Từ ngày mai trở đi, mỗi ngày đều sẽ có một vị sư huynh hoặc sư tỷ đến dạy muội, muội phải chăm chỉ tu luyện, cần cù học tập, nhanh chóng lên Trúc Cơ."

Hoa Linh Cơ vui vẻ nhận lấy thuốc mọc tóc.

"Ta có chuyện quan trọng muốn nói ngươi biết.

Sở Huyền Dịch không chút thương tiếc đẩy tay hắn ra, đồng thời tặng kèm theo một cú đạp tuyệt tình, đá hắn ra ngoài cửa.

Mười đại yêu ma bị Sở Huyền Dịch mượn thiên kiếp đánh c·h·ế·t, nhưng chúng nó không biến mất mà biến về tượng đất tu vi Kim Đan đại viên mãn.

"Vô Đỉnh sư thúc, ngài xem cái đầu của nha đầu kia xem."

Sở Huyền Dịch đi rồi, trong phòng bỗng nổi gió, rơi xuống trước giường Hoa Linh Cơ, thổi nàng tỉnh.

Sao một người trọc đầu có thể trị rụng tóc cho người trọc đầu khác được!

Lòng bàn tay của Sở Huyền Dịch đặt trên đỉnh đầu Hoa Linh Cơ, vì phải vận dụng linh lực trừ ma khí nên hơi nóng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Diệu Ngộ sư phụ dẫn đầu bị ba cái đầu bóng lưỡng làm chói mắt, chớp chớp mắt mấy cái, vội cúi đầu nhìn trận pháp: "A di đà phật, đi chưa?"

"Đa tạ sư thúc!"

Vừa khéo Vô Đỉnh sư thúc cũng muốn ra ngoài, tình cờ gặp được hai người, biết nàng đã bôi hai lần thuốc thì dừng lại xem đầu Hoa Linh Cơ có hiệu quả hay không.

Hoa Linh Cơ sửng sốt đáp: "Ừm..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vẫn là Sở Huyền Dịch gật đầu nói: "Sư thúc, nếu tóc có khả năng che giấu, nghĩa là có tác dụng tăng cao nhan sắc.

Một câu giải thích đơn giản lập tức thăng hoa cảnh giới tư tưởng, Hoa Linh Cơ kinh ngạc, không nhịn được hỏi: "Vậy huynh dám cạo đầu không?"

Mấy tăng nhân Minh Phật tông vừa nhìn thấy ba người Hoa Linh Cơ thì đều sững sờ, vẻ mặt mê man!

Không chỉ mỗi ngày phải chải đầu, mà còn có thể bị gió thổi quật vào mặt nữa.

Chuyện này thật tốt, trong một phòng, ba cái đầu bóng lưỡng.

Mọi người đều mới trở về từ trận chiến ở bí địa, ai ai cũng cạn kiệt sức lực, cần nghỉ ngơi ngay.

Cho nên các ngươi, ai cũng được, mỗi ngày giúp nàng ấy phân tán ma khí trên đỉnh đầu là được."

Hoa Linh Cơ hỏi tới: "Nếu huynh đã không quan tâm đẹp xấu thì mái tóc kia thực sự không có tác dụng gì cả.

“Ồ, thì sao?” Hoa Linh Cơ khó hiểu.

Quả nhiên, xương sọ đầy đặn, mượt mà, có thể nói là mẫu vật.

Đại ý không ngoài "Ngươi thật tài tình", "Thật giúp chúng ta nở mày nở mặt", "Sau này ngươi chắc chắn sẽ mất hết mặt mũi"!

Ma khí tích tụ trên đỉnh đầu, mà tu vi của nàng ấy quá thấp, không thể tự giải trừ ma khí.

Hoa Linh Cơ nuốt một ngụm nước miếng, bất an liếc nhìn các sư huynh sư tỷ ở xung quanh: "Hả? Tóc, tóc chỉ dùng để che giấu thôi sao?"

Vào di mộ Ma thánh một chuyến, nàng không chỉ lập công vì Ma tộc, giúp quạ cha quạ mẹ thăng quan tiến chức, làm rạng rỡ bộ tộc, còn cứu vô số tính mạng của tu sĩ chính nghĩa nhân loại, để một đám danh môn chính phái nợ ơn cứu mạng của nàng, đồng thời thuận lợi vào Trình Tiên môn, quan trọng hơn là nhận được tin tức hồi âm của thiếu chủ!

"Thì...!vì thu hoạch quá to lớn, ta đã bẩm báo với Ma tôn."

Mi tâm của Sở Huyền Dịch giật giật.

Tất cả đệ tử cũng nhận được vật mình muốn, cáo từ với Vô Đỉnh sư thúc, dẫn Hoa Linh Cơ đến nơi ở rồi mới giải tán.

Tất cả các sư huynh đệ đồng loạt cười to: "Có từng yêu à!?"

Thấy chỉ còn lại Sở Huyền Dịch vẫn đứng yên tại chỗ, nàng tò mò hỏi: "Ồ, Đại sư huynh, huynh không cần dầu gội linh chi sao?"

Hoa Linh Cơ vui vẻ, kiễng chân ngoắc ngoắc Sở Huyền Dịch, ngọt ngào nói: "Đại sư huynh, ta muốn sờ sờ!"

Phản bác kiểu gì đây? Nếu như không phải dùng tóc để che giấu thì bọn họ dám cạo đầu không? Hả?

Sau đó, Phong Ma bình lại lấy ra phong thư thứ hai, đến từ quạ cha quạ mẹ và Tộc trưởng quạ.

Ồ!

Lúc Hoa Linh Cơ và Sở Huyền Dịch cùng chạy bộ, ngang qua sơn môn.

Nàng đã nói mà, sao chữa hói đầu thôi mà một nhóm sư huynh sư tỷ lại đi cùng nàng.

Vô Đỉnh Chân nhân nghe các đệ tử nói rõ trước sau, rồi nghiêm túc quan sát Hoa Linh Cơ, đồng thời đưa tay sờ sờ cái đầu trọc của nàng.

Giọng điệu phức tạp mà nặng nề: "Là ta, ta muốn cạo đầu."

Cuối cùng, chỉ còn lại Sở Huyền Dịch.

Mặc dù Vô Đỉnh Chân nhân không có tóc, nhưng da dẻ trắng nõn, mặt mũi tuấn tú, kết hợp với cái đầu to tròn bóng lưỡng, quả thực không khác gì tiểu hòa thượng xinh đẹp khó cưỡng trong thoại bản.

Hà Minh Tước ở bên thấy thế thì cũng thích thú sáp tới, giơ tay: "Ta sờ nữa!"

Không tới nửa tháng, tóc của ngươi sẽ mọc dày ra."

Nghe vậy, Hoa Linh Cơ không nhịn được cười: "Ha ha, ta không phải hòa thượng."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: 25: Huynh Dám Cạo Đầu Không