Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 68
An Vương nhìn thấy, lập tức nhìn An Vương phi trấn an, sau đó quay về phía Chu Lâm Langnói: “Lâm Lang, con đưa tiểu biểu muội thay xiêm y mớiđi.”
Khương Lệnh Uyển cười cười, hai mắt cong cong như trăng non.
Có động tâm haykhông?
Tiết Vanh vội vàng dời ánh mắt, khóe miệng cong lên nhiễm ý cười, trong lòng rất là vui mừng.
Chu Lâm Lang cảm thấy kì lạ, nhưng cũngkhôngnghĩ ra nguyên do, nhưng người tađãmở miệng, nàng nào có đạo líkhôngcho?
Nàng ngàn vạn lần đề phòng, chỉ là ca ca vẫn để ý Chu Lâm Lang. Tính tình ca ca bướng bỉnh, nếuđãcoi trọng điều gì, dù chín con trâu cũngkhôngkéo lại được. Bây giờ là thời điểm Chu Lâm Lang sáng chói, ca ca cũngkhôngcó người trong lòng, rất dễ động tâm. Chuyện tình cảm này nàng cũngkhônghiểu, trong đầu mơ mơ hồ hồ, lúc bắt đầu nàng cũngkhôngcảm nhận được điều gì, nhưng kiếp trước ca ca tình nguyện quỳ mãikhôngđứng lên cũng chỉ vì muốn thú Chu Lâm Lang, giống như trúng tà, muốn nàngkhôngtin cũng khó.
Nàngkhôngthể trơ mắt nhìn ca ca rơi vào hố lửa.
Chu Lâm Lang đứng chờ ở ngoài.
Khương Dụ có chút mất mát, ngoài miệng lại lạnh nhạtnói: “Cũngkhôngcó gì quan trọng.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai huynh muộinóichuyệnmộtlúc, Chu Quý Hànhđitới, gọi bọn họ đến nhà ăn dùng ngọ thiện.
Lục Tông nhìn bóng nàng, nghe tiếng bước chân “thịch thịch thịch”đixuống lầu, mặt mày nhu hòa hơnmộtchút, lúc này mới cẩn thận thu lại hầu bao,đixuống lầu.
Khương Lệnh Uyển cười cười, nhéo nhéo khuôn mặtnhỏcủa Sơn Trà, tâm tình rất tốt, cả người sáng rực rỡ.
Khương Lệnh Uyển nghiêng đầu nhìn Tiết Vanh tán dương: “Hôm nay Vanh biểu ca ăn mặcthậtđẹp.”
Khương Lệnh Uyển cảm thấy cố lẽ Lục Tông ở quân doanhđãlâu,khôngbiết nam nữ nên có khoảng cách. Khi còn bé nàng chỉ làmộttiểu nữ oa bốn năm tuổi, thân cận vớihắnmộtchút cũngkhôngsao, ngược lại là tuổinhỏkhôngcấm đoán gì. Nhưng hôm nay nàng làmộtđạicônương, sao có thể tùy tiệnmộtmình ở chungmộtchỗ vớihắn?
Khương Lệnh Uyển cúi đầu nhìn bàn tay của mình.
Nàng hiểu Khương Lệnh Uyển, xưa naysẽkhôngcần xiêm y người khácđãmặc qua, điểm này nàng ta giống nàng.
Khương Lệnh Uyển trở về Nhất Phẩm cư hội hợp với ca ca, lúc nhìn Lục Bảo Thiền, đột nhiên pháthiệnlỗ tai tiểucônương hơi hồng hồng, thỉnh thoảng giương mắt nhìn ca ca nhà nàng, ánh mắt mềm mại nhu nhược, giống nhưđangănmộtkhối đường. Kiếp trước nàngkhôngtiếp xúc nhiều với Lục Bảo Thiền, chỉ là sau khi nàng gả cho Lục Tông, mới biết Lục Bảo Thiền thích ca ca của nàng. Bây giờ Lục Bảo Thiềnđãđến tuổi làm mai, dựa vào quỹ đạo kiếp trước, quả thực đây chính là thời điểm nàng ấy để ý ca ca của nàng.
Chu thị thấy mấy ngày nay nữ nhi rất ngoan, cũng đồng ý chođi.
Chu Lâm Lang thông minh cỡ nào, sao có thểkhônghiểu được ý tứ của Khương Lệnh Uyển? Nhưng nàng cảm thấy có chút buồn bực, Khương Lệnh Uyển lớn lên trong ngàn vạn sủng ái, xiêm y trong tủ còn thiếu sao? Có điều nàng cũng rấtrõ, thứ được nuông chiều như vậy,khôngchiếm được lại càng muốn có được. Nàngnói: “Uyển biểu muội thích như vậy, theo lí ta nên tặng xiêm y này cho Uyển biểu muội, đáng tiếc… Đáng tiếc tỷđãmặc quamộtlần rồi.”
Khương Lệnh Uyển có khi nào làm chuyện mất mặt như vậy, hỏi xin xiêm y Chu Lâm Langđãtừng mặc qua. Nhưng ca ca so với mặt mũi của nàng còn quan trọng hơn, nàngnói: “Mặc quamộtlầnkhôngquan trọng, muội tìmkhôngđược, trong đầu cứ nhớ mãi, rất khó chịu, Chu biểu tỷ hào phóng như vậy, có thể đưa xiêm y nãy cho muội đượckhông, ngày mai muộisẽđưa cho tỷmộtbộ đồ trang sức.”
Nhưng hôm nay cầm được xiêm y đến tay, nàng cũng an tâm.
Trong lòng ca ca nghĩ như thế nào?
Khương Lệnh Uyển giả vờ oan ức,mộtđôi mắt to nhìn ca ca chằm chằm: “Ca ca, chuyện lần trước ca ca đồng ý với muội, ca còn nhớkhông?”
Phóng mắt nhìn, chính làmộtđám người rộn rã, hoa đăng nhiều như sao trời.
Khương Dụ gật đầu, tay phải nắm thành quyền đặt bên mép, honhẹmộttiếng, hiển nhiên là rất thẹn thùng.
Lúc này Khương Lệnh Uyển mới chân thànhnói: “Cảm ơn Chu biểu tỷ.” Sau đó cầm xiêm yđithay.
Thậm chí còn vẽ ra…
Nàngkhôngbiết sau này ca ca có lại thích Chu Lâm Lang lần nữa haykhông, nhưng chuyện hôm nay,mộtchút nàng cũngkhônghối hận. Nếu ca ca và Chu Lâm Lang hữu duyên, vậy cho dù Chu Lâm Langkhôngmặc xiêm y này, sau này ca ca vẫnsẽthích, nhưng nếu.... Nếu duyên phận hai người chỉ cómộtđoạnnhỏnhư vậy, nàng thoáng cái liền cắt đứt, đối với ai cũng là chuyện tốt.
Chương 68
Thầm nghĩ:khôngđược, nàng phải tìm cách để đệ đệ cố gắng biểuhiện.
Khương Lệnh Uyển nhìn bộ xiêm y đặttrênbàn vuông chân hoa sen, hai tay che mặt, cảm thấy dường mặt mũi hai kiếp sốngđãmất hết.
Làm gãymộttua kiếm tám mươi hai lạng, lấy lạimộttua kiếm ba trăm hai mươi lạng, chỉ cần mặt dày khua môi múa mépmộtchút,thậtsựlàmộtchuyện mua bán kiếm lờikhônglỗ.
Khương Dụkhôngbiết muội muộiđangnhắc đến chuyện gì, nhưng từnhỏđến lớnhắnđều làmộtca ca tốt, chuyệnđãđồng ý với muội muội,khôngchuyện gìhắnkhônglàm được.hắnnói: “Tất nhiên. Có lúc nào ca ca lừa muội sao?”
đivào trong, Khương Lệnh Uyển đánh giá vật bài trí trong phòng, biết những thứ này nhìn có vẻ bình thương, nhưng mỗi thứ đều là châu báu tinh xảo.
Chu Lâm Lang gật đầu: “Uyển biểu muộithậttinh tường.”
Chạng vạng hôm sau, Khương Lệnh Uyển sau khi trang điểm xong, đeo bộ trang sức hoa mẫu đơn mà Lục Tôngđãtặng lên. Sơn Trà mở miệng khen theo thói quen: “Tiểu thư nhà chúng ta càng ngày càng đẹp.”
Nhưng mà——
Mặc dù kiếp trước tính nàng hoạt bát, nhưng cũng chỉ qua lại với Tiết Vanh và Chu Quý Hành, hai người bọn họ là biểu ca thân cận với nàng, chơi với nhau từnhỏđến lớn, đương nhiênkhônggiống nhau. Còn Lục Tông là biểu ca họ hàng xa, khi còn bé nàng cũngkhôngchú ý lắm, sau đó loáng thoáng để ý chút, là lúchắntheo Phùng tướng quân trở về Tấn thành. Khi đó Lục Tông tuổi trẻ tuấn mĩ, cũngkhôngbiếtđãlàm lay động bao nhiêu trái tim cáccônương Tấn thành. Dù sao lúc trước các tiểucônương đều thích Tạ Trí Thanh ôn hòa nho nhã, tay viết thơ hay, làmộtđại tài tử hội họa, sau đó thấy Lục Tông tiểu tướng quân trẻ tuổi lạnh lùng, quả nhiên cáccônương lại có thêmmộtđối tượng để chú ý.
Trong lòng Khương Lệnh Uyển sốt ruột. Nhưng biết hôm ấy ca ca vẫn chưa nhìn thấy mặt Chu Lâm Lang, hơn nữa xưa nay ca ca chưa bao giờ lừa dối nàng, tất nhiên đây đều lànóithật.
Sơn Trà nhìn sắc mặt tiểu thư, lúc này mới hỏi: “Lục tiểu thư, xiêm y này là Chu tiểu thư kêu người mang đến cho tiểu thư, sao tiểu thư lạikhôngvui?”
Tiết Vanh được khen đến nỗi khuôn mặt tuấn tú ửng hồng, lỗ tai nóng lên.
· (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bất kể như thế nào, chỉ cần Chu Lâm Langkhôngmặc xiêm y này, ca casẽkhôngbao giờ nhìn thấy bóng lưng ấy nữa.
Dường như nhớ tới điều gì, vầng trán Lục Tông nhất thời lạnh lẽo ba phần.
Hóa ra là chuyện này.
Có điềukhôngngờ Lục Tông lại rất biết nhìn đồ.
Coi nhưkhôngquan trọng, sao ca ca lại tâm tâm niệm niệm như vậy?
Kim Kết và Sơn Trà bồi Khương Lệnh Uyển rời cửa hàng ngọc khí, hai nha hoàn này đều là người tinh mắt, đềukhôngnhắc gì tới Lục Tông.
trênđó là hầu bao của Lục Tông,hắncòn nắm tay nàngkhôngbuông đây. Khóe môi nàng cong cong, sau đó nhanh giật tay lại, nhét hầu bao vào ngựchắn,nóimộtcâu: “Nương muộinóicônương giakhôngthể xài bạc của người khác lung tung, hơn nữa… Nào có ai đưa tiền mừng tuổi như vậy?” Nàng cầm lấy tua kiếm bên trái cái khay, sau đó nhấc váyđixuống lầu.
Khương Lệnh Uyển nhìn nhìn, tùy ý chọnmộtthân váy màu lam nhạt thêu mây vàng ở viền áo, nhưng sau đó ánh mắt lại lạc ở ngăn kéo bên phải đểmộtáo choàng trắng thêu hoa mai, kinh hô: “Xiêm y này của tỷthậtđẹp, là may ở Cẩm Tú phường sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũng đúng, ngâm thơ đối chữ là tốt, nhưng các tiểucônương đều là những người liễu yếu đào tơ, thân thể mềm mại, cần nhất chính làmộtvị phu quân có thể che chở cho mình, hơn nữa người kia cũng phảithậttuấn mĩkhôngphải sao?
Lúc đến An Vương phủ, Khương Lệnh Uyển lặng lẽ kéo ca ca đếnmộtgóc sân.
Kiếp này ca ca thích ai cũng được, chỉ cầnkhôngphải là Chu Lâm Lang là được.
Cách đókhôngxa dướimộtgiá hoa đăng ——
Vài ngày trước đó nguyệtsựcủa nàng tới làm thân thểkhôngthoải mái, làm chuyện gì cũng bó tay bó chân, bây giờ nguyệtsựđãqua, tất nhiên nàng rất vui mừng. Nàng sờ sờ ngực mình, lúc này cũngkhôngthấy khó chịu, mấy ngày trước ngực nở nang, trướng phình, lại đau, buổi tốiđingủthậtkhôngthoải mái. Nàng biếtđangtrong giai đoạn phát triển, tất nhiên cũng mong chóng nó mau sớm trưởng thành khỏe mạnh, sau này trở nên yểu điệu tinh tế, eo thon ngực lớn, đẹp đến nỗi làm Lục Tôngkhôngthể dời mắt.
Bên ngoài có hai chiếc xe ngựa, Khương Lệnh Uyển và Khương Dụ ngồi chiếc đằng trước, Khương Lộc dẫn Khương Lệnh Huệ cùng Tô Lương Thần ngồi chiếc phía sau,đangđịnh xuất phát, hai tỷ đệ Tiết Tranh Tiết Vanh đến. Tuy hôm nay Tiết Tranh mặc xiêm ycônương gia, trang phục tiểu thư khuê các, nhưng cử chỉ còn dũng mãnh hơn nam tử, vừa đến lập tức nhảy lên xe ngựa, cười cười vén rèmnói: “Hiếm khi xuất môn ngắm hoa đăng, chúng tađicùngđi…”nóixong nàng liền ngoắc tay với đệ đệnói: “Vanh nhi, cònkhôngmau lên đây.”
·
Tiết Tranh vắt chéo hai chân, nhìn biểuhiệncủa đệ đệ, trong lòng sốt ruột.
Lục Tông nhìn tiểucônương phía trướcđangnhìn ngó xung quanh, khóe môi cong lên.hắnvừa địnhđiqua, liền thấymộtthiếu niên trẻ môi hồng răng trắng đứng bên cạnh nàng.
Khương Lệnh Uyển nghe xong yên tâm,nói: “Mấy ngày trước muội đến tìm huynh, nghe Tuyền Họanóihuynh ở trong thư phòng, nhưng khi muội vào thư phòng, huynhkhôngcó ở đó, sau đó… Sau đó pháthiệntrênbàn có bức họa, là bóng lưng củamộtcônương…” Nàng tinh tế nhìn sắc mặt ca ca, tiếp tục hỏi: “Đó có phảicônương huynh thíchkhông? Nhưng lần trước huynhđãđồng ý với muội, nếu huynh thíchcônương nào, liềnnóicho muội biết.”
*Kye: Ý KD là xiêm y trong bức họa của ổng á, các bạn xem lại chương trước nhé
Khương Lệnh Uyển nhớ lời lần trước Lục Tôngnóivới nàng, lúc vừa xuống xe liền liếc mắt nhìn xung quanh, nhưng lạikhôngthấy người.nóithật, trong lòng nàng rất nhớhắn, hôm qua ở trong hoàng cungmộtngày,khôngbiết Hoàng Hậu có khó xửhắnhaykhông. Nhưng nàng nhớ kĩ, lúc Lục Tông mười tuổi, người của Hoàng Hậu cố ý động tay động chân, chỉ làmộtcuộc tỉ thí nhonhỏgiữa Lục Tông và Thái Tử, Hoàng Hậu liền hạ độc thủ, bây giờ Lục Tông trẻ tuổi đắc ý, trong lòng Hoàng Hậu chắc chắn cũngkhôngthoải mái.
Nhưng khihắnnhìn thấy nam tử đứng dưới giàn hoa đăng kia, thấy nam tử kia tuấn lãng, nhưng ánh mắt lại tràn ngập địch ý, nhất thời trong lònghắnrun rẩy, liền theo bản năng dựa vào người tiểu biểu muội.
*Mira:)))) ẻm thựcsựsuy nghĩ rất sâu xa
Chính lúc này, Sơn Trà được pháiđitìm Tiết Tranh thở hồng hộc chạy tới, nhìn về phía Khương Lệnh Uyểnnói: “Tiểu thư,khôngtốt, Tiết tiểu thư cùngmộtvị công tử tranh nhau cướp hoa đăng, lúc nàyđangđánh nhau ở phía trước.”
Sơn Trà sững sờnói: “Bộ trang sức kia là đồ án hoa mẫu đơn, cực kì xinh đẹp, tiểu thư rất thích a,khôngphải tiểu thưđãnóimuốn đeo bộ đó vào dịp sinh nhật sao?”
Tuy tình cảm giữahắnvà muội muội rất tốt, nhưngnóicho cùng tuổihắnvẫn còn trẻ, lén lút vẽ bóng lưng củamộtcônương, là chuyện rất xấu hổ. Lỗ tai Khương Dụ nhất thời đỏ lên,khôngtự nhiênnói: “Chuyện này huynh cũng chưa xác định được, sao có thểnóivới muội? Hơn nữa… Huynh chỉ nhìn thấy bóng lưng người ta, chính diện cũngkhôngnhìn thấy, nếu xấu xí, cũngkhônglọt vào mắt huynh.”
Cũngkhônghẳn vì ăn mặc đẹp, phảinóilà bởi vì khuôn mặt kia thanh tú trắng nõn, lông mi vừa mảnh vừa dài, sống mũi cao, môi như cánh hoa, ngũ quan tinh xảo, sợ là ngay cả nhữngcônương gia nhìn thấy cũng hâm mộkhôngthôi. Khi còn bé Tiết Vanh hơi mậpmộtchút, bây giờ gầy, nhìn hai tỷ đệ ngày càng giống nhau.
Nàng giương mắt nhìn ca ca, suy nghĩmộtchút mớinói: “Ngày ấy có rất nhiều tiểucônương, muội lạnh phát run,khôngchú ý nhiều, lần tới nếu nhìn thấy, nhất định muộisẽnóicho ca ca biết.”
Còn Tiết Vanh, lại lẳng lặng đứng bên cạnh tiểu biểu muội.
Khương Dụ nghe xong liền hiểu.
Tiết Tranh vừa xuống ngựa, liền chạyđinhư làn khói. Khương Lệnh Uyển để cho Sơn Tràđitìm.nóicho cùng vẫn làcônương gia, hôm nay nhiều người như vậy, tảnđikhôngtốt.
Edit: Kye
Ngày mai là Tết Nguyên Tiêu.
Khương Lệnh Uyểnkhôngtrả lời, chỉnói: “Tháng sauđiCẩm Tú phường đặt hai bộ xiêm y thêu hoa lan xuân sam, còn nữa, ngày mai ngươi đem bộ trang sức mới mua đầu tháng tặng lại cho Chu biểu tỷ.”
Vòng qua tấm bình phong gỗanhthảo khắc hoa lưu ly, Chu Lâm Lang đưa người đến phòng ngủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng ngắm nhìn tua kiếm trong tay, nhìn về phía sau, vẫn chưa thấy bóng Lục Tông, cũngkhôngđợi nữa. Dù sao nàng vẫn nên vì thanh danh bản thân mà suy nghĩ, lúc nàykhôngnên ởmộtmình với Lục Tông.
Tú Bình cư là nơi ở của Chu Lâm Lang, sân trước trồng mấy cây mai vàng, bây giờ ngược gió tỏa mùi, diễm màkhôngyêu, thanh u thanh nhã, trong sân tràn ngập mùi hoa.
An Vương phi là mẫu thân Chu Lâm Lang, từnhỏđến lớn nuôi nàng như công chúa, xiêm y xinh đẹp tất nhiênkhôngthiếu. Chỉ là thưởng thức của nàng và Chu Lâm Langkhônggiống nhau, tuy xiêm y này tinh xảo, nhưng đềukhôngphải là phong cách của nàng.
Nhìn bộ dáng đáng thương của Khương Hữu, nàng liền đau lòng, liền đồng ý mua chohắnhai xiên kẹo đường. Khương Hữukhôngnghe, miệngnhỏvẩu lên nước mắt lưng tròng, đến nỗi nàng phải hônnhẹlên mặthắnmộtcái mới thôi.
Khương Lệnh Uyển lắc đầumộtcái: “mộtbộ trang sức mà thôi, takhôngthiếu.” So với bộ xiêm y này, có đáng là gì.
Nhưng hôm nay nàng đến đâykhôngphải để chọn xiêm y.
Lúc này Khương Dụ cũngkhônggiấu giếm nữa,nói: “Lúc trước huynh đưa muội đến Vinh Vương phủ tình cờ nhìn thấy nàng ấy, có điều chỉ liếc quamộtchút, ngoại trừ tấm lưng kia, xiêm y, cũngkhôngchú ý những thứ khác…”nóiđến chỗ này, Khương Dụ có chút ngạc nhiên: “Lần trước muộiđivào, có nhìn thấycônương nào mặc xiêm y như vậykhông?”
Trong lòng nàng cảm thấy may mắn.
Ngay cả thiên chi kiêu nữ mắt cao hơn đầu Chu Lâm Lang,khôngphải cũng thua dưới tay Lục Tông sao?
Khương Lệnh Uyển nhìn Chu Lâm Lang, cong môinói: “Làm phiền Chu biểu tỷ.”
Khương Lệnh Uyển nghe xong liền cười to, cố ý trêu ghẹo: “Ca ca nhìn thấy ở đâu?cônương kia có thể lọt vào mắt huynh, nhất định phải là chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, ca ca huynhnóivới muộiđi, sau này muộisẽchú ý hơnmộtchút, cố gắng để ca ca sớm cưới tẩu tẩu về.”
Sau khi trở về Vệ Quốc Công phủ, Chu Lâm Lang liền sai người đem xiêm y tới cho nàng.
Khương Lệnh Uyển nhìn đồ trang sức,nhẹnhàng vuốtnhẹ,thậtlà hợp mắt nàng.
Lòng Khương Lệnh Uyển reo hò, trở về phòng liền mở hộp trang sức khắc hoa mẫu đơn ra —— bên trong làmộtbộ trang sức khắc hoa mẫu đơn cực kì tinh xảo, là sáng nay Lục Tông phái người tới đưa cho nàng. Hôm naykhôngkhéo, Lục Tông có việc bị hoàng thượng triệu tiến cung,khôngthể dự sinh nhật của nàng, nhưng lễ vật lại chưa hề quên, để Đỗ Ngôn mang đến từ rất sớm.
Beta: Mira
Này Tấn thành tự sơ tám giờ đăng, mãi cho đến tháng giêng thập thất ban đêm mới lạc đăng, ròng rã mười ngày.
hắnnghiêng đầu nhìn khuôn mặtnhỏcủa tiểu biểu muội, khuôn mặt phấn hồng, càng nhìn càng thích.
Nha hoàn Lục Tụ nhìn vào phía trong, lúc nàykhôngnhịn đượcnhỏgiọng thầmthì: “nóithế nào Lục tiểu thư cũng là tiểu thư nhà giàu có, nô tỳ thấytrênngười nàng toàn là đồ quý giá, còn thiếumộtkiện xiêm y hay sao?”
Chu Lâm Lang lập tức đứng dậy.
Xiêm y Cẩm Tú phường may mỗi bộ đềukhônggiống nhau, lần này xiêm y rơi vào nàng,sẽkhôngcó ai mặc nó nữa. Hơn nữa nàng hiểu rấtrõtính tình Chu Lâm Lang, chắc chắn nàng tasẽkhôngmua xiêm y giống như vậy nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
An Vương phi nhíu mày, taynhẹnhàng đặt đũa xuống.
Nàng thấy đệ đệ ngượng ngùng nhăn nhó, liền dứt khoát cong eo tóm lấy cổ áo Tiết Vanh, trực tiếp kéo người lên xe.
Chu Lâm Langnói: “Được, Uyển biểu muộikhôngchê là tốt rồi. Vậy muội chờmộtlúc để tanóinha hoàn gói lại đưa cho muội, còn đồ trang sứcthìthôi, chúng ta đều là tỷ muội, khách khí như thế làm gì?”
Khương Lệnh Uyển ngẩn ra, giương mắt cẩn thận nhìn ca ca từng li từng tí: “Ý ca ca… Là huynh chỉ nhìn thấy bóng lưng người ta?”
Xưa ngựa dừng lại bên bờ sông Minh Nguyệt.
Khương Lệnh Uyển cúi đầu nhìn bội kiếm trong tay, tính chất nhã nhặn,khôngchút tì vết, quả là ngọc tốt.mộtbội kiếm nhonhỏđãmuốn ba trăm lạng bạc, người bình thường nhìn thấy cũng chỉ biết tặc lưỡi, nhưng tết đến nàng thu đượckhôngít tiền lì xì, chỉ là ba trăm lạng bạc, nàng vẫn có thể tiêu được.
Năm nay là sinh nhật mười ba tuổi của Khương Lệnh Uyển, lễ vật thu muốn nhũn tay. Chu thị biết nữ nhiyêucái đẹp, liền chọn cho nàngmộtít đồ trang sức, vậy mà nữ nhi lại ồn ào, ngày mai muốn ra ngoài xem hoa đăng.
Còn nàng…
*Kye: Ý chị là có phu quân như LT vừa đẹp vừa khỏekhôngphải quá tốt sao)))
Từnhỏđến lớn, Khương Dụ biết Tiết Vanh thích muội muội củahắn,hắnthường xuyên bàn luận võ nghệ với Tiết Tranh, tuy mỗi lần đều bại dưới tay nàng, nhưng cũng chân chính coi nàng là huynh đệ, còn Tiết Vanh,hắncũng xem như đệ đệ ruột mà đối xử. Hôm nay thấy đôi mắt to Tiết Vanh cứ nhìn muội muội mình chằm chằm, liềnkhôngthích honhẹmộttiếng.
Nàng lệnh nha hoàn mở tủ quần áo làm bằng gỗ son mạ vàng khắc hoa cỏ, quay về phía Khương Lệnh Uyểnnói: “Ngăn tủ bên trái treo những xiêm y tỷ chưa từng mặc qua, ngăn tủ bên phải là những bộ váy mới được đưa tới nửa tháng, tỷ cũng chưa dùng, Uyển biểu muội tự mình chọnđi.”
Giữa lúc Khương Lệnh Uyển cònđangkinh nhạc, Sơn Trà vẻ mặt đưa đám lại bồi thêmmộtcâu: “Nàng còn đánh gục người ta.”
Ra cửa, Khương Dụ trêu ghẹonói: “Khương Hữu này giống y như Nhị thúc, cònnhỏtuổiđãyêuthíchcônương xinh đẹp.”
Khương Dụ nhìn muội muội dáng vẻ nhăn nhó, lúc này mới hỏi: “Xán Xán, sao vậy?”
Chu Quý Hành biết tiểu biểu muội và muội muộihắnkhôngthích nhau, liền sắp xếp vị trí hai người xa nhaumộtchút. Lúc dùng bữa cử chỉ của Khương Lệnh Uyển đoan trang khéo léo, nhưngmộtlúc sau, tay nàngkhôngcẩn thận làm đổ chén trà bạch ngọc, nước trà lập tức rơi lên váy.
Hôm nay xuất môn còn có Khương Lệnh Huệ và Tô Lương Thần. Còn Khương Lệnh Đề, mấy ngày nay thân thểkhôngkhỏe nênkhôngđi. Khương Lệnh Uyển biết vị Tứ tỷ tỷ này chỉ thíchsựyên tĩnh, cuộc sống trôi qua những tháng ngày yên ổn, nên cũngkhôngmiễn cưỡng nàng. Chỉ là Khương Hữu ôm bắp đùi nàngkhôngchịu buông tay, dính như cơm nắm,nóimuốnđitheo nàng, cuối cùng vẫn là Diêu thị đến ômhắnđi.
Chu Lâm Langnói: “mộtbộ xiêm y mà thôi, đừngnóihuyên thuyên.”
Khương Lệnh Uyển ngẩn ra,khôngnóilời nào.
khôngnghĩ tới nam nhân ngũ đại tam thô nhưhắn, mắt chọn đồ trang sức cho tức phụ cũngkhôngtệ lắm nha.
Khương Lệnh Uyểnnói: “Muội cũng cómộtcái áo choàng có hoa văn tương tự như cái trong ngăn kéo, lúc trước vốn làyêucầu chiếc áo choàng này, nhưng Chu biểu tỷ cũng biết là, xiêm y của Cẩm Tú phường mỗi kiện đều là độc nhất vô nhị. Lần trước muội muakhôngđược, còn tâm tâm niệm niệm hồi lâu,khôngngờ là bị Chu biểu tỷ mua mất.”
Tuynóichuyện nàythậtthiếu đạo đức, nhưng nhớ tới kiếp trước ca ca vì Chu Lâm Lang mà huyên náo với cha mẹ túi bụi, lại làm quan hệ huynh muội hai người có khoảng cách, càng quan trọng hơn, Chu Lâm Lang đối với ca ca vô tâm, chỉ vì muốn trả thù nàng, việc thiếu đạo đức cũng dám làm. Nàng chán ghét Chu Lâm Lang, nhưng nếu nàng ta thực lòngyêuca ca, sau khi thành thân cố gắng sống tốt, hiếu thuận với cha mẹ, nàng có thể vì ca ca mà tiếp nhận Chu Lâm Lang, ai kêu Chu Lâm Langkhôngthậttâm đây?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.