Người Dấu Yêu
Mạn Tây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1086
Thật tốt quá, nếu Ôn Tranh đã lên đường về thì vở kịch lớn kia cũng sẵn sàng rồi.
CHƯƠNG 1086: ÔN TRANH GỌI VỀ
Nghiên Thời Thất lắc đầu, vừa ngẫm nghĩ vừa nói: "Lúc em tới thì hình như không còn phóng viên nữa rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói xong, Ôn Tranh vội vàng cúp di động.
Chắc chắn là không còn nữa rồi. Mười phút trước Tổng Giám đốc vừa báo cảnh sát có người quấy rối trật tự công cộng. Cảnh sát đã tới hốt cả đám đi rồi.
Cô đi xuống bãi đỗ xe dưới lầu, vừa ngồi vào xe chuyên dụng thì nét mặt đầy lo lắng của Tiểu Lâm ghé lại, "Cô chủ, chị có sao không?"
Tiểu Lâm gật đầu, trao đổi ánh mắt với Tiểu Nguyên.
Nghiên Thời Thất cầm di động nhìn bầu trời sáng sủa ngoài cửa sổ, không nhịn được mà bật cười sung sướng.
"Ừ, khi tới em nhớ cẩn thận một chút!"
Cuối cùng cô chị gái này cũng biết gọi cho cô rồi.
Tần Bách Duật nhìn nụ cười trên mặt cô, thấy cô không có vẻ bị ảnh hưởng thì cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm: "Có gặp phóng viên không?"
Anh ta luôn cảm thấy Thập Thất đã nắm trong tay thứ có thể giúp cô chuyển bại thành thắng, nhưng cô vẫn không chịu nói ra, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể chờ xem thôi.
Không ngờ chỉ một buổi họp báo của bà Liên đã khiến Tranh Tranh cũng phải chường mặt ra.
Chương 1086
"Ừ, bảo hai người Tiểu Lâm đưa em đến Tần thị đi. Đừng đi cửa chính, đi thẳng từ hầm để xe lên."
Cô tưởng anh Tư gọi lại, nhưng vừa nhìn thấy cái tên trên màn hình thì lập tức vui vẻ bắt máy, "A lô, Tranh Tranh?!"
Không đến mười phút sau, Nghiên Thời Thất rời khỏi Kiều Thị Entertainment.
Đã diễn thì phải diễn cho chót!
Buổi họp báo hôm nay nhất định sẽ khiến giới truyền thông phát cuồng.
Ngay từ câu nói đầu tiên, Nghiên Thời Thất đã có thể nhận ra giọng nói đầy căng thẳng của anh.
Tự tin đến thế kia à?!
Anh nói rất ngắn gọn rồi cúp máy khi Nghiên Thời Thất còn chưa bước tới nơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên kia di động vang tới tiếng gió rất lớn.
Gương mặt trắng mịn của cô hớn hở ra mặt, cô khẽ mím môi, giả vờ bình tĩnh từ chối, "Không cần đâu Tranh Tranh, chị còn có việc của mình mà."
Thời Thất phát hiện ra điều bất thường, mặt cô lập tức sa sầm, "Có phải có phóng viên tới Tần thị rồi không?"
Đúng là thu hoạch ngoài ý muốn mà!
Trác Hàn cúi gằm mặt đứng một bên, anh Tư thì đang ngồi sau bàn làm việc gọi điện thoại.
Thấy cô bước vào, vẻ lạnh lùng trên mặt Tần Bách Duật dịu đi một chút, anh chìa tay về phía cô.
Có lẽ lại khiến anh lo lắng rồi.
Cô đợi rất lâu, đến lúc di động gần sắp hết chuông anh mới nhận máy, "Em đang ở đâu?"
Cô khẽ mỉm cười, "Em đang ở dưới hầm để xe của Kiều Thị." Cô hơi ngừng lại một lát rồi hỏi, "Anh cũng thấy tin kia rồi à?"
Nhưng cô càng nói như vậy Ôn Tranh càng sốt ruột, "Chuyện gì cũng không quan trọng bằng em, em chờ chị!"
Nghiên Thời Thất siết di động, ánh mắt cố nén giận dữ, "Em sẽ chú ý, anh yên tâm!"
Vừa vào cửa, cô liền cảm thấy không khí trong phòng làm việc vô cùng căng thẳng.
***
Giọng nói lạnh lùng của anh khiến Nghiên
Cúp điện thoại, cô đang định ngước lên nói thì di động lại vang lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đệch!" Ôn Tranh văng tục, "Không sao còn như thế à? Giả vờ cái gì, đừng sợ, chị sẽ bay về Lệ Thành ngay đây, mấy người nhà họ Nghiên lớn lối quá rồi!"
Nghiên Thời Thất thản nhiên cười, "Không sao, chờ một lát hẵng lái xe, chị gọi một cuộc điện thoại đã!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người ngồi ở hai bên cửa xe, cảnh giác nhìn khắp bốn phía xung quanh.
Trác Hàn ngẩng đầu lên, muốn nói lại thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghiên Thời Thất rút điện thoại gọi cho anh Tư.
Hai người họ phải cảnh giác cao độ từng giây từng phút, đề phòng báo chí tìm được sơ hở bu đến.
Sau một hồi ồn ào, cô mới nghe được giọng Ôn Tranh vang lên, "Tiểu Thất, em có sao không?"
Nghiên Thời Thất hơi khựng lại, cười tinh quái, cố gắng chùng giọng xuống, làm ra vẻ vô cùng chán chường nhẫn nhịn, "Vâng, không sao đâu... chị đừng lo."
Nửa tiếng sau, Nghiên Thời Thất đi thang máy thẳng từ hầm để xe của Tần thị lên văn phòng Tổng Giám đốc.
Cô đặt tay lên lòng bàn tay anh, liếc nhìn Trác Hàn đang ủ rũ đứng bên cạnh, cười trêu chọc, "Sao thế này?"
Nghiên Thời Thất cực kì vui vẻ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.