Người Dấu Yêu
Mạn Tây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1589
Vài phút sau, nơi bậc thang trên cùng, một lăng mộ hình vòng cung được trang trí tỉ mỉ xuất hiện trước mắt.
Lôi Duệ Tu xuống khỏi xe trung chuyển liền ngồi vào hàng ghế sau của chiếc Cullinan.
Đến nghĩa trang làm gì?
Anh ngoảnh lại nhìn Hàn Mạt đang đứng cạnh chiếc xe, mắt thoáng lóe lên rồi rảo bước đuổi theo Lôi Hạc Đình.
Một rưỡi chiều hôm đó.
CHƯƠNG 1589: DUỆ TU, QUỲ XUỐNG!
Lôi Duệ Tu chào Ôn Tranh một tiếng rồi đi thẳng đến biệt thự của trưởng gia tộc nhà họ Lôi.
Lôi Duệ Tu kinh ngạc nhìn theo bóng lưng đã bước xuống xe trước của ông, nhíu mày, cũng xuống xe theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lôi Duệ Tu liếc sang, đáy mắt lấp lánh, "Chú Tư, cậu đã làm gì rồi?"
Lôi Duệ Tu nói ra lo lắng trong lòng mình.
Thấy vậy, Lôi Duệ Tu tuy tò mò cũng không tiếp tục gặng hỏi nữa.
Trong xe thoang thoảng mùi dầu thơm dành cho xe hơi, Lôi Duệ Tu ngồi vào, chỉnh lại áo sơ mi rồi quay sang, "Ba, đi đâu vậy ạ?"
Dẫu sao thì cũng rất ít khi thấy ông có vẻ mặt suy tư như thế này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bốn mươi phút sau, tại nghĩa trang Nam Sơn.
Ngờ vực trong lòng Lôi Duệ Tu càng thêm nặng nề, anh đóng cửa xe xong chuẩn bị đi mới phát hiện trong tay ông già nhà mình có thêm một bó hoa hồng trắng tự bao giờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lôi Hạc Đình đứng trước bia mộ, cúi người đặt bó hoa hồng trắng xuống trước bia mộ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Lúc trước ba nói muốn dẫn con đi gặp một người, ở đây ạ?"
Lôi Hạc Đình nhìn ra bên ngoài, không quay đầu lại, chỉ trầm giọng nói, "Đến nơi rồi biết."
Nhiều lần Lôi Duệ Tu muốn cất tiếng hỏi, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ không thăm dò nữa.
Lôi Duệ Tu bĩu môi đầy bất lực, sao cả ông già nhà mình cũng bắt đầu ra vẻ thần bí rồi!
Lôi Hạc Đình im lặng đi về phía trước, bước chân vững vàng.
Khi chiếc xe chầm chậm chạy ra khỏi cảng, cậu tư Tần phát giác ra sự chần chừ của anh, quay sang thấp giọng nói: "Muốn đối phó với anh ta, không thể nôn nóng."
Anh không sợ xung đột chính diện với Tề Cảnh, chỉ lo anh ta sẽ giở trò khuất tất, khiến anh trở tay không kịp.
Có một số chuyện, anh chấp nhận tin tưởng chú Tư vô điều kiện.
Cậu tư Tần không đáp, chỉ im lặng mỉm cười, giữ kín như bưng.
Sau đó, ông nói: "Duệ Tu, quỳ xuống!"
Tế tổ? Cũng không đúng.
Tối qua khi rời khỏi nhà khách chính phủ, ông già đã dặn chiều nay muốn dẫn anh ra ngoài.
Sau khi lên xe, Lôi Duệ Tu liếc nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh, ánh mắt lóe lên, muốn nói lại thôi.
Hàn Mạt lái xe ra khỏi nhà họ Lôi, chiếc xe chạy dọc theo đường bờ biển, ngoài tiếng gió vù vù bên ngoài cửa sổ ra, bên trong xe im ắng không một tiếng động.
Lôi Duệ Tu tựa lên lưng ghế, liếc nhìn ba mình ở bên cạnh. Nhìn từ góc này, không hiểu sao trông ông có vẻ đầy tâm sự. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trước cổng biệt thự, chiếc Cullinan màu trắng đã đậu trên con đường nhỏ rợp bóng cây.
Chương 1589
Lôi Duệ Tu và Lôi Hạc Đình sánh vai bước lên bậc thang, trong nghĩa trang yên ắng chỉ nghe được tiếng bước chân của họ.
Tần Bách Duật bình tĩnh mỉm cười, nhìn vẻ mặt lo lắng của Lôi Duệ Tu, nói với giọng điệu thâm trầm: "Không cần phải lo, ba ngày sau anh ta sẽ chủ động tìm đến!"
Buổi trưa nắng gắt, nghĩa trang cũng không âm u.
Xe dừng lại trước cổng bãi đỗ xe của nghĩa trang, Lôi Hạc Đình im lặng suốt chặng đường cuối cùng cũng lên tiếng, "Xuống xe đi."
"Tôi không nôn nóng, nhưng sự tồn tại của người này giống một quả bom hẹn giờ vậy. Cậu cũng thấy rồi đấy, anh ta tiếp cận Tranh Tranh có ý đồ rất rõ ràng."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.