Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Chương 16

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Chương 16


Tấn Chiếu lại nói: “Huynh đệ của chúng ta gần như đã lật tung kinh thành và Tô Châu lên rồi, vẫn không tìm thấy tung tích của Vân cô nương.”

Nhưng rốt cuộc nàng ấy đã chạy đi đâu?

“Dạ.”

Người đến báo tin cung kính đáp: “Dạ.”

Thời buổi rối ren, hắn căn dặn: “Làm việc cẩn thận, đừng gây chú ý.”

“Những người được đề cử lần này đều là quan viên mà chúng ta đã âm thầm bồi dưỡng.”

“Biết rồi.”

Thấy thần sắc Thế tử khó dò, dường như còn điều muốn dặn dò, hắn liền hỏi: “Thế tử còn có chuyện gì muốn sai bảo không?”

Không biết là do hắn giả vờ làm kẻ ăn chơi trác táng quá xuất sắc, khiến Thiên tử mất cảnh giác đến mức dung túng họa hổ nuôi họa.

Thế nhưng, phụ thân lại đột nhiên gửi thư đến, nói rằng Lục hoàng tử tranh đoạt ngôi vị, phủ Trấn Viễn Hầu sẽ dốc toàn lực ủng hộ.

Năm năm trước, Tạ Duẫn Khâm vẫn còn đang an nhàn làm một Thế tử ph*ng đ*ng ở kinh thành.

Tạ Duẫn Khâm nhớ đến đại phu từng chữa bệnh cho Vân Kiểu mà hắn gặp trước đó, có hỏi về tình trạng của nàng.

Tạ Duẫn Khâm không khỏi nghĩ xem trong lòng Vân Kiểu, hắn là một người như thế nào mà lại dạy ra toàn những kẻ run rẩy sợ sệt thế này.

Tuyết Tế run rẩy đứng lên, nhưng vẫn cúi đầu, hàng mi cụp xuống, không dám nhìn thẳng.

Dù chỉ là bạc trắng, nhưng trăm lượng cũng không phải số tiền mà người bình thường có thể dễ dàng lấy ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)


“Ngươi chú ý động tĩnh của Mai Hương, nếu có gì bất thường thì lập tức bẩm báo.”

Trọng thương, lại từng sảy thai, chưa được tĩnh dưỡng tử tế, sau đó còn bị nhiễm phong hàn, bệnh nặng một trận.

Dù nói là chống giặc ngoại xâm, nhưng một vương một hầu dễ dàng liên kết với nhau, vậy mà ở kinh thành, Hoàng đế dường như không hề cảnh giác trước thế lực nơi Nam Cảnh.

Chỉ e sẽ để lại di chứng.

Người này, chuyện này, tám phần là do Tề Uyển Hề bịa đặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Suốt mấy đêm trằn trọc, trong mộng hắn luôn thấy Vân Kiểu bị giam hãm, nghĩ đến bây giờ, lòng lại rối bời, cảm thấy tính mạng nàng mong manh, vô cùng lo lắng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hay là Tề Uyển Hề — vị Thế tử phi do Hoàng đế ban hôn này thực chất là một quân cờ ẩn, đã sai người bắt Vân Kiểu đi, để sau này dùng làm đòn uy h**p hắn?

Tạ Duẫn Khâm cảm thấy bất an càng lúc càng mãnh liệt, giọng lạnh lùng ra lệnh: "Tiếp tục tra xét."

Chiến sự gian nan, nhưng hắn ta lại được lòng dân.

Tạ Duẫn Khâm khoác áo hồ cừu trắng, sau khi tế bái trở về phủ thì có người dâng lên một bản mật tấu.

Người xung quanh không khỏi toát mồ hôi. Vừa mới dặn dò phải hành sự cẩn trọng, vậy mà bây giờ vì một nữ nhân, Thế tử gần như điều động toàn bộ thế lực trong tay.

Trên nóc nhà, Tấn Chiếu nhanh chóng bật người lao lên. Ngay khoảnh khắc ấy, mấy tên hắc y tử sĩ đột nhập vào phòng Tạ Duẫn Khâm.

Hay là… sau khi diệt xong ngoại địch, liền sẽ trở mặt vứt bỏ công thần…

Chương 16: Chương 16

Khi đó, Lục hoàng tử bị liên lụy bởi vụ án phế Thái tử, bị Thiên tử phong làm Trấn Nam Vương… Bề ngoài thăng chức, nhưng thực chất là giáng chức, bị đày đến biên cương phía Nam chinh chiến, chẳng khác nào lưu đày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đèn trong phòng đã tắt, nhưng một trong số bọn chúng có tầm nhìn cực tốt trong đêm tối, lập tức vung kiếm đâm thẳng về phía Tạ Duẫn Khâm…

Phủ Trấn Nam Vương và phủ Trấn Viễn Hầu đều ở Nam Cảnh.

Mùng Bốn Tết, Binh bộ Thượng thư qua đời.

Vân Kiểu rong ruổi suốt năm ngày, cuối cùng cũng đến thành La Thủy.

Tạ Duẫn Khâm đang ngồi trước bàn, ánh mắt lập tức trầm xuống.

Con đường xưng vương đầy máu tanh, Tạ Duẫn Khâm thà tin vào vế sau.

Nàng đã dò hỏi khắp nơi trong thành về tin tức của tam tỷ Vân Lăng, nhưng không thu được chút manh mối nào.

Trời đêm trong vắt, nhưng lại có thứ gì đó phá hỏng bầu không khí yên tĩnh, thấp thoáng lướt qua bên ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đúng lúc này, Tấn Chiếu bước vào, quỳ xuống bẩm báo: “Có thám tử hồi tin, nói nhìn thấy Vân cô nương một mình rời khỏi cửa thành. Trong tháng Chạp, Hầu phủ không có thương nhân giàu có nào lạ mặt lui tới, nam nhân duy nhất xuất hiện chỉ là đồ tể đến giao thịt.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Chương 16