Người Kể Chuyện
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16: Đạo sinh tồn
Lời nói của Lê Vũ Văn mặc dù không lớn, nhưng vang vọng khắp con ngõ vắng vẻ. Nơi mà những âm hồn còn đang vu vơ c·hết oan ngày hôm qua lượn lờ tại đây.
Nghe Lê Vũ Văn nói vậy hoàng hậu lúc này mỉm cười sau đó nói rằng.
- Tiểu thư sinh ngươi nói xem, ngươi tàn nhẫn như vậy rốt cuộc là vì cái gì đây.
- Ta đến đây tất nhiên là muốn nghe chuyện, có điều ta muốn nghe về yêu ma.
- Vậy nên ta vì một chút lợi ích của mình kể ra một câu chuyện, lôi cuốn một vòng xoáy đến đây lẽ nào lại không phải vì ta. Lẽ nào ta lại cần phải báo cáo việc mình làm cho ngươi hay sao.
Nghe hoàng hậu nói vậy Lê Vũ Văn mỉm cười sau đó nói rằng.
Tên: Yêu
Lê Vũ Văn nói đến đây ánh mắt của hắn trở nên tà dị, nhìn về phía hoàng hậu tràn ngập sự thú vị không thể nói nên lời.
- Thú vị, thật là thú vị.
Âm thanh của người phụ nữ khiến cho Vũ Nghiệp đạo tâm lập tức bình ổn. Ánh mắt của ông ta lập tức toát lên sự e ngại khi nhìn về Lê Vũ Văn sau đó ông ta từng bước lùi lại. Thấy cảnh này Lê Vũ Văn chỉ mỉm cười không nói gì, mà dồn toàn bộ sự tập trung về phía người phụ nữ mới xuất hiện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đối với việc này Lê Vũ Văn chỉ nhìn về phía ông ta một chút, sau đó hắn thở dài nói rằng.
- Lúc đó không chỉ là một Hạ Thành, mà là cả Vũ Quốc sẽ cuốn vào cuộc chiến này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe Lê Vũ Văn nói vậy hoàng hậu Vũ Quốc lúc này mỉm cười sau đó nói rằng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Ta không biết bao nhiêu thường dân sẽ c·hết không biết bao nhiêu người sẽ như dê lợn bị kẻ khác thao túng làm quân cờ cho kẻ khác.
Chương 16: Đạo sinh tồn
Hoàng hậu của Vũ Quốc lại bị yêu ma nhập thể thật sự thú vị. Có điều hắn không vạch trần thân phận của bà ta, mà là nhìn về phía bà ta mỉm cười sau đó nói rằng.
- Lão tướng quân à lão tướng quân, họ không vô tội đâu.
Nghe Lê Vũ Văn nói vậy Vũ Nghiệp lúc này sửng sốt một chút, hắn không hiểu mấy từ di cư mà Lê Vũ Văn nói là có ý gì. Nhưng không đợi hắn trả lời, Lê Vũ Văn lại tiếp tục lên tiếng.
Vũ Nghiệp vừa nói xong ánh mắt của ông ta toát ra một sự lửa giận không thể nào kìm nén được. Khí thế tông sư của ông ta cũng từng bước xuất hiện, khiến cho những căn nhà xung quanh thậm chí còn xuất hiện vết nứt, do không chịu được khí thế của ông ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Nhưng Thiên Hoang Quyết võ kỵ trấn nước của Đại Tần khi xuất hiện, thì không chỉ Đại Tần đến đây mà e rằng rất nhiều người của các quốc gia khác cũng sẽ đến.
- 50 viên hạ phẩm linh thạch.
Nghe Vũ Nghiệp nói vậy Lê Vũ Văn lúc này nhìn về phía hoàng hậu tên là Yêu này, mà nở một nụ cười thú vị sau đó nói rằng.
- Bởi vì họ nghe những thứ không nên nghe cho nên họ c·hết, và họ Vũ ngươi còn sống thật ra cũng chỉ là bởi vì các người vẫn còn giá trị mà thôi.
Tu vi: Tông sư hậu kỳ
Lê Vũ Văn nghe vậy thì mỉm cười sau đó nói rằng.
Nhìn về phía bảng thông tin giới thiệu thân phận của người phụ nữ này, Lê Vũ Văn cũng phải hứng thú nhìn bà ta thêm một chút.
- Tiểu thư sinh không biết đã gặp yêu ma hay chưa.
- Lê Vũ Văn đây là hoàng hậu, gặp ngài sao không hành lễ, thu lại ánh mắt bất thiện của ngươi.
- Yêu ma thường là các yêu vật tu luyện và có trí tuệ. Chúng có thể có hình dạng của con người hoặc nửa người nửa thú. Yêu ma cũng phân làm hai loại là dưới nước và trên cạn. Yêu ma cũng phân biệt thiện lương và tà ác. Đặc biệt yêu ma hình thức tu luyện lại có hai loại, một là hấp thu tạp niệm của con người, hai là g·iết người hút lấy tinh khí.
Tuổi: 300
- Về phần những người vô tội đ·ã c·hết kia, họ thật sự vô tội sao.
Trong lúc Vũ Nghiệp chuẩn bị sụp đổ đạo tâm, lúc này một tiếng cười lanh lảnh vang lên trong con ngõ nhỏ.
- Ta chưa gặp yêu ma nhưng ta có rất nhiều câu chuyện về yêu ma. Có kẻ tốt có kẻ xấu, nhưng ta thích không phải là yêu ma tốt xấu mà là kẻ đi săn yêu ma. Bởi vì bọn chúng làm cho câu chuyện của ta càng trở nên đặc sắc.
- Một thế này ta chỉ muốn sống một cuộc sống do mình vì mình mà thôi. Bởi vì nơi này vốn làm gì có hai chữ hòa bình cơ chứ . Muốn sống được, muốn được tự do, muốn được hạnh phúc vậy thì ta tự dành lấy. Nắm đấm đủ mạnh, ngươi chính là thần, nắm đấm ngươi yếu, ngươi chính là ma.
Nghe Vũ Nghiệp nói vậy Lê Vũ Văn lúc này cười càng lớn sau đó nói rằng.
Lời nói của Lê Vũ Văn khiến cho Vũ Nghiệp lúc này cũng phải thở dài một tiếng, sau đó thu hồi khí thế của mình. Đợi khi ông ta bình tĩnh, lúc này ông ta dùng một ánh mắt điềm tĩnh nhìn về phía người Lê Vũ Văn rồi nói rằng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Cả đời ta chinh chiến để bảo vệ Vũ Quốc, nhưng từ khi gặp ngươi ta phát hiện mình có lẽ đã chinh chiến sai nơi . Nói đúng hơn là ta vẫn chả thể bảo vệ ai nổi.
Mà cảm nhận được ánh mắt của hắn, hoàng hậu lúc này lại nở một nụ cười càng thêm yêu diễm. Thấy bầu không khí có chút quỷ dị Vũ Nghiệp lúc này sắc mặt lạnh lùng lên tiếng quát lớn.
Hoàng hậu nói song thì bà ta ném cho Lê Vũ Văn 50 viên hạ phẩm linh thạch. Đối với việc này Lê Vũ Văn cũng mỉm cười nhận lấy sau đó nói rằng.
- Ngày hôm qua đã có rất nhiều n·gười c·hết. Đáng lẽ Vũ gia ta cũng c·hết, nhưng có lẽ ta là võ giả cho nên mới thoát được kiếp nạn này.
Lê Vũ Văn ngồi đó không biết bao lâu thì lúc này Vũ Nghiệp lại đến. Ông ta nhìn về phía con ngõ nhỏ không một bóng người, rồi lại nhìn về phía người thanh niên đang ngồi dựa lưng vào chiếc bàn mà nói rằng.
- Thế giới này vốn tàn khốc như vậy, ta cũng bất quá là một người di cư mà thôi. Ngươi nói xem ta có cần phải theo luật lệ thế giới này không.
- Thành giao.
Có lẽ họ đang gào thét chửi bới, có lẽ họ đang nhìn chằm chằm Lê Vũ Văn bằng những ánh mắt oán độc và thù hận. Hoặc cũng có lẽ họ lúc này đã là những cô hồn không có trí tuệ. Nhưng bởi vì sự lạnh lẽo của con ngõ nhỏ, mà khiến cho những người nghe Lê Vũ Văn nói càng cảm thấy tim mình đập nhanh.
- Thế gian sống và c·hết vốn đã có định luật, mà luật lệ của thế này chẳng phải ngươi đã nói hay sao, chính là kẻ mạnh làm vua.
- Haha.. Haha. ..
- Nhưng mà ta tin thế giới tồn tại được luôn có luật lệ của nó. Ngươi một khi đánh phá đi luật lệ của nó, sẽ hứng chịu nhân quả. Ngày hôm qua những thường dân kia c·hết, họ sẽ đợi ngươi tại cửu tuyền, ăn thịt uống máu ngươi tại đó.
Đặc biệt là Vũ Nghiệp hắn một đời chinh chiến vì nước, có thể nói là khí huyết cương dương, nhưng những lời nói của Lê Vũ Văn lại khiến hắn hoảng loạn. Bởi vì lúc này hắn chợt phát hiện liệu có phải mình đi sai đường hay không. Võ đạo một đường tiến bước, nhưng hắn lại đang một bước muốn bảo vệ người khác, trong khi đó người khác chắc gì đã muốn bảo vệ hắn. Nghĩ đến những điều này đạo tâm của hắn vậy mà lung lay muốn đổ.
Thân phận: hoàng hậu vũ quốc ( yêu ma nhập thân) .
Nghe Lê Vũ Văn nói vậy Vũ Nghiệp lúc này một cánh tay nâng lên, một ngọn lửa màu đỏ như máu xuất hiện bao vây lấy cánh tay của hắn. Thấy cách này Lê Vũ Văn cười nhạt một tiếng rồi nói rằng.
- Phu nhân đến đây là giống Vũ Nghiệp trách móc ta, vẫn là muốn nghe chuyện.
- Haha... Haha...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.