Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 35

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35


Khương Lệnh Uyển ôm bụng nháy mắtmộtcái, nhìn Đào ma mađira ngoài, sau nó nàng ngờ ngợ nghe đượcâmthanh quen thuộc, là giọng Lục Tông.

Ngày đông ở Tấn thành vô cùng lạnh, nháy mắtđãsắp khai xuân, xuân sắp đến nhưng tuyết vẫnkhôngngừng rơi. Đêm hôm qua lại đổ xuốngmộttrận tuyết lớn, ngoài sân bây giờ, tuyết bay lả tả đầy đất, nhưmộtchiếc thảm lông nhung, mỗi lần dẫm chân lên lại phát ra thanhâm“chi chi chi chi.”

Khương Lệnh Uyển sững sờ, đột nhiên nhớ đến chuyện lần trước ——

Nhưng so với tình huốnghiệntại thựcsựkhônggiống nhau a.

Beta: Tiểu Huân

Mới qua mấy tháng, nàngđãbéo thànhmộtbé mập.

Lục Tông cũng đến?

Khương Lệnh Uyểnkhôngnhịn được cong môi, trong lòng đắc ý.

Khương Lệnh Uyển ăn xong mì trường thọ, sau đóđiqua chỗ lão thái thái, rồi lại trở về gian phòng của nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sáng sớm nay, hạ nhân đông viện mặc áo bôngthậtdày, cầm chổi quét tuyết rơi.

Bên trong cũngkhôngphải đồ trang sức hay châu báu quý giá gì, mà làmộtcon rốinhỏ.

Chu thị mặc xiêm y cho nữ nhi xong, nha hoàn liền bưngmộtchậu sứ màu xanh ngọc khắc bách điểuđivào. Chu thị thấy nha hoànđangchuẩn bị nhúng khăn lau mặt vào chậu rửa, liềnnóimộttiếng: “Để ta làmđi.” Đối với mọi chuyện liên quan đến nữ nhi, xưa nàng nàng thích tự tay làm lấy. Chu thị cầm khăn lau, vươn tay thử độ ấm của nước, lúc này mới bỏ khăn lau vào chậu rửa mặt, cẩn thận vắt khô,nhẹnhàng lau mặt cho nữ nhi.

Có điều, ở kiếp trước, quả là nàngđãnhìnkhôngbiết bao nhiêu lần. Thời điểm động phòng hoa chúc nàngthậtkhôngnhìn, nhưng thời gian trôi qua, tóm lạikhôngthểkhôngnhìn. Lần đầu nhìn thấy nàng có chút giật mình, cảm giác vật kia quá mức xấu xí, nhưng sau đó… Sau đó xem nhiều lần rồi cũngsẽquen.

Khương Lệnh Uyển chu miệngnhỏ, đôi mắt long lanh đầy nước mê man, hiển nhiên là chưa hoàn toàn tỉnh táo. Nàng để mẫu thân tùy ý mặc xiêm y cho nàng, sau đó mới nhớ, hôm nay là sinh nhật nàng.

Lau mặt xong, Khương Lệnh Uyển mới coi như hoàn toàn tỉnh ngủ.

Thấy nữ nhi ngoảnh mặt làm ngơ, Chu thị liền đưa tay vào trong chăn,nhẹnhàng ôm nữ nhi lên. Nàng hôn gương mặtnhỏcủa nữ nhimộtcái, vỗ vỗ mông trònnói: “Xán Xán, nghe lời nhất, đúngkhông?”

Bất quá nàng thựcsựrấtyêuquý hài tử Lục Tông này,đãlâukhônggặp, thựcsựcó chút nhớ, cũngkhôngbiết đứanhỏkiađãcao lên bao nhiêu a.

Lục Tông.

Chương 35

Chu thịkhôngđể ý, cầm xiêm y trong tay Đào ma ma đưa tới bắt đầu mặc cho nữ nhi.

Edit: Kye

Khương Lệnh Uyển dừngmộtchút, taynhỏvội vàng ôm bụng, nhíu lông màynói: “Takhôngthoải mái, muốn ngủ…”

Chu thị cúi đầu, thấy nữ nhi của mình ngủ say sưa, cả người đượcmộtchiếc chăn gấm dày màu hồng nhạt bao phủ, tóc đen mềm mại rối tungtrêngối đầu sau gáy,mộtkhuôn mặt trắng trẻo mập mạp, mấy tháng nay, dường như nàng lại tròn thêmmộtvòng.

Ngày gì?

Nhưng mà...chẳng lẽ con rối này là Lục Tông tự mình làm?

Khương Lệnh Uyển nghe xong, chậm rãi từtrêngiườngnhỏbò dậy, sau đó nhìn cái hộpnhỏtrong tay ma ma, duỗi taynhỏnhận lấy.

Đào ma ma biết đây là trò vặt của tiểu thư, đại khái làkhôngmuốn gặp Vinh Thế tử. Có điều nhắc tới cũng kì quái, ba tháng trước còn dính Vinh Thế tử như thế, mãi đến ngày ấy nàng vội vội vàng vàng chạy ra từ phòng Thế tử, sau này cũngkhôngđề cập tới Vinh Thế tử nữa, phảng phất nhưđãquên mấthắn. Hôm nay Vinh Thế tử cố ý sang thăm Lục tiểu thư, tiểu thư lạikhôngmuốn gặp người,thậtlà kì quái.

Khương Lệnh Uyểnmộtđôi mắt to nhìnthậtkĩ, rất có chủ kiến chỉ vào trâm hoa mainói: “Xán Xán muốn cái này.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hôm nay Chu thị mặcmộtthân áo màu đỏ, viền áo thêu chỉ vàng, chải lên búi tóc đơn giản, dáng người yểu điệu cân xứng, dù áo khoác bên ngoài có chút dày cũngkhôngthể làm mấtđivẻ đẹp quốc sắc thiên hương của nàng. Hôm nay khuôn mặt nàng xinh đẹp nõn nà, gương mặt đánh phấn thơm, trắng như trứng gà bóc, dịu dàng mềm mại như nước mùa xuân, lạikhôngnhu nhược quá mức, mày liễu lộ ra khí chất phu nhân thế gia danh môn ung dung quý phái, làm người kháckhôngthể khinh thường.

Nha hoàng trong phòng đều là người có nhãn lực, vội vàng vén màn giường sang hai bên, sau đóđira ngoài chuẩn bị nước nóng.

“Lục tiểu thư, đây là quà sinh nhật Vinh Thế tử tặng cho tiểu thư.” Đào ma ma khuyên can ngườitrêngiường mãi, thầm nghĩ: Vinh Thế tử có tâm như vậy, hiển nhiên làhắnđãđặt tiểu biểu muội này ở trong lòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng lúc này, tuy nàng nhớ Lục Tông, thế nhưng trong lòng khó chịu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sinh nhật tiểu tổ tông của Vệ Quốc Công phủ, tuy nàng chỉ là tiểu oa nhi năm tuổi, nhưng sinh rađãlà kim tôn ngọc quý, mới nửa ngàyđãthumộtđống lễ vật lớn. Có điều, Khương Lệnh Uyển căn bảnkhôngchú ý lắm, cũng lười xem, chỉ là khi đến giờ tị, nàng thấy Đào ma mađivào, khuôn mặt tràn đầy vui sướng,nói: “Lục tiểu thư, Vinh Thế tử đến thăm tiểu thư.”

Chu thị thấy dáng vẻ ngơ ngác sững sờ của nữ nhi, cho rằng nữ nhi chưa tỉnh ngủ, hơn nữa khi nhắc tới Lục Tông cũngkhôngthấy nàng phản ứng gì, lần trước nữ nhi từ Vinh Vương phủ trở về, cũngkhôngtiếp tục ồn àonóimuốnđithăm Lục Tông nữa.

Lúc này Khương Lệnh Uyển mới mơ mơ màng màng mở mắt ra, thấy mẫu thân nhà mình, theo bản năng liền đem hai tay ôm lấy cổ mẫu thân lầm bầm gọi “Nương”, sau đó đầunhỏtựa vào vai Chu thị, đôi mắtnhỏlại đóng vào.

Nghe được thanhâmLục Tông, mắt nàng có chút sáng lên. Kiếp trước tuy nàngkhôngcó bao nhiêu tình cảm nam nữ với Lục Tông, nhưng sau khi gả tới Vinh Vương phủ, Lục Tông sủng nàng, nàng đương nhiên càng ỷ lại vàohắn. Mỗi lần tới thời điểmhắnphải xuất chinh đánh trận, buổi tối nàng ngủmộtmình, thực có chútkhôngquen. Chia lìa mấy tháng, Lục Tông khải hoàn, nàng nghe được tiếngnóicủahắn, trong lòng bỗng yên tĩnh lại.

Nếu là ba tháng trước, vừa nghe Lục Tông đến, khẳng định nàngsẽkhôngngủ mà chạyđigặphắn.

Chu thị vào phòng.

Ngày ấy hồi phủ, nàng ảo nãokhôngthôi.

nóixong nàng liền cuộn tròn thànhmộtkhối tròn, thân thể mập mạp lăn vào bên trong giường,khôngnóitiếng nào.

Chu thị nghe xong bất đắc dĩ cười cười, ngôi xuống mép giường của nữ nhi.

Nhưng mà… thựcsựnàngkhôngnhìn thấy gì a.

Đào ma ma hành lễ với Chu thị, nhìn qua tấm màn che màu trắng mỏng, tầm mắt hướng vào bên trong, cườinói: “Giờ mão hai khắc Lục tiểu thư có tỉnhmộtlần, mơ mơ màng màng, nô tỳ ôm nàngđivệ sinh, sau đó lại trở về giường ngủ… Nô tỳ thấy tiểu thư ngủ ngon, cũngkhôngdám đánh thức nàng.”

Nàng ngồi xuống, chậm rãi mở hộp ra.

Chu thị gật đầu, cài trâm cho nữ nhi.

Chu thị cúi đầu nặn nặn mặtnhỏnữ nhi, ôn nhunói: “Heo con lười, dậy thôi.”

Phản ứng của nàng lớn như vậy,khôngphải là hành động màmộttiểu nữ oa nên có… Cũngkhôngbiết Lục Tôngsẽnghĩ nàng như thế nào.

Khương Lệnh Uyển nhìn khuôn mặt bánh bao mềm mại nhu nhu, trong lòng có chút phát sầu. Mấy tháng nay bên ngoài rất lạnh, thỉnh thoảng tuyết lại rơi lớn, nàng làm ổ trong phòngkhôngmuốnđira, mỗi ngày ăn lại ăn, ngủ lại ngủ, năm mớiđiqua, cả khuôn mặt dường như lại béo hơnmộtvòng,trênbụng cũng toàn là thịt. Khương Lệnh Uyển duỗi taynhỏra nhìn, lại xoa xoa gò má, sờmộtcái liền cảm giác được toàn là thịt với thịt, cảm giác vô cùng tốt.

Nàng biết nữ nhi lại đụng phải tật xấu có mới nới cũ, bây giờ mấy thángkhôngthấy, dường nhưđãquên Lục Tôngkhôngcònmộtmống.

Trong phòng ngủđangđốt than sưởi, ấm áp hòa hợp, so sánh với cái lạnh băng thiên tuyết địa bên ngoài kiathìquảthậthoàn toàn bất đồng, khiến cho người ta thoải máikhôngthôi. Chu thị nhìn màn lụa che màu trắng thêu hoađangcòn rũ xuống, trong phòng ngủ cũngthậtim lặng, đànhnhỏgiọng hỏi Đào ma mađangmặc áo khoác nhung màu đồng đứng canh bên giường: “Xán Xán còn ngủ sao?”

“Nương…” Thanhâmtiểu nữ oa vốn rất mềm mại, bây giờ mới tỉnh ngủ, càng mềm mại nhu nhu hơn mấy phần.

Nha hoàn trong phòng hành lễ, liền vén màn đưa Chu thịđivào.

Chu thị ôm nữ nhi ngồi trước gương, cầm lược ngọc chải lên hai búi tóc xinh đẹp cho nữ nhi, chảithậtkĩ, sau đómộttay cầm trâm hoa mai năm cánh khảm hồng ngọc,mộttay cầm dải lụa hoa rũ tua bạc, cuối dây khảm thạch lựu, hỏi: “Hôm nay Xán Xán muốn đeo cái nào?”

Theo bản năng nàng liền vểnh tai lên nghe ngóng.

Sau đó lại cầm lấymộtchuỗi ngọc vàng đeo vào cổ nữ nhi, lúc này mới thỏa đáng.

Chu thị thấy nữ nhiđãtỉnh, liền hỏi: “Heo con lười, conkhôngbiết hôm nay là ngày gì sao? còn ngủ nướng?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chu thị nhìn khuôn mặtnhỏnhắn của nữ nhi,nói: “Chờmộtlát Tranh biểu tỷ và Vanh biểu ca đềusẽtới đây, hôm qua Vinh Vương phủ phái người qua,nóilà Vinh thế tử và Tiểu Quận chúa cũngsẽđến chúc mừng sinh nhật con. Tuy hôm nay là sinh nhật Xán Xán, nhưng con phải ngoan ngoãn,khôngđược bắt nạt người khác.”

Tiếp mấy ngày sau, nàng cũngkhôngdámđithăm Lục Tông nữa.

Thân thểnhỏbé cuộn thànhmộtnắm, tựa như con mèonhỏ.

Ngày ấy nàng xông vào phòng Lục Tông, đúng lúc Lục Tông mới tắm xong bước ra ngoài, quay đầu liền nhìn thấy nàng, dường như rất là sửng sốt… Hiển nhiênkhôngngờ nàngsẽđivào ngay lúc đó. Mà nàng a? Nàng chỉ làmộttiểu nữ oa bốn tuổi, hoàn toàn có thể giả vờ cái gì cũngkhôngbiết, nhưng hôm đó nàngthậtlúng túng, vội vàng che mặt chạy ra ngoài, khuôn mặtnhỏđỏ bừng bừng. Tuy rằng kiếp này nàng hơi dính lấy Lục Tông, nhưng vẫn làmộttiểucônương rụt rè nha.

Mắt Khương Lệnh Uyển sáng rực lên, cầm con rối tinh tế đánh giámộtphen, pháthiệncon rốikhôngquá tinh xảo nhưng lại rất sống động, hiển nhiênđãtốnkhôngít công phu…

Sinh nhật nàng vào ngày mười bốn tháng giêng, vừa vặn trước Tết Nguyên Tiêumộtngày.

Lần này được rồi…

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35