Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 93

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 93


Khương Lệnh Uyển gật gù, lúc này mới ra khỏi Phẩm Trúc hiên.

Dùng bữa tối xong, Khương Lệnh Uyển rửa mặt, mặcmộtthân lụa mỏng màu đỏ thêu hải đường, ngồi trước gương, nhìntrênmặt khối ngọc tiết diện, nhìn khuôn mặtnhỏnhắn thủy nộn nộn, lúc này mới xoay người nhìntrêngiườngnhỏ—— (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Editor:anhThái tửthậtlà có máu M mà...

Sau khi bôi dược xong, ra khỏi y quán, Thái tử thoáng thư giãn gân cốt, sau lại cúi đầu ủ rũ, đá hòn đánhỏdưới chân, sau đó mới nhấc chân mạnh mẽ đạp mông Nguyên Mậumộtcái. Nguyên Mậuđangthất thần, bị đạp trúngmộtcái, lập tức “ôi”mộttiếng, xoay người nhìn Thái tửnói: “Chủ nhân có chỗ nào khó chịu?”

Biểu tỷ muội hai người dầnkhôngnóilời nào, mãi đến tận qua gõ mõ canh ba,Khương Lệnh Uyển pháthiệnngười ở bên cạnh ngủkhôngvững vàng, lúc này mới mơ mơ màng màng mở mắt ra.

Khương Lệnh Uyển sau khi đưa Tiết Tranh về Vệ Quốc Công phủ, liền cho người thông báo cho Trung Dũng Hầu phủ. Sau đó mớiđitìm Khương Dụ. Gương mặt Khương Dụ căng thẳng, tới lúc nghe muội muộinóiDi An quận chúa cũng có ý vớihắn, nhất thời vui mừng tớikhôngngậm được miệng, nắm taynói: “Ngày mai huynh liềnđinóivới cha nương, đến phủ công chúa cầu hôn!”

Khương Lệnh uyển cười cười. Tiết Vanh chỉ là tâm tư tiểu hài tử, coi nhưthậtmuốnnóitìnhyêunam nữ,khôngchắc có mấy phần.

Khương Dụnói: “Muội yên tâm, chuyện này giao cho ca ca tự mình xử lý là được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng giơ tay lêntrênmặt Tiết Tranh sờmộtcái, đầu ngón tay có chút ướt.

Editor: tui đến lạy với bà này luôn))) tới khúc này tui còn tưởng tuiđangedit bách hợp cơ

Khương Lệnh Uyểnnói: “Nội tâm Thái tửkhôngxấu, nhưng cửa ải Hoàng hậu, tỷkhôngqua được.”

Thấy Tiết Tranh mặcmộtbộ tẩm y màu trắng hoa văn hoa lê cùng cẩm tú miễn cưỡng nằm nghiêngtrêngiườngnhỏ. Tiết Tranh thường ở lại chỗ nàng, cho nên nàng cố ý để trốngmộttủ treo quần áo, để xiêm y chuẩn bị cho nàng. Nàng quan hệ tốt với Tứ tỷ tỷ, nhưng Tứ tỷ tỷ là người hiểu quy củ, ngay cả khi còn bé, cũngkhôngtừng ngủ lại nơi này của nàng. Nhưng Tiết Tranhkhônggiống vậy, Tiết Tranh xem nàng là thân muội muội mà thươngyêu, từnhỏđem nàng cùng Tiết Vanh bảo hộ ở phía sau, nếu bị bắt nạt, Tiết Tranh là người đầu tiền tới tính sổ, còn quy củ, xưa naykhôngnói, chỉ có trước mặtcôgiả vờ giả vịt.

(*)thoại bản: giống tiểu thuyết bây giờ của mình ấy))) thời xưa cũngsẽcó người sáng tác mấy câu chuyện tình cảm hay gì đó đọc cho vui ấy

“...” May là Tiết Tranh làmộtcônương, nếukhôngphảithìKhương Lệnh Uyểnthậtsựđưa chân đạp nàng xuống. Khương Lệnh Uyển nắm chặt tay Tiết Tranhđanggiở hạnh kiểm xấu, đều là tay củacônương gia, nhưng bàn tay Tiết Tranh có vài vết chainhỏ. Nàng v**t v*,nói, “Kỳ thực, muộithậtcó chútkhôngthích Thái tử. Việc hôm nay tỷkhôngcần giấu muội, muội có mắt, có thể thấy chuyện gì xảy ra. Nếu Tranh biểu tỷthậtkhôngthèm để ý, cũngsẽkhônghạ thủ lưu tình với Thái tử…”

Mà lúc này, Lục Tông đưa Thái tử đến y quán gần đó. Ngày thường Thái tử bị Hoàng hậu sủng, nuông chiều từ bé, hôm nay bị làm cho chật vật, lúc này xức thuốc, mặt mày lạikhôngnhíumộtcái. Thái tử ngẩng đầu nhìn Lục Tông đứng bên cạnh,nói: “Để ngươi chê cười.”

“Quênđi, đừngnóitỷ. Muội đây?” Tiết Tranh chuyển đề tài, nặn nặn gò mà tiểu biểu muội,nói, “Hôm nay muội làm sao lạimộtmình xuấthiệnở nơi đó? Hơn nữa còn cùng Lục Tông… Xán Xán a, muội từnhỏchính là hài tử ngoan, chớ để cho Lục Tông làm hỏng.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Lệnh Uyển ngồimộtbên giường, giơ tay sửa lại tóc của Tiết Tranhmộtchút. Tiết Tranh ngẩng đầu liếc mắt nhìn tiểu biểu muội, thân mình vẫn chưa dịch vào trong, chỉ vỗ vỗ bên trong,nói: “Lên đâyđi.”

Tiết Tranh nhìn lẫm lẫm liệt liệt, nhưngtrênthực tế cũng nhưcônương gia bình thường, là người cẩn thận. Mỗi lần hai người cùng ngủ, Tiết Tranh đều để nàng ngủ bên trong. Khương Lệnh Uyển nằm vật xuống bên trong, nhìn Kim Kết thả màn xuống, nghe trong đệm chăn nhàn nhạt hương thơm, lúc này mới nghiêng đầu nhìn Tiết Tranhnói: “Tranh biểu tỷ, chúng ta trò chuyệnđi.”

Tuy rằng lúcnóichuyện Tiết Tranh đối với Thái tử tràn đầy ghét bỏ, nhưng nhìn dáng vẻ,rõràng là để bụng Thái tử nha.

Tiết Tranh giờ khắc này cũngkhôngbuồn ngủ cánh tay dài duỗi ra, kéo tiểu biểu muội vào lồng ngực,nói: “Muốn tỷ kể muội nghe chuyện ma?”

Tiết Tranhkhônglên tiếng. Nàng sao lạikhôngbiết ánh mắt Hoàng hậu? Hôm nayhắntìm nàng,nóiHoàng hậu buộchắncưới Thái tử phi,hắnkhôngchịu,nóichỉ muốn cùng với nàng.hắntuy là Thái tử, tuổi cũng trưởng thành, nhưng tính tình lại bị Hoàng hậu làm hư, kỳ thực vẫn còn con nít. Nàng đối vớihắnquảthậtcó chút động lòng, mỗi lần nhìnhắn, liền nhịnkhôngđược muốn bắt nạthắn,hắnban đầu sĩ diện, thế nào cũng phải làm chút phản kháng vô vị, sau này hiểu rằng phản kháng cũng vô dụng, liền đơn giản vui vẻ tiếp nhận.hắnngười này cợt nhả lúc nhìn nàng đôi mắt phát sáng… Chỉ làmộtchút động lòng như vậy, từ lúc biếthắnlà Thái tử liền tan thành mây khói. Thân phận của nàng xứng với vị trí Thái tử phi, nhưng nàngkhôngmuốn tiến cung.

Chỉ là Khương Lệnh Uyển còn chút lo lắng: “Nếu cha nươngkhôngđồng ýthìsao giờ?”

Chương 93

Tiết Tranh cúi đầu nhìn tiểu cung, đăm chiêu.

nóithật, dáng dấp Tiết Tranh cực kì đẹp đẽ, khuôn mặtnhỏto bằng lòng bàn tay,mộtđôi mắt hoa đào biếtnói, đôi môinhỏcăng tròn dùkhôngđánh son vẫn phiếm đỏ. Nàng tuy rằng thường ngàykhôngyêulàm đẹp như Khương Lệnh Uyển,khôngthích bôi lên mặt này nọ, nhưng tinh tế nhìn, da mặt như bạch ngọckhôngchút tì vết, trong trắng lộ hồng, mang vẻ khỏe mạnh tràn ngập sức sống. Tiết Tranh trừng mắt nhìn, đem tiểu cungtrêneonhỏlấy ra, cầmtrêntay thưởng thức, lầm bầmmộtcâu: “...Có cái gì đểnói.”

Tiết Tranhnói: “Muội đều biết, còn hỏi tỷ?”

Edit: Mira

Khương Lệnh Uyển đưa tay nhéo eonhỏcủa Tiết Tranhmộtcái, khẽ cườinói: “Muộinóichuyện đứng đắn đó.”

Lên xe ngựa, Khương Lệnh Uyển thăm dò nhìn Tiết Tranh, rồi nhưcôvợnhỏgiúp nàng sửa lại tóc, sửa sang xiêm y,nhỏgiọngnói: “Lần trước ở Quỳnh Hoa đài, muộiđãmuốn hỏi tỷ. Bây giờ cònkhôngthànhthậtkhai ra, muội liềnđinóivớicôdượng.”

“Tranh biểu tỷ…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Lệnh Uyển nghe, ngạc nhiên rằng loại chuyện xưa chỉ có thể xuấthiệntrong thoại bản(*) thế này, lại có thể phát sinhtrênngười Tiết Tranh. Hai người nàykhôngđánhkhôngquen biết, lúc sau Thái tửẩngiấu thân phần luận bàn võ nghệ với Tiết Tranh, lâu ngày sinh tình, sau này lúc ở Quỳnh Hoa đài Tiết Tranh biết được thân phận Thái tử… Thái tửđitìm nàng giải thích, Tiết Tranh căn bảnkhôngmuốn nghe, Thái tử bất đắc dĩ cường hôn, kết quả bị Tiết Tranh đánh chomộtquyền, đến bây giờ vẫnkhôngchịu buông tha huênh hoang khoác lác đến ăn vạ nàng...

Với thân thủ của Thái tử, ngày ấy ở Quỳnh Hoa đài, làm sao có khả năng cưỡng hôn Tiết Tranh?

Khương Dụmộtmặt nhảy nhót, đôi mắt đều sáng lấp lánh, nghe Tuyền Họa, liền xoay người để nàng hầu hạ bôi thuốc.

Lục Tôngkhônglên tiếng, thần sắc nhàn nhạt nhìnhắn.

Thái tử tức giậnnói: “Còn dámnóisao, đưa ra cái chủ ý quái gì vậy?” Cường hôn căn bản chẳng có tác dụng gì, ngược lại làm nàng chàng ghéthắnhơn. Thái tử mấp máy môi, uất ức cúi đầu, như hài tử bị trách cứ, miệng lẩm bẩm, “Lần sau A Tranh nhất địnhkhôngchịu nhìn mặt ta.”

Kiếp trước cha nươngkhôngđồng ý để ca ca cưới Chu Lâm Lang, ca ca quỳ mãi trước mặt cha nươngkhôngđứng lên, sau đó cha nương chỉ có thể gật đầu. Nhưng cưới vào cửa, Chu Lâm Lang kiakhôngcó tí ý thức hiếu thuận cha mẹ chồng, ỷ ca ca thương nàng, gần như là nghênh ngang màđiở Vệ Quốc Công phủ. Hồi đó ca ca nàngthậtnhư bị bỏ bùa, nếukhôngphải vì cha nương cùng nãi nãi, nàng căn bảnkhôngmuốn bước vào Vệ Quốc Công phủ nửa bước, càngkhôngmuốn có bất kỳ tiếp xúc nào với Chu Lâm Lang, ngược lại mỗi lần thấy nàng liền nghẹnmộtbụng khí.

Tiết Tranh bĩu môinói: “Hôm nay là ta lén lút chạy đến, lát nữa tỷ cùng muội về Vệ Quốc Công phủ tránh đầu sóng ngọn gió. Đêm nay tỷ ngủ cùng muội, đượckhông?”

Thái tử sao?

Khương Lệnh Uyển tránh tiểu cung trong tay Tiết Tranh, tức giận đến phình quai hàm.

Nàngnói: “Muộikhôngcần nghĩ nhiều nữa, hôm nay tỷđãcùnghắnnóirấtrõràng, nếu tới tìm tỷ nữa, tỷ gặpmộtlần đánhmộtlần.” Nàng dừngmộtchút,âmthanh hơi thấp, “Nếu tỷ sớm biếthắnlà Thái tử, ban đầu tỷ liềnkhôngthèm nhận lời bàn luận võ nghệ cùnghắn...”

hắnmuốn cưới ai, đương nhiên phải dựa vào chính mình.

Tuyền Họa cong môi nở nụ cười, tâm trạng có chút vui mừng nhonhỏ, lúc này mới đem bình sứ trắngnhỏtới, hướng Khương Dụnói: “Đại công tử, để nô tỳ bôi thuộc cho ngườiđi.”

Tiết Tranh thông tuệ, tất nhiên hiểu Khương Lệnh Uyển muốn cùng nàngnóicái gì. Nàng ôm thân thể tiểu biểu muội thơm phưng phức, sau đó sờ sờ trước ngực Khương Lệnh Uyển, than thở: “Lớn.”

Dựa vào ánh trăng nhàn nhạt, thấy lông mày Tiết Tranh nhíu lại, ngủ rất say.

Tuyền Họa đứng hầu hạ bên cạnh tất nhiên là hiểurõngọn nguồn, vị Di An quận chúa kia, lúc trước nàng cũng vô tình nhìn thấymộtlần, làcônương đối với người khác hòa ái lại có khí chất, cũng là xứng đôi với Đại công tử, chỉ là thân thể có chút vấn đề. Nhưng lúc này Đại công tửyêuthích như vậy, nàng cũng cảm thấy hài lòng thay Đại công tử. Nếu như Đại công tửthậtsựcưới Di An quận chúa, lấy tính tình ôn hòa rộng lượng của Di An quận chúa, đương nhiênsẽkhônglàm loại chuyện như đuổi nàng ra khỏi phủ.

hắnc** q**n áo ra, Tuyền Họa nhìn lưng trần nam tử rắn chắc cường tráng, nhất thời lỗ tai hơi nóng lên. Kỳ thực cứ như vậy hầu hạ bên người Đại công tử, cũng rất tốt.

Tiết Tranh giương mắt, nhìn cặp mắt to long lanh nước của tiểu biểu muội, nhất thời tâm mềm nhũn, vội vàng thànhthậtkhai báo: “Lần đầu tiên gặp mặt, là đêm Tết Nguyên Tiêu,hắngiành hoa đăng với tỷ, cướpkhôngđược liền chơi xấu, sau đó bị tỷ bất cẩn đánh ngã…”

Nàngkhôngmuốn bởi vì chút động động, mà bẻ gãy đôi cánh của chính mình.

nóithậthay như Lục Tông là quái đại thúc dụ dỗ thiếu nữ như thế. Khương Lệnh uyển tự bênh, cong cong môinói: “Nhìn tỷnói, cha nương muộiđãđáp ứng gả muội cho Lục Tông…”

Khương Lệnh Uyển nhét tiểu cung lại lồng ngực Tiết Tranh,nói: “Ân. Vậy tỷ cũng nên suy nghĩthậtkỹ, dù sao...dù sao đó cũng là Thái tử.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 93