Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 126: Thạch phá thiên kinh [Hạ]

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126: Thạch phá thiên kinh [Hạ]


"Thiếu thỏa đáng?" hắn lạnh lùng hỏi lại, ánh mắt càng lạnh: "Trẫm đã cho Địch Niệm trọng quyền như vậy, sao có thể không hạ nghiêm lệnh? Xem trọng binh tam lộ cấm quân này đều là trò đùa hay sao?"

Chương 126: Thạch phá thiên kinh [Hạ]

Lời này có lẽ là nói ra tiếng lòng của mấy người ở đây, mọi người nghe vậy đều ngẩng đầu lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phương Khải ở bên thấp giọng nói: "Bệ hạ hay là có thể chọn lão tướng khác xuất biên..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anh Quả nhàn nhạt nói: "Nếu lấy chiến sự luận tướng tài, trong cấm quân phàm là hai mươi bảy năm qua tự mình trải qua chiến sự đều là phượng mao lân giác. Các lão tướng trong quân lúc này, vào hai mươi mấy năm trước sao không lại không phải là những người trẻ tuổi? Nhưng tâm tính của các lão tướng lại bất đồng rất nhiều so với lúc trước." Hắn nhìn về phía Phương Khải, thanh âm khẽ hạ xuống: "Phương khanh ba mươi năm trước nhìn thấy ngự giá của Thượng hoàng có thể dám không xuống ngựa, bây giờ còn dám như vậy không?" nhìn Phương Khải sắc mặt cự biến, hắn mới nói tiếp: "Đúng là các lão tướng hiện tại đều có thanh danh, không phụ tư thế tuổi trẻ khí thịnh ngày trước, nếu xuất biên tọa trấn bắc sự, tất sẽ bởi vì sợ mất thanh danh mà đắn đo từng chút, trói chân trói tay, huống chi bọn họ sẽ ỷ vào những công huân hiển hách ngày trước, cho dù thỉnh thoảng có sai sót, cũng sẽ không sợ trẫm biết mà hạ ngoan thủ xử trí. Còn nữa," hắn quét mắt qua mấy người Khu phủ một lượt, tiếng nói lẫm liệt: "Các khanh nghĩ trẫm không biết trong cấm quân cũng phân chia đảng phái sao? Nếu dùng những cựu tướng có gốc rễ thâm sâu tới tọa trấn Bắc cảnh, mấy chuyện tranh danh đoạt lợi trong tam lộ cấm quân này còn ít sao? Trẫm không có tâm tư lại hao tâm tổn sức vì mấy chuyện đó đâu." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phương Khải quyết đoán kịp thời nói: "Bệ hạ nói có lý. Trước tiên việc trọng biên cấm quân này do Địch Niệm phụ trách, sự tình chưa thành lại gặp Bắc cảnh sinh loạn, lúc này tình hình các trại binh không ổn định, nếu lại phái người khác tới tiếp nhận Bắc cảnh, e là vô cùng bất tiện, sẽ làm hỏng chiến cơ. Vả lại lúc trước Địch Niệm tới Triều An bình loạn đã làm rất tốt, nếu lần này dùng nghiêm lệnh thúc giục, có lẽ có thể khiến hắn không ngại gì mà đại triển thủ cước một phen."

Lời này nói ra rất nặng, lập tức làm cho mấy người đều biến sắc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa nghe người nhắc tới việc lương thảo quân hưởng, Anh Quả chân mày liền nhíu lại, ngoái đầu nhìn Cổ Khâm, nói: "Ngươi đi báo cho Bùi Hoa, lần này đại chiến Bắc cảnh sắp tới, mấy chuyện lương thảo giáp giới đều do ông ta phụ trách, nếu có một tia sơ suất, chớ trách trẫm không niệm tình cũ, để cho ông ta bớt lại tới trước mặt trẫm khuyên can đi, trẫm tuy biết tam tư nhiều năm qua trị sự không dễ, nhưng ngoại sự không bình, quốc khố làm sao được sung túc!"

Trước đây lúc chinh phạt thiên hạ, Thượng hoàng Bình vương hai quân hợp lại, sau đó lại thu thêm không ít binh tướng của Trung Uyển, Nam Hỗ, tuy rằng sau khi khai quốc đều thống lĩnh cấm quân, nhưng các lộ cấm quân cũng không tránh được việc phân đảng lập phái. Thay vì lựa chọn lão tướng lâu năm tới tọa trấn bắc phương bắc, còn không bằng để cho Địch Niệm không dính tới chút can hệ nào với biên lộ cấm quân tới nắm giữ binh sự tam lộ.

"Bệ hạ, Chu Tất theo sát hỏi: "Có cần truyền Tam Tư Sử Bùi Hoa lập tức vào yết kiến không?"

Giang Bình nhịn không được bước ra khỏi hàng nói: "Mệnh lệnh này của bệ hạ có phải có chút thiếu thỏa đáng hay không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126: Thạch phá thiên kinh [Hạ]