Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 561: “cô Lục Ngữ!”

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 561: “cô Lục Ngữ!”


Đứng đầu là một bác sĩ mặc áo blouse trắng đang dùng dao phẫu thuật để lấy viên đ·ạ·n găm sâu ở vai Mạc Phong..

Nhưng thực không ngờ nhà họ Bạch lại nhúng tay vào chuyện này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Rác rưởi! Một lũ rác rưởi!”, ông cụ Lục gầm lên: “Bao nhiêu người như vậy mà lại sợ một thằng nhãi sao?” Bảy tám người đứng xếp hàng trong phòng chỉ dám cúi đầu.

Một đám đông đang túm tụm trong căn phòng.

Thành phố Nam Đô, trong một lâm viên lộng lẫy.

Nhà họ Mạc ban đầu cũng chỉ là một gia tộc nhỏ bé, ai ngờ sau này lại phát triển vượt trội, đe dọa đến cả những gia tộc lớn ở Yến Kinh.

.... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trước mắt chưa nói đến việc ông cụ Lục có tin hay không, nhưng chuyện này mà nói ra thì chính là đắc tội với Lục Ngữ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thậm chí sức mạnh hiệu triệu quần chúng của nhà họ Mạc còn vượt xa các gia tộc bề thế ở Yến Kinh!

Người đàn ông râu quai nón đang định nói gì đó thì người đàn ông râu rậm bên cạnh vội vã kéo ống tay áo của người đó, ra hiệu không nên nói thêm gì nữa.

Hơn nữa ông cụ Lục lại hết mực thương yêu cháu gái.

Ông cụ Lục lúc đó ngẩn người ra, quay đầu lại nhìn người đàn ông có bộ râu quai nón trầm giọng hỏi: "Không phải con bé đã bị bắt làm con tin rồi sao? Liên quan gì đến nó chứ?!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 561: “cô Lục Ngữ!”

Món đồ gốm từ thời Càn Long có giá hơn ba mươi triệu tệ đã bị ông cụ đập vỡ nát.

Xem ra tên nhãi đó cũng có ô dù phức tạp hơn chúng ta tưởng tượng nhiều!", một người đàn ông cắt đầu đinh ngắn khác cười ngại ngùng nói.

“Cô Lục Ngữ!”

Đây cũng chính là lý do khiến nhà họ Mạc gặp họa diệt tộc!

“Ông Lục, chúng ta không thể động vào nhà họ Bạch được!”, người đàn ông trung niên để râu cười ái ngại.

Nếu ông ta không tin thì người gặp họa chính là bọn họ!

Cho nên đừng thấy Mạc Phong trẻ tuổi mà coi thường.

Mà Lục Ngữ sau này muốn kiếm chuyện làm khó dễ họ thì dễ như trở bàn tay.

Ông cụ Lục cũng thở dài một tiếng, việc cũng đành đến nước này, cũng không thể tiếp tục kéo xuống Nam Đô được! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ông cụ Lục vung gậy đánh tới tấp: “Không động vào được à? Sao mấy người không trừ khử thằng nhãi đó trước khi đụng độ với con bé nhà họ Bạch ấy? Đưa cho bao nhiêu s·ú·n·g lẽ nào không biết dùng sao? Bạch Như Nguyệt thì làm sao, đây là duyên hải, là địa bàn của tôi!” “Vừa nãy…khu vực đó không còn thuộc vùng duyên hải nữa…Hơn nữa, nếu không phải vì cô Lục ra tay giúp thằng nhóc đó thì chúng tôi đã g**t ch*t nó từ lâu rồi!”

"Không có gì, chủ yếu là do tôi sợ cô Lục Ngữ bị thương, cho nên không dám nổ s·ú·n·g.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 561: “cô Lục Ngữ!”